Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 60: Không hổ là con trai của mình!




Chương 60: Không thể cầm tình nghĩa mà đi đổi tiền  

             Triệu Nham không cùng đi theo đám người, tất nhiên là đàm phán đã thất bại. Hắn cũng không muốn ở lại mà nịnh nọt làm gì. Dù sao giống như Tiền Bưu đã nói, hắn không xuất được cái giá 10% thì vẫn có người khác nguyện ý ra giá.  

             Lúc này chính là thời điểm bọn hắn có thể làm ra vẻ rút ngắn quan hệ, làm sao có thể buông tha cơ hội này được?  

             Triệu Nham đi đến bên cạnh Triệu Dật nói: “Đi thôi! Cùng về nhà.”  

             Triệu Dật giả vờ cái gì cũng không biết hỏi: “Cái người Tiền Bưu kia có sao không?”  

             Nói đến chuyện Tiền Bưu, Triệu Nham cũng cảm thấy tức cười: “Chắc hắn bị dính số con rệp rồi! Lúc nãy ba vừa nói chuyện với hắn xong, quay trở lại trong phòng thì cái chân ghế của hắn bỗng nhiên gãy mất. Sau đó đầu hắn bị đụng vào cạnh bàn, sưng một cục ở trên đầu. Chưa kể là còn bị cả ly rượu dội ướt hết cả người, hắn nổi giận đùng đùng nói muốn tìm giám đốc khách sạn nói chuyện. Kết quả là bước hụt cầu thang...”  

             Triệu Dật mỉm cười: “Đúng là quá xui xẻo.”  

             Triệu Nham lắc đầu: “Mặc kệ hắn đi! Chúng ta về thôi, mà con có uống rượu không vậy?”  

             Triệu Dật lắc đầu: “Không có! Con chỉ uống nước thôi.”  

             Triệu Nham đưa chìa khóa xe cho Triệu Dật: “Lái xe được chứ?”  

             “Đương nhiên là được.”  

             Hai cha con đi đến bãi đỗ xe, Triệu Dật thuần thục khởi động xe bắt đầu lái xe lên đường về nhà.  

             “Chuyện thương lượng hợp đồng lần này không thành rồi hả ha?”  

             Triệu Nham biết Triệu Dật vừa rồi có thể đã nghe được chút gì đó, ông cũng không lừa gạt hắn: “Ừm! Hắn đòi quá nhiều tiền hoa hồng, nếu chấp nhận điều kiện của hắn chẳng khác nào làm không công. Cho nên cha mới không đồng ý thỏa thuận.”  

             Triệu Dật tiếp tục hỏi: “Thế có gây ảnh hưởng lớn tới công ty nhà mình không?”  

             Triệu Nham cười nói: “Chắc chắn là có ảnh hưởng rồi, nhưng mà kinh doanh vốn là như vậy. Chuyện làm ăn này thất bại thì tìm đối tác khác là được rồi, thay đổi khách hàng là chuyện bình thường, cho nên không đáng để lo ngại.”  

             Triệu Dật trầm ngâm suy nghĩ một lát rồi hỏi: “Dì Tô có nhắc tới chuyện hợp tác với cha bao giờ chưa?”  

             Triệu Nham nhíu nhíu mày nói: “Chẳng lẽ con đã nói gì đó với cô ấy rồi sao?”  

             Triệu Dật thuật lại lời Tô Nhã đã nói với hắn qua một lần: “Con nghe ra ẩn ý trong lời của dì ấy, nên mới đoán là dì Tô đã nói chuyện đó với cha.”  

             Triệu Nham cười cười: “Đúng vậy! Lúc trước cô ấy và tiểu Liễu không phải đã đặc biệt tới nhà cảm ơn con sao. Chúng ta có trò chuyện qua việc công ty, lúc đó cô ấy có đề nghị chuyện hợp tác. Đại khái ý của cô ấy là có thể giúp chúng ta tiêu thụ sản phẩm, chỉ là sau đó cha không có tìm đến cô ấy hợp tác. Dù sao con trai của cha cứu người là một chuyện vui vẻ và cao cả, cha cũng không cần lợi dụng chuyện này mà kiếm tiền. Con nói có đúng không?”   

             Triệu Dật mỉm cười: “Chuyện này con không có ý kiến, hai bên đều là người trong ngành, chỉ cần chất lượng sản phẩm của chúng ta đảm bảo là được. Những chuyện khác cũng không có quan hệ gì.”  

             Triệu Nham cười ha hả một tiếng, sắc mặt vui vẻ nói: “ Công ty dì Tô của con làm về mảng khai phá bất động sản, thực lực đúng là rất mạnh. Muốn chiếu cố công ty chúng ta đúng là không thành vấn đề, nhưng mà cha cũng nghe nói. Công ty của cô ấy hiện tại trọng tâm phát triển là ở Giang Châu. Hơn nữa công ty của chúng ta mặc dù sinh ý nói là không quá tốt, nhưng cũng không đến mức kém. Chưa đến mức nhờ con trai liều mạng lấy được tình nghĩa sau đó lại đem đi đổi thành tiền.”  

             Hơi dừng lại một chút, Triệu Nham tiếp tục nói: “Con và Liễu Phi Vũ đều ở Giang Châu đi học, bây giờ con cũng đã là người trưởng thành. Cha mẹ cũng không ngăn cản con yêu đương, thậm chí mẹ con còn hy vọng tiểu Liễu có thể cùng con ở cùng một chỗ. Sau này ra trường có thể lập tức đem tiểu Liễu cưới vào cửa đấy.”  

             Triệu Dật cười ha hả, không hề thấy lúng túng khi nói chuyện này: “Mẹ còn chưa nói điều gì, cha thì nghĩ thế nào?”  

             Triệu Nham cười nói: “Cha thấy tiểu Liễu cũng tốt, tuy trong nhà có tiền có thế nhưng không hề lộ vẻ thiên kim tiểu thư. Người cũng khiêm tốn lễ phép, nếu như hai đứa có tình cảm và có thể tiến đến với nhau. Cha và mẹ đương nhiên là rất hài lòng nha, chỉ là hai đứa còn trẻ. Có một số chuyện còn quá sớm để quyết định, cũng chưa hẳn là chuyện tốt.”  

             Lúc Triệu Nham nói ra lời này có hơi lo lắng nhìn phản ứng của Triệu Dật.  

             Dù sao thì những lời này có một chút dạy dỗ Triệu Dật, vẫn xem Triệu Dật chưa đủ trưởng thành. Mà ở độ tuổi này như Triệu Dật, thường muốn chứng tỏ mình đã trưởng thành và thành thục không còn trẻ con nữa. Một số người còn giảng lý với cha mẹ, thường hay làm những việc phản nghịch. Để rồi sau này thực tế nhìn lại, những hành vi của bản thân đúng là quá ngây thơ và ngu xuẩn.  

             Triệu Dật cũng không có làm bất cứ điều gì phản ứng hay là kích động, hắn chỉ mỉm cười đáp lại: “Đúng thế! Con cũng nghĩ như vậy, cho nên hiện tại đối với cô ấy con cũng không có nói gì đến chuyện yêu nhau. Con đối với cô ấy như là bạn bè mà thôi, mọi người sau này đều ở Giang Châu và có rất nhiều lúc sẽ gặp mặt. Hiện tại bọn con đều còn trẻ, cũng không có gấp gáp trong chuyện này.”  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.