Bá Khí

Chương 598: Ôm tảng đá nện vào chân mình




- Ha ha ha ha… Không có chuyện gì nữa rồi! Huyết Vô Ngân một điểm tổn thương cũng đều không có! Là trạng thái toàn thịnh tiến hành xuất kích a! Ha ha ha ha ha…
- Thật tốt quá! Lão tử thành công rồi! Toàn bộ tài sản cùng với tính mạng của lão tử cũng đều đặt hết lên trên người Huyết Vô Ngân, hắn tuyệt đối không thể có một chút sơ xuất nào a… Huyết Vô Ngân! Ngươi quả nhiên là không khiến cho ta thất vọng a! Lúc này hơn phân nửa đã là thắng lớn rồi a! Ha ha ha ha…
- Mẹ kiếp! Mớ tổn thất vừa rồi mất đi trên người tên Vong Ưu công tử khốn kiếp kia, lúc này đã có thể đền bù trở về lại rồi! Hơn nữa tựa hồ lại có thể kiếm về một khoản tiền không ít a! Thoải mái! Đã ghiền a!
- 1:400! 1:400! 1:400!
- …
Toàn bộ khu vực khán đài, hơn mười vạn người không ngừng khoa tay múa chân loạn xa, huy động những tờ biên lại đặt cược cùng với định mức ngân phiếu, khàn giọng hò hét.
Mặc dù nói, những người dốc hết tài sản đặt cược lên người của Phong Vân Vô Ngân cũng không nhiều cho lắm, ở trên các khán đài tại hiện trường cũng chỉ có hơn mười vạn người mà thôi. Thế nhưng mà, tỷ lệ đặt cược của Phong Vân Vô Ngân quả thật rất cao a!
o0o
- Cái gì… cái gì… thế này?
Đối thủ của Phong Vân Vô Ngân, gã Trung Vị Thần Thương Lãng kia, lúc này cũng sợ hãi đến mức không thể tự chủ được mà lùi về phía sau một bước. Hắn run rẩy nói:
- Ngươi, ngươi rõ ràng là không có việc gì cả… Ngươi, ngươi là như thế nào có thể khôi phục lại được? Trên trận đấu ba ngày trước, ngươi rõ ràng là đã thắng thảm, thiếu chút nữa là bị đánh chết rồi… tuyệt đối không có khả năng chỉ sau ba ngày liền khôi phục lại như vậy! Cho dù, cho dù có là thời gian một năm đi chăng nữa, chỉ sợ cũng khó có khả năng khôi phục lại đến bộ dáng giống như hiện tại… Ngươi, ngươi đến tột cùng là loại quái vật gì vậy?
Phong Vân Vô Ngân thầm nghĩ hắn nói vậy cũng đúng. Nếu như mình không hấp thụ được nhiều thi thể Thần Thú như vậy, thì cho dù mình có được Thần Tượng Kết Giới, cũng phải nằm dưỡng thương thời gian đến ba, năm năm mới có thể khôi phục lại bộ dáng như cũ. Đáng tiếc, đã có sung túc những thịt viên do các thi thể Thần Thú luyện hóa mà thành kia, cho dù có bị đánh cho tổn thương đến bảy tám phần thân thể đi chăng nữa, nhưng chỉ cần còn một tia khí tức tồn tại, liền có thể dựa vào ăn những viên thịt mà khôi phục trở lại. Vận khí tốt còn có thể gia tăng lên lực lượng nữa…
- Khiến cho ngươi thất vọng rồi sao? Ta chính là có thiên phú dị bẩm a, ngươi sẽ không hiểu nổi đâu… Được rồi, ta cho ngươi thời gian ba phần chung, trực tiếp nhận thua! Bằng không, trực tiếp giết chết!
Phong Vân Vô Ngân nhìn chằm chằm vào gã Thương Lãng kia, Thần Lực Chùy đã sớm phụ thể, 274000 Long lực, 274000 Tượng lực bên trong thân thể không ngừng ba động liên hồi, cuồn cuộn không dứt.
- Nhận thua? Bổn tọa chính là một Trung Vị Thần hàng thật giá thật, lại hướng về phía ngươi, một con kiến hôi Đế Giai mà nhận thua? Tôn nghiêm của ta đặt ở đâu nữa?
Thương Lãng lúc này đã giận đến tím mặt. Ngay từ khi Huyết Vô Ngân vừa mới xuất hiện trên lôi đài, khán đài bốn phương tám hướng xung quanh liền vang lên tiếng hoan hô 1:400 không ngừng, cái này chẳng khác nào chính là đã tuyên bố Thương Lãng hắn chưa chiến đã bại cơ chứ?
Tràng cảnh ồn ào náo động đến như thế, quả thật rất giống như là một cái tát vô cùng vang dội đã đánh thật mạnh lên mặt của Thương Lãng, đánh cho mặt mũi của hắn vô cùng đau nhức a.
- Rống!
Thương Lãng gầm rú lớn một tiếng, thần lực quanh thân không ngừng chuyển động, tinh khí thần hoàn toàn tập trung lên trên người Phong Vân Vô Ngân. Lệnh bài Bạch Ngân Thần Vị từ trên đỉnh đầu của hắn chợt bắn thẳng ra ngoài. Trong lệnh bài không ngừng chuyển động mười ba chủng loại thần thông mạnh mẽ. Trong số đó có một loại thần thông, bộ dáng giống hệt như một cây trường thương, không ngừng phát ra khí tức âm u kỳ dị, cùng với một cỗ linh hồn ba động mạnh mẽ.
- Huyết Vô Ngân, ngươi đừng vội càn rỡ! Bổn tọa đã đạt đến cảnh giới Trung Vị Thần đến mấy trăm năm rồi, hiếm khi gặp địch thủ, tâm chí vô cùng kiên định. Hiện tại để ta lãnh giáo một chút thủ đoạn của ngươi vậy!
Vù! Vù!
Ngay lúc đó, hai đạo tinh quang sáng rực từ trong lệnh bài Bạch Ngân Thần Vị trên đỉnh đầu của Thương Lãng trực tiếp lao thẳng ra ngoài, phóng vút lên cao, quán xuyên thiên địa tối tăm, giống hệt như hai cây cột chống trời vậy. Một đạo ting mang trong đó là một đạo thương mang âm u quỷ dị, chớp lóe lập lòe, bộ dáng long xà uốn mình cực kỳ hung mãnh. Mà một đạo tinh mang còn lại, thì lại làm một chùm tia sáng màu vàng rực, mờ mịt di động, sau đó gia trì bên ngoài thân thể của Thương Lãng, hình thành nên một kiện áo giáp màu vàng nhạt.
Hai đại thần thông, một công một thủ! Đây cũng chính là hai chủng loại thần thông lợi hại nhất trong số mười ba chủng loại thần thông mà Thương Lãng rèn luyện ra.
Thương Lãng biết rõ ràng Phong Vân Vô Ngân vô cùng lợi hại, vì thế, còn chưa kịp giao thủ, hắn đã liền tế xuất ra hai chủng loại thần thông mạnh nhất của chính mình, chuẩn bị liều mạng đánh cược sinh tử một trận!
- Hừ! Thần thông Trảm Hồn Thương này của bổn tọa chính là chuyên môn đối phó với linh hồn, cùng với các chủng loại thần thông công kích khác cũng không giống nhau, ngươi chưa hẳn là có thể phòng ngự được. Mặt khác, lực lượng thân thể của ngươi mặc dù rất khủng bố, nhưng mà bổn tọa đã gia trì Hộ Thể Thần Khải, nói sao hẳn cũng có thể chống đỡ được mấy lần công kích của ngươi! Chỉ cần có thể ngăn cản được mấy lần đánh chính diện của ngươi, như vậy Trảm Hồn Thương kia tức khắc cũng có thể thừa dịp cơ hội tấn công, hủy diệt linh hồn của ngươi! Phòng ngự của thân thể ngươi quả thật mạnh mẽ, nhưng mà còn phòng ngự linh hồn thì sao? Hừ, chỉ là một tên tiểu tử Đế Giai, linh hồn có thể mạnh bao nhiêu chứ?
Thương Lãng nói thế nào cũng là tuyệt thế cường giả, lâm nguy không sợ, liền nhanh như thiểm điện phân tích ra rất nhiều chuyện tình phía sau.
- Hả?
Phong Vân Vô Ngân cũng cảm giác được, chùm thương mang mà Thương Lãng vừa mới phóng thích ra kia, tựa hồ có được năng lực tổn thương linh hồn mạnh mẽ. Linh hồn của hắn đã bắt đầu có chút chấn động nhàn nhạt.
- Tổn thương linh hồn? Linh hồn lực của ta tuyệt đối vượt xa cảnh giới Đế Giai, đạt đến cảnh giới Trung Vị Thần bình thường. Cho dù ngươi am hiểu công kích linh hồn thì như thế nào? Ta chỉ cần có thể ngăn cản được khoảng chừng một thời nửa khắc, liền có thể đem ngươi nghiền nát thành phấn vụn!
Phong Vân Vô Ngân khẽ nhếch miệng lên cười cười, nắm tay phải nắm lại thật chặt, rất nhiều loại ảo diệu của Sát Thần Quyền Pháp đã bắt đầu xuất hiện trong lòng hắn!
- Chết đi!
Bất thình lình, Thương Lãng phóng vọt lên, tiến hành công kích trước!
- Đại thần thông, Trảm Hồn Thương!
Luồng thương mang âm u đột nhiên mạnh mẽ chiếu xạ phóng ra!
Véo!
Đạo thương mang âm u này cực kỳ quỷ dị khó hiểu, hoàn toàn không thèm để ý đến sự trói buộc vật lý của không gian, là một loại công kích thuộc về phá hủy linh hồn tinh thần, đột nhiên mạnh mẽ bắn thẳng về
phía Phong Vân Vô Ngân.
Thương Lãng tu luyện môn thần thông Trảm Hồn Thương này đã trải qua vô số năm tháng, dày công tu luyện, tùy tiện phóng thích ra, liền có thể tiến hành chuyển hoán giữa hư ảnh và thực thể, phát ra lưu quang huyễn cảnh, còn có thể chế tạo ra những huyễn cảnh huyền diệu kỳ quái, đem người ta giam chặt vào trong đó, tiến hành rất nhiều lần công kích tinh thần, khiến cho địch nhân bộc phát ảo giác mãnh liệt, tâm thần chấn động, tinh thần thác loạn, linh hồn tan vỡ. Có thể nói là giết người không thấy máu!
Vút!
Phong Vân Vô Ngân ngược lại hoàn toàn không tránh né. Đương nhiên, loại công kích linh hồn như thế này, cho dù có muốn tránh né mà nói, so với tránh né công kích vật lý, độ khó khăn còn lớn hơn rất nhiều. Hắn liền dứt khoát trực tiếp chính diện xông thẳng tới trước mặt Thương Lãng.
Linh hồn lực có thể so sánh với Trung Vị Thần bình thường, nháy mắt dâng trào mà ra!
Phốc!
Đạo thương mang Trảm Hồn Thương kia trực tiếp đâm thẳng vào linh hồn của Phong Vân Vô Ngân, bắt đầu điên cuồng quấy động!
- Hừ!
Phong Vân Vô Ngân cảm giác trong linh hồn dâng lên một hồi đau đớn mãnh liệt!
- Quả nhiên lợi hại! Bất quá, trong thời gian ngắn cũng giết không chết ta!
Tại trong thế giới linh hồn của Phong Vân Vô Ngân, bổn mạng kiếm ý không ngừng phóng xuất ra tầng tầng lớp lớp kiếm khí, giống như hai quân giằng co giao chiến, bắt đầu cùng với đạo Trảm Hồn Thương kia đánh giáp lá cà!
- Ha ha ha ha… Ngươi cũng chỉ là một gã Đế Giai, lại dám tùy tiện để cho Trảm Hồn Thương của bổn tọa đâm thẳng vào linh hồn! Ha ha ha ha… thân thể ngươi mặc dù cường hãn, nhưng mà linh hồn lại yếu ớt như một tờ giấy, một chốc liền bị hủy diệt! Ngươi thua rồi!
Đầu tiên, Thương Lãng liền gào thét một trận, nhưng nào có thể đoán được…
- Cái gì?
Sau một khắc, Thương Lãng bắt đầu cảm giác sự tình có chút không đúng!
Trình độ dẻo dai kiên cường của linh hồn Phong Vân Vô Ngân rõ ràng đã vượt qua cấp bậc Đế Giai, đạt tới cấp bậc của Trung Vị Thần bình thường!
- Không có việc gì! Không có việc gì! Mặc dù linh hồn có chút mạnh mẽ, nhưng mà cũng chẳng chịu thêm được mấy đòn công kích! Chỉ cần công kích thêm mấy cái nữa, như vậy tinh thần của gã Huyết Vô Ngân này khẳng định là sẽ bị thác loạn a!
Chỉ trong khoảnh khắc điện quang lửa thạch, Thương Lãng đã ổn định lại tâm thần, bắt đầu liên tục thúc giục đạo thương mang, ở bên trong thế giới linh hồn của Phong Vân Vô Ngân không ngừng công kích mãnh liệt!
Thế nhưng mà, trước mắt của hắn bỗng nhiên lóe lên một cái, Phong Vân Vô Ngân đã tiếp cận hắn! Tốc bộ quả thật rất nhanh!
- Chết đi!
Phong Vân Vô Ngân hàm súc lực lượng toàn thân, mạnh mẽ đấm mạnh ra một quyền!
Một quyền này, Long Tượng gào thét rền trời, toàn lực phóng thích! Hơn nữa, đây cũng không phải là một quyền bình thường, mà là một trong những át chủ bài của Phong Vân Vô Ngân, Sát Thần Quyền Pháp!
Yên Diệt! Quyền pháp hoàn toàn bỏ qua phòng ngự của đối thủ, thẩm thấu tiến thẳng vào bên trong thân thể của đối thủ, bạo tạc nổ tung liên tiếp mười lần!
Ngày hôm nay, lực lượng của Phong Vân Vô Ngân đã tăng vọt, lại sử dụng đến tuyệt chiêu Yên Diệt này, uy lực quả thật kinh người!
Đây cũng chính là một trong những át chủ bài cường hãn của Phong Vân Vô Ngân trong lần thi đấu lôi đài này!
Phanh!
Nói thì chậm nhưng xảy ra thì vô cùng nhanh. Phong Vân Vô Ngân cố nén một hồi cảm giác đau nhức kịch liệt trong linh hồn của mình, dùng ý chí nghị lực mạnh mẽ, toàn lực oanh thẳng ra một quyền, đánh thẳng lên trên tầng khải giáp hộ thể màu vàng của Thương Lãng!
- Vô dụng thôi! Thần thông phòng ngự của bổn tọa có thể ngăn cản một lần oanh kích toàn lực của Trung Vị Thần đỉnh phong! Mặc dù cũng chỉ có thể được một lần, nhưng mà như vậy cũng đủ rồi! Đã đủ thời gian cho bổn tọa cắn nát linh hồn của ngươi rồi! Lực lượng của ngươi mặc dù khủng bố, cho dù có thể đánh nát tầng khải giáp phòng ngự của bổn tọa thì như thế nào? Ngươi vẫn là phải chết mà thôi! Ha ha ha ha…
Thương Lãng cuồng tiếu cười to. Hắn cảm giác được, linh hồn của Phong Vân Vô Ngân đã sắp sửa chống đỡ không nổi nữa rồi!
Thình lình, tiếng cười của hắn đột nhiên dừng bặt lại!
Phanh!
Một quyền này của Phong Vân Vô Ngân không ngờ lại có thể xuyên thấu qua tầng áo giáp phòng ngự của Thương Lãng, bắn thẳng tới mặt ngoài thân thể của hắn, mạnh mẽ bạo tạc nổ tung, trực tiếp nổ rớt một bên tay của hắn. Ngay cả phần da thịt trên cánh tay cũng bị nổ tung chia năm xẻ bảy rơi xuống, thân hình điên cuồng bắn thẳng về phía sau!
Cũng đúng lúc này, linh hồn của Phong Vân Vô Ngân cũng đã bị thương. Thế nhưng hắn lại vẫn trấn tĩnh không chút sợ hãi, tâm niệm vừa động:
- Phệ Hồn Đại Pháp!
Oanh!
Linh hồn lực của Phong Vân Vô Ngân nháy mắt hóa thành một cái quỷ trảo âm u, trực tiếp cắm thẳng vào trong đầu của Thương Lãng, hấp thu linh hồn của hắn!
- A a a! Ngươi dám hấp thu linh hồn của bổn tọa? Không có khả năng! Linh hồn lực của bổn tọa mạnh hơn ngươi a!
Thương Lãng trừng lớn cặp mắt như muốn nứt ra, thanh âm không ngừng gầm rú, nhưng hắn căn bản lại không có cách nào cả…
Phanh! Phanh!
Tay Phong Vân Vô Ngân không ngừng đấm mạnh, thân thể trên người Thương Lãng cũng không ngừng nổ tung lên, chấn động cho huyết nhục của hắn văng bắn lên tung tóe, ngay cả linh hồn lực cũng giống như một mặt hồ nước không ngừng bị quấy nhiễu, nổi lên vô số tầng sóng gợn, tính mạng giống hệt như ngọn đèn trong gió vậy, lung lay sắp tắt.
Ực! Ực! Ực! Ực!
Còn Phệ Hồn Đại Pháp của Phong Vân Vô Ngân thì lại nhân cơ hội này mà điên cuồng hấp thu linh hồn của Thương Lãng.
Cùng lúc đó, khóe miệng Phong Vân Vô Ngân chợt chảy ra một tia máu nhàn nhạt. Hắn cười lạnh, nói:
- Đánh chết ngươi!
Phanh! Phanh! Phanh!
Một quyền lại tiếp một quyền, bắt đầu hung hăng không ngừng đánh lên trên người của Thương Lãng!
o0o
- Đánh chết hắn! Đánh chết hắn! Đánh chết hắn!
- 1:400! 1:400! 1:400!
- …
Trên khán đài, không ngừng vang lên vô số thanh âm gào thét đầu biến thái.
Trên khu vực khách quý, sắc mặt Đại Tướng quân cũng đã hoàn toàn lạnh lẽo:
- Cái tên tiểu tử Đế Giai này, rõ ràng là đã chiến thắng! Làm hại chúng ta phải thua ra ngoài một lượng tài phú khổng lồ a! Đáng giận! Những tên gia hỏa dốc hết tài sản mong muốn ăn may kia, đã đặt cược lên người của hắn rất nhiều, khiến cho chúng ta tổn thất vông cùng nghiêm trọng a!
- Hắn rốt cuộc bằng cách nào có thể khôi phục thương thế nhanh như vậy? Không được! Sau khi trận đấu này chấm dứt, phải điều tra kỹ hắn mới được!
Bỗng nhiên, một đạo thanh âm thô to the thé, mang đầy cảm giác phẫn nộ đột nhiên truyền thẳng vào trong linh hồn của Đại Tướng quân:
- Đại Tướng quân, cái tên tiểu tử Đế Giai này làm hại chúng ta bị thua một trận thiệt thòi thật lớn a! Tỷ lệ đặt cược 1:400 này, vốn dĩ chính là một cái tỷ lệ đặt cược cạm bẫy do chúng ta thiết lập ra, không thể tưởng tượng được… hiện tại vậy mà đã thành toàn cho những tên gia hỏa liều mạng đặt cược kia rồi… Cái này… chẳng khác nào chúng ta tự ôm tảng đá nện vào chân của mình a! Bổn Công chúa mặc kệ! Trận đấu trong vòng tiếp theo, an bày một tên cường giả tuyệt thế làm đối thủ của gã tiểu tử Đế Giai này đi! Nhất định phải giết chết hắn a! Giết chết hắn cho ta!
- Đại Công chúa Điện hạ xin hãy an tâm! Tổn thất ngày hôm nay, chúng ta nhất định phải thu về gấp mười lần a!
Đại Tướng quân nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt u lãnh đến tột đỉnh!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.