Bá Khí

Chương 713: Man hoang vị diện




Phong Vân Vô Ngân cùng Hồng Nương Tử, ở trong tửu lâu khoái trá trao đổi. Cả trong quá trình, Phong Vân Vô Ngân trừ bỏ nhấm nháp rươu thịt ra, đều có khuôn mặt giả ngu. Khi thì đối với Hồng Nương Tử ném ra vẻ si mê, làm cho Hồng Nương Tử cười đến run rẩy cả người.
Mà Thâm Uyên Vị Diện mỹ thực, chẳng những ngon miệng, hơn nữa dùng linh hỏa đặc thù nấu nướng mà thành, bỏ hết tạp chất, rất là tinh thuần. au khi được Hồng Nương Tử giới thiệu, ở Thâm Uyên Vị Diện, ngọn lửa chủ yếu để nấu nướng thức ăn, đều là linh hỏa phàm trần không có. Linh hỏa này chuyên môn nung khô bất cứ tạp chất nào, bởi vậy dùng linh hỏa nấu nướng mỹ thực, đều thập phần bổ dưỡng. Phong Vân Vô Ngân cũng rõ ràng, hắn biết những thức ăn này, đều là thượng phẩm đan dược.
Cuối cùng, Hồng Nương Tử lấy ra tiền lưu thông của Thâm Uyên Vị Diện, Thâm Uyên tệ.
Phong Vân Vô Ngân liền hướng Hồng Nương Tử cầm một quả Thâm Uyên tệ, sau đó tinh tế thưởng thức nghiên cứu.
Thâm Uyên tệ này tạo hình thành đồng tiền, do tài liệu trúc tạo thành, mặt trên còn điêu khắc một ít văn chương, phát ra hơi thở Thâm Uyên Vị Diện độc đáo. Thậm chí còn có một tầng bảo quang tại mặt ngoài Thâm Uyên tệ nữa.
Trước kia ở thế tục, tiền tài đối với Phong Vân Vô Ngân mà nói, là không có ý nghĩa. Chính xác là hắn có thể coi tiền tài như cặn bã, nhưng mà tới Thâm Uyên Vị Diện, Phong Vân Vô Ngân cũng đã ý thức được tầm quan trọng của tiền tài rồi.
Muốn đi vào bên trong thành trì Thâm Uyên Vị Diện, cần phải có Thâm Uyên tệ.
Muốn đi đến tối cao vị diện khác, càng cần phải có Thâm Uyên tệ.
Hồng Nương Tử nói cho Phong Vân Vô Ngân biết, ở bên trong Thâm Uyên Vị Diện có mười đại lãnh địa, muốn đi đến, mỗi một lần trả giá, đều là từ 10~100 Thâm Uyên tệ, muốn đi đến Thâm Uyên vương thành, cần 200 Thâm Uyên tệ, sau đó thông qua Thâm Uyên vương thành Đại truyện tống trận, đi đến tối cao vị diện khác, giá tiền rất lớn, mất chừng vạn Thâm Uyên tệ.
Mà căn cứ theo như lời Hồng Nương Tử nói, dân bản xứ Thâm Uyên Vị Diện cùng dân chúng bình dân, Thâm Uyên tệ thu vào, chính là 100~500, tiểu quý tộc, có được sản nghiệp của chính mình, hàng năm thu được 1000~10000 Thâm Uyên tệ.
Nói cách khác, ở Thâm Uyên Vị Diện tiểu quý tộc, tích góp từng tí một của cải mấy năm, mới có thể đi đến tối cao vị diện khác. Hơn nữa, đây còn là vé một chiều, nếu là muốn đi trở về, lại hao phí mấy vạn Thâm Uyên tệ nữa.
Phong Vân Vô Ngân hiện tại là một kẻ nghèo rớt mồng tơi, trên người ngay cả một đồng Thâm Uyên tệ cũng đều không có.
Không có Thâm Uyên tệ, lấy cái gì đi đến lãnh địa Ác Ma lãnh chúa, càng không cần phải nói đi Chân Long Vị Diện, Phật Tổ Vị Diện, Tinh Linh vị diện nữa.
Bỗng nhiên, Phong Vân Vô Ngân liền nhìn về phía Hồng Nương Tử, vẻ mặt ngây ngô hỏi.
- Tỷ tỷ thoạt nhìn là quý tộc, ta xem tỷ tỷ khí chất cao nhã, không phải loại người bình thường. Tỷ tỷ chắc có được rất nhiều của cải, vô số Thâm Uyên tệ rồi
- Khanh khách lạc.
Hồng Nương Tử che miệng cười khẽ, sau đó gắt giọng nói ra.
- Ta tại tòa thành thị này, nhiều lắm xem như trung tầng đi. Hơn nữa, ta cũng muốn tu hành, cần hao phí đại lượng tiền tài đi mua đan dược cùng Thâm Uyên linh thạch, nào có tiền tài dư thừa gì.
Dứt lời, Hồng Nương Tử hướng Phong Vân Vô Ngân phóng ra mị nhãn, sau đó nói ra.
- Tiểu huynh đệ, ngươi mới đến, hiện tại cũng phải hiểu được, không có Thâm Uyên tệ, ở Thâm Uyên Vị Diện thành trì, đều nửa bước khó đi. Đừng nói mua vật phẩm đan dược để tu luyện, mà mỗi một lần đi đến đâu, cũng đều cần tiêu phí đại lượng Thâm Uyên tệ. Riêng là ăn, mặc, ở, đi lại, đều cần Thâm Uyên tệ. Tiểu huynh đệ, đợi lát nữa, ngươi phải đi đến nơi khác? Ta nói cho ngươi biết, ngươi không đi được đâu, Thâm Uyên Vị Diện chúng ta có quy định, không có tiền là không đi được.
- Như vậy sao.
Lúc này trên mặt Phong Vân Vô Ngân hiển hiện ra thần sắc khó xử.
- Tỷ tỷ, ta cũng không có chỗ ở.
Hồng Nương Tử nhân cơ hội nói.
- Tiểu huynh đệ, ta cùng ngươi cũng coi như là người có hữu duyên. Ta liền tạm thời thu nhận và giúp đỡ ngươi. Ngày sau nếu ngươi phát đạt, cũng đừng quên ta nhé.
Phong Vân Vô Ngân đã sớm biết Hồng Nương Tử này trong tâm có quỷ rồi, bởi vậy hắn tương kế tựu kế, lúc này cũng không ngớt nói ra.
- Đa tạ tỷ tỷ, thu nhận và giúp đỡ.
- Tốt lắm, tiểu huynh đệ, ngươi đi theo ta, tới sơn trang của ta đi.
Hồng Nương Tử tựa hồ có chút không nhịn nổi, nói ra.
Phong Vân Vô Ngân gật đầu, thần sắc rất là cảm ơn.
Hai người sóng vai, sau đó cùng đi ra khỏi tửu lâu.
Trong tửu lâu thực khách lập tức bàn luận với nhau, có người biểu hiện ra ngoài vui sướng khi nhìn thấy người gặp họa, có người còn lại là tiếc hận không thôi, luôn miệng nói, một người trẻ tuổi, cũng bị Hồng Nương Tử mưu tài sát hại tính mệnh như vậy.
Hồng Nương Tử sành sỏi mang theo Phong Vân Vô Ngân đi qua, sau đó chỉ cho Phong Vân Vô Ngân phong cảnh, Phong Vân Vô Ngân cũng nghe xong, cũng đưa ra một ít vấn đề. Không bao lâu, Phong Vân Vô Ngân đối với tình hình Thâm Uyên Vị Diện cùng một ít tối cao vị diện khác, cũng có thêm hiểu biết rất nhiều.
Ở tối cao vị diện khu vực, chính là ở bên trong Thâm Uyên Vị Diện, tổng cộng cũng chỉ có 33 tối cao vị diện. Trong đó Thiên Đường vị diện, Địa Ngục Vị Diện, Thâm Uyên Vị Diện, Tinh Linh vị diện, Chân Long Vị Diện là cường đại nhất.
Thấp hơn là Thần tượng vị diện, Hải tộc vị diện...
Lúc sau cũng còn có một ít tối cao vị diện cấp bậc thấp hơn một chút, như là Hủy diệt vị diện, loài chim bay vị diện, Người khổng lồ vị diện, Người lùn vị diện...
Bỗng nhiên, Phong Vân Vô Ngân đã nghĩ đến chính mình bắt được hai khối tối cao thần khí mảnh nhỏ. Tối cao thần khí mảnh nhỏ, lúc đầy đủ, tựa hồ cũng có thể làm cho một tối cao vị diện trở về trạng thái cũ. Tổng cộng là ba khối tối cao thần khí mảnh nhỏ, sau khi hắn tìm kiếm được về, liền có thể làm cho một cái tối cao vị diện từ xưa trở về trạng thái cũ. Hiện giờ, Phong Vân Vô Ngân được hai khối mảnh nhỏ, cũng chỉ kém một khối, bởi vậy, hiện tại Phong Vân Vô Ngân tuy rằng không thể đưa tối cao vị diện trở về trạng thái cũ, nhưng có thể dung hợp chủ thần vị diện. Bởi vậy, Phong Vân Vô Ngân mới dò hỏi.
- Hồng Nương Tử tỷ tỷ, tối cao vị diện này, chẳng lẽ là vĩnh hằng bất diệt sao? Ta trước kia nghe người ta nói, bất kể vị diện gì đó, đều có một ngày tan biến. Ta đã nghĩ muốn hỏi một chút, Tối cao vị diện cũng có thể tan biến sao?
- Úc? Ngươi hỏi cái này là ý gì?
Hồng Nương Tử trong mắt hiển hiện ra một tia đề phòng.
Phong Vân Vô Ngân trong lòng rùng mình, lại làm bộ như trấn định nói.
- Úc, Hồng Nương Tử tỷ tỷ, ta chỉ là thuận miệng hỏi một chút thôi.
- Tiểu huynh đệ, ngươi đến tột cùng là từ cái vị diện gì tới?
Hồng Nương Tử đúng là vẫn còn đối với Phong Vân Vô Ngân sinh ra một chút hoài nghi.
- Vì sao một ít điều cơ bản của tối cao vị diện khu vực, ngươi ngay cả thưởng thức đều không biết, ta nghe ngươi yêu cầu hỏi vấn đề, đại đa số đều là thông dụng, ta vốn hoài nghi ngươi là từ dưới giới phàm trần đi lên, dù sao, người tối cao vị diện chúng ta, cũng sẽ tiếp đón một ít phàm trần thế tục đi lên làm nô lệ, trên người ngươi đã có khí tức tối cao vị diện, hơn nữa, cho dù là phàm trần đi lên làm nô lệ, cũng không trở thành người không biết như ngươi. Bọn hắn sau khi đi lên, cũng sẽ được giáo huấn một ít thức trí cơ bản nhất.
Hồng Nương Tử ánh mắt nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân, lạnh lùng nói ra.
Phong Vân Vô Ngân cũng không nói gì mà thể hiện thần sắc bẽn lẽn nói.
- Hồng Nương Tử tỷ tỷ, thân thế của ta, rất khó có thể mở miệng. Được rồi, ta là một đứa con riêng.
Nói xong, Phong Vân Vô Ngân hơi chút thả ra bài vị lệnh bài, cố ý đem hơi thở Long tượng thần thông, cùng hơi thở Thiên Đường xé rách chỉ, đều phóng ra, sau đó rất nhanh thu bài vị lệnh bài.
- Ai, thân thế của ta, rất là phức tạp, một lời khó nói hết.
- Cái gì?
Hồng Nương Tử kinh ngạc nói.
- Trên người ngươi lại có thể có hơi thở Chân Long Vị Diện, Thần tượng vị diện, cùng với Thiên Đường vị diện? Mà mỗi một đạo hơi thở, đều thập phần mỏng manh, nhưng lại rất chân thật.
Lúc này, Hồng Nương Tử trong lòng nghi ngờ, đều biến mất, nàng bỗng nhiên cười nói.
- Đích xác, thân thế của ngươi, khó có thể nào, là Thần tượng vị diện, Thiên Đường vị diện, Chân Long Vị Diện nhân, giao hợp cho nhau, mới sinh ra ngươi.
Phong Vân Vô Ngân trong lòng cười lạnh nói.
- Lão tử để cho ngươi tạm thời đắc ý, đợi lát nữa ngươi muốn xuống tay, đến lúc đó, lão tử giết người cướp của, đem bản thân và gia đình của ngươi toàn bộ cướp đoạt, dù sao lão tử tới Thâm Uyên Vị Diện này, là một bàn tay trắng, ngay cả tiền tài sử dụng truyện tống trận đều không có, vừa lúc tìm ngươi khai đao.
- Tỷ tỷ, không cần nhắc lại.
Phong Vân Vô Ngân chua sót nói.
- Khanh khách lạc, có ý tứ, có ý tứ.
Hồng Nương Tử cười nói.
- Nếu như vậy, ngươi tới Thâm Uyên Vị Diện, là ngươi trốn tránh thân thế phức tạp kia?
- Tỷ tỷ thật sự là thông minh.
Phong Vân Vô Ngân nói.
- Vậy pháp bảo ngươi thông qua thở dài chi tỉnh, là ai ban cho của ngươi?
Hồng Nương Tử tâm động nói.
- Nguyên lai là vì cái gọi là pháp bảo trên người của ta.
Phong Vân Vô Ngân rõ ràng, trong miệng nói ra.
- Tự nhiên là tiền bối của ta cấp, đích xác, có vài món pháp bảo trên người tiểu đệ, là có một ít tiền bối ở Thiên Đường vị diện, Chân Long Vị Diện, Thần tượng vị diện ban cho ta.
- Thật tốt quá!
Hồng Nương Tử nhịn không được bật thốt lên, sau đó càng bay nhanh, trong lòng thầm mắng chính mình thiếu chút nữa liền lộ ra sơ hở, bởi vậy trực tiếp nói tránh đi.
- Tiểu huynh đệ, ta nói cho ngươi, ở Hằng cổ trước kia, từng có một tối cao vị diện rơi xuống. Nghe nói, Chí cao thần của tối cao vị diện kia, tu hành một loại tuyệt thế thần thông, hơn nữa thời điểm muốn cải tạo Tối cao vị diện, có một số ngoài ý muốn, liền trực tiếp rơi xuống, cả vị diện, đều không hiểu ra sao liền biến mất.
- Ân?
Phong Vân Vô Ngân trong lòng chấn động.
- Đó là Man Hoang vị diện.
Hồng Nương Tử luôn mồm nói.
- Tiểu huynh đệ, chuyện tình cụ thể, khẳng định không phải ta ở loại trình tự này có khả năng liễu giải. Tóm lại, từ Hằng cổ tới nay, Tối cao vị diện rơi xuống, chỉ có Man Hoang vị diện mà thôi.
- Man Hoang vị diện.
Phong Vân Vô Ngân thầm nghĩ.
- Khó có thể nào nói, ba khối tối cao thần khí chắp vá kia, làm cho Man Hoang vị diện liền trở về trạng thái như cũ, như lúc trước?
Vốn Phong Vân Vô Ngân còn muốn hỏi, tối cao vị diện khu vực này, còn chưa bị phát hiện. Dù sao, Kiếm Tiên Đồ Lục, Phong Vân Vô Ngân, đại biểu một thông đạo thần bí tối cao vị diện. Phong Vân Vô Ngân linh hồn ấn ký, chính là ký thác đến thần bí tối cao vị diện này. Nhưng hắn nghĩ lại, Hồng Nương Tử này xem chừng cũng không rõ ràng về bí tân này.
Bởi vậy, Phong Vân Vô Ngân cũng hỏi nữa, hắn yên lặng đi theo Hồng Nương Tử đi ra khỏi thành.
Ra khỏi thành trì, hai người phi hành chạy đi.
Rất nhanh, Hồng Nương Tử liền mang theo Phong Vân Vô Ngân, đi vào một cái sơn trang.
Sơn trang này to lớn vô cùng, tạo ra cảnh trí tuyệt đẹp.
- Chúng ta tới sơn trang, tiểu huynh đệ, ta mở ra sơn trang cấm chế, ngươi cùng ta tiến vào đi.
Hồng Nương Tử nói, trong mắt kỳ quang lóe ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.