Bá Khí

Chương 694: Giết!




Phong Vân Vô Ngân có đường lui thì càng không thấy sợ, chậm bước tiến lại.
- Phụ thân, để con đối phó với hắn!
Tứ nhi tử tính tình nóng nẩy nhất, thấy Phong Vân Vô Ngân trấn tĩnh như vậy trong lòng đã thấy khó chịu, hét lên rồi lao xuống trước mặt chỉ Phong Vân Vô Ngân:
- Tiểu tử, ngươi đến Đao Kiếm Vị Diện của bọn ta là vì cái gì? Ngươi muốn chết phải không?
Phong Vân Vô Ngân cười:
- Ha ha, ta đến để tiêu diệt đao tu…ngươi đứng trước mặt ta, là muốn chết hả?
Mục đích đến Đao Kiếm Vị Diện là đồ sát đao tu?!!!
Chấn kinh!
Lời nói của Phong Vân Vô Ngân quả thực khiến tất cả những ai có mặt đều chấn kinh!
Hoàng Phủ Phấn kinh ngạc! Năm nhi tử của hắn kinh ngạc! Thập đại Chủ Thần bao gồm cả Xí Thiên cũng kinh ngạc!
Chưa nói đến việc khí chất Phong Vân Vô Ngân có khí chất dị thường, cho dù hắn đúng là có thiên phú, thực lực cường hãn, nhưng trên địa bàn của Đao Kiếm Vị Diện, công khai nói ra lời muốn tiêu diệt đao tu, đúng là hành vi điên rồ!
Chủ Thần của Đao Kiếm Vị Diện, Hoàng Phủ Phấn thông thiên triệt địa, không có gì là không thể, tất cả những ai là Chủ Thần trở xuống đều giết hết. Chỉ một kiếm tu Trung Vị Thần dù yêu nghiệt thế nào đi nữa cũng có thể nghịch thiên sao?
- Ha ha ha ha ha….
Năm nhi tử của Hoàng Phủ Phấn cùng cười nghiêng ngả.
- Thì ra…thì ra là một tên điên…
Hoàng Phủ Phấn cũng nhếch mép cười:
- Tên điên này ở đâu ra đến đây gây rối Đao Kiếm Vị Diện? Được rồi, lão tứ, luyện hoá hắn đi. Nhưng phải lấy hai món pháp bảo trên người hắn cho ta.
Thập đại Chủ Thần bọn Xí Thiên cười khổ, nhưng họ lúc này đang phòng thủ nghiêm ngặt đề phòng Hoàng Phủ Phấn đánh lén nên không nhúng tay vào việc này.
Phong Vân Vô Ngân chắp tay sau lưng, lạnh lùng nhìn lão tử, hắn ta mới trở thành Chủ Thần, uy lực còn chưa thật hùng hậu. Còn Phong Vân Vô Ngân đã tôi luyện được kiếm ý đến mức kinh người, linh hồn cũng được nâng cao tương ứng. Vì thế khi đối mặt với vị Chủ Thần này tâm chí cũng không hỗn loạn. Hơn nữa, nguyên nhân chính giúp Phong Vân Vô Ngân không sợ Chủ Thần là vì linh hồn ấn ký của hắn đã ký thác trong Chí Ca Vị Diện, thiên phú tiềm lực bản thân mạnh hơn những người ở Chủ Thần Vị Diện.
Hơn nữa, Chủ Thần Vị Diện ở khu vực cổ khí này, nói khó nghe một chút có có thể gọi là “Nguỵ Chủ Thần Vị Diện”.
Tại sao lại vậy?
Rất đơn giản, bất cứ Chủ Thần Vị Diện nào trong khu vực cổ khí này đều chỉ trở thành Chủ Thần Vị Diện sau khi có cổ khí trợ lực chứ không phải tự nhiên hình thành. Cũng có nghĩa là, tất cả Chủ Thần Vị Diện trong khu vực cổ khí này đều là kết quả của một quá trình xúc tác.
Vì thế, khi Phong Vân Vô Ngân đối mặt với những Chủ Thần này không phải quá gắng gượng mà có phần thoải mái ứng phó.
Phong Vân Vô Ngân thản nhiên nói:
- Từ cổ, kiếm tu và đao tu đã là thuỷ hoả bất dung, năm đó các ngươi đuổi tận giết tuyệt toàn bộ kiếm tu. Nay ta thân là một kiếm tu sẽ thay mặt các tiền bối kiếm tu trên Đao Kiếm Vị Diện lấy lại công đạo. Tất cả đao tu đều phải chết. Ngay Tà Đao Hoàng Phủ Phấn cũng phải chết để an ủi những tiền bối dưới cửu tuyền. Cái này gọi là báo ứng. Vốn dĩ ta muốn đánh một mẻ lưới tất cả đao tu trên Đao Kiếm Vị Diện, nhưng giờ xem ra đã tiết kiệm được không ít công sức. Đáng chết, cũng chết gần hết rồi, chỉ còn mấy người các ngươi, được, cùng chết hết luôn đi!
Ngữ khí Phong Vân Vô Ngân bình thản như nói chuyện thường ngày, nhưng khoé miệng hắn nhướn lên đầy ngạo mạn.
- Hửm? Ngươi và đám kiếm tu đáng chết năm đó có quan hệ gì?
Hoàng Phủ Phấn hỏi.
Cùng lúc đó, lão tứ đã bị những lời của Phong Vân Vô Ngân khiến nộ hoả công tâm, không thể kìm nén được nữa, té ra Chủ Thần Lưu Ly Thần Vị Lệnh Bài chấn áp Phong Vân Vô Ngân.
- Con kiến nhà ngươi còn dám ngông cuồng? Đi chết đi! Chủ Thần thần thông…Thiên Đao!
Uỳnh!
Lưu Ly Thần Vị Lệnh Bài của lão tử bắn ra một đạo đại thần thông, bản mệnh thần thông của hắn là một đạo đao thuật thần thông, một đao chém xuống, phong vân bốn phương cuộn trào, lưu tinh loé qua, thuận ta thì sống, chống ta thì chết…
- Tên Trung Vị Thần này chết chắc rồi!.
Mấy ngừoi Xí Thiên dùng linh hồn truyền âm cho nhau.
- Đây là tứ nhi tử của Hoàng Phủ Phấn đúng không? Vừa mới trở thành Chủ Thần vẫn còn chút sai sót trong vận dụng Chủ Thần lực, đạo thần thông này của hắn còn rất nhiều sơ hở, nhưng muốn tiêu diệt bất cứ sinh vật nào dưới Chủ Thần đều không thành vấn đề. Tên Trung Vị Thần kia chỉ nháy mắt là trở thành cát bụi thôi…
Thế nhưng một đao nhanh như chớp đó trong mắt Phong Vân Vô Ngân lại không nhanh như thế, hắn hình hắn lướt đi.
Lão tứ và Phong Vân Vô Ngân lướt qua nhau!
Bản mệnh đao thuật thần thông của lão tứ cuộn lên thứ ánh sáng chói loà, từ trên trời chém thẳng xuống đỉnh đầu Phong Vân Vô Ngân.
Khi lướt qua Phong Vân Vô Ngân, lão tử cười vô cùng tà dị.
Thế nhưng, đột nhiên trên đỉnh đầu Phong Vân Vô Ngân loé lên hai đạo kiếm quang nhàn nhạt.
Đây là hai đạo kiếm quang phổ thông, không có bất cứ điểm gì đặc biệt, cũng không có chiêu số gì, vô cùng tự nhiên…
Trong đó một đạo kiếm quang nhằm tới Thiên Đao thần thông, một đạo nhằm tới thân thể của hắn.
Phụt! Phụt!
Hai âm thanh khẽ vang lên!
Đây là hai đạo kiếm quang dùng tới Thuấn Sát Chấn Đãng kiếm ý!
Mười vạn kiếm quy nhất!
Đây đúng là cực hạn của Thuất Sát Chấn Đãng kiếm ý!
Dù là kiếm tu mạnh nhất Đao Kiếm Vị Diện hồi ấy cũng không thể lonhx ngộ được một chiêu Thuấn Sát Chấn Đãng đỉnh cao này!
Nhưng Phong Vân Vô Ngân đã làm được!
Phong Vân Vô Ngân khi sáu vạn kiếm quy nhất đã dễ dàng giết một Thượng Vị Thần rồi, một kiếm ra là hàng vạn Thượng Vị Thần mất mạng.
Nay mười vạn kiếm quy nhất, uy lực có nó mạnh hơn sáu vạn kiếm quy nhất không chỉ mấy trăm lần.
Hai kiếm này, một chém nát Thiên Đao thần thông của lão tứ, kiếm kia…
Vào khoảnh khắc Phong Vân Vô Ngân lướt qua lão tứ, hai người như đổi vị trí cho nhau.
Hai bên mặt đối mặt.
Phong Vân Vô Ngân mặt không chút biểu cảm.
Lão tứ vẻ mặt đầy kinh ngạc.
- Cái gì? Thần thông của lão tứ hụt rồi sao?
Xí Thiên kinh ngạc.
- Không phải hụt…dường như bị thần thông của tên Trung Vị Thần kia đánh tan rồi…Một đạo kiếm khí đánh tan thần thông của Chủ Thần…Điều này…thật không thể tin nổi…
Xí Thiên vẻ mặt cứng đờ, dường như đang chứng kiến việc khó tin nhất trên thế gian này.
- Lão tứ!
Hoàng Phủ Phấn kêu lên, sắc mặt đầy chấn kinh:
- Là…là Thuấn Sát Chấn Đãng kiếm ý…lại còn đạt đến mức cực hạn…Sao có thể…Hắn chỉ là một Trung Vị Thần, sao có thể lĩnh ngộ đến mức này...Thần lực và tinh thần lực của ta cũng không đáp ứng được điều kiện, nếu cưỡng ép thậm chí có thể bị nổ tung...Không hợp lý, không hợp lý...
Hoàng Phủ Phấn tự nhiên không xa lạ gì đối với chiêu Thuấn Sát Chấn Đãng kiếm ý này. Phải biết rằng hồi đao tu và kiếm tu còn tranh đấu, không biết có bao nhiêu đao tu đã chết dưới chiêu này. Nay sau bao nhiêu năm Hoàng Phủ Phấn lại đối mặt với chiêu thức đáng sợ này, hắn không kìm được nhớ lại chuyện xưa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.