Bá Khí

Chương 556: Mới tới (Thượng)




Lần đầu tiên Phong Vân Vô Ngân giao thủ với Hạ vị thần, chính diện chém giết, trực tiếp tế ra 15000 kiếm quy nhất tuyệt sát đại thuật, Thuấn Sát Chấn Đãng, xoắn thần thể, thần cách mấy tên Hạ vị thần thành phấn vụn.
15000 đạo kiếm khí hợp nhất, lấy tốc độ vượt xa ánh sáng trong nháy mắt có thể đánh nát bấy một vùng hư không. Giết mấy tên Hạ vị thần, hơn nữa là loại bất nhập lưu như vậy cũng không cần quá đắc chí. Chỉ có điều, bình thường lĩnh ngộ 15000 kiếm quy nhất đều là Kiếm thần có thần vị, Linh hồn lực ít nhất phải đạt tới Trung vị thần mới có thể đạt được. Vì vậy, Phong Vân Vô Ngân chỉ mới Đế cấp đã có thể sử dụng chiêu này cũng coi như dị số.
Đương nhiên, nếu như Phong Vân Vô Ngân dùng thần lực thúc dục 15000 kiếm quy nhất, vậy lực công kích càng thêm đáng sợ.
Đối với Phong Vân Vô Ngân mà nói, nhược điểm hiện giờ của hắn là đẳng cấp quá thấp, không cách nào phát huy sự đáng sợ của kiếm ý với mức cực hạn.
- Đi! Đi đón Tử Yên ra ngoài.
Phong Vân Vô Ngân phất phất tay, thân thể thuấn gian di động, đi tới.
Tử Viêm, Liên Y, Bàng Giải đi theo phía sau.
Trên đường đi, Phong Vân Vô Ngân cũng trao đổi với Chúc lão.
- Chúc lão, sau khi đón Tử Yên ra ngoài, chúng ta rời khỏi vị diện Thái Vương tinh cầu, đi tới vị diện khác lịch lãm, ta cũng rất hiếu kỳ. Hơn nữa điều quan trọng nhất là tìm được mảnh vỡ thần cách của ngươi.
- Ừ, tiểu oa nhi, ngươi yên tâm, lão đầu tử đã an bài kế hoạch thỏa đáng. Lão đầu tử thất lạc một khối thần cách lớn cùng mười một khối nhỏ, vị trí của chúng cũng chính là ở vị diện cao cấp!
- Tốt! Vô Ngân sẽ thay Chúc lão đoạt lại mảnh nhỏ thần cách!

Tới sau núi.
Hồ nước tràn đầy Thiên nhất thần thủy.
Hồ nước tĩnh lặng.
Tử Viêm cùng Bàng Giải nhìn xuống mặt hồ, trên mặt hiện lên vẻ buồn bã.
Nơi này bị Bàng Giải và Tử Viêm gia trì cấm chế đặc thù, chủ yếu là để phong ấn Tử Yên cùng ngư yêu tà dị kia.
- Bàng Giải, Tử Viêm, ngư yêu tà ác kia đã bị ta luyện hóa, hiện giờ các người giải trừ cấm chế, để Tử Yên ra đi. Tử Viêm, ngươi và Tử Yên là chị em ruột, ban đầu vì đầu ngư yêu kia mới trở mặt, quan hệ xuất đi. HIện giờ ngư yêu đã chết, các ngươi hãy làm lành với nhau!
Phong Vân Vô Ngân ôn nhu nói.
- Vâng!
Tử Viêm gật đầu nhìn Phong Vân Vô Ngân. Sau khi trở thành nữ nhân của Phong Vân Vô Ngân, Tử Viêm chẳng những trên giường mà ngay cả những việc khác đều nói gì nghe lấy. Hơn nữa Tử Viêm chưa bao giờ cho mình là thê tử của Phong Vân Vô Ngân, cam tâm tình nguyện làm thiếp, không lời oán hận.
- Bàng Giải, bí pháp giải trừ cấm chế.
Tử Viêm nghiêng đầu phân phó.
Đúng lúc này…
Ầm!
Mặt hồ chấn động, một cột nước bắn lên cao!
Một khắc sau, một thiếu nữ áo trắng, khí chất phiêu dật xuất hiện, bộ bộ sinh liên.
Tướng mạo của nàng giống hệt TỬ Viêm.
Chỉ có điều, xét về khí chất, nàng thuộc về lãnh diễm, Tử Viêm thuộc về nhiệt tình.
Hơn nữa hiện giờ Tử Viêm mang phong tình thiếu phụ, mà nữ tử này vẻ mặt ngây ngô.
Tử Yên!
- Ngươi khỏe, rất cục ngươi cũng trở lại gặp ta!
Tử Yên từ đáy hồ phóng ra, câu nói đầu tiên lại là làm nũng Phong Vân Vô Ngân!
Hơn nữa trong lời nói còn có mùi vị lấy lòng, giống như nha hoàn làm nũng thiếu gia vậy!
- Ách…
Tử Viêm và Bàng Giải đều ngẩn người, họ đều không ngờ Tử Yên cao ngạo, lạnh lùng lại có bộ dạng như vậy!
- A, Vô Ngân, ngươi được lắm. Đây là tỷ tỷ của Tử Viêm sao? Không ngờ cũng bị ngươi chế phục, Vô Ngân, ngươi quả thực phong lưu.
Liên Y trêu chọc nói.
Lúc này, Tử Yên mới chú ý tới muội muội Tử Yên cùng với sinh vật biển Bàng Giải.
- Tử… Tử… Tử Viêm.
Vẻ mặt Tử Yên quái dị, phức tạp nhìn muội muội của mình, hồi lâu cũng không nói được gì.
Theo lý thuyết, Tử Viêm đối nghịch với Tử Yên đã lâu, Tử Yên bị Tử Viêm đoạt chức viện trưởng Tử Anh học phủ, nhốt ở dưới đáy hồ, lần này gặp mặt hẳn là sẽ sống mái với nhau mới đúng.
Nhưng hiện giờ hai tỷ muội không có ý chém giết, chỉ có thân tình tỷ muội.
- Tử… tỷ tỷ… ngươi khỏe chứ, đã lâu rồi không gặp, ngươi… ngươi vẫn xinh đẹp như vậy…
Tử Viêm không nhịn được nói, nắm chặt tay Phong Vân Vô Ngân:
- Tỷ tỷ, ân oán tỷ muội chúng ta đã qua. Giờ muội cũng đã xuất giá, trở thành thê tử người khác, Tử Anh học phủ đã tạm thời… không còn nữa. Chuyện xưa chớ nói tới, hiềm khích lúc trước tiêu tan, được chứ?
- Ngư… Ngư thần… Ngư thần đã chết…
Tử Yên lúng túng nói:
- Tử… muội muội… những năm gần đây ta suy nghĩ rất nhiều, ta… ta vô cùng hối hận…
Nàng nhìn thoáng qua Phong Vân Vô Ngân, hai mắt lóe lên quang mang, lẩm bẩm:
- Muội muội, ngươi đã thành thân rồi, muội chọn đúng người nói…
Thấy hai tỷ muội nói chuyện với nhau, tươi cười vui vẻ, Phong Vân Vô Ngân trong lòng thả lỏng.
Chúc lão hô lớn trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân:
- Tiểu oa nhi ngươi quả nhiên là vua may mắn! Ngươi còn dây dưa làm rắm gì! Động tác nhanh lên! Lão đầu tử nói cho ngươi biết, ngươi bị chúa tể sai người truy sát, Tây Môn gia tộc phái một đám tiểu quỷ tới canh chừng ngươi. Vừa rồi ngươi chém chết mấy con chó đó, bại vị của họ kí thác trong bản thể Thái Vương tinh cầu, một khi tử vong, cao tầng Thái Vương tinh cầu rất nhanh sẽ truy xét nguyên nhân cái chết! Người như bọn họ cũng được coi trọng! Nhanh rời khỏi đây! Ủy mị sướt mớt cái gì! Muốn giải quyết việc nữ nhi tình trường thì đợi sau khi rời khỏi Thái Vương tinh cầu rồi tính! Hiện giờ hai chị em song sinh kia, còn cả Liên Y đều là tài sản riêng của ngươi, buổi tối sẽ được vui vẻ! Đi! Đi! Đi mau!
- Được!
Phong Vân Vô Ngân cũng biết được tính nghiêm trọng, tuy rằng trong Vạn Kiếm sơn trang hắn thu hoạch khá lớn, tu vị tăng mạnh, nhưng muốn đối kháng Thái Vương tinh cầu vẫn không đủ lực.
- Đi! Tử Viêm, mau phá vỡ cấm chế trong hồ, sau đó chúng ta cùng rời khỏi! Động tác nhanh một chút!
Phong Vân Vô Ngân dùng giọng mang ngữ khí ra lệnh, nói với Tử Viêm.
- Giải trừ cấm chế!
Bàng Giải lấy ra một đạo cụ hải dương, phù chú hình san hô, ném ra, kim quang bao phủ khắp hồ!
Rắc~~~
Một tiếng như núi băng tan tuyết đột ngột phát ra.
- Rốt cục… rốt cục có thể đi ra…
Tử Yên như rơi vào mộng ảo, sải bước ra ngoài, đi tới trước mặt Tử Viêm.
Hai tỷ muội đưa mắt nhìn nhau, lòng có linh tế, khẽ nhăn nhó, sau đó vươn tay ra, nắm lại.
- Tỷ tỷ.
- Muội muội.
...
- Chúc lão, hiện giờ đi đâu?
Phong Vân Vô Ngân hỏi Chúc lão.
- Chúng ta đi một cao cấp vị diện tên Đông Doanh vị diện, cách Thái Vương tinh cầu vị diện không xa. Trước kia lão đầu tử từng đi tới đây tìm khoáng thạch. Ừm, giờ chúng ta tới một điểm truyền tống ngoài Thái Vương tinh cầu, nơi đó có một Truyền Tống trận cổ xưa, là một người bạn của lão đầu tử xây dựng dùng để truyền tới tới các vị diện cao cấp khác! Muốn mở ra truyền tống trận này cần sử dụng khẩu lệnh, đi! Tiếu Khắc đại lục!
Chúc lão nói xong, hơn nữa nói vị trí của Tiếu Khắc đại lục cho Phong Vân Vô Ngân.
Thân thể Phong Vân Vô Ngân vừa động, hai chân đạp lên thân thể Ngũ trảo Kim Long, khí tức Thần thú cao cấp tỏa ra.
- Đi!
Phong Vân Vô Ngân phất tay với nhóm người Tử Viêm.
Hưu! Hưu! Hưu!
Mọi người lên đầu rồng, song vai với Phong Vân Vô Ngân.
Ngũ trảo Kim Long lập tức thuấn di, trong nháy mắt rời khỏi Hỏa Nguyên đại lục, thẳng tiến tới Tiếu Khắc đại lục.

Khu vực bản thể Thái Vương tinh cầu.
Trong cung điện trông coi tất cả thần vị của Thái Vương tinh cầu.
Trên cung điện này, mạch lạc chi chít như mạng nhện, trên mỗi điều mạch lạc đều trưng bày thần vị lệnh bài.
Thanh Đồng thần vị, Bạch Ngân thần vị.
Một lão giả râu bạc ngồi trên mộc chiếc xích đu, tùy tiện xem sách.
Đúng lúc này…
Phốc! Phốc! Phốc!
Ba thần vị Thanh Đồng phát ra tiếng vỡ, trong nháy mắt lập tức ảm đạm.
- Cái gì?!
Lão giả sửng sốt, thần thức đảo qua:
- Ba tên hạ vị thần vẫn lạc? Là người của Tây Môn gia tộc, chuyện gì xảy ra?
Ngay sau đó, trong tay lão giả xuất hiện một khối linh thạch truyền âm, ngạo nghễ nói:
- Tây Môn gia tộc, Tây Môn Dã Vọng, gia tộc các ngươi mới vẫn lạc ba tên Hạ vị thần, ngươi mau điều tra tình hình rồi báo cho ta.
- A… vâng… vâng… Kiểm sát đại nhân… tiểu nhân đã tra ra… là mấy tên thủ hạ trông coi đột ngột tử vong, Linh hồn chi hỏa bên trong từ đường cũng đã dập tắt, linh hồn cũng bị phá hủy.
Giọng Tây Môn Dã Vọng toát lên vẻ kinh ngạc.
Lão giả râu bạc nhe răng nói:
- Tại sao mà chết? Tây Môn Dã Vọng, ngươi sao vậy, Thần cấp thần vị cứ chết là chết sao, đây là có chuyện gì?
- Đây… Giám sát đại nhân, là tiểu nhân phái họ đi… đi Hỏa Nguyên đại lục, Tử Anh học phủ, ôm cây đợi thỏ, muốn bắt Phong Vân Vô Ngân, hiện giờ bọn chúng tử vong… e là có liên quan tới Phong Vân Vô Ngân!
Trong giọng Tây Môn Dã Vọng tràn ngập vẻ oán hận.
- Phong Vân Vô Ngân?
Lão giả râu bạc ngẩn người:
- Mười năm trước, chúa tể đại nhân đại chiến với ẩn sĩ Chiêm Táng, hiện giờ vẫn đang bế quan dưỡng thương, truy cứu nguyên nhân e là có liên quan với Phong Vân Vô Ngân!
Ngừng lại một chút, lão giả đầu bạc lập tức ra lệnh:
- Tây Môn Dã Vọng, ngươi mau phái người truy sát Phong Vân Vô Ngân!
- Được, giám sát đại nhân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.