Bài Trừ Thuộc Tính Xấu Ta Thành Thần

Chương 12: Xem như quà tặng




Chương 12: Xem như quà tặng
"Đến rồi!"
Lâm Vũ cảm nhận rõ ràng khí tức yêu thú hoang dại, kèm theo mùi vị h·ôi t·hối xen lẫn tanh tưởi ngày càng nồng nặc.
Hưu hưu.
Phi kiếm bay về lượn quang cơ thể phương viên một mét, giống như tầng bảo hộ mỏng, chờ đợi nguy hiểm tiềm tàng xuất hiện.
Cũng không có bình tĩnh như Lâm Vũ, Khương Uyển mới là luyện khí cảnh bát trọng, đối mặt khí thế ngưng nguyên cảnh yêu thú ép tới, hô hấp của nàng có chút trầm trọng.
May mắn Lâm Vũ san sẻ đại lượng áp lực, nếu không Khương Uyển khó mà đứng vững.
Rống!!!
Tiếng gầm thét như muốn rung chuyển đại địa, hình thể to lớn mấy trượng san bằng chướng ngại, lại phảng phất viên đạn khổng lồ mang theo vô tận sát khí lao nhanh mà tới.
Chỉ trong một sát na, Lâm Vũ cấp tốc lùi lại, thận trọng giữ vững khoảng cách, ngay tại chỗ hắn vừa đứng, cái đuôi vừa thô vừa to từ không trung nện xuống, đại địa đối mặt trọng kích lập tức nứt ra hố lớn.
Lâm Vũ đối nguy không hoảng, nhếch miệng nở nụ cười, Diệt Thế lôi kiếm xuất kích, đồng thời tinh thiết kiếm trong tay hoá thành đạo quang mang, xẹt qua không trung.
Thiên ngoại lưu tinh, vận dụng cực hạn.
Lần này lưỡi kiếm đâm vào vết rách trên da thịt, cũng không có bị da dày cản lại, trực tiếp tiến sâu.
Yêu thú đau đớn càng thêm điên cuồng, cự ngạc vô cùng phẫn nộ, mở rộng miệng máu muốn cắn nát thân thể nhân loại trước mắt.
Đáng tiếc.
Lâm Vũ đâm một kiếm, lại cấp tốc điều khiển phi kiếm bảo hộ chặn lấy yêu thú, lành lặn mà trở ra.

Có lẽ nguyên do một tay ôm lấy Khương Uyển, tốc độ vẫn là chậm thêm nhịp, bị yêu thú dưới cơn hoang dại bất chấp thương thế mà điên cuồng lao tới.
Diệt Thế lôi kiếm tuy rằng dễ dàng xuyên qua lớp da phòng ngự, nhưng mà khung xương của Huyền Giáp Hắc Sắc cự ngạc quá cứng, viễn siêu lớp da dày, nhất thời kiếm đâm vào, lại không thể chém đứt, chỉ có thể tạo thành vô số lỗ máu.
Hơi thở tanh hôi chớp mắt ập tới, Lâm Vũ nhíu mày thật sau, lại thêm Thiên Ngoại Lưu Tinh đối chiêu, miễn cưỡng chặn lại thế công của yêu thú.
Hắn nhanh chóng tận dụng cơ hội kéo dãn khoảng cách, bất giác mắt nhìn về nữ nhân, trong đầu hiện ra vố số ý nghĩ.
Bỏ lại nữ nhân này, dù sao sơn mạch rộng lớn, ngoại môn đệ tử nhiều vô số, hắn chẳng lẽ không tìm được nữ nhân khác thay thế.
Chỉ là ý nghĩ rất nhanh bị loại bỏ, có lẽ vạn bất đắc dĩ hắn mới làm như vậy, tìm một người mới, lại giáo thuyết đối phương từ đầu, không hề dễ dàng.
Khương Uyển à, ngươi còn có tác dụng, chưa thể c·hết, về sau nên đối đáp ân tình này của ta cẩn thận, ngoan ngoãn trở thành tấm mộc giúp ta lẩn trốn tai mắt kẻ khác.
Lâm Vũ lẩm bẩm, hắn hít sâu một hơi, lại tung ra Thiên Ngoại Lưu Tinh thứ ba, lưỡi kiếm nhanh chóng xâm nhập huyết nhục yêu thú, lần này cơ hồ đã tới giới hạn, trong nháy mắt lưỡi kiếm sụp đổ, hoà lẫn với máu tươi.
Lâm Vũ lấy ra tinh thiết kiếm khác, hắn tịch thu rất nhiều túi trữ vật, cái gì thiếu chứ tuyệt đối không thiếu tinh thiết kiếm.
Hắn nhíu mày nhìn đầu cự ngạc chồng chất v·ết t·hương, từ trên thân tới đỉnh đầu, chỗ nào còn lành lặn.
Mà sức sống yêu thú mãnh liệt, chỉ cần chưa phá hủy trái tim của nó, trừ khi nó kiệt sức nếu không sẽ không ngừng tàn phá hủy diệt.
"Xem ra ta vẫn là đánh giá cao thực lực của mình, một phi kiếm thân pháp là chưa đủ, còn cần càng nhiều hơn nữa."
Cự ngạc có khung xương cứng rắn chèo chống, kiếm của hắn vô pháp phá hủy trái tim, chỉ có thể mài mòn thể lực khí huyết yêu thú.
Nếu là bình thường hắn sẽ không sợ, nhưng mà bên cạnh còn có Khương Uyển, nữ nhân này yếu đuối, vô cùng vướng víu, tạm thời còn có đại tác dụng hắn chưa thể bỏ mặc.
Hai mắt liếc yêu thú thật sâu, Lâm Vũ hiếm khi thở dài.
"Sau trận chiến này, có bảy cỗ t·hi t·hể kia làm huyết thực, chưa tính tới động tĩnh to lớn hấp dẫn kẻ tò mò, Huyền Giáp Hắc Sắc cự ngạc sớm muộn cũng sẽ đột phá ngưng nguyên cảnh hậu kì."

Coi như hắn để lại món quà, tiếp đãi đám ngoại môn trưởng lão.
Yêu thú ngưng nguyên cảnh hậu kì, hoàn mỹ là bá chủ một phương, đối ứng ba bốn võ giả ngưng nguyên cảnh hậu kì hợp sức cũng có thể chống cự.
Liền để đầu yêu thú này hấp dẫn hoả lực cho hắn.
"Thằn lằn, hẹn gặp lại."
Giống với ban đầu, hắn không g·iết được cự ngạc, nhưng mà nó cũng đừng hòng lưu lại hắn, thân pháp bùng nổ, chớp mắt đã bỏ xa chiến trường.
Khu vực này đã do Huyền Giáp Hắc Sắc cự ngạc làm bá chủ, hắn cần tìm phiến sơn mạch mới.
Phương xa vang vọng yêu thú gầm thét, dường như không cam lòng điên cuồng tàn phá không gian.
Di chuyển ước chừng mấy chục phút, Lâm Vũ cuối cùng ngừng lại, khoảng cách này vừa đủ an toàn, hắn cần ngồi nghỉ điều tức một chút.
"Hô, tiêu hao thật nhiều."
Thần thức Lâm Vũ quét qua vị trí đan điền, một mảnh khô cằn, cạn kiệt nguyên lực, trận chiến kia tốn của hắn hơn mười viên cực phẩm tụ khí đan.
Ánh mắt lăng lệ quét qua nữ nhân bên cạnh, Lâm Vũ trầm giọng:
"Là lúc ngươi biểu hiện tác dụng."
Cũng không để Khương Uyển phản ứng, năm ngón tay hoá thành trảo bắt đấy cổ nàng, ấn xuống vị trí n·hạy c·ảm, lần này mặc nàng ra sức dãy dụa phản kháng, Lâm Vũ thoã mãn hưởng thụ mỹ nhân phục dịch.
Chiến đấu căng thẳng kết thúc, vừa vặn có giai nhân ôn nhu chăm sóc, còn gì sung sướng hơn cái này.

Thời gian nhanh chóng trôi đi, sương mù dần dần len lỏi khắp ngõ ngách lộ diện, màn đêm từng chút một thôn phệ tia sáng, phảng phất miệng lớn nuốt chửng mặt trời, triệt để khiến thiên địa chìm trong hắc ám.
...
Lúc này, mép ngoài Âm Phong sơn mạch, hai đạo bóng người đứng trên tán cây thì thầm to nhỏ.
"Vô Cực tông môn đã triển khai kế hoạch hai tuần, chậc chậc ở xa như vậy ta cỏn ngửi được huyết tinh nồng nặc truyền tới."
"Một đám chính đạo tâm địa bất chính, cái gì hướng điều tốt, cái gì phát quang hắc ám, đơn giản là nói hươu nói vượn, còn không phải vì mưu cầu lợi ích của mình."
"Cẩn thận lời nói của ngươi, cao tầng đã chỉ đạo, chúng ta chỉ việc quan sát, thời khắc mấu chốt đâm bọn hắn một kiếm, tiện thể vớt chút chỗ tốt."
"Hắc hắc, vì chỗ tốt lần này mà không ít nhân tài Thánh Sơ môn chúng ta xuất đầu lộ diện, thật mong chờ ngày đó."
Hai người trò chuyện sôi nổi, bất giác bị một đạo khí tức phương xa hấp dẫn, mày đều nhíu thật sâu.
"Yêu thú ngưng nguyên cảnh hậu kì xuất hiện, xem ra sắp có kịch hay để xem."
Mà theo phương hướng bọn hắn ngước nhìn.
Ở một khu vực đầm lầy hoang vu, khắp nơi cỏ cây bị san bằng, gió thổi lãnh lẽo, bầu không khí ngột ngạt.
Nếu có chú ý, trên mặt bùn lúc này nổi nên vô số bọt khí, thi thoảng có sợi tơ máu hoà tan, khung cảnh quỷ dị đến cực điểm.
Theo thời gian dần trôi, tại vị trí trung tâm đầm lầy, một đạo cột khí bất ngờ bốc lên, xuyên thủng nước bùn, nhô cao mấy chục trượng, khí tức mạnh mẽ dần dần lan rộng.
...
Lâm Vũ không hề hay biết mọi chuyện bên ngoài, hắn dùng Khương Uyển thoả mãn dục vọng xong, một tâm toàn lực tu luyện.
Bởi vì có số lớn cực phẩm tụ khí đan trợ giúp, hắn đã nhanh chóng đột phá ngưng nguyên cảnh cửu trọng, xung kích tu vi tới giới hạn, nhưng mà khoảng cách bước vào thông thần cảnh còn cách xa cả đoạn đường.
Muốn trở thành võ giả thông thần cảnh, ngoại trừ tu vi ngưng nguyên cảnh cửu trọng đỉnh phong, còn cần ngoại vật trợ giúp.
Phải biết mỗi một võ giả thần thông cảnh đều sở hữu riêng thần thông của mình, như điều động nguyên tố kim mộc thủy hoả thổ, hoặc biến dị lôi quang ám băng các loại.
Đáng tiếc muốn đạt được bước này cần tới nguyên tố kết tinh, lĩnh ngộ nguyên tố kết tỉnh, sở hữu thần thông nguyên tố, lúc đó tự khắc nước chảy thành sông, nhất cử đột phá thông thần cảnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.