Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 109: “Đây đúng là ban cán sự lớp thần tiên mà.”




"Xem ra cậu kiếm được không ít nhỉ?”  

             Triệu Dật cười ha hả nói: "Cũng tạm thôi.”  

             Sở Lê Lê nhìn Triệu Dật mỉm cười, càng lúc càng cảm thấy mình không thể nhìn thấu Triệu Dật được.  

             Hắn là một nam sinh bí ẩn.  

             Giống như quanh quẩn ở trong đám sương mù, làm cho người ta không thể nhìn thấy được bộ mặt thật của hắn.  

             Bí ẩn.  

             Hấp dẫn!  

             Sở Lê Lê khẽ cắn môi một cái, bỗng nhiên hỏi: “Lúc khai giảng, cô gái ngồi bên cạnh là bạn gái của cậu sao?”  

             Triệu Dật mỉm cười, nói: “Là bạn thôi.”  

             Sở Lê Lê dừng bước, nghiêng mặt nhìn vào mắt Triệu Dật, Triệu Dật cười nói: “Sao thế! Cảm thấy tôi đang nói dối hay sao?”  

             “Không! Tôi có thể thấy được, rõ ràng cô ấy rất quan tâm đến cậu. Nhưng cậu dường như muốn tránh cô ấy... Hai người đã ngủ với nhau chưa?”  

             Bước chân của Triệu Dật bỗng nhiên dừng lại, hắn quay đầu lại nhìn chằm chằm Sở Lê Lê, ánh mắt thoáng có chút kỳ quái: “Nữ sinh hiện tại nói chuyện cũng trực tiếp thẳng thắn như vậy sao?”  

             Sở Lê Lê cười híp mắt nói: “Dù sao tôi cũng không phải là thiếu nữ ngây thơ hay gì.”  

             “Không có.”  

             Sở Lê Lê nghi hoặc nhìn Triệu Dật nói: “Cô ấy xinh đẹp như vậy, vì sao cậu phải tránh cô ấy? Tuy rằng tôi đối với tướng mạo của mình cũng có chút tự tin, nhưng so với cô ấy thì quả thật cô ấy rất xinh đẹp...”  

             Triệu Dật mỉm cười nói: “Bởi vì tôi cũng không phải là người tốt lành gì.”  

             Sở Lê Lê lập tức nở nụ cười: “Thà buông tha còn hơn là giết nhầm sao? Cậu thật đúng là một quý ông đấy.”  

             Triệu Dật lắc đầu nói: “Cô ấy không giống như những người khác.”  

             Sở Lê Lê ánh mắt sáng lên, lập tức truy hỏi: “Sao lại không giống nhau?”  

             Triệu Dật không trả lời, mà lộ vẻ tức giận nhìn chằm chằm Sở Lê Lê nói: “Cô không cảm thấy mình quá nhiều chuyện sao, hỏi quá nhiều rồi? Giống như một phóng viên báo lá cải hay thu thập tin vịt...”  

             Sở Lê Lê xích lại gần Triệu Dật hơn một chút, thản nhiên cười nói: “Tôi muốn hỏi rõ ràng một chút thôi, đơn giản là tôi đối với cậu có chút động tâm, muốn hiểu rõ cậu hơn một chút mà thôi.”  

             Triệu Dật cười vui vẻ, gương mặt hắn bình tĩnh trả lời: “Lời này của cô tốt hơn là nên dành cho người khác đi, nó không có hiệu quả gì đối với tôi cả.”  

             Nụ cười quyến rũ trên mặt Sở Lê Lê nhất thời có chút cứng lại: “Cậu nói như vậy, không thấy có chút đả thương người khác hay sao?”  

             Triệu Dật nghiêng mặt nói: “Ha ha ha, đả thương cô sao? Tôi không tin.”  

             Sở Lê Lê bỗng nhiên khẽ cười, nói: “Thật sự tôi rất tò mò! Cậu làm sao để luyện được sự bình tĩnh như vậy... Chẳng lẽ tôi thật sự không có một chút lực hấp dẫn nào đối với cậu sao?”  

             Triệu Dật cười khẽ trả lời: “Vô dục tắc cương, lớp trưởng! Mị lực của cô đặt ở nơi này là sai chỗ rồi đấy.”  

             Sở Lê Lê mỉm cười, cô không đề cập đến vấn đề này nữa, mà là nói đến việc chính sự: “Tôi đã đăng một bài viết chi tiết trên diễn đàn của trường học, nội dung là toàn bộ hoạt động và ảnh chụp trong buổi tiệc hôm nay. Ngoài ra còn có tấm ảnh chụp chung của toàn bộ thành viên trong lớp. Cậu biết không, việc này cũng khiến website của trường hot cả lên đấy, cả cậu cũng hot và ngay cả mình đều dính một chút ánh sáng…”  

             Triệu Dật mỉm cười nói: “Cậu gửi liên kết cho tôi đi, tôi cần nó.”  

             “Được!”  

             ......  

             Website trường đại học Công Thương hôm nay đột nhiên náo nhiệt vô cùng.  

             “Nam nữ cùng nhau vui chơi, huống chi còn là xem phim ăn lẩu?”  

             “Hoạt động thần tiên của lớp 2 khoa quản trị kinh doanh năm 2020.”  

             “Cậu vẫn còn độc thân sao, nhanh chóng ăn bát thức ăn cho chó này!”  

             Trước đó bọn họ ở tiệm lẩu, nam nữ ngồi cùng với nhau. Nam uống rượu, nữ ăn đồ ăn, đương nhiên các cô gái ăn nhanh hơn. Tiếp đó mấy cô gửi lên diễn đàn của trường hàng loạt ảnh chụp về buổi tiệc.  

             Chính cái này lập tức dẫn đến sự chú ý của mọi người, sau đó Sở Lê Lê đăng bài viết có tất cả các hoạt động và hình ảnh. Trong nháy mắt bài viết được hàng trăm người đọc, hơn nữa còn được chia sẻ đến các nhóm khác nhau.  

             Nhóm lớp đại học, nhóm lớp trung học, vòng tròn bạn bè...  

             Thời đại internet, tin tức lan truyền vô cùng nhanh chóng. Bài viết của Sở Lê Lê lập tức được xem hàng chục ngàn lần, được trả lời hàng trăm lần.  

             “Xem nhà người ta uỷ viên giải trí kìa, lớp trưởng nhà người ta kìa, hoạt động của lớp của người ta kìa!”  

             “Đây đúng là ban cán sự lớp thần tiên mà.”  

             “Tôi đã đếm kỹ rồi, tổng cộng có một giáo viên, mười chín nam sinh, hai mươi mốt nữ sinh, có hai nữ sinh dư ra sao. Tôi sẵn sàng chuyển sang lớp 2 khoa quản trị kinh doanh, không thể để cho các nữ sinh đó cô đơn được.”  

             “Đây có phải là ban cán sự lớp dắt mối tơ hồng cho lớp hay không?”  

             “Nam nữ cùng nhau đi chung, xem phim, ăn lẩu… tôi thấy cực kỳ ghen tị đấy.”  

             “Cuối cùng cũng hiểu, tôi mãi độc thân cũng là có nguyên nhân. Không phải do năng lực không đủ, mà là không được gặp một uỷ viên vui chơi giải trí trâu bò như thế!”  

             Ngoại trừ đối với hoạt động này cảm thấy hâm mộ đố kỵ và mong muốn gia nhập, còn có rất nhiều học sinh chú ý và tập trung vào Triệu Dật cùng Sở Lê Lê.  

             “Đẹp trai quá! Tôi cảm thấy hot boy Lục Văn Trạch trước đây cũng không đẹp trai như cậu ấy, cũng không có khí chất như cậu ấy!”  

             “Đúng vậy! Khí chất cậu ấy rất đặc biệt, giống như là quý tộc…”  

             “Sở Lê Lê xinh đẹp gợi cảm, quả thực chính là nữ thần sư tỷ trong mộng, nhưng mà cô ấy lại là sư muội của chúng ta!”  

             “Họ đứng cùng nhau có thể nói, chính là trai tài gái sắc!  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.