Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 534: Quá vui vẻ rồi!




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 534: Đi du lịch mà cũng kiếm được tiền  

             Triệu Dật lập tức vui mừng, bản thân tuân theo pháp luật mà phóng sinh cá sủ vàng, vì thế cũng được hệ thống khen thưởng sao?  

             Có kỹ năng luật pháp thì chính mình trong nháy mắt đã hóa thân thành đại luật sư rồi nha.  

             Mặc dù việc này nhìn qua không có tác dụng gì lớn đối với chính mình nhưng mà hiểu rõ pháp luật chung quy vẫn rất tốt. Có kỹ năng này thì mình có thể biết cái gì có thể làm, cái gì không thể làm hay là cái nào không được làm nhưng nếu có làm cũng không sao...  

             Quá ời rồi!  

             Mình phóng sinh một con cá sủ vàng có giá hai triệu, không những được hệ thống thưởng cho một kỹ năng lại còn được thưởng thêm một tấm thẻ rút thưởng.  

             Bất kể rút phải lựa chọn nào trong bốn lựa chọn của tấm thẻ này thì cũng có giá trị trên hai triệu tệ.  

             Cũng không thể có chuyện ba lần sử dụng thẻ hoàn tiền trung cấp đều chỉ lấy được bội số là một đâu nha  

             Cho dù đen đủi nhất thì cũng phải được hơn 1,5 triệu.  

             Tâm tình Triệu Dật lúc này rất vui vẻ.  

             “Kết thúc công việc, trở về thôi!”  

             Triệu Dật quay đầu cười nói: “Ngoại trừ con cá ngừ vây xanh kia, những con cá khác đều giữ lại, đêm nay chúng ta làm một bàn tiệc cá thật lớn, mọi người cùng nhau ngồi xuống ăn chung, ăn cho no đó nha.”  

             Cho dù là nhóm người của Alyssa, vệ sĩ, hoặc là huấn luyện viên, đầu bếp, kể cả lái thuyền ai nấy cũng đều vui vẻ.  

             Mặc dù trên biển không thiếu hải sản nhưng hải sản cao cấp vẫn rất quý giá.  

             Triệu Dật hôm nay câu được vài loại cá rất ngon, ví dụ như cá tráp đỏ được mệnh danh là “gà biển”, còn có cá mú dẹt với chất thịt mềm mại, cá mú đốm đỏ có thể làm sashimi hay cá ngừ mắt to. Làm thành một bữa tiệc hải sản thật ngon mắt.  

             Đầu bếp đã sớm bận rộn, bởi vì Triệu Dật gọi món từ trước, cộng thêm bọn họ sẽ ăn cơm trên đường trở về nên dĩ nhiên đồ ăn cũng phải chuẩn bị từ trước.  

             Trên đường du thuyền trở về, đầu bếp bưng món cá mú hấp cùng với vài loại cá biển nướng, chia làm hai bàn với phân lượng phong phú, đủ để mọi người ăn uống thoải mái.  

             Bởi vì trên đường về không câu cá nữa nên mọi người mang rượu vang đỏ ra uống. Khung cảnh này cộng thêm sự dễ chịu của gió biển làm cho người ta cảm thấy đẹp không tả được.  

             Trở lại bờ, huấn luyện viên hỏi: “Anh Triệu, mấy con cá câu được này…”  

             Triệu Dật cười nói: “Chọn mấy con cá tốt đông lạnh nó rồi mang đến cho tôi, chỗ còn lại các người cứ lấy, tối nay tôi mời mọi người ăn một bữa sashimi cá ngừ.”  

             Con cá ngừ mắt to kia nặng hơn 50kg, tuy không thể so sánh với cá ngừ vây xanh nhưng làm sashimi cũng vô cùng ngon. Dù sao thì nó cũng mới được câu lên, vẫn còn giữ được độ tươi ngon.  

             “Được cảm ơn anh Triệu.”  

             Huấn luyện viên tươi cười cảm ơn, đồng thời đem kết quả xử lý cá ngừ vây xanh nói cho Triêu Dật: “Anh Triệu, trung tâm phục vụ đã liên lạc với một nhà hàng cao cấp, bọn họ đồng ý mua con cá ngừ vây xanh này. Giá cả sẽ theo giá thị trường đồng thời sẽ trừ đi 15kg của anh, bọn họ sẽ đến biệt thự của anh để giao dịch…”  

             “Được!”  

             Triệu Dật gật đầu, trái phải đều là kiếm tiền, có bao nhiêu thì kiếm bấy nhiêu thôi.  

             Triệu Dật cười nói: “Hôm nay ba vị vất vả phục vụ chúng tôi. Huấn luyện viên, tôi cho anh ba mươi ngàn tệ anh chia cho họ mỗi người mười ngàn, coi như hôm nay vận khí tốt nhận được hoa hồng.”  

             Huấn luyện viên, đầu bếp và người lái thuyền vô cùng ngạc nhiên.  

             Bọn họ chỉ là nhân viên tạm thời ở trung tâm dịch vụ, tiền lương cũng không quá cao. Triệu Dật không chút do dự cho mỗi người mười ngàn tiền boa cũng giúp họ kiếp được một khoản. Hơn nữa họ còn được chia lợi nhuận khi bán con cá ngừ vây xanh kia.  

             “Cảm ơn anh Triệu, anh quả thực là vô cùng tốt bụng.”  

             Triệu Dật không chút để ý, lấy điện thoại di động ra, quét mã gửi cho huấn luyện viên ba mươi nghìn tệ, cười nói: “Đó là do mọi người có vận khí tốt.”  

             Triệu Dật không thưởng cho hai vệ sĩ kia, dù sao họ cũng là vệ sĩ của Alyssa không phải nhân viên trên thuyền, không tới lượt Triệu Dật thưởng.  

             Cũng không phải Triệu Dật khinh thường bọn họ, nếu cho bọn họ tiền thì không phải sẽ biêu xấu Alyssa sao.  

             Đợi đến khi đám người Triệu Dật trở về biệt thự số 28 thì người của trung tâm dịch vụ và người của nhà hàng đã đến. Bọn họ cân cá trước mặt Triệu Dật, tính tiền theo giá thị trường sao đó trừ đi số tiền của 15kg mà Triệu Dật muốn giữ lại. Cuối cùng họ đem chỗ tiền còn lại gửi cho Triệu Dật.  

             Cá ngừ vây xanh chia làm ba loại, lần lượt là cá ngừ vây xanh Thái Bình Dương, cá ngừ vây xanh Đại Tây Dương và cá ngừ vây xanh miền nam. Trong đó, cá ngừ vây xanh Đại Tây Dương là đắt nhất, còn con Triệu Dật câu được là cá ngừ vây xanh phương nam cho nên giá cả không đắt như vậy.  

             Nhưng dù sao, bán con cá này đi cũng thu được hơn một triệu hai trăm nghìn tệ vào túi.  

             Triệu Dật thầm tính toán một chút, chuyến đi biển này quả thực kiếm được rất nhiều tiền.  

chapter content


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.