Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 516: Động vật




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

 

             Diệp Thiến lườm Triệu Dật một cái, hừ một tiếng nói: "Lần trước anh tới đây, Bạch Nguyệt ở sát vách cũng không thấy anh lợi hại đến như vậy, hôm nay sao vậy, trong lòng anh nghĩ gì, anh còn không biết? ”  

             Triệu Dật tự nhiên kêu oan: "Đây là do rất lâu rồi không gặp em, huống chi hôm nay còn uống rượu, không phải rượu có tác dụng k1ch thích hay sao."  

             Diệp Thiến hừ nói: "Anh cứ giả vờ đi."  

             Triệu Dật thẳng thắn nói: "Giả vờ gì, đây là thực lực của anh, không tin lần sau em thử xem, không cần biết Bạch Nguyệt có ở đây hay không, anh đều mạnh vô địch như vậy!"  

             Diệp Thiến đưa tay túm lấy ngực Triệu Dật: "Anh chính là động vật!"  

             Động vật!  

             Triệu Dật cười nham hiểm, đắc ý nói: "Quá khen! Xin cảm ơn!"  

             Đàn ông mà, lúc làm động vật có thể làm được thì làm thôi, đây là năng lực đó nha!  

             Bao nhiêu người muốn làm còn không làm nổi ấy chứ.  

             Bản thân hắn vốn có cơ thể khỏe mạnh cường tráng cộng thêm năng lực này của hệ thống, vậy chẳng phải là có thể hoành hành cả đời ư, như vậy thì thật sự là quá tuyệt.  

             Diệp Thiến lê thân thể mềm nhũn mệt mỏi trở về phòng ngủ chính, Triệu Dật nằm trên giường trong lòng mơ hồ có vài phần lo lắng.  

             Bạch Nguyệt say khướt như vậy, lúc ngủ sẽ không xảy ra vấn đề gì chứ?  

             Như là say quá nói mớ chẳng hạn?    

             Hoặc là có hành động kỳ lạ?  

             Suy nghĩ một lúc, Triệu Dật dứt khoát không muốn nghĩ nữa.  

             Hãy để mọi chuyện thuận theo tự nhiên đi vậy.  

             Cứ tận lực làm cho thật tốt, những chuyện còn lại như trời muốn mưa hay cô nương muốn xuất giá, mình đâu thể quản hết được.  

             Tuy rằng mình có hệ thống Thần Trợ, nhưng chung quy thì mình cũng chỉ là phàm nhân chứ mình đâu phải thần tiên.   

             Có lẽ vì trong lòng có chút lo lắng nên tám rưỡi sáng Triệu Dật đã thức giấc, mê man một lúc rồi dứt khoát rời khỏi giường.  

             Thấy phòng ngủ chính còn chưa có động tĩnh gì, Triệu Dật bèn đi tắm, thay quần áo rồi sau đó lặng lẽ mở cửa đi ra ngoài.  

             Khi về hắn thì trong tay mang theo một đống đồ ăn sáng, khi vào nhà hắn nhìn thấy cửa phòng ngủ chính không còn đóng nữa mà đang khép hờ, Triệu Dật đặt đồ ăn lên bàn, đi đến nhẹ nhàng gõ cửa.  

             "Tỉnh ngủ rồi thì dậy ăn sáng đi, bằng không đồ ăn lạnh rồi sẽ không còn ngon nữa."  

             Hai cô gái từ trong phòng đi ra, cả hai mặt mũi đều trắng nhợt ngơ ngác, Bạch Nguyệt ngáp một cái rồi vẫy tay với Triệu Dật nói: "Triệu đại gia dậy sớm thật nha, tối qua tôi uống say, đã cướp mất vị trí của anh, thật là ngại quá… "  

             Triệu Dật cười nói: "Cô biết thế là tốt rồi!"  

             Bạch Nguyệt thè lưỡi nói: "Tại tôi uống say thôi mà."  

         Triệu Dật xua tay và nói: "Tôi có mua cho hai người bàn chảy đánh răng và khăn mặt mới, tôi để ở trong nhà tắm, hai người mau vào rửa mặt đi!"  

             “Cám ơn Triệu đại gia!”  

             Ánh mắt của Triệu Dật nhanh chóng lướt qua người Diệp Thiến, hắn muốn kiểm tra độ thiện cảm của cô.  

             Độ thiện cảm của cô ấy dành cho mình không giảm chút nào, vẫn giống như ngày hôm qua!  

             "Độ thiện cảm" giống như một cái máy phát hiện nói dối của Triệu Dật, thông qua độ thiện cảm có thể phán đoán được tâm lý của đối phương. Nếu như có bất mãn trong lòng hoặc có cảm xúc tiêu cực thì độ thiện cảm tự nhiên sẽ bị giảm xuống.  

             Nếu tối hôm qua Bạch Nguyệt và Diệp Thiến xảy ra chuyện, ví dụ như Diệp Thiến phát hiện ra quan hệ của mình và Bạch Nguyệt thì độ thiện cảm chắc chắn phải giảm xuống. Thế nhưng độ thiện cảm của Diệp Thiến đối với mình vẫn không hề giảm xuống, như vậy nghĩa là không có vấn đề gì.   

             Đương nhiên, độ thiện cảm không giảm xuống, không thể chứng minh 100% là Diệp Thiến không phát hiện ra manh mối gì, mà chỉ có thể chứng minh tình yêu của Diệp Thiến dành cho mình không giảm bớt.  

             Nếu như cô ấy phát hiện ra manh mối, nhưng vẫn duy trì độ thiện cảm như trước, vậy thì chứng tỏ tâm lý của cô ấy có thể tiếp nhận việc này, cũng không vì chuyện này mà sinh ra bất mãn hoặc chán ghét nghiêm trọng đối với mình.  

             Độ thiện cảm không giảm xuống là tốt rồi!  

             Rất nhanh sau đó, hai cô gái đã rửa mặt xong và trở lại bàn ăn.  

             Triệu Dật nhìn hai khuôn mặt trắng trẻo mịn màng của hai người, trong lòng thầm cảm thán, dung nhan đều xinh đẹp như nhau, quả nhiên là hai đại mỹ nữ chân chính mà.  

             "Oa, thật là phong phú!"  

             Bạch Nguyệt khen ngợi một câu rồi cầm lên một cái bánh bao, nhét luôn vào miệng nói: "Thơm quá, tối hôm qua uống nhiều rượu khiến cơn đói đến nhanh hơn bình thường, sáng nay cũng vì đói quá nên tôi mới tỉnh ngủ…"  

             Triệu Dật cười nói: "Trong dạ dày có axit tiêu hóa, rượu cũng có axit yếu, chúng ta uống vào tất nhiên sẽ nhanh đói hơn rồi."   

chapter content


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.