Bạn Cùng Bàn Chúng Ta Kết Hôn Đi

Chương 6: Chương 6





Tan học Đinh Tiếu kéo Lê Tư Tư đi ngang dãy lớp khối 12 để tìm Hứa Vĩ, còn Lục Nhiên Thành và Tiêu Tuấn Nam hẹn nhau đến nhà chơi game nên đã về trước.
Nhưng còn chưa đi hết dãy lớp 12 thì đã gặp Hứa Vĩ cùng đám người Lưu Đức đi từ đằng xa đến, Đinh Tiếu vô cùng vui vẻ trong lòng như cô giả vờ như là vô tình đi ngang qua đây, nhưng người ham học như Lê Tư Tư vẻ mặt vô cùng miễn cưỡng.
Hứa Vĩ nhìn Đinh Tiếu có chút bất ngờ “ Cô bé! Em không phải là học lớp 10 sao? sao lại ở đây ”
“ Chỉ là vô tình đi ngang thôi ạ, em về đây tạm biệt ” Đinh Tiếu ngại ngùng nói.
Đây là lần đầu tiên Lê Tư Tư thấy Đinh Tiếu như thế này đó, còn biết ngại đỏ cả mặt, nhưng Tư Tư nhìn thấy đám người này sao cứ cảm giác không phải người tốt nhỉ?
Đám người Hứa Vĩ nhìn cô và Tư Tư rời đi, Lưu Đức huýt vào tay Hứa Vĩ nhướng mày nhìn anh ta “ Xem ra, con bé đó để ý mày rồi trông nó cũng dễ thương đấy ”.
Nhưng anh ta chỉ nhếch mép, sau đó quay về lớp học vì là năm cuối nên bài ôn vô cùng nhiều, anh ta là nam thần khối 12 biết bao nhiêu người thích, vừa học giỏi vừa đẹp trai thì sao mà không thích cho được.
Hứa Vĩ không phải những nam thần học bá chỉ đâm đầu vào học, anh ta còn thường xuyên đến quán bar ăn chơi cùng bạn bè, ngay cả lên giường với người khác cũng đã lên rồi.

Gương mặt của anh ta khiến người khác hiểu lầm chính là học bá đẹp trai ngây thơ không vướng bụi trần.
Đinh Tiếu về nhà vô cùng vui vẻ, cô vừa hát vừa chạy tung tăng về nhà mình, trên tay cô chính là chiếc điện thoại vẫn còn ở trong trang cá nhân của Hứa Vĩ, nhìn kiểu nào cũng thấy đẹp.
Ngay cả style ăn mặc cũng quá cuốn hút rồi.
Cô vừa về đến nhà thì đã cầm điện thoại nhắn tin cho Hứa Vĩ.
[ Anh ơi! Chuyện lúc trưa cảm ơn anh nhé ]
Nhưng mất một lúc lâu Hứa Vĩ mới trả lời tin nhắn của cô [ Không có gì, em không sao là tốt rồi ]
[ Nếu không có anh xem ra hôm nay trán em đã có một chiếc sừng nhỏ rồi ] Đinh Tiếu nằm trên giường vừa nhắn tin vừa cười, hai má cô vì cười quá nhiều mà đã ửng đỏ lên.
Lần này Hứa Vĩ trả lời cực kỳ nhanh [ Vậy ngày mai cùng xuống nhà ăn nhé xem như là em cảm ơn anh ]
Đinh Tiếu mở to mắt nhìn, đàn anh là muốn rũ cô cùng xuống nhà ăn với anh ấy sao? có phải sự thật không vậy, thật không tin nổi mà.
Cô nhanh chóng trả lời tin nhắn của Hứa Vĩ [ Vâng ]
Vì một tin nhắn của Hứa Vĩ mà đã tiếp động lực cho Đinh Tiếu rất nhiều, cô vui vẻ cầm lấy quần áo đi tắm, tâm trạng phải nói là vô cùng vô cùng tốt.
Cô tắm xong liền mở tập ra học bài, có thể nói đây là lần đầu tiên mà Đinh Tiếu học bài với tâm trạng vui vẻ như vậy.
Lục Nhiên Thành ở bên kia lại vừa đi cửa hàng tiện lợi về, nhìn đống đồ ăn liền muốn chia cho Đinh Tiếu, nhưng bước chân chợt dừng lại khi nhớ lại chuyện cô mắng cậu hôm giành nhau hộp sữa.

Liền sa sầm mặt quay lưng đi về nhà mình, tại sao phải chia cho cái đồ chân ngắn đó chứ ông đây sẽ không bao giờ cho cô, mấy hôm trước cô còn mắng cậu thậm tệ như vậy.
Cái đồ chân ngắn đó!.
.
Nhưng mà khoan cái tên Tiêu Tuấn Nam sang nhà cậu chơi xong liền không muốn về, còn bắt ông đây đi cửa hàng tiện lợi mua cho cậu ta đồ ăn? Vậy mà anh cũng đi theo ý của cậu ta.
Hôm nay Đinh Tiếu cũng không ra cửa hàng tiện lợi, chẳng phải hôm nào cô cũng đến đó ăn mì sao? hôm nay nhìn cô có chút là lạ, ngay cả cửa hàng tiện lợi cũng không đi, càng nghĩ càng thấy khó chịu.
Lục Nhiên Thành quăn cả túi đồ ăn vào người Tiêu Tuấn Nam mắng một câu “ Cậu mau ăn xong rồi đi về đi, tôi không chứa nổi cậu ”.
“ Đại Nam Thần! nhà cậu tận hai phòng cơ mà, cậu không nể tình anh em lâu năm mà cho tôi ngủ lại sao nhà tôi rất xa đó ”.
“ Cho tôi ở lại đi mà! ông đây xin cậu đấy ” Tiêu Tuấn Nam cứ như con sam bám rất dính người.
Lại còn lắm lời nữa, cậu ta đeo lên người Lục Nhiên Thành mà lãi nhãi với vẻ mặt vô cùng đáng thương.

“ Được rồi! muốn ở thì ở ” Lục Nhiên Thành nhích người né Tiêu Tuấn Nam nói.
Cái tên này không phải bạn cậu, cậu đã đá cậu ta ra khỏi nhà rồi, lúc đầu bảo sang chơi bây giờ lại muốn ở lì ở đây.
Lục Nhiên Thành đi về phòng tắm rửa, cậu tắm xong liền ra ban công hóng gió một chút, nhưng ban công nhà cậu có thể nhìn thấy được một góc phòng của Đinh Tiếu.
Cậu vô tình quét mắt qua, tay vẫn còn cầm chiếc khăn lau lau tóc, nhìn cô ngồi trên bàn chăm chỉ học bài, khiến cậu nghĩ ngờ không biết động lực nào lại khiến Đinh Tiếu có thể học hành như vậy.
Đúng là chuyện lạ nhất trên đời.
Nhưng nhìn Đinh Tiếu vò đầu bứt tóc vì không làm được bài liền cảm thấy có chút đáng yêu!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.