Bác Sĩ Nguy Hiểm

Chương 663: Tình huống bất đắc dĩ !




Lúc này, Từ Thiên Phúc tay cầm phim hạch từ và phim chụp X Quang bỗng nhiên sửng sốt:

- Không đúng... Tại sao không có tích máu?

'Đào Mật đứng bên cạnh cũng trợn tròn mắt, sau khi cẩn thận so sánh một phen... Lại nhìn kết qua siêu âm lượng máu trong tim, lập tức cũng tò mò.

- Không đúng, ông nhìn này, xương sườn thứ hai bên trái, xương sườn thứ ba... Đều có vết thương rõ ràng

- Thế nhưng siêu âm không có dịch...

Lúc này, tài xế Lưu vội vàng chạy vào:

- Bác sĩ Trần, vừa rồi cậu bảo tôi đi lấy tích máu, tôi đã lấy tới.

Mọi người lúc này nhao nhao ngẩng đầu nhìn Trần Thương.

Lý Bảo Sơn lập tức trừng to mắt:

- Đây là máu gì?

Trần Thương nói ra:

- Lúc ấy, tôi cùng tài xế Lưu đến hiện trường, tình huống người bệnh rất kém, màng tim bị lấp đây cực kỳ nghiêm trọng, huyết áp chỉ có 60/30 mmHg, hơn nữa màng tim lấp đây bộ ba nhận thức hết sức rõ ràng, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy có người bệnh như vậy, lúc ấy nhịp tim của người bệnh quá yếu ớt, tôi lo lắng trên đường đưa tới bệnh viện xảy ra vấn đề, cho nên đã quyết định thật nhanh lựa chọn châm cứu màng tim ngoài trời.

Vừa nghe lời này, ba vị chủ nhiệm lại lần nữa biến sắc

Bọn họ cũng đều biết màng tim lấp đầy dẫn tới hậu quả nghiêm trọng.

Thế nhưng ngoài trời anh làm thế nào châm cứu màng tim?

Một không có siêu âm định vị, không có giám sát để quan sát.

Châm cứu màng tim chỉ có thể mù châm.

Mù châm... Sơ ý một chút, sẽ xảy ra vấn đề lớn.

Dù sao màng tim không phải lồ ng ngực có không gian thao tác rất lớn, không gian khoang màng tim rất nhỏ để thao tác.

Đào Mật nghĩ tới đây, do dự một cái, hỏi

- Cậu ...Mù châm? 

Trần Thương gật đầu

- Bất đắc dĩ, lúc ấy tình huống người bệnh đặc thù, hơn nữa rất khẩn cấp, tình hình vô cùng cấp bách, không làm không được cho nên tôi mới làm.

Ba người liếc nhau, nhịn không được nuốt ngụm nước miếng... Nghĩ cũng có thể đoán ra được hung hiểm trong đó.

Thế nhưng càng là như thế, ba người càng là nghĩ càng sợ.

Làm không tốt, người bệnh sợ là không đến được. bệnh viện.

Lý Bảo Sơn thở dài:

- Cậu quá mạo hiểm.

Đào Mật lắc đầu:

- Tình huống bất đắc dĩ !

Nói tới đây, ánh mắt ba người nhìn Trần Thương đều phát sinh biến hóa.

Dù sao, nội khoa tim, ngoại khoa tim của Tỉnh Nhị Viện chỉ có mấy chục người, có thể mù xuyên màng tim... tìm không thấy mấy người.

Chính bọn người Đào Mật cũng không xác định chính mình có dám hay không!

Có lẽ... Dưới tình huống đó, mình cũng sẽ làm?

Trong lòng Đào Mật phỏng đoán, nhưng mà... Có thế thành công hay không, thật không dám khẳng định.

Nghĩ tới đây, ánh mắt Đào Mật nhìn Trần Thương, thật sự là tràn đầy thưởng thức.

Có dũng, có mưu!

Có thể quả quyết kiểm tra ra màng tim lấp đầy, đồng thời quả cảm tiến hành châm cứu ở hiện trường, thật sự là một loại năng lực.

Người có đôi khi, thật sự là không thể không phục.

Nhìn nhiều đời người trẻ tuổi ưu tú đần trưởng thành, trong lòng mấy chủ nhiệm vừa có may mắn lại tiếc hận.

May mắn chính là có người kế nghiệp.

Tiếc hận là, mình đã già...

Nhưng khi biết được người bệnh đã được tiến hành châm cứu màng tim, kiểm tra triệu chứng bệnh tật, tính mạng đã được kéo về. Mọi người cũng thở nhẹ một hơi, hơn nữa kết hợp với tình hình bên trong màng tim của người bệnh, hoàn toàn đúng là còn có một chút huyết dịch.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.