Bạn Cùng Bàn Chúng Ta Kết Hôn Đi

Chương 52: Người Quen Cũng Nhiều Thật Đấy





Đợi đến khu quân sự, mọi người đều đi xuống cầm lấy hành lý của mình, bởi vì không chỉ riêng Tam Đại, còn có khối mười hai của trường trong thành phố, và số lượng sinh viên rất đông, riêng trường cô thôi đã đông rồi.
Lê Tư Tư và Liễu Thanh cùng Đinh Tiếu đứng xếp hàng, bên cạnh là nữ sinh lớp khác và của trường khác, lớp cô chẳng được bao nhiêu là nữ sinh, nam sinh chiếm nhiều hơn, nhưng giác quan của cô rất nhạy liếc nhìn một cái đã biết đám nữ sinh kia đang nhìn về hướng này.
Vì ở phía sau cô là Lục Nhiên Thành và đám người Tiêu Tuấn Nam.
Chỉ huy điểm danh lại quân số, sau đó mới phổ biến nội quy cho mọi người.
“ Các em phải chuẩn bị tốt, những người có thói quen thức trễ dậy trễ thì nên bỏ đi.
Bây giờ mọi người đi nhận quân phục, sắp xếp lại chỗ ngủ, 30 phút nữa tập hợp tạo đây cho tôi ”
Chỉ huy vừa dứt câu, cầm lấy danh sách mà giáo viên đưa sau đó phổ biến chổ ngủ và bạn cùng phòng “ Một phòng sẽ có 8 người, nữ theo nữ, nam theo nam bốn bạn cùng trường sẽ xếp cùng bốn bạn của trường khác ”.
“ Phòng15 : Lê Tư Tư, Liễu Thanh, Đinh Tiếu, Dương Ái, Vân Lan, Trình Ly, Lý Thanh Nhã, Trương Nghi ”
....

“ Phòng 20: Lục Nhiên Thành, Tiêu Tuấn Nam, Từ Cảnh, Tống Thụy, Ngụy Gia Lâm, Lâm Phong, Kỷ Gia Thuật, Hồng Thăng ”
Chỉ huy đứng phổ biến, đợi sắp xếp xong thì những đồng chí cũ bên trong khu quân sự, mang đến những chiếc thùng rỗng, đặt xuống trước mặt tất cả mọi người.
Dáng vẻ nghiêm chỉnh, không chút cảm xúc, trong số đó có người còn khiến Đinh Tiếu nhíu mày vì nhan sắc không thua kém Lục Nhiên Thành là bao nhiêu.
“ Ngoài trừ những thứ cần thiết, còn lại lương thực, đồ chơi, và cả điện thoại các em lấy keo dán ghi tên mình lại rồi rút sim đặt vào trong này.
Nếu để tôi phát hiện còn lén giữ những thứ bị cấm, thì hai vòng khu quân sự này sẽ không nhỏ đâu ”
Cả bầu trời của Đinh Tiếu như sụp đổ, cô mua nhiều đồ ăn vặt ngon như vậy cuối cùng lại không thể đem theo sao? ít nhất cũng phải đem theo được một hai món chứ.
Cầm lấy những viên kẹo dẻo, cô nhét vào túi quần, còn có bánh cá nhỏ được cô cất lại vài túi, rồi lấy những đồ dùng cần thiết sau đó nộp lên để vào trong thùng rỗng ở phía trước.
Đồng chí mà cô nói nhan sắc không tồi tên là Phó Trì Khuynh, ánh mắt lạnh lẽo quét qua người cô.
Giọng nói có chút lạnh lẽo “ Túi quần, mang hết kẹo để ra tôi chỉ nói một lần ”.
Cô giật mình liếc mắt nhìn, ngay cả đám người Lục Nhiên Thành cũng quay đầu lại nhìn người đồng chí tiểu đội trưởng đó, rồi liếc mắt nhìn cô lấy từ trong túi ra những bịch kẹo dẻo, lẫn những bịch bánh cá nhỏ.
Vẻ mặt của cô có chút đáng thương không đành lòng, nhưng cuối cùng vẫn phải để lại, còn lén chừa lại một bịch kẹo dẻo, rồi đi về chỗ của mình đứng.
Tống Thụy bật cười vỗ vai anh “ Lão Lục nhìn nhóc con tham ăn nhà cậu, bị tiểu đội trưởng bắt bài rồi haha ”.
“ Câm miệng ” Lục Nhiên Thành đá vào người Tống Thụy một cái rồi cầm lấy đồ đem lên đặt vào thùng rỗng sau đó đi về chỗ đứng của mình thông thả đứng đợi phổ biến xong rồi lấy hành lý đi sắp xếp chỗ ngủ.
Những nữ sinh kia không ngừng nhìn anh, cô ở phía sau có thể thấy hết, cô cùng Lê Tư Tư đi về phòng ngủ của mình, phía sau là đám người Lý Thanh Nhã của trường khác, cô còn nghe loáng thoáng bên tai bọn họ bàn tán cái gì đó cũng không rõ.
Cô ngủ tầng dưới, tầng trên là Liễu Thanh, giường bẻn cạnh là Lê Tư Tư ở tầng trên, nhìn sắc mặt của Đinh Tiếu có chút không vui.
Mọi người sắp xếp xong thì đi nhận quân phục như chỉ huy đã nói, bọn họ chỉ có ba mươi phút cho nên phải nhanh lên.
Đứng xếp hàng bên cạnh là bạn cùng phòng mới, Đinh Tiếu sẽ không để ý cho đến khi lần này bên tai cô nghe rõ mồn một chuyện mà đám bọn họ nói liên quan đến Lục Nhiên Thành.
“ Thanh Nhã, đó chẳng phải Lục Nhiên Thành người bạn lúc bé của cậu sao? tớ vừa nghe nói cậu ấy có bạn gái rồi không biết đúng không ” Trương Nghi nhìn về phía anh cách bọn họ dãy người lên tiếng nói với Lý Thanh Nhã.
Lý Thanh Nhã có chút bất ngờ, cậu ta nhìn về phía của anh “ Cậu nghĩ người như cậu ấy dễ có được bạn gái sao? A Thành rất khó không phải tùy tiện chọn người đâu xem ra là đồn nhảm thôi ”.
“ Đúng đó, cho dù có bạn gái xem ra cũng phải là Thanh Nhã của chúng ta, dù sao cũng là thanh mai trúc mã sao có thể tùy tiện là người khác ” Vân Lan cũng hùa theo, cậu ta nói thêm như muốn nịnh nọt Lý Thanh Nhã.
Dương Ái nhìn đám người đó không khỏi chướng mắt, rồi lại liếc nhìn sang Đinh Tiếu không có chút động tĩnh gì.
Nhưng bạn của cô thì chưa chắc, lại để Liễu Thanh nghe được, cô nàng liếc nhìn đám bọn họ, cô nàng nhếch mép “ Bạn gái người ta kế bên, vậy mà vẫn có người muốn bạn trai của người khác ”.
Lý Thanh Nhã liếc xéo Liễu Thanh một cái đầy ghét bỏ, cô ta đi lên nhận quân phục trước, còn cùng lượt với Lục Nhiên Thành cho nên nhận lấy quân phục xong liền đi về phía bên kia.
Còn cô vô cùng thông thả nhận quân phục, sau anh tận mấy người, cho nên cô trực tiếp đi vào nhà vệ sinh để thay quân phục ra cùng đám người của Lê Tư Tư.
Anh ở bên kia thay quân phục xong, thì đứng đợi cô, dáng người của anh và quân phục vừa khít nhau không lệch được, mặc vào còn đẹp hơn là đồng phục của Tam Đại, Lý Thanh Nhã thay quân phục xong cũng đi đến vừa nhìn thấy anh cô ta đã vui vẻ.
“ Nhiên Thành lâu rồi không gặp ” Cô ta nở nụ cười vui vẻ đi đến trước mặt anh lên tiếng.
Lúc này anh mới liếc nhìn cô ta “ Thanh Nhã? sao khi nãy tôi không thấy cậu, còn tưởng ra nước ngoài rồi ” anh với Lý Thanh Nhã có thể tính là thân còn hơn cả Dương Ái cho nên anh cũng nói chuyện xả giao.
“ Sao chứ, cậu không đi tôi đi làm cái gì ” Lý Thanh Nhã mỉm cười e thẹn, vui vẻ nói chuyện với anh.

Đến khi Đinh Tiếu bước ra, nhìn thấy hai người nói chuyện vui vẻ hàng chân mày của cô bất giác nhíu lại, nhìn hai người họ nói chuyện thoải mái cô liền không thèm gọi anh trực tiếp đi đến phía tập hợp của mọi người.
Cô không khỏi việc thầm mắng chửi “ Đáng ghét! người quen cũng nhiều thật đó ” nhưng cô lại không để ý đám nam sinh phía trước vô tình đụng đầu vào lưng của người ta.
“ Uidaa ” Đinh Tiếu xoa xoa cái trán, ngẩn đầu lịch sự lên tiếng “ Xin lỗi, xin lỗi tôi không cố ý ”.
Lâm Phong quay đầu lại, cậu ta đưa mắt nhìn cô vừa xoa xoa trán, gương mặt nhỏ nhắn lại nhíu mày vì đau thì chẳng hiểu sao bao nhiêu khó chịu đều bay sạch.
Cảm thấy cô có chút đáng yêu, hơn nữa nhìn cô có nước da trắng noãn, thì cậu ta không khỏi thích thú “ Bạn học nhỏ đáng yêu, cậu ở trường Tam Đại sao? ”
“ Ừm, xin lỗi nhe là tôi không để ý va phải cậu ” Cô gật đầu cũng lịch sự mà giải thích.
Lâm Phong gật đầu đút hai tay vào túi quần, dáng vẻ ăn chơi phong lưu hiện rõ “ Không sao, bạn học nhỏ có sao không? ” cậu ta khom người xuống.
Cô xua tay “ Không sao đâu, tôi đi trước nhé ” nói xong cô lách sang một bên rồi rời khỏi chỗ đó đi đến nơi tập hợp.
Chỉ có Lâm Phong là thông thả dõi theo cô, đúng thật quá đáng yêu rồi.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.