Bài Trừ Thuộc Tính Xấu Ta Thành Thần

Chương 14: Kiếm pháp thức thứ hai




Chương 14: Kiếm pháp thức thứ hai
Lâm Vũ tiêu hao hai canh giờ, sơ bộ nắm vững tâm thần chi linh, hắn thập phần hưng phấn, lập tức mang theo Khương Uyển còn đang mơ mơ hồ hồ ra ngoài.
Trận nhân tâm thần chi linh trên một phương diện, kì thực cũng giống với trận vật, là điêu khắc trận văn, khác biệt ở chỗ, trận văn này muốn được viết bằng nguyên lực, khắc trên cơ thể của người làm trận nhánh.
Lâm Vũ sớm đã chuẩn bị, hắn tụ tập nguyên lực vào đầu ngón tay, sau đó chậm rãi khắc trên lưng của Khương Uyển, bởi vì còn lạ lẫm, quá trình tiêu tốn hơn một canh giờ, nguyên lực trong đan điền còn lại phân nửa.
Lâm Vũ lau mồ hôi trên trán, khẽ hài lòng thành quả.
Mà Khương Uyển chỉ cảm nhận sau lưng tê dại, tại khoảnh khắc ngắn ngủi, ý thức của nàng bị kéo tới một nơi xa lạ, đập vào mắt chính là hư ảnh to lớn phản chiếu kim quang, vỏn vẹn nhìn vài giây, nàng bất động, phảng phất như rơi vào mộng cảnh.
Bên ngoài, Lâm Vũ thôi động trận pháp, hắn liền phát hiện sợi dây liên kết giữa hai người, lấy hắn làm chủ, cơ thể Khương Uyển không tự giác liền nghe theo sai sử.
Nhưng mà mỗi khi Khương Uyển vượt quá khoảng cách ba mét, sợi dây liên kết mỏng dần, có loại muốn biến mất.
Lâm Vũ lại thử mấy lần, đúc kết được ba cái kết quả.
Thực lực của hắn bây giờ vẽ ra trận văn chỉ tồn tại nửa canh giờ, sau đó lập tức mất đi tác dụng, phải vẽ lại lần nữa.
Thứ hai trận nhánh tuyệt đối không được cách xa chủ trận quá ba mét.
Cuối cùng, lấy chủ trận thi triển bất cứ chiêu thức nào, có dùng trận nhánh gánh chịu một phần tiêu hao.
"Mới là trận nhân qua hệ thống giúp đỡ liền lợi hại như vậy, không biết trận vật sẽ tiến giai tới mức độ nào "
Lâm Vũ thực sự bị trận đạo mê hoặc rồi.
Trong trận đạo tâm đắc, Khương Uyển nhắc tới bảy loại trận nhân, bốn cái nàng nắm vững sơ bộ, ba cái nắm chắc, mà hắn tuyển ra nhất tâm diệu dụng chính là trong ba cái này.
Còn như trận vật, Khương Uyển chỉ đề cập hai loại, đều là chưa hề nắm vững, một cái tên gọi Băng Sương tiểu trận, trận pháp hệ phòng ngữ, cái còn lại là sơn hà kiếm trận, hệ công kích.

Tinh cương kiếm tiến giai, trận đạo tiến giai, hoặc là võ học luyện thể luyện quyền tiến giai, cái nào cũng quan trọng.
Nhất thời Lâm Vũ rơi vào rối rắm.
Nên chọn gì trước, hôm nay bài trừ thuộc tính chỉ còn một lần.
Cuối cùng Lâm Vũ vẫn là chọn tiến giai trận pháp trận vật, dù sao hắn tạm thời an toàn, chưa cần thiết đi săn g·iết yêu thú, không cần đặt tiến giai tinh cương kiếm lên hàng đầu, chú trọng võ học bí tịch, nhưng mà luyện thể luyện quyền pháp tiến giai, xem ra đều không có lợi hại bằng trận pháp tiến giai.
Lâm Vũ nghĩ ngợi hồi lâu, hắn làm ra quyết định quan trọng.
"Hệ thống loại bỏ thuộc tính xấu của Sơn Hà kiếm trận."
【Phát hiện 87920 lỗ hổng bên trong Sơn Hà kiếm trận, phải chăng loại bỏ.】
Nhìn thấy một màn này, nội tâm Lâm Vũ càng thêm chắc chắn.
Quả nhiên giống với hắn suy đoán, tuy rằng trận nhân là Khương Uyển tâm đắc nhất, viết ra phần lớn kinh nghiệm, nhưng mà dưới hệ thống phát hiện lỗ hổng sau đó loại bỏ.
Mang ý nghĩa chỉ cần là bí tịch tồn tại, được hệ thống đọc quét qua cái sườn, có thể loại bỏ lỗ hổng.
Như vậy trận vật cho dù ít ỏi, nhưng hệ thống đã xác định tồn tại, thậm chí quét qua phát hiện lỗ hổng, như vậy thành quả thu được không hề kém cạnh so với trận nhân.
"Lập tức loại bỏ."
Lâm Vũ xác nhận.
Lập tức, thanh âm máy móc vang lên.

【Đinh! Loại bỏ hoàn tất, Sơn Hà kiếm trận tiến giai Vạn Kiếm Quy Tông kiếm trận.】
Lĩnh vực trận đạo phân chia đẳng cấp từ nhất giai tới cửu giai, nhất giai thấp nhất cửu giai cao nhất.
Mà trận pháp Khương Uyển viết ra ban đầu đều là nhất giai, sau khi qua hệ thống loại bỏ thuộc tính, trực tiếp tiến giai nhất cấp, trở thành nhị giai trận pháp.
Phải biết hộ tông đại trận của Vô Cực tông là chuẩn tứ giai, trên ý nghĩa chỉ cao hơn hai loại Lâm Vũ sở hữu nhất cấp rưỡi mà thôi.
Hô.
Hít sâu một hơi, Lâm Vũ tiêu hoá thông tin trong đầu, Vạn Kiếm Quy Tông kiếm trận là nhị giai loại hình công kích, tên như mặt chữ, phác hoạ trận văn, dung nhập thiên hạ vạn kiếm, lúc chiến đấu thôi động trận bàn, liền có thể tung ra Vạn Kiếm Quy Tông, uy lực dựa trên phẩm cấp của kiếm cùng với đẳng cấp người thi trận.
Đáng tiếc Ngưng Nguyên cảnh cửu trọng viết trận văn, tối đa dung nhập trên dưới một ngàn thanh kiếm mà thôi.
Hơn nữa chất liệu làm chất bàn không được kém, nếu không sẽ trở thành loại hình tiêu hao, dùng một lần liền hỏng.
Nói gì thì nói, một ngàn thanh tinh cương kiếm cùng lúc phát động t·ấn c·ông, uy lực mỗi một thanh ngang với bảy thành công kích của Thiên Ngoại Lưu Tinh, Lâm Vũ tin tưởng có là Ngưng Nguyên cảnh trung kì Huyền Giáp Hắc Sắc cự ngạc cũng cũng phải lùi bước.
Như nắm được bảo vật, Lâm Vũ trảo lấy Khương Uyển, lần nữa trở về nơi trú ẩn.
Sở dĩ Lâm Vũ kích động chưa từng có như vậy, vỏn vẹn hai cái nhị giai trận pháp là chưa đủ, bởi vì hắn nhìn thấy linh cảm quý giá, phá thiên kiếm pháp của hắn có thành tựu.
Phá Thiên kiếm pháp chính là một bản qua hệ thống sửa đổi, khác biệt ở chỗ nó không có kiếm chiêu, đẳng cấp tăng lên dựa theo kiếm chiêu người dùng sáng tạo.
Nguyên bản Lâm Vũ tạo ra thức thứ nhất Thiên Ngoại Lưu Tinh, mức độ kiếm pháp đã rơi vào hoàng giai thượng phẩm.
Mà bây giờ nhìn thấy Sơn Hà kiếm trận tiến giai Vạn Kiếm Quy Tông, hắn lần nữa thấy được hy vọng sáng tạo thức thứ hai.
Lần này hắn quyết định bế quan trọn vẹn một tuần không ra, cửa hang đều bị bịt kín đá lớn, phòng ngừa Khương Uyển nhân lúc hắn tập trung tham ngộ kiếm đạo, thừa cơ liền trốn mất.
Thấm thoắt quang minh cùng hắc ám luân chuyển đổi chỗ không biết bao nhiêu lần.

Một ngày này, tại vô số đá lớn chồng chất tại cửa hang, bề mặt đều phủ lên tầng rêu mỏng, bất chợt tia sáng nho nhỏ xuyên qua lớp rêu xanh, lại một tia sáng khác xuất hiện, trong tầm mắt nhanh chóng lớn dần.
Răng rắc...
Còn chưa kịp định hình, ầm ầm một tiếng chấn động, từng tảng đá lớn sụp đổ.
Theo đó.
Một đạo, hai đạo, ba đạo, trọn vẹn mười mấy đạo kiếm quang từ bên trong vụt lao ra bên ngoài, phảng phất bay lên xuyên thấu trời xanh, lại hạ xuống nhất kích đoạt mạng hầu hết sinh vật sống phương viên bán kính trăm mét.
Thẳng tới khi tàn sát kết thúc, kiếm quang thu hồi về phía hang động, dung nhập vào thể nội đan điền, Lâm Vũ mới từ từ mở mắt, hắn không giấu được vui sướng cười to.
"Thành, Lâm Vũ ta cuối cùng sáng tạo thức thứ hai."
Lấy cốt lõi của Vạn Kiếm Quy Tông kiếm trận làm bộ khung xương, Lâm Vũ thêm thịt đắp da, dùng hết trí óc, trọn vẹn tiêu hao một tuần, cuối cùng hoàn thiện Phá Thiên kiếm pháp thức thứ hai, lấy tên gọi Kiếm Hải Vô Nhai.
Lâm Vũ mới tạo ra thức thứ hai này tất nhiên không hề đơn giản, hắn dùng ý chí tinh thần ngưng luyện nguyên lực thành kiếm hình, cất giấu bên trong đan điền, tùy thời có thể sử dụng.
Kiếm hình không giới hạn số lượng, hoặc là trước mắt hắn còn chưa chạm tới mức đó, dù sao mới tạo ra kiếm chiêu, còn rất nhiều tiềm năng khai phá.
Chí ít Phá Thiên kiếm pháp triệt để đột phá huyền giai trung phẩm.
Thông thường hầu hết ngoại môn đệ tử nắm giữ hoàng giai võ học, nội môn đệ tử chính là cao hơn, huyền giai võ học.
Chỉ có chân truyền đệ tử, hoặc là cao tầng Vô Cực tông mới sở hữu võ học địa giai, còn như thiên giai, quá mức trân quý, Lâm Vũ chưa từng nghe qua.
Phá Thiên kiếm pháp, bao gồm hai thức kiếm chiêu, đẳng cấp huyền giai trung phẩm, cái này vất ra bên ngoài đã đủ nhiều người thèm muốn.
"Tiến vào sơn mạch lâu như vậy rồi, là lúc ta nên trở lại."
Lâm Vũ nhếch miệng cười lạnh, nội tâm tràn ngập một loại cảm giác tự tin, đến từ thực lực bành trướng cấp cho tự tin.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.