Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 258: Giàu một cách vô nhân tính!




Chương 258: Cho thuê được bao nhiêu? Tự mình sử dụng vẫn tốt  

             Quan Tâm thở dài một hơi. Đây là việc đầu tiên chủ tịch giao cho cô làm. Nếu như làm không tốt, chẳng phải là cô không có năng lực sao?  

             “Cám ơn chủ tịch đã khen ngợi.”  

             Triệu Dật bỏ tập tài liệu trên người, cười nói: “Làm những việc vặt như thế này có thấy tủi thân hay không?”  

             Quan Tâm mỉm cười nói: “Mọi năng lực của tôi đều mang tính chất phục vụ. Phục vụ chủ tịch, giúp chủ tịch giải quyết lo lắng, cũng không quan trọng là việc lớn hay việc nhỏ, chỉ cần chủ tịch hài lòng là được. Chủ tịch cảm thấy hài lòng khi thuê tôi, cảm thấy tôi xứng đáng với mức lương này vậy thì tốt rồi.”  

             Triệu Dật xua tay, tùy ý nói: “Cô không cần khách sáo với tôi như vậy. Cô cũng thấy đó, tôi chỉ là một người chỉ huy không lính, không phải là ông chủ uy nghiêm gì cả. Chỉ cần cô làm tốt việc tôi giao mới là yêu cầu duy nhất của tôi. Một số việc khác tôi không quá quan tâm.”  

             Quan Tâm vẫn duy trì thái độ khách sáo đáp: “Tôi vẫn hi vọng sẽ duy trì trạng thái như hiện tại. Nếu không, tôi tùy ý quen rồi thì sau này sẽ khó thay đổi.”  

             Triệu Dật sửng sốt, bật cười nói: “Từ tiết kiệm trở nên xa xỉ thì dễ, từ xa xỉ thành tiết kiệm mới khó. Ừm! Là tôi sơ ý, cô cứ giữ vững như vậy cũng tốt.”  

             Quan Tâm mỉm cười đáp: “Cám ơn chủ tịch đã hiểu cho.”  

             Triệu Dật đứng dậy nói: “Được rồi! Chuyện nhà cửa thì chờ tôi xác định xong thì sẽ cho cô biết. Bây giờ có hai chuyện cần cô đi xử lý…”  

             Quan Tâm đứng thẳng người: “Chủ tịch, xin cứ dặn dò.”  

             Triệu Dật cười nói: “Lúc trước tôi đã nói qua với cô. Tôi có một căn nhà ở chung cư Đức Phong, hơn ba trăm mét vuông. Đó là một căn nhà đầy đủ tiện nghi, trang trí cơ bản cũng đã xong và không cần xây dựng thêm nữa, chủ yếu chính là phần trang trí cá nhân. Tôi có người bạn cũng có một căn ở đó, anh ta cũng đang chuẩn bị để thợ vào trang trí. Cô phụ trách liên hệ một chút, sau này có chuyện gì cũng cần cô giúp tôi giám sát.”  

             Quan Tâm thầm nghĩ, việc của vị chủ tịch này cũng thật vụn vặt, bỗng nhiên cô trở thành người giám sát trang trí.  

             Quan Tâm đồng ý không chút do dự đáp: “Được! Chỉ là… thưa chủ tịch, về mảng trang trí nhà cửa này tôi cũng không biết nhiều lắm. Để tôi giám sát, chỉ sợ giữa chừng…”  

             Triệu Dật cười nói: “Bạn của tôi bên đó sẽ hiểu và cũng hỗ trợ cùng cô giám sát. Cô không cần lo lắng về chất lượng hay gì cả, chủ yếu là chịu trách nhiệm về một số vấn đề liên lạc ở giữa.”  

             Quan Tâm thở phào nhẹ nhõm. Nói về việc giám sát trang trí nhà cửa, cô cũng chỉ là người ngoài ngành, cô có thể sẽ bị người ta lừa mà không hay biết gì.  

             “Được!”  

             Triệu Dật cười nói: “Chuyện thứ hai cũng là ở chung cư Đức Phong, nhưng là tòa nhà văn phòng khu A. Tôi mua một văn phòng ở tầng 38. Tình hình cụ thể như thế nào tôi cũng chưa xem qua, cô gọi Đới Lương cùng đi kiểm tra một chút xem kế hoạch tầng lầu kia như thế nào. Tôi nghĩ công ty đầu tư Phi Dật về sau sẽ ngày càng lớn mạnh, nhân viên lúc đó sẽ càng nhiều…”  

             Hai mắt Quan Tâm mở to với vẻ đầy ngạc nhiên, một tầng lầu!  

             Quan Tâm kinh ngạc hỏi: “Chủ tịch! Ngài định chuyển công ty đầu tư Phi Dật sang đó sao?”  

             Triệu Dật gật đầu: “Đúng vậy! Văn phòng công ty hiện tại là tôi thuê. Bây giờ công ty cũng đã lấn sân sang đầu tư lĩnh vực truyền hình và điện ảnh, nhân viên sẽ càng ngày càng đông. Vậy nên mua một mặt bằng của riêng mình sẽ thuận tiện hơn một chút.”  

             Quan Tâm hỏi: “Nhưng hiện tại nhân viên cũng không nhiều, hoàn toàn không cần dùng đến một tầng lầu. Có phải như vậy thì hơi lãng phí rồi không?”  

             Triệu Dật không để ý nói: “Không sao! Nhân viên sẽ nhiều lên, bây giờ rất nhiều chỗ có thể sắp xếp thành phòng tập thể dục các loại. Dù sao cũng có thể tùy ý dùng, mặt bằng của mình có thể tùy tiện sử dụng. Cũng không thể để cho người khác thuê lại mặt bằng của mình nha.”  

            Quan Tâm đành câm nín.  

             Công ty của mình dùng cũng không quan trọng. Nhưng mà một tầng lầu, không dùng hết chỗ thì có thể cho người khác thuê không phải là như vậy thì sẽ tiết kiệm hơn sao?  

             Triệu Dật hiểu Quan Tâm đang nghĩ gì, cười nói: “Tôi biết cô đang nghĩ gì. Nếu như không cần dùng thì cho người khác thuê, như vậy thì có thể kiếm thêm được một ít tiền.”  

             Quan Tâm không nói gì. Dù sao cô cũng chỉ là nhân viên tạm thời, chủ tịch muốn làm như thế nào cũng không phải là chuyện của cô.  

             Cô là trợ lý riêng, cũng không phải là chuyên viên cố vấn quản lý tài sản.  

             Triệu Dật cười tiếp tục nói: “Theo tôi biết, tiền thuê ở đó khoảng một trăm tệ một mét vuông. Cho dù cho người khác thuê một nửa cũng sẽ không đến một trăm nghìn tệ, một năm cũng chưa đến một triệu. Thật sự làm như vậy là không cần thiết, công ty đầu tư của tôi kiếm được một năm nhiều hơn số tiền này…”  

             Quan Tâm hơi sửng sốt đáp: “Chủ tịch còn trẻ mà có thể có năng lực kiếm tiền như vậy, thực sự khiến người ta khâm phục.”  

             Sau nhiều ngày như vậy, Quan Tâm biết Công ty đầu tư Phi Dật là do một tay Triệu Dật gầy dựng. Tất cả tiền hắn tiêu đều do chính tay hắn kiếm được. Nhưng mất bao nhiêu thời gian, hắn đã tốn bao nhiêu tiền?  

             Porsche, Ferrari…  

             Chi tiền Triệu để tổ chức sinh nhật cho Liễu Vũ Phi…  

             Bỏ ra năm triệu để mua nhà cho một cô gái, mà cô gái này chắc chắn không phải là Liễu Vũ Phi…  

             Mua một căn nhà hơn ba trăm mét vuông, ít nhất cũng hơn mười triệu…  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.