Bá Khí

Chương 507: Truy sát đáng sợ!




Ở bên ngoài khu vực thi!
Phân ảnh của gã thần cấp đó đang thoải mái nhàn nhã ngồi trên bảo tọa uống rượu, nhìn thấy điểm số của Chư Cát Liệt Hỏa ở trên tấm màn sáng tiếp tục tăng lên, khoảng cách với những kẻ xếp thứ 2, 3, 4 không ngừng gia tăng....
- Ha ha ha, Lão Ngưu, ngươi xem xem, bổn tọa nói không sai chứ? Gã Chư Cát Liệt Hỏa đó chắc chắn là số 1 rồi, không còn nghi ngờ gì nữa.
Chỉ cần hắn đoạt được điểm số của Mẫu Hoàng thì vị trí thứ 1 căn bản đã được xác địch... bổn tọa thấy, cuộc thi này vốn dĩ là 3 ngày, nhưng Chư Cát Liệt Hỏa biểu hiện xuất sắc như vậy, vượt xa những võ giả khác, bởi vậy, bổn tọa nghĩ có thể kết thúc cuộc thi trước thời hạn, dù sao thì vị trí số 1 cũng không còn bất ngờ gì nữa, có đúng không?
Phân ảnh của gã thần cấp đó ngay từ đầu đã đánh giá rất cao Chư Cát Liệt Hỏa, bây giờ tha hồ khoe khoang con mắt nhìn người của mình. Bỗng nhiên...
- Hả? Ha ha ha, gã xếp thứ 2 và thứ 3 đều bị chết rồi, điểm số của gã thứ 3 còn chuyển sang cho Chư Cát Liệt Hỏa... lợi hại, lợi ại, Chư Cát Liệt Hỏa đã bắt đầu giết những võ giả khác để cướp đoạt điểm số rồi. Gã này có dã tâm, có phong thái của bậc kiêu hùng, xem ra bổn tọa phải nói tốt mấy câu với bên trên mới được... Đúng là nhân tài!
Gã đầu trâu mình người kia vô cùng cứng đầu, vẫn rất cương ngạnh nói:
- Đại nhân, vẫn còn thời gian 2 ngày nữa, sao người biết không có ai có thể vượt được Chư Cát Liệt Hỏa? Đại nhân, lão phu nói một lời công bằng, cuộc thi kéo dài 3 ngày thì bắt buộc phải đủ ba ngày mới được kết thúc. Nếu bây giờ mà kết thúc thì thật là không công bằng, xóa mất cơ hội cho những võ giả khác vượt qua Chư Cát Liệt Hỏa.
- Ha ha ha... Lão Ngưu, ngươi vẫn chưa nhận thua sao?
Phân ảnh kia cười chế nhạo.
Đúng lúc đó...
- Cái gì?!!!!!
Đám đầu trâu phía sau giương mắt nhìn tấm màn sáng, đồng tử đều lồi cả ra ngoài:
- Đại nhân! Ngài mau xem! Sự tình có thay đổi rồi! thay đổi rất lớn!
Bỗng nhiên, chỉ nhìn thấy, một cái tên xa lạ bỗng nhiên vượt qua Chư Cát Liệt Hỏa, xếp ở vị trí thứ nhất!
Phong Vân Vô Ngân!
Hỏa Nguyên Đại Lục, Tử Anh học phủ, Phong Vân Vô Ngân, 120080 điểm, xếp hạng thứ nhất
- Sao có thể?
Phân ảnh kia từ trên bảo tọa trực tiếp ngồi thẳng dậy, ánh mắt đầy vẻ chấn kinh:
- Sao bỗng nhiên lại có gã Phong Vân Vô Ngân này xuất hiện ở vị trí thứ nhất? Hơn nữa, gã Phong Vân Vô Ngân này trước đó thứ hạng đều không cao, đừng nói là top 10, ngay cả top 20 đều chưa từng chen chân vào được... sao đột nhiên lại có thể xếp thứ nhất được! Vượt qua cả Chư Cát Liệt Hỏa...
- Ồ? Đúng vậy, bảng xếp hạng không hề có sai sót... ha ha ha, vẫn là Lão Ngưu có con mắt nhìn người hơn! Xếp thứ nhất quả nhiên không phải là Chư Cát Liệt Hỏa! Hì hì hì, đại nhân, Lão Ngưu thắng rồi! Lão Ngưu thắng rồi!
Gã đầu lĩnh đám đầu trâu mình người giống như một đứa trẻ sung sướng reo lên.
- À... có lẽ là may mắn giết được Mẫu Hoàng, đoạt được điểm số, tạm thời vượt qua Chư Cát Liệt Hỏa...
Phân ảnh kia sau khi sững lại một lát, liền chậm rãi ngồi lại trên bảo tọa:
- Đừng vội, dù sao cuộc thi vẫn còn 2 ngày nữa, bổn tọa không tin Chư Cát Liệt Hỏa không có cơ hội lật ngược tình thế. À, Lão Ngưu, ngươi hãy bình tĩnh, tên Phong Vân Vô Ngân đó rất nhanh sẽ bị chết, bị Chư Cát Liệt Hỏa giết chết, cướp điểm số... vị trí thứ nhất vẫn là của Chư Cát Liệt Hỏa.
- Hừ!
Gã đầu lĩnh lại hừ một cái:
- Trên đời không có việc gì tuyệt đối! Đại nhân, nếu không chúng ta tăng tiền cược, thế nào?
- Ồ?
Phân ảnh kia khẽ nhíu mày.
- Đúng! Cược tên Phong Vân Vô Ngân đó không chết, ba ngày sau vẫn xếp thứ nhất! Đại nhân đánh giá cao Chư Cát Liệt Hỏa, Lão Ngưu lại muốn đánh cược với đại nhân! Lão Ngưu đánh giá cao Phong Vân Vô Ngân! Đại nhân, có dám cược không?
Gã đầu lĩnh kêu lớn.
- Cược thì cược! Con mắt nhìn người của bổn tọa không thể sai được! Phong Vân Vô Ngân nhất định phải chết! Chư Cát Liệt Hỏa nhất định đoạt được vị trí số 1!
Phân ảnh kia cười lạnh nói:
- Lần này nếu bổn tọa vẫn thua thì sẽ mất cho ngươi một đám Mê Ly Tiên Khí!
- Được! Lão Ngưu mà thua sẽ để lại cho đại nhân cả tổ của mình!
Gã đầu lĩnh đám đầu trâu mình người vô cùng phấn khích.
Ở bên trong khu vực thi.
Phong Vân Vô Ngân thôi động ngũ trảo kim long điên cuồng tháo chạy. Đuôi của ngũ trảo kim long đã bị mất một khúc, tuy nhiên để bảo vệ cho chủ nhân, nó cũng cố gắng thiêu đốt tiềm lực sinh mệnh, tốc độ tăng lên cực điểm.
- Ầm!
Ở phía sau, một đạo thương ảnh điên cuồng đâm tới, dễ dàng xuyên qua khoảng cách không gian và thời gian, từ cách xa vạn dặm đâm tới.
- Vù!
Ngũ trảo kim long lách mình một cái, vô cùng hung hiểm tránh né được.
- Chúc lão! Nguy rồi! Gã đó đang đuổi sát phía sau! Ta tựa hồ có thể cảm nhận được cả nhịp hô hấp của hắn! Thật là lợi hại! Ngũ trảo kim long của ta tốc độ có thể sánh được với thần cấp thông thường, nhưng gã này dường như lúc nào cũng có thể đuổi kịp... lại còn cách không công kích...
Phong Vân Vô Ngân vừa lôi tất cả các loại năng lượng dược vật từ trong khu vực của 4 phẩm Tông Môn Khí Vận Thụ ở trong nạp giới ra cho ngũ trảo kim long hấp thu khôi phục thương thế, vừa truyền âm nói với Chúc lão.
Đồng thời, Phong Vân Vô Ngân cũng dùng linh hồn truyền âm với Tử Viêm:
- Viện trưởng đại nhân, gã xếp thứ nhất đó đã phát điên rồi, bây giờ đang truy sát ta, ngươi và Bàng Giải hãy cẩn thận, tránh xa hắn ra, đừng để hắn gặp phải, nếu không tên đó phát điên, rất có thể sẽ công kích các ngươi. Nhất định phải trốn đi, cố gắng vượt qua mấy ngày thi còn lại...
- Hả? Truy sát? Vô Ngân, ta có thể cảm nhận được vị trí của ngươi, nếu không ta và Bàng Giải truyền tống tới đó, tập trung cùng ngươi!
Tử Viêm lập tức truyền âm nói.
- Không được tới đây!
Phong Vân Vô Ngân vội vàng ngăn lại, thầm nghĩ, lão tử cưỡi ngũ trảo kim long còn bị truy sát ngay sau lưng như vậy, các ngươi còn tới? Chẳng phải là tự tìm cái chết sao?
Sau khi trấn an Tử Viêm, Phong Vân Vô Ngân lại thôi động ngũ trảo kim long điên cuồng tháo chạy. Thương ảnh phía sau thỉnh thoảng lại đâm tới, mang theo từng đám lôi điện pháp lực, khiến cho Phong Vân Vô Ngân vô cùng vất vả tránh né.
- Mẹ kiếp! Liều vậy!
Phong Vân Vô Ngân giận dữ, tế ra kiếm thần khôi lỗi, cũng cách không phản kích, chém ra kiếm khí, ngăn chặn Chư Cát Liệt Hỏa truy sát.
Lúc này, kiếm thần khôi lỗi trải qua trận đại chiến vừa rồi đã bị tiêu hao không ít kiếm khí, nhưng cũng đoạt được mấy viên thần cách bổ sung. Bởi vậy, số lượng công kích của khôi lỗi vẫn còn 31 lần.
- Vù! Vù! Vù!
Lúc này,tình hình đã diễn biến thành, Phong Vân Vô Ngân cưỡi ngũ trảo kim long tháo chạy ở phía trước, Chư Cát Liệt Hỏa đuổi ở phía sau, hai người cách không công kích lẫn nhau.
- Chúc lão, mau nghĩ cách, cứ thế này, sớm muộn cũng bị đuổi kịp.
Phong Vân Vô Ngân hô lớn.
- Mẹ kiếp, tiểu tử, vị trí số 1 của ngươi đúng là không dễ ngồi một tí nào, gặp phải một gã thần cấp cường đại như vậy! Đợi đã, ngươi để lão tử nghĩ xem...
Chúc lão cũng trầm ngâm suy nghĩ, rồi bỗng nhiên, Chúc lão kêu lên:
- Được rồi! Tiểu tử, lão tử nghĩ ra một cách rồi, không biết có hiệu quả hay không, nhưng cũng phải liều chết một phen...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.