Bác Sĩ Thần Thông

Chương 136:




Vừa nghe câu này, Trương Chí Tân thật muốn đâm đầu vào tường!
Đừng ngăn ta lại! Nói chung không được ngăn ta lại! Tức chết lão phu rồi.
Hắn cẩn thận từng li từng tí vội vã cuống cưồng nhìn mấy người, sợ một lời không hợp lấy tiền dụ hoặc!
Dù sao, gia hỏa tiểu Trần này chỗ nào cũng tốt... Chính là nghèo một chút.
Vạn nhất... Lập trường không đủ kiên định, chẳng phải là chuyện xấu à?
Sau khi Dương Thao cùng Tần Tường hơi kinh ngạc, đột nhiên quay người, nhìn Trần Thương đang đứng ở đó cầm tập tranh xem, mặt sáng lên!
Sách trong tay Trần Thương là « Những án lệ chỉnh hình bộ ngực », hắn đột nhiên phát hiện đám người nhìn mình cằm chằm, biến sắc, tranh thủ thời gian khép sách lại, để lên bàn.
Thế nhưng... Hắn phát hiện mọi người vẫn nhìn mình chằm chăm, bất đắc dĩ đỏ mặt:
- Ta... Ta chỉ muốn học một ít cái này... Dương Thao hỏi:
- Bác sĩ tiểu Trần! Thật là chí lớn không đợi tuổi! Ta vốn cho là ta đã đánh giá cao ngươi, không ngờ... Lần này gặp mặt, ngươi lại cho ta một vui vẻ lớn!
- Không ngờ ngươi tuổi còn nhỏ nhưng lại có năng lực thiết kế chỉnh hình cao như thế,... Chỉnh hình thật sự là phải nói đến thiên phú!.
Truyện đề cử: Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Mặc dù Tần Tường không nói chuyện, thế nhưng trong lòng lại tại mưu đồ một chuyện lớn!
Hắn hạ quyết tâm, lần này trở về, chắc chắn phải giao lưu với Trần Thương nhiều hơn, tranh thủ sớm ngày. nghiên cứu ra một lưu phái mới, đánh vỡ địa vị của chỉnh hình kiểu Hàn đang lũng đoạn!
Lúc này, Trần Thương mới thở phào nhẹ nhõm, cười nói:
- Ồ? Các ngươi nói bản thiết kế này hả? Khụ khụ... Dương viện đừng khen ta, thật ra ta cũng không làm gì, chính là đơn giản dựa theo cảm giác vẽ ra thôi, vật này... Ta chỉ cảm thấy mình có chút thiên phú mà thô
Mấy người nghe xong, mặt lập tức đen lại.
Ngươi nói mình cố gắng, chúng ta còn có thể tiếp nhận, dù sao hương hoa mai từ lạnh lẽo đến!
Chính ngươi cố gắng nên mới làm được, đáng giá khâm phục!
Thế nhưng ngươi nói thiên phú, ta nghe sao hơi không thoải mái đây!
Bắt đầu chuẩn bị phẫu thuật!
Tổng cộng hai ca phẫu thuật, trước phải cắt bỏ phần da thừa trong khóe mắt, sau đó đến chỉnh hình bên ngoài khóe mắt, cuối cùng là hút mỡ hai bên gò má, để đạt được hiệu quả giảm nếp nhăn cộng vời tăng cảm xúc vui vẻ hơn.
Mấy người nhìn gây tê mặt Tiêu Điền Hoa xong, vẫn không nhịn được thở dài!
Có thể làm cho một khuôn mặt như vậy nhưng chỉ chỉnh con mắt mà đạt tới hiệu quả như vậy, hắn chính là một thiên tài!
Ngươi vẫn không thể không phục?
Trần Thương đã quan sát xong, vì vậy sớm đã đi chuẩn bị.
Mà ba người khác, còn đang rửa tay thay quần áo.
Tần Tường hỏi:
- Các ngươi nói... Sao có thể rèn luyện loại thiên phú này? Chính là năng lực này làm thế nào để phát hiện sự vật đẹp, phát hiện kỳ tích trong những cái bình thường!
Dương Thao thở dài:
- Nếu mà biết ta cũng không phải là dáng vẻ như: hôm nay.
Trương Chí Tân suy nghĩ thật lâu: - Khả năng đây là một loại thiên phú đi!
Mà lúc này, Trương Chí Tân linh quang lóe lên, chợt hiểu ra, bỗng nhiên nói:
- Ta cảm thấy cái này thật ra có thể là năng lực YY!
Tần Dương nhất thời sững sờ:
- Năng lực YY? Có ý gì?
Trương Chí Tân lời thề son sắt nói:
~ YY chính là một loại năng lực thần kỳ, chính là khi nhìn thấy ngươi, sẽ phóng đại ưu điểm của ngươi, thu nhỏ thậm chí chủ động đền bù thiếu hụt của ngươi, trong đầu hình thành khuôn mặt thích hợp với ngươi nhất!
Dương Thao nhíu mày:
~ Ngươi nói là...
Tần Tường:
- Tiểu Trần YY Tiêu Điền Hoa?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.