Bá Khí

Chương 693: Ngươi muốn chết sao?




Khi Đao Kiếm Vị Diện trong sự rối loạn thì Phong Vân Vô Ngân cuối cùng cũng đã hoàn thành việc tu hành của mình, rút hết toàn bộ kiếm khí, tinh thần văn minh tín ngưỡng kiếm tu trong cung điện Kiếm Thần, biến cung điện thành đống phế tích, trống rỗng! Và tầng Chủ Thần lực pía trên dùng để trấn áp cung điện cũng đã bị Phá Toái Chi Tâm của hắn thôn phệ luyện hoá không còn gì!
Sau khi hoàn thành việc hấp thụ, tu vi của Phong Vân Vô Ngân đã tiến lên một bước, chính thức trở thành Trung Vị Thần.
Cảnh giới Trung Vị Thần khiến Thần Vị Lệnh Bài của hắn to lên gấp đôi, đồn thời thần thể thêm vững chắc, thần lực cũng tăng lên không chỉ vài lần so với trước đây.
Thần lực được nâng cao có thể tăng uy lực kiếm khí đơn thể của Phong Vân Vô Ngân. Khi thi triển kiếm ý Thuấn Sát Chấn Đãng và Kiếm Thần Thời Gian, công kích lực không chỉ gấp hai ba lần.
Mọi thứ đều như diều gặp gió.
Về Kiếm ý Kiếm Thần Thời Gian, Phong Vân Vô Ngân đã đạt được sức khống chế trong một giây.
Đừng thấy nó chỉ là một giây, với Phong Vân Vô Ngân mà nói, đó tuyệt đối là một khoảnh khắc vô cùng dồi dào.
Lúc này, kiếm khí bản mệnh thần thông trên Thần Vị Lệnh Bài của Phong Vân Vô Ngân đã biến thành mày hoàng kim, không chút tì vết. Vạn ban kiếm khí mạnh mẽ và cùng với sự huyền ảo khiến người ta khó lòng nắm bắt được.
- Ha ha ha…ta ra ngoài xem sao!
Thân thể Phong Vân Vô Ngân rung lên, kiếm khí bắn ra đánh bay hết đất đá xung quanh.
Ngay lúc ấy trên Đao Kiếm Vị Diện lại có hai sự kiện lớn xảy ra.
Hoàng Phủ Phấn, sau khi Phong Vân Vô Ngân rút hết tinh thần văn minh tín ngưỡng của kiếm tu trong cung điện Kiếm Thần thì tâm linh của Hoàng Phủ Phấn cũng đạt được viên mãn.
Cả về tâm linh và chiến đấu lực hắn đều đạt đến một tầng thứ mới.
- Ha ha ha!! Tâm nguyện bao năm nay của ta nay đã được thực hiện! Sảng khoái! Sảng khoái!
Một đạo đao khí bắn lên chém đôi bầu trời, hỗn độn khí cuồn cuộn!
Bá khí đầy mạnh mẽ!
Ngay sau đó, một nhân vật giống như long bào thiên tử, bay lên từ cung điện Chủ Thần, từ trên cao nhìn xuống thiên hạ.
Hoàng Phủ Phấn!
Sự kiện thứ hai chính là thập đại Chủ Thần dẫn đầu là Xí Thiên đã phá vỡ tầng phòng ngự thiên võng, tiến vào Đao Kiếm Vị Diện.
Tất cả đao tu của Đao Kiếm Vị Diện đều tử thương nghiêm trọng, chín phần là hoá thành tro bụi, chỉ còn lại chưa đến trăm vạn Thượng Vị Thần, sinh mệnh lực cạn kiệt, sắc mặt khô héo, nằm trên đất rên rỉ.
Sông núi trên Đao Kiếm Vị Diện đều suy bại, cả một nền văn minh thối lui hàng trăm vạn năm.
Nhưng điều này không quan trọng.
Sau khi tâm linh của Hoàng Phủ Phấn được hoàn thiện, làm lại từ đầu không phải khó!
Uỳnh!
Xí Thiên, Xí Địa thống lĩnh tám đại Chủ Thần đối đầu với Hoàng Phủ Phấn. Phía sau Hoàng Phủ Phấn là năm Chủ Thần, năm nhi tử của hắn.
Y phục Hoàng Phủ Phấn bay phấp phới, vẻ mặt khinh thường tất cả, Lưu Ly Chủ Thần Lệnh Bài phía trên đầu có hai đạo Chủ Thần thần thông màu kim nhạt.
- Hoàng Phủ Phấn, thật không ngờ cuối cùng ngươi vẫn tu thành chính quả, đạt được viên mãn. Bọn ta chậm một bước rồi.
Xí Thiên ánh mắt ngưng đọng nhìn Hoàng Phủ Phấn, cơ mắt giật giật:
- Xem ra, Hoàng Phủ Phấn, hôm nay tâm linh và chiến lực của ngươi đều đã vượt qua ta rồi.
- Hừ, Xí Thiên, ngươi đã độc chiếm khu vực cổ khí này bao nhiêu năm nay, được tôn là đệ nhất chủ thân, bá chiếm tuyệt đại đa số cổ khí, nay ngươi lại phá huỷ Đao Kiếm Vị Diện của ta, thực lực ta đã vượt qua ngươi, còn không mau quỳ xuống!
Hoàng Phủ Phấn vô cùng có bá khí.
Những người tu đao vốn đã là hùng tâm vạn trượng, bá khí ngút trời, cộng với việc Hoàng Phủ Phấn vốn là nhân vật khó chế ngự, đến giờ tự nhiên sẽ mang vẻ bá đạo, trực tiếp muốn Xí Thiên quỳ xuống
- To gan!
Xí Địa quát lên.
- Ngươi tiểu nhân đắc ý cũng dám ngông cuồng? Bọn ta phá huỷ Đao Kiếm Vị Diện của ngươi? Ngươi đừng ngậm máu phun người! Rõ ràng ngươi mang dã tâm tế luyện trận pháp hấp thụ tinh huyết linh hồn của vô số con dân, ngươi còn dám vu oan giá hoạ cho người khác?
- Nếu các ngươi đã không quỳ thì bản toạ sẽ bắt các ngươi quỳ!
Hoàng Phủ Phấn tung ra một đạo tuyệt thế Chủ Thần thần thông.
Chỉ thấy trên Lưu Ly Chủ Thần Lệnh Bài của hắn có một đạo đao quang xuyên qua tất cả, chém mạnh từ trên xuống.
Một đao này không có gì khác ngoài sự bá đạo!
Chỉ là một đạo đao khí nhưng có thể chém chết một đống Thượng Vị Thần!
Một đao này đã vượt qua trình độ của bất cứ lần tấn công nào trước đây của Hoàng Phủ Phấn.
Sau khi tâm linh Hoàng Phủ Phấn trở nên hoàn hảo, đao đạo thần thông của hắn đã phát huy được đến cực điểm.
- Chủ Thần thần thông của ta…Cuồng Bá Đao!
- Đáng chết! Lại muốn một đao tiêu diệt thập đại Chủ Thần chúng ta! Ngông cuồng!
Xí Thiên gầm lên,.
- Mọi người cùng kề vai chống đỡ. Chiến đấu lực của Hoàng Phủ Phấn hắn không như trước đây, chúng ta bắt buộc phải liên thủ!
Uỳnh!
Thập đại Chủ Thần hợp lực tế ra phòng ngự Chủ Thần lực.
Phụt!
Thập đại Chủ Thần lui một bước!
Hoàng Phủ Phấn lui một bước!
Gần như ngang ngửa!
Đúng là không thể tin nổi.
Cả mười Chủ Thần liên hợp lại mới đỡ được công kích và đẩy lui Hoàng Phủ Phấn một bước!
Ha ha ha! Mười con kiến các ngươi liên hợp mới chống đỡ được uy thế của mình ta. Còn không thần phục đi?!
Hoàng Phủ Phấn ý khí bùng nổ.
Thập đại Chủ Thần ánh mắt đầy vẻ dè chừng, cũng có chút kinh hoàng, nghiến răng kèn kẹt.
- Mọi người nâng cao cảnh giác! Thần lực hộ thể, tuyệt đối không được để Hoàng Phủ Phấn bắt được thời cơ. Giờ mười người chúng ta là một thể thống nhất, cùng tiến cùng lui…
Xí Thiên vội nhắc nhở.
Rất nhanh, thần lực của mười Chủ Thần liên kết lại hình thành trận pháp!
- Hửm?
Hoàng Phủ Phấn nhíu mày.
- Các ngươi cũng thông minh thật, nhưng ta không tin các ngươi không có lúc nào sơ suất.
Thật ra Hoàng Phủ Phấn biết việc kích bại những Chủ Thần này tương đối đơn giản, nhưng muốn giết chết thì khá khó khăn.
Kích bại và giết chết là hai khái niệm khác nhau.
Trừ phi mười người sơ suất và giết chết được từng người. Nhưng giờ tất cả đều đang đề phòng, rất khó thành công.
Còn nữa, năm nhi tử của Hoàng Phủ Phấn đều đã là Chủ Thần, nhưng mới chỉ là hôm nay, căn cơ vẫn rất mỏng manh. Bất cứ ai trong thập đại Chủ Thần cũng có thể giết chết năm nhi tử của hắn. Vì thế nói, ít nhất từ tình hình trước mắt, năm nhi tử của hắn không thể là cánh tay trợ lực cho hắn.
Hoàng Phủ Phấn đảo mắt:
- Được, được! Nếu các ngươi cùng tiến cùng lui thì ngang ngửa với bản toạ. Muốn giết các ngươi cũng tốn chút sức. Ừm, huống hồ mọi người đều thuộc cùng một khu vực, bản nguyên lại khác nhau, vậy chỉ cần các ngươi đồng ý với ta một điều kiện thì ta có thể tha cho các ngươi!
- Điều kiện gì?
Xí Thiên cười khảy.
- Từ nay về sau bản toả là chí tông, là bá chủ, là thiên tử của khu vực cổ khí. Các ngươi đều phải thần phục và lập lời thề phục tùng bản toạ không được có hai lòng. Ngoài ra, mảnh vỡ thần khí đích thân bản toạ sẽ luyện hoá thành một phần của bản toạ. Nhưng các ngươi có thể yên tâm, bản toạ dù có luyện hoá mảnh vỡ thần khí nhưng cũng không phá vỡ quy tắc ở đây. Nếu các ngươi đồng ý hai điều kiện này thì bản toạ sẽ cho một con đường sống.
Hoàng Phủ Phấn dùng khẩu khí lôi kéo nói.
Đương nhiên đến tên ngốc cũng biết Hoàng Phủ Phấn đang dụ dỗ.
- Ha ha ha…
Thập đại Chủ Thần cùng bật cười.
Xí Thiên cười khảy:
- Hoàng Phủ Phấn, ngươi tưởng bọn ta là đứa trẻ ba tuổi sao? Mọi thứ giữ như nguyên trạng, những cái khác đừng nhắc đến, nếu không tất cả cùng thiệt hại thôi!
- Cái gì? Bản toạ nay tâm linh đã hoàn hảo, tu vi tiến bộ vượt bậc, các ngươi không còn là đối thủ của ta nữa, dựa vào cái gì mà bắt ta giữ như nguyên trạng?!
Hoàng Phủ Phấn đại nộ.
- Ha ha ha….
Xí Thiên đột nhiên có vẻ mặt rất chắc chắn.
- Hoàng Phủ Phấn, tu vi của ngươi hiện nay đúng là rất lợi hại, nhưng năm nhi tử của ngươi vẫn còn rất yếu, bản toạ đã nắm được khí tức của chúng, ngươi có tin bản toạ giết được chúng không? Ha ha ha ha!
Uy hiếp!
Xí Thiên lại lấy năm nhi tử của Hoàng Phủ Phấn ra uy hiếp hắn!
Chiêu này tuyệt đối là diệu cờ!
Đúng, với năng lực của Xí Thiên hoàn toàn có thể dùng nhiều cách khác nhau giết chết năm nhi tử của Hoàng Phủ Phấn.
Một luồng sát cơ phun ra từ từng lỗ chân lông trên người Xí Thiên, khoá chặt lấy năm nhi tử của Hoàng Phủ Phấn.
- Phụ thân đại nhân!
Năm người bọn chúng đều có cảm giác bị tử thần nhắm vào, lập tức run rẩy nấp sau Hoàng Phủ Phấn.
- Ngươi dám!
Hoàng Phủ Phấn quả nhiên ném chuột sợ vỡ lọ quý.
Hai bên lúc này đều có sự dè chừng không dám hành động tuỳ tiện.
Xí Thiên là nhân vật lợi hại, đối đầu với Hoàng Phủ Phấn rơi vào thế hạ phong nhưng đã lật lại được ván cờ!
Giờ đến Hoàng Phủ Phấn cũng không dám hành động nữa rồi.
Hắn đã quên mất sơ hở của hắn chính là năm đứa con này!
Giờ trong lồng ngực Hoàng Phủ Phấn là nộ hoả không thể giải toả!
Vô cùng bức bối!
Hắn nhất định phải phát tiết!
Nhưng bây giờ hắn lại không thể phát tiết được lên thập đại Chủ Thần, mắt đảo một cái, thần thức khoá chặt cung điện Chủ Thần:
- Tiểu tử, mau ra đi! Dám gây rối ở Đao Kiếm Vị Diện của ta, ta sẽ cho ngươi chết không chỗ chôn.
Hắn phát tiết sự phẫn nộ lên vị khách không mời Phong Vân Vô Ngân!
Thập đại Chủ Thần ánh mắt đầy cảnh giác, nhưng thần thức cũng phóng ra tra xét, đúng là sâu dưới lòng đất có một luồng khí tức rất nhỏ bé.
Cũng chỉ là khí tức Trung Vị Thần.
- Lẽ nào có kẻ to gan tiềm phục trong Đao Kiếm Vị Diện định gây rối? Nhưng cũng chỉ là một Trung Vị Thần, có thể làm được gì? Sự việc quá cổ quái…
Thập đại Chủ Thần đều rất hồ nghi.
- Chết!
Hoàng Phủ Phấn bắn ra một đạo đao khí quét qua khu vực cung điện Kiếm Thần.
Mất đi văn minh tín ngưỡng của kiếm tu, cung điện Kiếm Thần thuần tuý chỉ là đống phế tích, một đạo đao khí của Hoàng Phủ Phấn là khiến cả cung điện tan tành khói may.
Đao khí xuyên qua mặt đất, chui thẳng xuống dưới, nghiền nát mọi vật chất.
Theo lẽ thường, một Trung Vị Thần đứng trước đao khí của Chủ Thần thì lập tức sẽ thành tro bụi mới phải.
- Đồ sâu kiến, may có ngươi đã cướp hết dị chủng kiếm khí trong cung điện mới thành toàn cho phụ tử ta, giờ ngươi đến lúc phải chết rồi! Đáng ghét!
Đại nhi tử của Hoàng Phủ Phấn nhếch mép nói.
Thế nhưng, sự việc quỷ dị đã xảy ra…
Đạo đao khí mà Hoàng Phủ Phấn tung ra đã bị hấp thụ!
- Hửm?
Tất cả Chủ Thần, bao gồm của Hoàng Phủ Phấn đều kinh dị không ngớt.
Đúng lúc ấy…
Uỳnh!!!
Mặt đất khu vực ấy nổ tung! Một thân ảnh trẻ tuổi, bạch y trắng như tuyết, phong độ bất phàm, chậm bước đi ra.
Tiêu sái, anh tuấn, ung dung…
Giống như đang đi dạo trong hoa viên sau nhà vậy!
- Kiếm tu!
Nhị nhi tử của Hoàng Phủ Phấn đột nhiên kêu lên.
- Phụ thân đại nhân, trên người tiểu tử này có khí tức của kiếm tu! Có kiếm khí! Là kiếm tu! Tội chết đó! Kiếm tu xuất hiện ở Đao Kiếm Vị Diện của chúng ta là tội tru di cửu tộc!
- Hửm?
Lúc này Hoàng Phủ Phấn cũng khó tránh khỏi nghi ngờ. Chỉ một Trung Vị Thần tại sao trước uy lực của Chủ Thần ta mà vẫn chấn tĩnh như vậy? Còn nữa, khí tức của hắn…đến ta cũng không rõ.
Thập đại Chủ Thần lấy tĩnh quan động, cũng không tham dự, đương nhiên họ hy vọng vị khách không mời này sẽ gây được phiền phức cho Hoàng Phủ Phấn. Đương nhiên với tình hình hiện tại thì có lẽ sẽ nhanh chóng bị phụ tử Hoàng Phủ Phấn nghiền thành cám.
Sau khi ra khỏi lòng đất, Phong Vân Vô Ngân quét thần thức là biết được tình hình trên Đao Kiếm Vị Diện.
- Ủa, không ngờ lại thảm liệt thế này, có đến chín mươi chín phần trăm đao tu đã hồn bay phách tán…Chẹp chẹp, chỉ còn lại một lượng nhỏ Thượng Vị Thần. Hơn nữa ai sinh mệnh lực cũng khô héo gần chết đến nơi. Tốt, rất rốt, hôm đó nhận di nguyện của nhưng vị tiền bối kiếm tu ấy phải tiêu diệt hết đao tu trên Đao Kiếm Vị Diện. Khó tránh được một trận đại sát, hàng tỷ đao tu một mình ta cũng khó. Thế này là giúp ta tiết kiệm công sức rồi. Ừm, đây là Hoàng Phủ Phấn hả? Chủ Thần, quả nhiên danh bất hư truyền, chắc chắn phải đối phó cho cẩn thận. Những vị tiền bối kia chỉ định phải giết Hoàng Phủ Phấn, hôm nay chắc chắn phải có một trận ác chiến rồi. Nhưng ta vừa lĩnh ngộ được kiếm ý của Kiếm Thần Thời Gian Pháp Tắc, vừa hay lấy chúng để thử kiếm, nếu không địch lại được, cùng lắm ta trốn vào Thần Tượng Kết Giới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.