Bác Sĩ Thần Thông

Chương 129:




Trần Thương cũng bị một câu của Tiêu Điền Hoa làm cho hôn mê rồi!
Đại tỷ, ta chỉ là công việc mà thôi, không cần phải như thế, ta bán tài hoa, ngài bỏ tiền... Chúng ta đã gặp. nhau thì cũng có lúc chia tay, ngươi như vậy... Để ta không biết đòi tiền ngươi thế nào!
Trần Thương bất đắc dĩ.
Sao ngươi cứ chắc chắn phải nói đến tình cảm... Nói đến tình cảm nhiều sẽ tổn thương tiền?!
Nghĩ tới đây, Trần Thương cảm thấy hẳn là mình quá khách sáo, phải nên bày ra tư thái ngay ngắn.
Vội vàng khoát tay áo, sắc mặt nghiêm túc nói:
- Không, không, không, Tiêu tỷ, ngươi hiểu lầm, ta là chuyên nghiệp, đây là nghề nghiệp của ta, chính là công việc của ta mà thôi, ngài đừng kích động, thật ra, ngươi vốn rất đẹp, ta chỉ là phát huy chỗ đẹp của ngươi mà thôi.
Chỉ là, Trần Thương không ngờ, hắn nói vậy làm cho. Tiêu Điền Hoa càng thêm cảm khái...
Lúng ta lúng túng nói:
- Từ xưa tới nay chưa từng có ai nói ta không dễ nhìn, bọn hắn đều nói ta là nhà giàu mới nổi, có tiền cũng không đổi được chất quê mùa, ngươi là người đầu tiên nói như vậy ta...
[ Đinh! Tiêu Điền Hoa độ thiện cảm + 20! ]
Trần Thương thấy thế, lập tức không biết làm sao... Ta mẹ nó đang làm cái gì!?
Ta thật không biết vì sao, vì sao người trên bốn mươi tuổi đều thích ta?
Tiểu cô nương trẻ tuổi ở đâu?
Mụ của ta tuyệt đối là Buff sai cho ta!
Trương Chí Tân nhìn thấy bản vẽ, trong lòng cũng nảy sinh ra một biện pháp cùng phương án giải quyết chuyện này.
Vương Sâm, khẳng định không thể trách cứ cùng trở mặt.
Bởi vì ba mươi vạn mà chọc giận Vương Sâm, tuyệt đối không phải một lựa chọn sáng suốt.
Nhưng, Tiêu Điền Hoa cũng không thể chọc! Trương Chí Tân đã nghĩ đến tình huống xấu nhất, đơn giản chính là lấy ba mươi vạn từ bệnh viện, hoàn trả lại cho Tiêu Điền Hoa.
Đương nhiên, hắn cũng nghĩ qua thượng sách, thế nhưng dù nói là thượng sách cũng rất khó làm.
Đó chính là một lần nữa chỉnh hình cho Tiêu Điền Hoa, chỉnh đến khi hài lòng mới thôi!
Cứ như vậy, không chỉ có không chọc giận hai bên, hơn nữa còn có thể tạo nên giao tình với Tiêu Điền Hoa, nói không chừng có thể tìm đến rất nhiều phú bà.
Dù sao... Bạn bè phú bà là phú bà.
Mà cái nghề chỉnh hình này, người đến nhiều nhất là khoảng từ 22- 35 tuổi, chiếm sáu mươi phần trăm.
Nhưng...
Tiêu phí cao nhất lại là những người hơn bốn mươi tuổi, những phú bà đang bước vào tuổi xế chiều!
Đám người này vì đẹp cho nên vung tiền rất hào phóng, đã từng chống lên nửa bầu trời nghề thẩm mỹ Hồng Kông.
Ngay cả sản nghiệp thuốc RB, mục tiêu hướng đến cũng không phải là người trẻ tuổi, mà là những trung niên có thực lực mua sắm.
Vì vậy, nếu như có thể chỉnh tốt cho Tiêu Điền Hoa, thật sự là trăm lợi mà không một hại!
Có thể giúp cho bệnh viện chỉnh hình Chí Tân thăng lên một cấp bậc.
Bệnh viện chỉnh hình Chí Tân vừa mới thành lập. không lâu, thế nhưng phát triển tương đối cấp tốc, dù vậy, tỉ lệ chiếm hữu thị trường cũng không phải rất cao.
Chỉ có thể coi là xếp thứ hai Thị trấn An Dương!
Xếp đầu tiên chính là những bệnh viện chỉnh hình xuyên quốc gia kia, và mấy nhà bản thổ, giống như chỉnh hình Annie, hay là chỉnh hình Tây Nhã, vân vân.
Mấy bức họa này của Trần Thương có thể nói là giúp. cho Trương Chí Tân thấy được hi vọng.
Hi vọng này không chỉ là chỉnh hình cho Tiêu Điền Hoa, mà lại hi vọng quát tháo phong vân nghề chỉnh hình ở Thị trấn An Dương.
Nghĩ tới đây, Trương Chí Tân nhìn Trần Thương, ánh mắt hơi nỏng bỏng!
Xem ra lúc trước kéo hắn đến nơi này thật không sai!
Quả thực là một lựa chọn sáng suốt.
Trước tiên giải quyết xong chuyện này rồi lại nói, sau đó Trương Chí Tân định sẽ gọi nhữn cổ đông khác đến bàn bạc với Trần Thương, cho hắn một hợp đồng không tệ hoặc là một phương án hợp tác tốt hơn.
Nhưng trước tiên vẫn nên giải quyết chuyện trong tay lại nói!
Trương Chí Tân nhìn Tiêu Điền Hoa, cười nói: - Tiêu tổng, ngài lựa chọn xong chưa?
Tiêu Điền Hoa đã nhìn năm tấm ảnh chụp ngẩn người rất lâu!
Nàng thực sự không biết nên chọn như thế nào!
Lựa chọn này không giống với những lựa chọn bình thường, ngươi lựa chọn là dáng vẻ của mình, chỉ có thể chọn một!
Quá khó chọn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.