Bá Khí

Chương 684: Tiến vào Đao Kiếm Vị Diện!




Mảnh vỡ thần khí khổng lồ kia phát ra từng đợt cổ khí nuôi dưỡng những Vị Diện nhỏ, nhưng cổ khí từ đó đầu tiên phải đi qua thập đại Chủ Thần Vị Diện, còn lại mới đến các Vị Diện khác. Cũng có nghĩa là cổ khí từ mảnh vỡ thần khí trước tiên sẽ bị Chủ Thần Vị Diện chia nhau hết rồi còn thừa mới chuyển cho những Vị Diện nhỏ.
Trong một toà đại điện nào đó ở khu vực hoàng cung.
Một trung niên nam tử mặc áo choàng, đầu đội mũ miện, gương mặt góc cạnh, cảnh giới Trung Vị Thần đỉnh phong, cổ khí toả ra khắp toàn thân.
Công tử Phong Vân Vô Ngân thấy trong tửu lầu đứng bên cạnh, cẩn thận phục vụ.
Không còn nghi ngờ gì nữa, đây chính là chúa tể Vị Diện này.
- Thiếu Khanh, lần này chúng ta quyết định rồi, trong cuộc chiến phân chia cổ khí nghìn năm một lần, chúng ta ủng hổ Đao Kiếm Vị Diện!
Người kia nói với công tử mũ lông:
- Ừm, mai người chọn ra một vài người vào Đao Kiếm Vị Diện phục vụ đại nhân bên trên, hy vọng có thể nịnh nọt tốt bọn họ, sau này họ sẽ chiếu cố đến Vị Diện chúng ta.
- Vâng đại nhân.
Công tử mũ lông vội đáp.
- Ài…
Vị chúa tể thở dài.
- Thật ra chúng ta cũng không thể nịnh nổi những đại nhân ấy. Phái người đến chẳng qua để thể hiện thái độ, thể hiện lòng trung thành. Được rồi, hãy chọn ra một số tuyệt sắc giai nhân, một số thợ lành nghề, một số hoạ se. Mong là vận khí của chúng ta tốt, gặp đại vận.
- Đại nhân yên tâm, mấy năm nay ta đều suy nghĩ cách nịnh bợ những đại nhân ấy. Ta đã tuyển chọn kỹ lượng một nhóm người, mấy trăm mỹ nữ quốc sắc thiên hương, còn có thợ và hoạ sư lành nghề. Lần này chúng ta vẫn có cơ hội gặp đại vận.
- Thiếu Khanh, ngươi làm việc gì bản toạ cũng yên tâm.
Người kia vỗ vai công tử mũ lông.
- Đúng lúc ấy…
- Ha ha ha…ta thấy lần này các ngươi chưa chắc đã gặp đại vận.
Một giọng nói trẻ trung nhưng ngang ngược vang lên.
- Mỹ nữ? Thợ, hoạ sư? Chủ Thần Vị Diện lẽ nào để mắt đến những kẻ phàm tục như thế? Mong gặp đại vận chi bằng hãy nắm vận mệnh trong tay mình!
- Ai??
Hai người kia cùng giật mình!
Phải biết là khi họ nói chuyện trong đại điện, thần thức cũng bao trùm toàn bộ khu vực hoàng cung, người sống không thể vào được. Nhưng giờ lại có người vào mà thần không biết quỷ không hay.
Phong Vân Vô Ngân hiện ra.
- Hai vị đừng sợ, ta không hề có ác ý. Ha ha, thực ra không những không có ác ý mà với hai vị cũng như Vị Diện của các vị còn là cơ hội hiếm có ấy chứ! Ha ha ha!
Kẻ kia không hổ là lãnh tụ của một Vị Diện, nhanh chóng ổn định tâm thần quan sát Phong Vân Vô Ngân.
Chỉ thấy khí tức Phong Vân Vô Ngân không mạnh lắm, có thể nhận ra là Hạ Vị Thần, cổ khí cũng khá mỏng.
Nhìn qua chỉ là một tiểu nhân vật nhỏ bé.
Nhưng hắn biết sự tình không đơn giản như vậy.
Phong Vân Vô Ngân có thể dễ dàng đột phá sự phong toả thần thức để đột nhập vào, về lý luận đã chứng minh ít nhất Phong Vân Vô Ngân mạnh hơn hắn và Thiếu Khanh.
- Ngươi là ai?
Thiếu Khanh cảm thấy Phong Vân Vô Ngân có phần quen mặt, đột nhiên nói.
- Ta đã gặp ngươi trong tửu lầu.
- Hai vị không cần hỏi nhiều. Ta đã nói ta không có ác ý, ta đến chỉ muốn thương lượng với hai vị một việc xem có thể hợp tác hay không.
Phong Vân Vô Ngân nghênh ngang tiến lại.
Đột nhiên.
Phụt!
Một cột sáng đen bắn lên từ dưới chân Phong Vân Vô Ngân bao trùm lấy hắn.
Là đại thần thông ám sát
- Hừ, dám xông vào hoàng cung, thật đáng chết!
Một Trung Vị Thần mặc hắc y hiện thân trong cung điện,
Kẻ này gầy gò, toàn thân đầy sát ý
- Ảnh Tử, ngươi hà tất phải vội vàng động thủ như vậy?
Người kia nhướn mày.
Nam tử này chính là hộ vệ được ngầm sắp đặt để đối phó với những kẻ lén lẻn vào cung điện.
Đúng lúc ấy…
- Ha ha, kiến con mà dám chơi ám sát ngầm, ha ha…
Phong Vân Vô Ngân cười, đột nhiên hắn thò tay ra kéo hắc y nhân kia từ khe ở không gian, phụp một cái bóp nát.
Sóng xung kích bao phủ quanh Phong Vân Vô Ngân biến mất, hắn hoàn toàn không bị tổn hại gì, tiếp tục tiến lại.
- Được rồi, chúng ta nói chuyện đi.
- Cái gì! Ngươi…hỗn xược! Dám…dám kích sát…kích sát đệ nhất cường giả thủ hạ của bản toạ, Ảnh Tử…
Vị chúa tể Vị Diện này giương mắt nhìn Phong Vân Vô Ngân bóp chết Ảnh Tử, kẻ thiện nghệ trong ám sát đánh lén, sắc mặt tái nhợt. Lúc này tuy hắn đang quát Phong Vân Vô Ngân nhưng thực tế đã sợ hãi đến cực điểm. Tên Thiếu Khanh đứng bên cạnh hắn thì sợ đến mức không nói được gì.
Phải biết là, kẻ vừa đánh lén Phong Vân Vô Ngân là cường giả hàng đầu của Vị Diện này, thông thạo thần thông ám sát, trình độ Trung Vị Thần, ẩn mình trong khe hở không gian, dù có đối mặt với Thượng Vị Thần, không thể kích sát thì cũng có thể ung dung trốn thoát.
Nhưng vừa rồi, chỉ trong nhát mắt đã bị Phong Vân Vô Ngân giết chết.
Huống hồ, là Ảnh Tử đã đánh lén thành công trước, triển khai đại thần thông ám sát đánh trúng Phong Vân Vô Ngân trước.
Nhưng Phong Vân Vô Ngân hoàn toàn không để tâm đến công kích đó.
Hai người bọn Thiếu Khanh biết rằng, công kích của Ảnh Tử nếu trúng Thượng Vị Thần thì cũng mất một lớp da.
Thế nhưng họ không biết Phong Vân Vô Ngân có thể chất của Long Tượng, linh hồn ấn ký ký thác ở Chí Cao Vị Diện, hơn nữa Phong Vân Vô Ngân đã tu hành được một nửa bất tử chi thân, đao thương bất nhập, thuỷ hoả bất xâm, công kích vừa rồi thật quá yếu!
- Vừa rồi tên đó đánh lén muốn giết ta nên ta mới động thủ giết hắn. Con người ta rất ôn văn nho nhã, không thích chém giết. Nhưng có người muốn nhắm vào ta thì đừng trách ta vô tình.
Phong Vân Vô Ngân nói như không có chuyện gì.
- Vị đây cũng đừng sợ, ta đã nói rồi, ta không có ác ý. Thật ra các ngươi nghĩ một cái là biết, với chiến lực của ta muốn giết các ngươi có cần nhiều lời vậy không?
Phong Vân Vô Ngân cười.
Hai người bọn Thiếu Khanh khựng người, rồi cũng hiểu ý của Phong Vân Vô Ngân.
Đúng, nếu Phong Vân Vô Ngân muốn giết thì họ đã chết lâu rồi!
- Vậy…rốt cuộc ngươi muốn gì?
Chúa tể Vị Diện lấy lại bình tĩnh, nói lớn:
- Ta thấy cổ khí trên người ngươi mỏng manh, khi công kích cũng không được cổ khí tăng cường…có lẽ không phải người của Vị Diện này. Không biết ngươi đến có việc gì? Nếu ngươi có vọng tưởng gì, thì…Đúng, bọn ta không là gì, nhưng bên trên bọn ta có Đao Kiếm Vị Diện bảo vệ. Chắc ngươi biết Đao Kiếm Vị Diện, Chủ Thần Vị Diện! Hoàng Phủ Phấn đại nhân chính là một Chủ Thần hàng thật giá thật, truyền bá văn minh tín ngưỡng, đao đạo vô địch!
- Ha ha, đương nhiên ta biết Đao Kiếm Vị Diện!
Phong Vân Vô Ngân phì cười.
- Nhưng nếu những Vị Diện rác rưởi các ngươi nếu xảy ra chuyện gì thật, lẽ nào Đao Kiếm Vị Diện sẽ ra mặt sao? Ít nhất thì Hoàng Phủ Phấn sẽ không ra tay. Thật ra những Vị Diện như các ngươi có thể có có thể không. Dù có bị huỷ diệt, chỉ cần lấy ra một ít cổ khí, có thẻ tạo ra một Vị Diện với trình độ văn minh tương đương bất cứ lúc nào.
Từng câu từng chữ của Phong Vân Vô Ngân đánh vỡ dần phòng tuyến và hy vọng của hai người bọn Thiếu Khanh.
- Ừm.
Phong Vân Vô Ngân khống chế được cục diện, gật đầu hài lòng.
- Vị Diện như các ngươi ở khu vực cổ khí này có thể có cũng có thể không.
- Tôn giả…đừng…đừng nói nữa. Bản toạ…bản toạ biết…
Người kia vẻ mặt như muốn khóc.
- Đương nhiên, người thống trị như ngươi cũng có chí hướng, muốn vào Đao Kiếm Vị Diện nịnh nọt bợ đợ những đấng đại năng của Đao Kiếm Vị Diện mong họ phân cho chút cổ khí để Vị Diện mình tến hoá. Nhưng các ngươi tiến cống mỹ nữ, thợ lành nghề với hoạ sư thì…ha ha ha, các ngươi nghĩ như vậy sẽ có tác dụng sao? Ấu trĩ!
Hai người kia trầm mặc không nói gì.
- Như này đi. Các ngươi đưa ta theo vào Đao Kiếm Vị Diện.
Phong Vân Vô Ngân đảo mắt.
- Các ngươi cũng thấy thủ đoạn của ta rồi, ta sẽ thay các ngươi lấy một số phúc lợi.
- Á?
Hai người kia chấn kinh…Thì ra hắn muốn vào Đao Kiếm Vị Diện, hắn có ý đồ gì?
Phong Vân Vô Ngân thấy sắc mặt hai người đó như vậy nói tiếp:
- Có hai con đường. Một là đánh cược, dẫn ta vào Đao Kiếm Vị Diện; hai là giờ ta tiêu diệt luôn Vị Diện của các ngươi rồi đến Vị Diện cấp thấp khác bàn giao dịch với họ.
Nói rồi Phong Vân Vô Ngân động thần lực, hư ảnh Chân Long và Thần Tượng bắn ra, gió mây cuộnt rào, bầu trời phía trên rơi xuống một mảnh, một cái đầu rồng tạo nên từ thần lực thò ra, tiếng long ngâm, hổ gầm như muốn huỷ diệt tất cả.
Hai người bọn Thiếu Khanh bị khí thế của Phong Vân Vô Ngân đánh bay, trước mặt hắn họ yếu ớt, mỏng manh như tờ giấy.
Tuy là hai Trung Vị Thần, có cả cổ khí nâng cao công thủ, nhưng trình độ cũng chỉ tương đương Thượng Vị Thần ở bên ngoài.
Phong Vân Vô Ngân một kiếm là có thể giết chết Thượng Vị Thần như vậy, vì thế hai người này trước mặt hắn chỉ là sâu kiến.
- Cho các ngươi ba giây suy nghĩ. Sau ba giây quyết định sinh tử!
Phong Vân Vô Ngân tóm lấy hai người kia
- Một…hai…
- Được được! Ta đồng ý, đồng ý! Đừng giết bọn ta!
Chúa tể Vị Diện lập tức kêu lên.
- Được, nhất ngôn cửu đỉnh!
Phong Vân Vô Ngân gật gù, rồi bắn ra hai đạo thần quang chui vào linh hồn của chúa tể Vị Diện và Thiếu Khanh.
- Á, đây là?
- Đây là khí tức linh hồn của ta, giờ cho vào cơ thể các ngươi, nếu các ngươi có lòng dạ khác ta lập tức nhận ra ngay, dẫn nổ linh hồn các ngươi, thiêu đốt thành tro bụi. Tự biết đường mà làm việc.
Phong Vân Vô Ngân cười lớn đi mất.
Vừa rồi là hai đạo linh hồn ấn ký của Phong Vân Vô Ngân, có thể giám sát hai kẻ kia bất cứ lúc nào.
Chiêu này là do Chiêm Táng dạy hắn, vận dụng một kỹ xảo của linh hồn lực. Nhưng quá nửa là dùng với những sinh vật linh hồn lực yếu ớt. Gặp những kẻ linh hồn lực mạnh không thể dùng, vì có thể bị phản phệ.
Phong Vân Vô Ngân rời đi hiên ngang, vào trong Thần Tượng Kết Giới nghỉ ngơi.
Vị chúa tể và Thiếu Khanh nhìn nhau sợ hãi.
- Chúa tể đại nhân, giờ chúng ta phải làm sao?
Thiếu Khanh sợ hãi nói.
- Suỵt, không được nói!
Chúa tể khủng hoảng.
- Hắn…hắn ta đang giám sát chúng ta. Ta đã cảm thấy cả linh hồn dường như lộ hết trước mắt hắn. Giờ nhất cử nhất động của chúng ta đều bị khống chế, tuyệt đối không được làm gì trái ý hắn. Mau làm như hắn nói…Hắn, hắn quá đáng sợ! Tuyệt đối là nhân vật yêu nghiệt, phản kháng chỉ có chết mà thôi…Chúng ta nghe theo chưa biết chừng còn có đường sống.
- Ài…việc đã đến nước này chỉ đành làm như vậy thôi. Ngày mai ta sẽ đưa hắn và những người khác đến Đao Kiếm Vị Diện. Mong là hắn đừng gây hoạ cho chúng ta. Nhưng dường như tai hoạ đã đổ xuống đầu chúng ta rồi. Nghe theo mệnh trời, nghe mệnh trời thôi.

Trong Thần Tượng Kết Giới.
Hai bên Phong Vân Vô Ngân ôm Khinh Khinh và Tử Viêm, còn Liên Y, Ngọc Yêu Nhiêu, Lâm Lang, Tử Yên thì đấm bóp vai, lưng, chân cho hắn.
- Vô Ngân, ngày mai ngươi vào Đao Kiếm Vị Diện à?
Chúc Lão lo lắng nói.
- Nếu thế ngươi phải cẩn thận, dù gì Đao Kiếm Vị Diện cũng là Chủ Thần Vị Diện, cường giả đông như kiến, thâm sâu khó lường. Nhiệm vụ lần này của ngươi lại là hoàn thành di nguyện của kiếm tu, giết đám đao tu kia. Huống hồ bản thân ngươi lại là kiếm tu, điểm này chính là sơ hở chí mạng, chỉ cần để lộ chút kiếm khí thôi là mọi việc hỏng bét!
- Chúc Lão, ta biết. Hoàng Phủ Phấn là Chủ Thần, ở Đao Kiếm Vị Diện, Trung Vị Thần e là nhiều như lông lơn, hơn nữa công kích lực của chúng được sự tiếp sức của cổ khí nữa. Ở Đao Kiếm Vị Diện, cổ khí rất dồi dào, công kích lực của chúng càng được hỗ trợ đến mức khủng bố…
Phong Vân Vô Ngân trầm ngâm.
- Vì thế ta vào Đao Kiếm Vị Diện tuyệt đối không được quá lộ liễu.
- Hơn nữa, bước đầu tiên vào đó không phải giết chóc mà là… Ở Đao Kiếm Vị Diện còn lại rất nhiều kiếm tự, kiếm phần, kiếm cung, ta phải hấp thụ những di vật toả ra tín ngưỡng kiếm tu, bổ sung cho kiếm ý của bản thân. Còn kiếm khí ta sẽ áp chế lại, khi chiến đấu chỉ dùng Long Tượng thần lực thôi.
Phong Vân Vô Ngân nói.

Ngày hôm sau.
Trong kết giới Phong Vân Vô Ngân cũng tính toán thời gian rồi ra ngoài.
Hiện thân ở trong hoàng cung.
Vị chúa tể và tên Thiếu Khanh đã cung kính chờ Phong Vân Vô Ngân.
- Vị…vị đại nhân đây, mời theo ta.
Thiếu Khanh hôm nay ăn mặc chỉnh tề vô cùng nghiêm túc, vừa nhìn là biết đi triều thánh.
- Mời.
Phong Vân Vô Ngân cũng khách khí nói.
Thiếu Khanh và vị chúa tể kia thấy Phong Vân Vô Ngân khách khí như vậy cũng ngạc nhiên.
Nhưng không nói gì, chỉ dẫn Phong Vân Vô Ngân đến một khu quảng trường.
Trong quảng trường đã tập trung hơn chục vạn người!
Trong đó có đến mấy vạn giai nhân, ai cũng đẹp tựa thần tiên, dáng vẻ trong trắng thuần khiết, cả quảng trường phảng phất hương thơm quyến rũ.
Ngoài những giai nhân ấy ra còn có một số thợ chuyên nghiệp. Thợ gỗ, thợ đá, thợ sắt, hoạ sĩ…
Tất cả đều là người tay nghề tinh thâm.
Những người này sẽ được đưa đi dâng lên cho Đao Kiếm Vị Diện.
Mười mấy vạn người trong quảng trường ai cũng có vẻ mặt mờ mịt, buồn rầu vì tương lai xám xịt.
Họ một khi bị đưa đi có nghĩa là mặc cho người khác quyết định quyền sống chết rồi, vô cùng thê thảm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.