- Ách!
Trọng tài họ Tây Môn, họ Đạt Hề, họ Lý đều trừng mắt, căn bản không kịp ngăn cản Phong Vân Vô Ngân, Phong Vân Vô Ngân liền đã đi lên trên võ đài.
- A? Tây Môn huynh, Đạt Hề huynh, khí thế của Phong Vân Vô Ngân, hình như có biến hóa rất nhiều so với trước kia...
Trọng tài họ Lý đột nhiên nói.
- Đúng... Là tự tin...
Hai vị trọng tài họ Đạt Hề và họ Tây Môn suy tư trong chốc lát, trăm miệng một lời nói.
Xôn xao...
Mọi người ở đây hầu như đều phát sinh tiếng xuýt xoa rất nhỏ. Rõ ràng Phong Vân Vô Ngân chỉ có tu vi huyền khí tam phẩm, vì sao hắn dám bình tĩnh bước lên trên lôi đài? Hắn dựa vào cái gì? Trời sinh lá gan hắn đã lớn, hay là hắn điên rồi?
Đối thủ của hắn, thế nhưng là võ giả thất phẩm chân chính...
Hơn nữa, biểu tình của Phong Vân Vô Ngân đạm mạc, không buồn không vui, không sợ không run, càng khiến kẻ khác nghĩ nát óc không ra.
- Chu Hàm, phỏng chừng là đầu tiểu tử này có vấn đề, ngươi đi dạy bảo hắn một chút đi!
Lão đại ba huynh đệ họ Kim, mí mắt khẽ trợn lên, há miệng nói ra.
- Vâng! Tiểu Hàm tuân mệnh!
Chu Hàm tiêu sái cười. Ngừng lại một chút, hắn bổ sung nói:
- Tiểu Hàm nhất định sẽ giúp ba vị trọng tài trút cơn bực này, chơi đùa với Phong Vân Vô Ngân, sau đó...
Chỗ sâu trong hốc mắt hắn, hiện lên một tia sát khí. Sau đó xoay người bước lên lôi đài.
Trên lôi đài, Phong Vân Vô Ngân đối mặt cùng Chu Hàm, khoảng cách giữa hai người chỉ có mấy thước mà thôi.
- Phong Vân Vô Ngân, hôm nay đánh một trận, là do ngươi chủ động khơi mào, không thể trách ta lấy mạnh hiếp yếu. Ừm, ngươi rút kiếm trước, ta nhường ngươi ba chiêu, sau ba chiêu, ta lại ra tay!
Y bào của Chu Hàm, bay phần phật trong gió đêm. Trên mặt vân đạm phong khinh, biểu tình tiêu sái không nói nên lời, khuôn mặt cũng vô cùng anh tuấn.
Trong đám đệ tử mới, trong mắt một ít nữ đệ tử đều tỏa ra ánh sáng, trong lòng muốn... Chu Hàm này, phong thần tuấn lãng, khí chất cao nhã, bình tĩnh như vương công tướng quân, thực sự khó có được!
Ánh mắt Phong Vân Vô Ngân không chút biểu tình, từng bước bước đến gần Chu Hàm, ngưng kết lực lượng trong cơ thể, trong cốt cách, phảng phất như có trăm nghìn con cự thú ẩn núp, rục rịch xông lên thôn phệ người.
- Ta nhường ngươi ba chiêu, rút kiếm đi!
Chu Hàm cười ngạo nghễ.
- Nhường ta ba chiêu? Ta xem ngươi làm sao nhường ta được ba chiêu!
Khí phách trong lòng ngực Phong Vân Vô Ngân đột nhiên tăng vọt, hai chân đạp mạnh, bất ngờ triển khai Tật Phong Bộ, một bước bước nhanh qua gần Chu Phàm, vừa nhấc quyền phải phóng ra thần lực, cũng không dùng bất luận động tác hoa mỹ, không chiêu số, trực tiếp dùng một quyền đánh vào trên ngực của Chu Hàm.
Phanh!
Không khí trong nháy mắt bị một quyền của Phong Vân Vô Ngân đánh nổ tung, phát sinh âm thanh rít gào, kinh khủng tuyệt luân.
Tiềm thức Chu Hàm dâng lên một loại cảm giác cực kỳ nguy hiểm, tim mật như trở nên lạnh cóng! Mà một quyền này của Phong Vân Vô Ngân, như thiên quân vạn mã, quyền phong cũng đã tập trung Chu Phàm, làm hắn cảm thấy hô hấp đều cực kỳ khó khăn, ý chí trong nháy mắt đứng bên bờ tan vỡ.
Trong tình thế nghìn cân treo sợi tóc, Chu Hàm vận chuyển huyền khí toàn thân bao lấy thân thể.
Phanh!
Một quyền bạo lực của Phong Vân Vô Ngân, cường ngạnh đánh lên trên lồng khí bên ngoài của Chu Hàm, trong nháy mắt đánh nát lồng khí đó, sau đó lại đánh thêm một quyền trái nện thẳng vào giữa ngực Chu Hàm.
Tiếng xương ngực vỡ vụn vang lên như tiếng pháo nổ, quyền lực mang theo hơn 5200 cân lực lượng trực tiếp đánh nát bấy nội tạng Chu Hàm, xương ngực cũng bị đứt từng khúc, toàn thân bị đánh bay ra ngoài, ngửa mặt lên trời phun ra một ngụm máu tươi. Đến cuối cùng giống như cá chết, nặng nề đập trên mặt đất, tạo thành cái hố hình chữ thiên trên nền đất đá hoa cương! Bị chết không thể chết lại.
AAAA!
Đám người quan chiến, đều bị kinh hãi gần chết, hít sâu một ngụm khí lạnh.
Kể cả đám võ giả thập phẩm đại viên mãn, đều cảm thấy ngây ngốc rồi.
Một thằng nhóc con Hậu Thiên tam phẩm, dĩ nhiên dùng một quyền miểu sát võ giả Hậu Thiên thất phẩm!
Vô cùng không thể tưởng tượng nổi.
Lúc này, Phong Vân Vô Ngân thu hồi nắm tay, rất xin lỗi nói:
- Tu vi của ta thấp, không thể khống chế lực lượng, ra tay nặng một chút, còn về việc đánh chết người, quả thực không phải ý của ta.
Nói xong Phong Vân Vô Ngân quét mắt nhìn thi thể của Chu Hàm một lát, sau đó giương mắt nhìn tòa Tiên Thiên thành mờ mịt ở trên cao toàn đầy ánh sáng huỳnh quang chói mắt, khí tức bức người. Trong mắt lại hiện lên một tia kiên nghị.
Phong Vân Vô Ngân dùng một quyền đánh chết Chu Hàm!
Tuy rằng, trong Nham Thạch Thành nghiêm cấm tranh đấu chém giết, bất quá, ở sân thi đấu này lại là ngoại lệ, sinh tử tự thân. Bởi vậy, Phong Vân Vô Ngân đánh chết Chu Hàm, muốn trách chỉ có thể trách Chu Hàm học nghệ không tinh, kỹ không bằng người, không có chút liên hệ nào cùng Phong Vân Vô Ngân. Phong Vân Vô Ngân lạnh lùng không thèm liếc mắt nhìn thi thể Chu Hàm, nghĩ thầm, hôm nay ta không giết ngươi, ngươi liền giết ta. Đánh chết ngươi, cũng là đáng đời!
Nhìn một vòng người vây xem dưới lôi đài, Phong Vân Vô Ngân thấy được có ánh mắt kinh hãi, có vẻ mặt không thể tin được. Rất nhanh, dưới lôi đài liên tiếp vang lên tiếng nghị luận.
- Này... Phong Vân Vô Ngân này thật lợi hại, một chiêu đã miểu sát đệ tử Chu Hàm bài danh hạng tám trong đám đệ tử mới chúng ta, thực sự là khó có thể tin...
- Đúng vậy, từ nay về sau, Phong Vân Vô Ngân liền thay thế vị trí của Chu Hàm, thành đại nhân vật bài danh thứ tám trong hàng đệ tử chúng ta.
- Ta xem không chỉ như vậy! Các ngươi cũng đã nhìn thấy rồi, Phong Vân Vô Ngân dùng một quyền đánh chết Chu Hàm, còn có dư lực, chưa dùng hết toàn lực, nếu hắn tiếp tục khiêu chiến, có thể đạt được thứ hạng càng cao hơn. Hai mươi mấy ngày qua, cũng không biết thằng nhãi Phong Vân Vô Ngân này chiếm được kỳ ngộ gì? Thực sự khiến cho người khác đố kỵ! Dựa vào cái gì vậy? Tư chất của ta tốt hơn hắn, lại không nhận được nửa điểm kỳ ngộ. Tên này có vận cứt chó rồi!
- Hắc, các ngươi chỉ thấy được một ít biểu hiện giả dối phù phiếm mặt ngoài mà thôi. Tu vi Phong Vân Vô Ngân tiến nhanh đúng không sai. Thế nhưng các ngươi đã quên một điều, hắn đã đắc tội ba huynh đệ Đường Thanh, Tả Quan Hải, Phiền Thiên, đây chính là ba đại thiên tài xếp ba hạng đầu trong hàng đệ tử mới chúng ta. Đường Thanh đại ca đã ban phong sát lệnh để giết Phong Vân Vô Ngân, lệnh này đã được xóa đâu. Ta xem Phong Vân Vô Ngân này không đắc ý được bao lâu! Tu vi Đường Thanh đại ca đã tấn chức bát phẩm, kinh tài tuyệt diễm, há phải người mà Phong Vân Vô Ngân có khả năng sánh được sao?
- Cũng đúng! Còn có, Phong Vân Vô Ngân đánh chết Chu Hàm, cũng không khác gì kết thâm thù với biểu ca Chu Hàm, không chết không ngớt. Chu Nhất Quang là đệ tử thâm niên, có mạng lưới quan hệ phi thường cường đại tại Nham Thạch Thành. Hắc hắc, theo ta thấy, Phong Vân Vô Ngân chết chắc rồi!
- Hắc, đúng vậy, hắn đừng vọng tưởng một bước lên trời. Chính mình chết như thế nào cũng không biết!