Bác Sĩ Thần Thông

Chương 788:




Có thể nói quá trình này rất là mây trôi nước chảy, cũng đã giải quyết xong vấn đề, cái này cho thấy rất lợi hại.
Tuyệt đối không nên xem thường huyết áp kế, vật này nhìn như đơn giản.
Thế nhưng hết lần này tới lần khác việc kiểm tra đo huyết áp này còn có thể phát hiện rất nhiều thứ.
Đây chính là thứ cao thâm.
Kỳ mạch chỉ hấp khí thì mạch đập rõ ràng yếu dần thậm chí biến mất, hơi thở thì lại xuất hiện hoặc trở về hiện tượng hình dáng ban đầu. Dùng huyết áp kế quan sát kỳ mạch, so với dùng ngón tay bắt mạch càng thêm trực quan rõ rằng.
Bác sĩ có kinh nghiệm, nhìn sơ qua có thể cảm nhận được rất nhiều thứ.
Mà nguyên nhân khiến kỳ mạch phát sinh là bởi vì áp lực trong khoang màng tim tăng cao, khiến độ co giãn tâm thất bị hạn chế, hít vào thì thể tĩnh mạch chảy trở về bị hạn chế, lượng máu ở tâm thất phải dựa theo sự tuần hoàn của phổi giảm bớt, mà sự tuần hoàn của phổi ảnh hưởng tới phụ áp hô hấp, mạch máu ở phổi mở rộng, làm cho lượng máu từ tĩnh mạch phổi chảy trở về khiến tâm thất trái giảm bớt, do vận chuyển tâm thất trái giảm bớt, cho nên mạch đập yếu đần thậm chí biến mất.
Kỳ mạch phát sinh, phổ biến khi bên phải tim suy kiệt, màng tim tích dịch cùng Viêm màng ngoài tim co thất, và nghiêm trọng hơn là thở khò khè chờ bệnh tật.
Có chẩn đoán bệnh này, việc tiếp theo mà Trần Thương cần làm đơn giản đều đã sáng tỏ.
Vừa rồi âm thanh khi nghe tim chẩn đoán bệnh phối hợp với kỳ mạch này, hiện tại trong lòng của Trần Thương đối với tình trạng của Ngô Ngọc Thụ đã có bảy tám phần hiểu rõ.
Tám chín phần là Viêm màng ngoài tìm co thất!
Thế nhưng, muốn chẩn đoán chính xác, nhất định phải có căn cứ, nghĩ tới đây, Trần Thương nghiêm túc quan sát, dựa theo hô hấp của Ngô Ngọc Thụ, tĩnh mạch ở cổ dãn phình loáng thoáng có thể nhìn thấy, nhưng là bởi vì mập, nên cũng không hết sức rõ ràng.
Trần Thương liên tưởng đến vừa rồi sau khi Ngô Ngọc Thụ tới có nói mấy loại tình huống như: bụng mình căng, không tiêu hóa được, chán ăn.
Nói:
- Tôi sờ bụng của anh.
Ngô Ngọc Thụ rất phối hợp nhấc chân.
Sau khi Trần Thương bắt mạch phần bụng, có chút trầm mặc, trong ổ bụng có thể là có tích dịch, hơn nữa kèm thêm lá gan lớn.
Lúc này, Trần Thương đã có thể phán đoán bảy tám phần.
Nghĩ tới đây, Trần Thương lại kỹ càng hỏi thăm một phen tiền sử bệnh lý, và tìm nhân tố gây ra
Về sau, Trần Thương nhìn Ngô Ngọc Thụy
- Biểu hiện bây giờ của anh kết hợp với vừa rồi tôi kiểm tra cho anh, tôi cảm giác anh càng giống là một người bị Viêm màng ngoài tim co thất.
Ngô Ngọc Thụ nghe xong, lập tức nheo mắt, bị mấy từ ngữ chuyên nghiệp này dọa cho nhảy một cái
Anh ta nghe qua viêm phổi, viêm mũi, thế nhưng đối với cái gì mà viêm màng tim thế nhưng lại là lần đầu tiên nghe nói!
Nghĩ tới đây, Ngô Ngọc Thụ biến sắc:
- Cái này là viêm màng tim gì? Là có ý gì?
Trần Thương giải thích nói:
- Viêm màng ngoài tim co thắt, là bởi vì chứng viêm màng tìm mãn tính, lâu dài sẽ ảnh hưởng tới thân thể, dẫn đến màng tim tăng đây, dính liền thậm chí vôi hoá, khiến việc trái tim co giãn, co vào bị hạn chế, công năng của trái tìm bị hạ thấp, gây nên một loại bệnh tật gọi là cản trở tuần hoàn máu toàn thân.
- Hô hấp của anh gặp khó khăn, ngực đau, bao gồm bụng căng đều có quan hệ trực tiếp với mấy bệnh này!
Ngô Ngọc Thụ nghe xong, nói thật bị dọa không nhẹ.
Anh ta không thể sinh bệnh được...
Đây là mấu chốt.
Gánh vác nặng nề còn ở trên người anh ta, anh nào dám sinh bệnh?
Nghĩ ngơi cũng không dám nghỉ ngơi, chớ nói chỉ là ngã bệnh?
Nghĩ tới đây, Ngô Ngọc Thụ vội vàng hỏi:
- Bác sĩ, bệnh này của tôi có nghiêm trọng không?
Có nghiêm trọng hay không, cái này thật đúng là khó mà nói, nhưng Trần Thương trông thấy tình trạng này của Ngô Ngọc Thụ, cũng chỉ đành ăn ngay nói thật:
- Nói thật, đây không phải một căn bệnh đơn gián, bởi vì phát triển tiếp trong một thời gian dài, không chỉ có sẽ ảnh hưởng đến hệ thống động mạch tỉm, hơn nữa còn có khả năng sẽ liên lụy tới gan, phối, trở thành hệ thống bệnh toàn thân.
Trong lòng Ngô Ngọc Thụ lo lắng:
- Bệnh này... Căn nằm viện không? Hay là tôi uống chút thuốc kháng sinh là có thể?
Ở trong lòng Ngô Ngọc Thụ, chứng viêm, hắn là chỉ căn uống chút thuốc kháng sinh sẽ tốt?
Nhưng... Chứng viêm tim này, làm cho trong lòng của anh không chắc.
Ngô Ngọc Thụ nghe thấy Trăn Thương giải thích, giống như rất nghiêm trọng, lập tức cũng sợ hãi.
Trần Thương nhịn không được lắc đầu:
- Viêm màng ngoài tim co thắt theo lý thuyết chủ yếu vẫn là dùng phẫu thuật trị liệu làm chủ, phụ trợ mới dùng thuốc trị liệu, mà lại phải càng sớm càng tốt, hơn nữa trong ổ bụng của anh tích dịch, còn cần hút ra, đề nghị của tôi là mau chóng làm thủ tục năm viện.
- Sau khi nằm viện, hoàn thiện kiểm tra tương quan, tiếp đó cụ thể chuẩn trị.
Trần Thương đã nói ra những gì cần nói rồi.
Anh nhìn ra được, Ngô Ngọc Thụ tựa hồ có chút kháng cự đối với kiểm tra, đơn giản có hai loại nguyên nhân, một loại là áp lực kinh tế, một loại là chậm trễ thời gian.
Thế nhưng khi bệnh tật tới, mấy việc trị liệu vẫn phải trị liệu.
Nhưng, kiểm tra có thể để sau khi nằm viện lại làm.
Nếu như vậy, sẽ có thể sử dụng bảo hiểm y tế, thanh toán chỉ phí kiếm tra sẽ tiết kiệm rất lớn.
Đây đã là cố gắng nhất có thể của Trần Thương.
Vi lẽ đó, Trần Thương mới không có để Ngô Ngọc Thụ mau chóng làm kiểm tra ở khám bệnh, mà là hi vọng anh ta có thể mau chóng nằm viện.
Ngô Ngọc Thụ nghe thấy Trần Thương nói vậy, có chút trầm mặc, ngồi ở chỗ đó, chậm chạp không lên tiếng.
Trong lúc đó, Trần Thương tiếp tục nhìn người ông già bên cạnh.
Trông thấy ông, Trần Thương không biết nói cái gì, nghĩ nghĩ, ngược lại nói:
- Lão nhân gia, có gì có thể trợ giúp ngài không?
Lão nhân đưa phiếu đăng ký cấp cứu tới:
- Làm điện tâm đồ cho tôi, trong lòng tôi hơi lo lắng.
Sau khi Trần Thương nhìn thấy tên của ông lão, hai mắt lập tức co rụt lại!
Cái tên này, có lẽ đại đa số người không hiểu.
Nhưng trong lĩnh vực chữa bệnh ở tỉnh Đông Dương, hoặc là nói là lĩnh vực trung y, điều này rất có nghĩa, thực sự là quá không giống nhau.
Trần Thương cũng là ngẫu nhiên biết được cái tên này, tuyệt đối không nghĩ tới, mình lại có thể nhìn thấy vị đại lão này!
Bác sĩ Y học Trung Quốc cấp đại sư: Trịnh Tam Thủy!
Thật con mẹ nó để mình gặp được.
Trần Thương tự mình làm điện tâm đồ cho Trịnh lão gia, sau đó lại căm kết quả xem xét.
Nhịp tìm thiếu, tìm đập chậm, thiếu máu cơ tim, nhưng là người lớn tuổi như vậy cũng bình thường.
Trịnh Tam Thủy cười tủm tỉm nhìn Trần Thương
- Không có chuyện gì chứ?
Trần Thương gật đầu, thành thực trả lời:
- Vâng, nhịp tim đập hơi chậm, hơi thiếu nhịp tim và thiếu máu cơ tim.
Vừa nói chuyện, Trần Thương vừa lấy điện tâm đồ đưa tới, Trịnh lão gia cầm lấy nhìn thoáng qua lập tức cười nói
- Không sai, nhìn rất tốt!
Nghe chính Trịnh lão gia đánh giá, Trần Thương nhịn không được đỏ mặt, chính mình có chút múa rìu qua mắt thợ.
Nghĩ tới đây, Trần Thương cười xấu hổ,

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.