Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 238: “Xin ông chủ cứ phân phó.”




Chương 238: Cô hiểu lầm rồi  

             Quan Tâm báo mức lương hàng tháng là 40.000 tệ. Cô cứ tưởng rằng Triệu Dật sẽ do dự và sẽ lùi bước, thế nhưng không ngờ Triệu Dật lại dễ dàng đồng ý như vậy!  

             Hào phóng như vậy sao?  

             Trong đầu Quan Tâm vô thức lặp lại lời Triệu Dật nói vừa rồi. Đã có người tốt nhất vì lý do gì lại muốn người kém hơn?  

             Theo bản năng trong đầu Quan Tâm thoáng hiện lên ý niệm. Chẳng lẽ tên con nhà giàu này đang coi trọng mình, có ý đồ đối gì với mình hay sao?  

             Xét cho cùng, Triệu Dật còn quá trẻ. Quan Tâm vô thức đem Triệu Dật coi như là tên con nhà giàu tiêu xài tiền của gia đình.  

             Quan Tâm do dự một lúc, quyết định phải nói rõ chuyện này với hắn.  

             Cô ấy không lo lắng về việc không tìm thấy một công việc. Cô ấy chỉ sẵn sàng bán năng lực của mình, chứ không phải bán cơ thể của mình.  

             "Chủ tịch Triệu! Có một chuyện tôi muốn nói rõ ràng..."  

             Triệu Dật gật đầu đáp: "Cô cứ nói đi."  

             Quan Tâm trầm giọng nói: “Làm quản gia hay thư ký mà cùng ông chủ phát sinh tình cảm là điều tối kỵ lớn trong ngành của chúng tôi. Vì vậy tôi chỉ bán năng lực của mình, không bao gồm những thứ khác. Tôi không muốn những chuyện như vậy phát sinh".  

             Triệu Dật sửng sốt một chút, sau đó đột nhiên bật cười.  

             "Xem ra cô đã hiểu lầm rồi cô Quan. Cô cho rằng tôi sảng khoái trả lương tháng 40.000NDT như vậy là do cô Quan xinh đẹp nên tôi có ý đồ xấu đối với cô sao?"  

             Quan Tâm mỉm cười: "Ý tôi không phải vậy! Chủ tịch Triệu tuổi trẻ đầy hứa hẹn, bên người tất nhiên sẽ không thiếu hồng nhan tri kỷ. Tôi chỉ cảm thấy nếu đầu tiên nói rõ ràng một chút thì sẽ tốt hơn Miễn cho sau này giữa hai chúng ta phát sinh hiểu lầm.”  

             Triệu Dật vội vàng gật đầu đáp: "Cô Quan yên tâm! Như cô đã nói, xung quanh tôi có rất nhiều mỹ nữ, cho nên cô không cần lo lắng tôi sẽ đánh chủ ý lên cô. Hơn nữa về sau những chuyện mà tôi muốn cô làm hơn phân nửa đều có quan hệ với những người đẹp này.   

             Cho nên tôi còn muốn mời cô Quan giúp tôi giữ bí mật... Nói thật nếu không phải cô Quan không ngừng trau dồi kỹ năng, khiến bản thân trở thành một người toàn năng. Để cho tôi bị hấp dẫn và mong chờ vào năng lực xử lý công việc của cô, thì tôi tình nguyện tìm một người trợ lý thông thường và lớn tuổi một chút.”  

             Quan Tâm nghe thấy Triệu Dật dễ dàng thừa nhận xung quanh mình có rất nhiều phụ nữ. Hơn nữa sẽ không đánh chủ ý lên mình thì thở phào nhẹ nhõm và mỉm cười nói: "Tôi chỉ là một nhân viên tạm thời, lợi ích của ông chủ là trên hết. Đương nhiên, tôi sẽ bảo vệ lợi ích của và giữ bí mật của ông chủ, đây là phẩm chất cơ bản của nghề này."  

             Triệu Dật nở nụ cười đáp: "Tốt lắm, vậy ký hợp đồng đi."  

             Triệu Dật gọi Đới Lương đi vào, Đới Lương nhanh chóng yêu cầu thư ký in hợp đồng và ký hợp đồng với Quan Tâm.  

             Sau khi Quan Tâm ký hợp đồng xong, đi theo Triệu Dật trở lại văn phòng, mỉm cười nói: "Từ nay về sau chủ tịch Triệu sẽ là sếp của tôi. Xin hỏi chủ tịch Triệu, ngày thường anh muốn tôi xưng hô với anh như thế nào. Chủ tịch Triệu, Ngài Triệu hay là Ông chủ?”  

             "Cứ gọi là ông chủ đi."  

             Triệu Dật cười nói: "Về sau có rất nhiều chuyện sẽ phải phiền đến cô."  

             Quan Tâm mỉm cười đáp: "Tôi nhất định sẽ không để cho tiền của ông chủ bị lãng phí."  

             Triệu Dật gật đầu nói: "Được rồi! Hiện tại đúng lúc tôi có chuyện cần giao cho cô..."  

             Quan Tâm nghiêm túc hẳn lên: “Xin ông chủ cứ phân phó.”  

             Triệu Dật cười nói: "Cô đi tìm cho tôi một căn nhà giá khoảng năm triệu tệ, là nhà đã trang trí xong có thể sang nhượng bất cứ lúc nào. Tôi sẽ thanh toán một lần duy nhất, cho nên cô hãy tìm càng sớm càng tốt nhé.”  

             Quan Tâm hỏi không chút do dự: "Xin hỏi đối với căn hộ này ngài có yêu cầu cụ thể nào không. Người ở là ai, có trẻ em hay không, có yêu cầu gì đối với môi trường giáo dục không, có yêu cầu đặc biệt nào về khu vực không... Ông chủ tôi cần hỏi rõ ràng để có thể lựa chọn căn hộ thích hợp hơn. Ngài đừng chê tôi phiền phức.”  

             Triệu Dật cười nói: "Đương nhiên sẽ không! Nếu như cô không hỏi cái gì thì tôi không thể tin tưởng năng lực chuyên môn của cô."  

             Hơi dừng một lúc, hắn nói: "Căn hộ này tôi định làm quà tặng cho một cô gái, cô ấy chừng 20 tuổi, căn hộ này là để cho cô ấy ở một mình. Tương lai cô ấy sẽ rất nổi tiếng, sẽ trở thành một ca sĩ…Căn hộ tốt nhất nên có một hoa viên kiểu Tây hoặc là nhà phố, là loại tương đối riêng tư. Còn phạm vi thì không cần quá gần khu trung tâm là được, cũng không cần phải xem xét giáo dục vào lúc này… ”  

             Quan Tâm cẩn thận ghi lại những gì Triệu Dật nói: "Được rồi! Tôi sẽ nhanh chóng sàng lọc các căn hộ phù hợp nhất và cung cấp cho ông chủ lựa chọn."  

             Triệu Dật cười nói: "Được rồi! Thêm phương thức liên hệ đi."  

             Hơn nữa để tạo thêm uy tín, Triệu Dật tùy tiện chuyển qua 10.000 tệ.  

             "Mười nghìn tệ này là tiền công tác phí của cô. Cô cứ dùng trước. Cô vì làm việc cho tôi mà phải trả mọi chi phí như tiền taxi, tiền ăn, đồ uống,... các loại phí dụng đều có thể lấy từ đây chi trả. Cô chỉ cần liệt kê danh sách là được, hoàn thành xong việc cứ tìm tôi để thanh toán hóa đơn.”  

             “Vâng, ông chủ.”  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.