Bác Sĩ Nguy Hiểm

Chương 666: Còn ẩn giấu bản lãnh




cấp cứu, trong lòng Ngưu Tuệ may mắn không thôi.

Cái nhà này, thiếu ai cũng không được.

Phụ nữ "Cường thế” là xây dựng dựa trên cơ sở có một người đàn ông vì cô đỉnh thiên lập địa

Người đàn ông “Ngây thơ” là bởi vì có một người phụ nữ vì anh ta chăm sóc chu đáo, ở bất cứ thời khắc nào luôn vì anh cân nhắc mỗi một chỉ tiết nhỏ.

Cái nhà này, kết hợp với nhau, mới là một ngôi nhà!

Trần Thương chờ hai người hàn huyên vài câu, y tá phòng phẫu thuật gọi điện thoại tới đã chuẩn bị sẵn sàng, tùy thời có thể bắt đầu phẫu thuật.

Trần Thương căm tờ cam kết phẫu thuật tìm song phương ký tên, đẩy người bệnh vào phòng phẫu thuật.

....

....

Mà lúc này, mấy chủ nhiệm Lý Bảo Sơn, Đào Mật đã ở bên trong phòng làm việc, phòng phẫu thuật nghị luận ầm.

Đào Mật hiếu kỳ nói:

- Hiện tại

càng ngày càng nhìn không thấu tiểu Trần, người trẻ tuổi này thật sự là quá ưu tú, tôi cũng không biết như thế nào đi đánh giá cậu ấ

~ Tôi cảm thấy, đây chính là một bác sĩ ngoại khoa trời sinh! Ông Trần, ông nói một chút cho mọi người biết đi, làm như thế nào bồi dưỡng ra được cậu ấy vậy?

Lý Bảo Sơn một mặt không hề cảm xúc, đừng nói Đào Mật, chính là ông hiện tại cũng có chút nhìn không thấu Trần Thương.

Cho tới nay, Trần Thương đều không hiển sơn không lộ thủy.

Xưa nay sẽ không chủ động khoe khoang, thế nhưng mỗi lăn phòng ban gặp phải vấn đề, Trần Thương luôn có thể giải quyết dễ dàng, hoặc là trợ giúp giải quyết.

Nghĩ tới đây, Lý Bảo Sơn bỗng nhiên tò mò.

Tiểu Trần này... Đến cùng có cái gì là không biết?

Phẫu thuật ruột thừa, có thể nghiên cứu ra được phẫu thuật cắt ruột thừa bằng vết mổ nhỏ!

Phẫu thuật túi mật, thuật cắt bỏ túi mật rất khó khăn nhưng cậu ta lại làm tốt như vậy, hơn cả viện trưởng Phòng tự mình phẫu thuật. Ngày đó chỉ bằng  vào thuật cất bỏ túi mật, Lý Bảo Sơn nhớ kỹ từng nghe thấy Trương Hữu Phúc nói cảm thấy không bằng.

Ngoại khoa tay phẫu thuật khâu cơ, hai vị chủ nhiệm Đảm Trung Lâm và An Ngạn Quân đi theo giống như ma!

Đoạn thời gian trước cấp cứu người bệnh bị thép cây xuyên qua lõng ngực, cậu ta khâu thực quản, khí quản cũng tốt như vậy...

Cậu tiểu Trần này, đến cùng còn ẩn giấu bản lãnh gì!

Đào Mật thấy Lý Bảo Sơn mặt đen lại không nói lời nào, tưởng rằng Lý Bảo Sơn lo lẳng mình đoạt Trần Thương, lập tức giễu cợt nói:

- Ông Lý, ông nói chuyện đi? Tôi không phải muốn cướp Trần Thương của ông đâu, tôi chỉ là tương đối hiếu kỳ, phòng cấp cứu làm sao bồi dưỡng ra được. người như thế?.

Lý Bảo Sơn khụ khụ một tiếng, ông làm sao mà biết được?



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.