Bảo Hộ Harry Potter Đồng Nhân

Chương 183: Cha Con Tâm Sự






Phòng của Arcturus nằm ở chỗ sâu nhất an toàn trong trung tâm của trang viên.
Phòng của cậu ở bên cạnh phòng của chủ nhân trang viên —— phòng của Voldemort.
Trong phòng tất cả đều được trang trí theo phong cách các cậu bé thích nhất hiện nay, cho dù là poster Quidditch hay là đồ chơi mô hình rồng, tất cả đều là đồ vật mà Arcturus mơ ước trước đây, nhưng bây giờ cậu không có tâm trạng nào để nhìn chúng.
Arcturus ngồi trên giường có in hình một con sư tử màu vàng kim và khóe miệng giật giật một cái.
Một Chúa Tể Hắc Ám xuất thân từ Slytherin có thể vì cậu mà trang trí phòng theo phong cách của Gryffindor.
Liệu cậu có nên cảm thấy cảm động vì điều này không?
"Arcturus." Voldemort bước vào từ ngoài cửa, trên mặt mang theo nụ cười ôn hòa và ngồi xuống bên cạnh Arcturus.
Arcturus tránh sang một bên theo phản xạ, ly xa Voldemort hơn một ít.
Nụ cười trên mặt Voldemort hơi cứng đờ lại một chút, nhưng cũng không có ép Arcturus lại gần hắn.
"Con tới nơi này nhiều ngày như vậy, ta mới đến gặp con.
Con đừng trách ta." Trên mặt Voldemort vẫn nở nụ cười không thuộc về hắn, "Gần đây ta thật sự rất bận.
Ta sẽ đến gặp con khi ta có thời gian."
Arcturus miễn cưỡng mà giật giật khóe miệng, nở một nụ cười cực kỳ giống Voldemort, "Tại sao chứ? Tôi làm sao dám trách tội Chúa Tể Hắc Ám vĩ đại được." Trong giọng nói của Arcturus mang theo giọng điệu châm chọc không hề che giấu.
Voldemort không tức giận mà ngược lại còn mỉm cười, mỉm cười tươi tắn hơn, "Con trông rất giống ba ba của mình." Voldemort duỗi tay muốn vuốt ve gương mặt của Arcturus, nhưng lại bị Arcturus vô tình mà tránh đi.
Tay của Voldemort ngừng ở giữa không trung, bối rối nắm chặt tay lại và rút tay về, "Ta còn có việc nên đi trước, có yêu cầu gì thì cứ đến thư phòng tìm ta." Nói xong, Voldemort đứng dậy rời đi.
"Chờ một chút!" Arcturus lập tức đứng dậy ngăn cản Voldemort.
Voldemort mỉm cười, trong đôi mắt nhiều thêm tia sủng ái với đứa con của mình, "Biết không, khắp thế giới này chỉ có mình con dám ngăn ta lại." Arcturus nhìn thấy toàn bộ sủng ái không hề bị che giấu trong đôi mắt của Voldemort, cậu cảm thấy hơi ngạc nhiên và không biết phải làm sao, nhưng hiện tại không phải là lúc để nghĩ về vấn đề này.

"Harry ở đâu! Ông đưa Harry đi chỗ nào?" Arcturus nôn nóng hỏi vấn đề mà mình quan tâm nhất.
Đôi mắt của Voldemort tối sầm xuống, cho dù là kẻ nào nhìn thấy thì cũng biết hiện tại hắn không vui, "Arcturus, đừng hỏi quá nhiều về chuyện không có liên quan tới con."
"Không có liên quan tới tôi?" Arcturus lập tức cãi lại, "Tại sao Harry lại không có quan hệ với tôi, anh ấy là bạn tốt của tôi."
"Bạn bè?" Voldemort tràn ngập khinh thường với cái từ ngữ này, "Trên thế giới này không có bạn bè vĩnh viễn, chỉ có lợi ích là vĩnh viễn.
Nếu không phải bởi vì co là con trai của ta, con cảm thấy tên Potter kia có khả năng làm bạn bè với con sao? Con chỉ là một học sinh năm nhất bình thường, mà tên đó lại là Cứu Thế Chủ vĩ đại ---- ngôi sao của ngày mai, vì sao tê đó phải làm bạn bè với con? Còn không phải vì con là co trai của ta, tên đó muốn dùng con để kiềm chế ta?"
"Đừng nói những thứ vô dụng đó, tôi hỏi ông, Harry ở đâu?" Voldemort muốn tẩy não Arcturus, nhưng Arcturus hoàn toàn không thèm để ý lời nói của Voldemort.
Dumbledore đã từng nói với Arcturus, có ba lý do mà Voldemort được nhiều người ủng hộ như vậy: Một là, Voldemort rất mạnh, mạnh đến mức duwowfg như không có đối đầu lại được; hai là, mục tiêu của Voldemort có lợi cho gia tộc thuần huyết; ba là, tài ăn nói của Voldemort rất tốt, hắn ta luôn có thể khiến cho người khác tình nguyện làm việc cho hắn.
Voldemort không chỉ là một Phù thủy rất mạnh, hắn vẫn là một nhà đàm phán với tài ăn nói tuyệt vời.
Kết hợp hai thứ lại, đây chính là Voldemort.

Arcturus không hề nghe lời nói của Voldemort, cái này khiến nụ cười của Voldemort càng thêm rạng rỡ hơn, "Rất tốt, rất tốt, thật đúng là con trai của ta." Đối với loại hành vi không thèm nghe lời dạy dỗ của cha, nó được Voldemort lý giải là có quyết đoán, dũng cảm và không phải là một tên vô dụng.
Đối với loại năng lực lý giải thần kỳ này của Voldemort, Arcturus chỉ muốn cười ha ha một tiếng.
"Tuy nhiên......" Voldemort kéo dài âm cuối, "Arcturus, ta sẽ không nói cho con biết." Hắn không hề để ý sự phản kháng mạnh mẽ của Arcturus và sờ đầu của cậu bé, "Đứa trẻ ngoan là phải biết nghe lời, chuyện của người lớn trẻ con không cần biết." Trẻ con thì không nên quan tâm chuyện của người lớn, những lời nói này không biết có bao nhiêu đứa trẻ đã từng nghe cha mẹ của mình nói qua, không biết có bao nhiêu cha mẹ dùng lý do này để giải thích qua loa với con của mình.
Arcturus để Voldemort đi ra khỏi phòng của mình, cậu không quấn lấy Voldemort và hỏi Harry đang ở chỗ nào.
Arcturus gắt gao nắm chặt tay lại, Harry là bởi vì cậu nên mới bị bắt, cho nên cậu nhất định sẽ nghĩ cách cứu Harry ra..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.