Bạo Quân - Phong Lộng

Chương 1:




Ba ngày qua đi, lệnh cấm không cho Đỗ Vân Hiên đi làm rốt cuộc được xóa bỏ.
Đỗ Vân Hiên vốn đang âm thầm lo lắng, sợ Cổ Sách lõa thể làm người mẫu đến phát nghiện, lĩnh được thù lao thì quên sạch mọi thứ sẽ ngang ngược không phân phải trái mà kéo dài lệnh cấm. Rốt cục, Cổ Sách lại thực thấu tình đạt lý mà bỏ qua cho anh. Đỗ Vân Hiên vô cùng vui sướng, chủ động xuống bếp làm một chén mì sợi, hào phóng cho vào trong bát thêm ba trái trứng chần nước sôi óng vàng thơm lừng đến rung động, còn cho nhiều hơn một chút hành lá đã được xắt tinh tế, coi như biểu đạt sự vừa lòng với việc Cổ lão đại nói lời giữ lời.
Thiết kế có đột phá, Đỗ Vân Hiên khẩn trương muốn trở lại phòng thiết kế tiến hành phần công việc còn lại.
Kỳ thực, kẻ ra lệnh cấm, Cổ lão đại phong lưu tiêu sái cho dù muốn kéo dài lệnh cấm cũng có tâm mà không có lực, bởi vì có rất nhiều chuyện quan trọng đang chờ hắn xử lí.
Ở trong biệt thự ‘săn sóc’ ‘hầu hạ’ Đỗ Vân Hiên sinh bệnh trong ba ngày, Cổ Sách đã họp với các tiểu đệ tâm phúc qua điện thoại, tỏ rõ ý muốn mãnh liệt phải đánh tụ đảng dám cả gan mơ ước Gấu Nhỏ đến vĩnh viễn không thể siêu sinh.
Chuyện này cần phải trong ngoài hai phía phối hợp.
Đối nội, đương nhiên là ở bên trong địa bàn của Cổ Sách, hung hăng nghiền nát đám oắt con dám to gan lẻn vào.
Đối ngoại, phải chĩa mũi kiếm vào đại bản doanh của tụ đảng kia – Mississippi. Ở Mississippi không thể so với địa bàn của Cổ Sách hắn, thế lực hắc đạo mọc lên như rừng, giữa các bang phái có quan hệ phức tạp, trong đó không thiếu các đại gia tộc tài đại khí thô có lịch sử lâu dài. Hắn cần phải mau chóng đạt được thỏa thuận hợp tác với gia tộc Barlow, bắt tay cắt đứt cổ kẻ cầm đầu của tụ đảng kia, cũng chính là tên Hắc Lang thần bí khó lường trong truyền thuyết.
Chỉ huy đàn em, Cổ Sách có thể gọi điện thoại.
Nhưng nói chuyện hợp tác cùng với gia tộc Barlow thực lực hùng hậu không kém, Cổ Sách nhất định phải tự thân xuất mã, đi một chuyến đến Mississippi.
Vốn muốn đem Gấu Nhỏ theo bên mình, nhưng nghĩ tới nghĩ lui vẫn chỉ là muốn thôi, tụ đảng ở trong này thế lực đơn bạc, là sân nhà của Cổ Sách. Đến Mississippi lại đổi lại là sân nhà của tụ đảng.
Cho dù hắn đeo vòng cổ đến tê não luôn rồi, cũng sẽ không đem Gấu Nhỏ mình coi trọng nhất đưa đến sân nhà của kẻ địch.
“Lúc tôi không ở đây, cẩn thận giám sát người kia tốt cho tôi.”
“Sách ca, lần nào anh rời khỏi thành phố mà bọn em không giúp anh trông coi cẩn thận? Thiên la địa võng hai tư giờ theo dõi. Cam đoan tuyệt đối không xảy ra chuyện ngoài ý muốn!”
“Sách ca, anh cứ yên tâm đi.”
“Sách ca, em đưa anh đến sân bay.”
“Không cần vội.” Cổ Sách lục tìm tư liệu mấy ngày nay tra ra vừa được các tiểu đệ đưa đến, trầm ngâm một lát, “Trước khi đi Mississippi, có hai người tôi muốn gặp trước.”
Sau vài ngày xin phép nghỉ bệnh, Đỗ Vân Hiên trở lại công ty được hoan nghênh nhiệt liệt. Tuy rằng anh luôn luôn không thích quá mức thân thiết với mọi người, thế nhưng bộ dáng thưởng tâm duyệt mục tự nhiên sẽ dẫn phát đến lòng yêu mến cái đẹp của mọi người. Ở trong mắt các nữ đồng nghiệp văn phòng, cái sự không thân thiết này lại là biểu hiện của sự chín chắn, một lòng thấy ra đủ loại ưu điểm.
Không đến giữa trưa, Đỗ Vân Hiên đã nhận đủ các lời chúc mừng sau khi lành bệnh lẫn chúc phúc, lễ vật bên trong nhiều nhất là hoa tươi cùng chocolate. Cũng không biết mọi người đang làm việc lại lấy đâu ra mấy thứ này.
Lễ độ nói cám ơn với các đồng nghiệp, Đỗ Vân Hiên trở lại phòng thiết kế tiếp tục vùi đầu tận lực làm việc.
Ngày khai mạc cuộc thi thiết kế trang sức Ngụy Lai đã sắp đến, trận đấu cuối cùng để giành được tư cách dự thi vô cùng cấp bách, dựa theo lịch trình mà công ty đưa ra, hôm nay chính là ngày bốn vị thiết kế sư lần đầu tiên triển lãm đề mục thiết kế mà Lea tiên sinh tự mình giao ra với y. Đây cũng chính là nguyên nhân quan trọng nhất mà Đỗ Vân Hiên bất kể thế nào cũng phải trở lại công ty vào hôm nay.
May mắn, tên Cổ Sách bá đạo kia hôm nay coi như hợp tác.
Ba giờ chiều, cuộc họp đúng giờ tổ chức trong văn phòng giám đốc Trương, bốn thiết kế sư đều mang theo bản thảo thiết kế đến. Chờ ở trong văn phòng, ngoại trừ giám đốc Trương Lam của Đá quý Lea còn có chủ tịch tập đoàn Lea, Lea tiên sinh đang mỉm cười ưu nhã mê người.
Không có ai cảm thấy ngoài ý muốn.
Đề tài thiết kế là Lea tiên sinh tự mình đưa ra, y cố ý từ trụ sở chính tập đoàn đến đây, tự mình đứng ra chọn lựa là lẽ đương nhiên.
“Các vị, tôi chờ mong đến hôm nay đại khai nhãn giới. Bây giờ chúng ta bắt đầu thôi.”
Dựa theo vai vế, người đầu tiên trình bày đương nhiên là nhà thiết kế chính Vạn Kỳ Ngọc của công ty, ông có thể có được một chân trong cuộc thi, đó là chuyện chắc chắn. Đại khái trong lòng cũng có lo lắng nhưng cũng không đến nỗi vắt hết óc vì đề tài đặc thù này như nhóm người Đỗ Vân Hiên, bình thản giao ra bản thiết kế, khí chất vừa phải, tuy nhiên không có quá nhiều điểm xuất sắc.
Nói cái này là thiết kế tình ái tình thú, không bằng nói là thiết kế dụng cụ giáo dục thân thể đẹp mắt.
Trương Lam bình luận về bản thiết kế của nhà thiết kế chính bằng vài câu đơn giản, sau đó ánh mắt chuyển về phía ba người còn lại, bọn họ mới là đối tượng khảo nghiệm chủ yếu của đề tài thiết kế đặc thù lần này.
“Thiết kế Ngũ.” Trương Lam tùy tiện gọi một người.
“Tôi?”
“Đúng vậy.” Trương Lam vươn tay, “Bản thiết kế.”
Ngũ Tư Dân do dự nhiều lần, mới giao ra bản thiết kế cho giám đốc.
Nếu không phải vì lần này người ra đề mục là chủ tịch đại boss, mỗi người đều nhất định phải ‘trả bài’, thì ông thực sự muốn nộp giấy trắng. Bởi vì bản thiết kế lần này, một chút tin tưởng ông cũng không có.
Đến Thiên đường mỹ lệ để quan sát một hồi, lại chỉ thu được những thứ mốc đến không thể mốc hơn, ở trên địa bàn của xã hội đen chịu một trận kinh hách chưa nói, về đến nhà còn bởi vì lộ ra thần sắc kinh hoàng bất an mà bị bà xã truy ra mình đến nightclub tìm tiểu thư, nhất thời dẫn phát gia đình đại chiến.
Mấy ngày liên tục, Ngũ thái thái trưng ra vẻ mặt khổ đại cừu thâm, đại bãi công với nhà bếp để bày tỏ bất mãn với ông chồng.
Đáng thương cho thiết kế Ngũ, ở nhà đến một bữa sáng nóng hổi cũng không có, làm sao có thể suy nghĩ đến khơi gợi hứng thú?
Thế nhưng chung quy đây vẫn liên quan đến tiền đồ tham gia cuộc thi Ngụy Lai của mình, ông không có từ bỏ, những ngày này cả ngày lẫn đêm đều nhốt mình trong phòng thiết kế lo lắng hết lòng. Tiếc rằng trong giới thiết kế đá quý này, không phải chỉ cần chăm chỉ là có thể ra được thành quả.
Bình thường càng nôn nóng, càng dùng sức, đầu óc càng dại ra, ý tưởng càng hỗn loạn.
Linh cảm, chính là một đám mây tùy tâm sở dục, khi người xúc không được thì cho dù liều mạng cũng xúc không được.
Tự xem bản thiết kế mình nghiến răng nghiến lợi vẽ ra, Ngũ Tư Dân không cần đến bình luận của người khác, tự mình cũng muốn dộng cho mình một trận.
“Thiết kế Ngũ, gần đây tâm trạng không được tốt sao?” Nhìn lướt qua bản thiết kế của Ngũ Tư Dân, Trương Lam ôn hòa hỏi một câu.
Giám đốc Trương là một trưởng bối rất khoan hậu, nhìn đến bản thiết kế sụt giảm nghiêm trọng lần này, quả thực không hơn gì những thiết kế tầm thường, chủ động che lấp xấu hổ ở trước mặt chủ tịch cho Ngũ Tư Dân, “Thiết kế Ngũ kinh nghiệm vững chắc trong định chế vòng cổ và nhẫn cho nữ, tác phẩm nghệ thuật tình thú nam tính với ông ấy mà nói là bẻ ngoặt quá mức đột ngột.”
Đưa bản thiết kế cho Lea tiên sinh xem một chút liền nhanh chóng thu lại, giao trả cho Ngũ Tư Dân.
Ngũ Tư Dân cảm kích vạn phần liếc mắt nhìn giám đốc của mình.
Loại thiết kế thất bại thế này, nếu Trương Lam giải quyết theo lẽ thường, ở trước mặt các đồng nghiệp không kiêng nể mà bình luận, mặt mũi của ông không biết để đâu nữa.
Trác Thanh nhìn qua sắc mặt của Ngũ Tư Dân, liền biết Ngũ Tư Dân không đáng để lo lắng.
Khinh thường liếc mắt nhìn thiết kế Ngũ chưa bao giờ xứng làm đối thủ của mình, Trác Thanh lễ độ nhã nhặn mỉm cười, “Giám đốc Trương, đây là bản thiết kế của tôi.”
Trương Lam tiếp nhận mở ra, vừa thấy đã nheo mắt, chần chờ một lúc mới xoay người, giao bản thiết kế cho Randy Lea đang ngồi trên chiếc ghế lớn bằng da.
“Lea tiên sinh, mời ngài xem qua, đây là thành quả thiết kế Trác Thanh giao ra.”
Trác Thanh đứng ở trước bàn làm việc, thong dong trấn định lại mang theo một chút kiêu ngạo.
Lúc trước, châm gài ngực mà Văn Cơ tiểu thư đeo trong tiệc sinh nhật đã gây ra sóng gió lớn, cho hắn một đả kích thảm trọng, thậm chí lập tức có vài khách hàng VIP đã hủy bỏ đơn hàng vốn đã trao đổi xong xuôi.
Bất kì ai gặp phải chuyện thế này cũng sẽ uể oải phẫn nộ.
Thế nhưng, Trác Thanh hắn là loại người thế nào chứ? Sau khi trải qua một thời gian ngắn suy sụp cảm xúc, hắn đã lập tức dời tầm mắt đi, đem toàn bộ vốn liếng đánh cuộc vào cuộc thi thiết kế trang sức Ngụy Lai. Hừ, Văn Cơ tiểu thư là cái thá gì cơ chứ, chỉ là một danh viện xã giao, cũng không thể làm mờ đi hào quang của chủ nhân giải thưởng cuộc thi Ngụy Lai.
Chỉ cần hắn tỏa sáng ở cuộc thi Ngụy Lai, ai sẽ còn để ý đến một cái châm gài ngực nhỏ nhoi kia?
Cuộc thi thiết kế trang sức Ngụy Lai, chính là đặt trước mặt Trác Thanh vốn đang suy sụp một cọng rơm cứu mạng không thể để vụt mất!
Đối với đề tài thiết kế của Lea tiên sinh, Trác Thanh quả thực thỏa mãn đến không thể thỏa mãn hơn, bởi vì thứ này thực sự rất biến thái! Biến thái đến mức khiến người ta phẫn nộ! Biến thái đến mức khiến người ta hưng phấn! Dựa vào mức độ biến thái thế này Trác Thanh liền có thể tưởng tượng đến những đối thủ của mình, Ngũ Tư Dân và Đỗ Vân Hiên sẽ vì thiết kế này mà hao tổn tâm trí đến mức nào.
Ngũ Tư Dân bảo thủ, Đỗ Vân Hiên ngượng ngùng, muốn hai người này đi thiết kế món đồ tình thú ngược đãi thế này, tự mâu thuẫn với chính mình cũng đã khiến độ khó tăng thêm rất cao.
Mà Trác Thanh lại không giống vậy.
Trác Thanh tuổi trẻ phong lưu, nam nữ ăn sạch, hắn khẳng định kinh nghiệm của mình tuyệt đối vượt xa hai đối thủ cạnh tranh; Mặt khác, mạnh vì gạo bạo vì tiền, Trác Thanh giao thiệp rộng rãi còn quen biết vài điều giáo sư SM, hắn thậm chí thông qua một số thủ đoạn mà gia nhập vào một câu lạc bộ tính ngược, cùng với những kẻ điều giáo ngược đãi già đời thảo luận trắng đêm về những dụng cụ cấm thúc dành cho nam tính nô, cùng với bọn họ chơi đùa các loại thủ đoạn.
Đem những ý tưởng mới mẻ quan trọng lại cực kì biến thái của nhóm lão đạo có kinh nghiệm, thêm những phần kích thích nhất từ những dụng cụ dâm ngược cổ xưa trân quý nhất của bọn họ, ghép lại thành một bộ trang sức nam tính tình thú trước nay chưa từng có.
Cái này có phải quá bừa bãi không?
Đương nhiên không.
Ở trong mắt Trác Thanh, những thứ này chỉ là tiếp thu tham khảo hợp tình hợp lí mà thôi.
Vị chủ tịch hào hoa phong nhã trải bản thiết kế trước bàn làm việc cực lớn, mang theo ánh mắt nghiên cứu soi mói nhìn kĩ một lượt.
“Trang sức điện cực ở bộ vị mẫn cảm, tại sao không dùng bạc lại dùng vàng? Vì vàng đắt đỏ hơn bạc sao?” Randy Lea chậm rãi hỏi.
“Nguyên vật liệu có quý giá hay không quả thực là một trong những yếu tố tôi cân nhắc đến.” Trác Thanh thầm kêu không ổn, lời đồn đại vụn vặt tiêu cực rằng khi hắn thiết kế quá mức coi trọng giá trị nguyên liệu hình như đã truyền đến tai chủ tịch rồi.
Có điều hôm nay hắn đã có chuẩn bị, không có khả năng vì mấy lời đồn nhỏ nhoi này mà biểu hiện luống cuống.
Lea tiên sinh nếu đã giao ra đề tài thiết kế cực đoan này, vậy tức là ở phương diện tình dục tất nhiên có sở thích cực đoan.
Nhìn tới nhìn lui, chủ tịch tập đoàn Lea nắm giữ tài phú cực đại này đều không giống như cuồng chịu ngược thích bị người khác dâm ngược đùa bỡn, như vậy, Trác Thanh lớn mật đánh cược một phen, cược vị đại nhân vật trước mắt này sâu trong nội tâm tràn ngập dục vọng khống chế âm hiểm thô bạo, thích dâm ngược đùa bỡn người khác.
Càng không thể tưởng tượng được, thiết kế tàn nhẫn đùa bỡn một người đến vỡ nát lại có thể kích phát hưng trí người ta như vậy.
“Thế nhưng, chỗ này sử dụng vàng là bởi vì có hai nguyên nhân quan trọng hơn là so với độ quý giá.” Trác Thanh chậm rãi nói, “Thứ nhất, tôi giả thiết chủ nhân của bộ vật phẩm nam tính cuối cùng này, cũng chính là em họ của Lea tiên sinh, nước da nghiêng về trắng. Vậy vàng so với bạc càng làm nổi bật làn da trắng nõn xinh đẹp.”
“Màu da em họ của tôi quả thực…” Ánh mắt Randy Lea lơ đãng lướt qua người Đỗ Vân Hiên, mỉm cười nói, “Trắng nõn xinh đẹp. Vậy, điểm thứ hai?”
“Thứ hai, tính dẫn điện của bạc so với vàng tốt hơn, nhưng tính chất hóa học của vàng ổn định hơn nhiều. Dưới điều kiện dẫn điện cực nóng, vàng càng thích hợp hơn.”
“Điều kiện cực nóng?” Ánh mắt của chủ tịch hơi hơi nheo lại.
“Nếu như, người sử dụng bộ vật phẩm trang sức thân thể mỹ lệ muốn tăng thêm một chút lạc thú khác.” Trác Thanh cẩn thận cung kính thấp giọng nói.
Randy Lea lộ ra một nụ cười nhẹ, không chút để ý cho một lời bình, “Suy nghĩ rất chu đáo.”
Trác Thanh tràn ngập chuyên nghiệp trả lời, “Để thiết kế ra một tác phẩm nghệ thuật khiến khách hàng vừa lòng ở mọi góc độ, vậy cẩn thận từng chi tiết chính là điều thiết kế sư phải làm.”
Ngữ khí bình tĩnh khiêm tốn, dưới mắt lại có một chút kích động.
Hắn thành công!
Randy Lea cúi đầu tiếp tục xem xét những bộ phận khác trên bản thiết kế.
“Hình dạng đỉnh dương v*t châm hình như cũng có công năng không giống với bình thường.”
“Đúng vậy, ý tưởng thiết kế là kết hợp trong mềm ngoài cứng, chính giữa thân châm rót vào thủy ngân, khi dùng lực ấn lên phần đỉnh này, thủy ngân sẽ khiến thân châm nở ra. Tuy rằng chỉ nở ra một chút, thế nhưng gây áp lực ở nơi mẫn cảm như vậy, cho dù chỉ một chút thôi cũng sẽ khiến người đeo có cảm giác bị phá vỡ.”
“Ý cậu là, người đeo sẽ thừa nhận cảm giác nghiêm trọng sao?”
“Cái này còn tùy thuộc vào việc người thao tác cụ thể muốn người kia thừa nhận đến mức độ nào.”
“Vậy còn chiếc vòng ruby này thì sao?”
“Là một linh kiện gia tăng khác. Khi tôi thiết kế có suy nghĩ đến việc sử dụng đai trinh tiết, nếu muốn cấm thúc những bộ vị trọng điểm, vậy không thể không quan tâm đến hai bên nhục nang.”
Cuộc nói chuyện tiến đến mức này, không khí trong văn phòng giám đốc càng lúc càng quỷ dị.
Ở đây đều là đàn ông, hơn nữa đều rất rõ ràng yêu cầu của thiết kế lần này, chỗ mà chủ tịch cùng với Trác Thanh đang thảo luận, mọi người đều biết rõ đang chỉ ở đâu.
Chỗ yếu ớt nhất của đàn ông, bị kẻ mang danh thiết kế sư làm ra những vật ghê tởm khủng bố như vậy, ngoại trừ người khởi xướng là Trác Thanh, ba vị thiết kế sư đều cảm giác cực kì khó chịu.
Vô liêm sỉ, thực sự quá mức vô liêm sỉ!
Để có được tư cách tham dự cuộc thi thiết kế Ngụy Lai, Trác Thanh chỗ nào còn bộ dáng một thiết kế sư, quả thực đã biến thành một kẻ bán đạo cụ tình thú chuyên nghiệp!
“Thiết kế Trác,” Thừa dịp cuộc nói chuyện giữa chủ tịch cùng Trác Thanh có một khoảng trống, Đỗ Vân Hiên, người duy nhất chưa trình lên bản thiết kế lạnh lùng mở miệng, “Yêu cầu thiết kế của Lea tiên sinh cho chúng ta không đề cập đến cái gì điện cực hay bành trướng. Thiết kế của anh, rõ ràng không phù hợp với yêu cầu thiết kế của khách hàng.”
“Không phải không hợp, mà là hoàn thành vượt mức khách hàng yêu cầu. Khách hàng yêu cầu một trăm, nhưng tôi là một thiết kế sư, có thể làm được một trăm hai mươi đương nhiên sẽ làm một trăm hai mươi.”
Trác Thanh không chút xấu hổ phản kích.
“Chỉ là không biết thiết kế Đỗ cậu, có thể làm được bao nhiêu phần?”
Bên trong ánh mắt đánh giá Đỗ Vân Hiên, có cao ngạo của kẻ chiến thắng.
Loại người thanh tâm quả dục như Đỗ Vân Hiên biết cái gì là gợi cảm? Biết được mấy chiêu SM? Trác Thanh dám đánh cược, bản thiết kế Đỗ Vân Hiên giao ra không có gì thú vị hơn mấy thứ đồ lót giá rẻ đầy đường.
“Thiết kế Đỗ, mời cậu giao bản thiết kế cho tôi.”
Trương Lam cầm lấy bản thiết kế Đỗ Vân Hiên đưa qua.
Vừa mở ra, ánh mắt nhất thời sáng lên.
“Lea tiên sinh.” Trương Lam lập tức đặt bản thiết kế lên bàn chủ tịch, trong giọng nói có phần hưng phấn, “Mời xem.”
Có thể khiến cả giám đốc Trương cũng không thể khống chế được cảm xúc, lòng hiếu kì của những người còn lại cũng bị khuấy lên, hơn nữa Trương Lam còn cố ý trải bản thiết kế thật rộng trên mặt bàn, khiến mọi người không khỏi chỉ cần nhìn qua, ánh mắt đã dừng ở những bản thiết kế được vẽ vô cùng tỉ mỉ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.