- Ha ha ha... được, được. Liên Y, ngươi thật là đáng yêu. Ngươi hãy nhớ kỹ, phải giành được sự tín nhiệm của mấy gã này, tới thời khắc quan trọng, chúng ta liên thủ, giết mấy gã này.
- Tuân mệnh! Chủ nhân!
...........
Đám người Hồng Đao giáo chủ dùng tư thế của kẻ thắng cuộc, nghênh ngang bước đi.
Tử Viêm viện trưởng tức giận giẫm chân giẫm tay.
- Ôi... viện trưởng đại nhân... chúng ta tìm chỗ nghỉ chân đi...
Phong Vân Vô Ngân cười hì hì nói.
- Thật là ti tiện! Liên Y quá ti tiện! Dễ dàng bị tên Bắc Tinh Thần đó khiến cho mê hoặc điên đảo, chủ động để cho hắn đùa giỡn... thật là ti tiện! Nữ nhân trăng hoa!
Tử Viêm giận dữ mắng.
- Được rồi, được rồi, viện trưởng đại nhân, chúng ta đi thôi.
Phong Vân Vô Ngân vội nói. Bây giờ, hắn cần tìm một nơi, yên tâm hấp thu Hỗn Độn Tiên Khí.
Còn Liên Y đã trở thành một quân cờ bí mật để chờ giết Hồng Đao giáo chủ, hoàn hảo xâm nhập vào tâm phúc của đám người Hồng Đao giáo chủ.
Sau khi tương kế tựu kế đưa nô lệ Liên Y bố trí vào bên cạnh đám người Hồng Đao giáo chủ, Phong Vân Vô Ngân liền bình thản cùng Tử Viêm lúc này đang vô cùng phẫn nộ đi chọn một căn phòng, tạm thời trú trong đó.
Lúc này cũng không ngừng có võ giả mới truyền tống từ các vị diện khác tới, trú tạm lại, chuẩn bị đón nhận vòng lựa chọn cuối cùng ở trên vị diện này sau một tháng nữa. Đương nhiên, cũng có một vài võ giả được truyền tống tới vị diện này, nhưng lại không mang theo đủ tài vật để cống nộp nên không thể trú được trong Tị Hồn Ốc, bị ném thẳng ra ngoài, bị vô số thần cấp oan hồn xé xác trong nháy mắt!
Phong Vân Vô Ngân tùy tiện lựa chọn một căn Tị Hồn Ốc ở bên cạnh Tử Viêm và âm ảnh sinh vật.
Tị Hồn Ốc này xây dựng vô cùng sơ sài, do một loại kỳ thạch đặc biệt xếp chồng lên nhau giữa không trung mà thành, đại khái rộng khoảng trăm mét vuông, trong phòng trống rỗng không một vật gì khác. Tuy nhiên, may ở chỗ yên tĩnh, không có ai tới làm phiền. Từng đội đầu trâu mình người phụ trách tuần tra, duy trì trật tự.
Phong Vân Vô Ngân ngồi xếp bằng trên đất, tay phải giơ lên, đám Hỗn Độn Tiên Khí lập tức xuất hiện trong lòng bàn tay.
Tiên khí cuồn cuộn! Tỏa ra màu sắc sặc sỡ, khiến thạch ốc mờ tối cũng trở nên vô cùng rực rỡ lộng lẫy, giống như ở trên thiên đường.
Đám Hỗn Độn Tiên Khí này chiếu rọi lên khuôn mặt của Phong Vân Vô Ngân, khiến khuôn mặt của hắn cũng trở nên vô cùng rạng rỡ.
- Tốt! Bây giờ bắt đầu hấp thu đám Hỗn Độn Tiên Khí vô cùng quý giá này.
Ánh mắt Phong Vân Vô Ngân tràn ngập sự khát khao và kiên nghị.
- Tiểu tử, thời gian một tháng đủ để ngươi hấp thu luyện hóa hoàn toàn đám Hỗn Độn Tiên Khí này. Lão già ta sẽ phóng thần niệm ra hộ pháp cho ngươi.
Chúc lão trịnh trọng nói trong linh hồn của Phong Vân Vô Ngân:
- Tiểu tử, ngươi không cần căng thẳng, cứ yên tâm tu hành. Lão già ta cũng muốn xem xem, đám hỗn độn chi khí này sau khi được ngươi luyện hóa hấp thụ xong, vô địch thần công của ngươi sẽ đoạt tới cảnh giới nào.
- Được!
Phong Vân Vô Ngân cũng không nhiều lời.
Tay vung lên...
- Ầm!
Đám Hỗn Độn Tiên Khí lập tức nở phồng lên, như mây khói lan tỏa ra khắp cả căn phòng.
Đùng thời, Phong Vân Vô Ngân cũng tế 1 tỷ hạt Thiên Địa Đan Điền ra, giống như đàn ông che kín trời đất. Trong nháy mắt, 1 tỷ hạt Thiên Địa Đan Điền đã ngưng tụ thành một chiếc thánh lô, trực tiếp bao trùm lấy đám Hỗn Độn Tiên Khí đang lơ lửng ở trong căn thạch ốc.
- Phì phì! Phì phì! Phì phì!
Thánh lô bắt đầu điên cuồng hấp thu Hỗn Độn Tiên Khí. Mỗi hạt Thiên Địa Đan Điền cũng đều được bồi bổ, cả căn phòng nhỏ đều vang lên tiếng hô hấp với nhịp điệu vô cùng đặc biệt.
- Phù!
Giao long đã đạt tới đế cấp lục kiếp, một bước nữa là thành thần cũng thừa cơ từ trong bụng chui ra, tựa hồ muốn phân chia chút lợi lộc. Thể hình thu nhỏ lại, nằm phủ phục trên vai Phong Vân Vô Ngân, nhắm mắt hấp thu Hỗn Độn Tiên Khí.
Còn bản thân Phong Vân Vô Ngân cũng tiến nhập vào trạng thái vô ngã, tĩnh tâm suy ngẫm kiếm đạo, tìm hiểu về những thứ ảo diệu trong thanh hoàng kim kiếm cốt mà hắn vẫn còn chưa nghiên cứu ra hết được.
Cũng có một chút ít Hỗn Độn Tiên Khí chậm rãi thẩm thấu qua lớp da thịt của hắn, xâm nhập vào trong chân long thế giới, hỏa phượng hoàng thế giới của hắn.
- Ồ, không tồi, không tồi, thần công mà tiểu tử này tu luyện có thể không nói đạo lý, hấp thu tất cả mọi loại năng lượng trên thế gian này, nhờ vậy mà giảm bớt rất nhiều phiền phức.
Chúc lão ở trong linh hồn của Phong Vân Vô Ngân cũng vuốt râu mỉm cười.
Đối với người tu luyện mà nói, đừng nói trong thời gian một tháng, cho dù là một năm, mười năm, trăm năm cũng chỉ như trong nháy mắt. Bởi vậy, thoáng một cái, Phong Vân Vô Ngân đã ngồi trong thạch ốc được nửa tháng.
Trong nửa tháng này, thể chất của Phong Vân Vô Ngân nhờ sự mãi dũa của Hỗn Độn Tiên Khí nên đã trở nên ngày càng hoàn mỹ. Xung quanh không ngờ đã ánh lên vẻ lưu ly sáng bóng, tuy nhục thể lực lượng vẫn không hề tăng lên, nhưng mức độ cường hãn dẻo dai của nhục thân thì đã tăng lên rất nhiều.
Còn yêu thai giao long nằm trên vai Phong Vân Vô Ngân cũng bắt đầu lột xác.
Lớp lân giáp toàn thân bong ra, bắt đầu mọc ra lớp lân giáp mới. Trên mỗi một mảnh lân giáp mới mọc ra đều có ẩn chứa phù văn cổ xưa thần bí của viễn cổ long tộc, từng đạo thần mang bắt đầu xuất hiện, sau đó tuôn động trên thân thể của yêu thai giao long, không ngừng gột rửa cải tạo khí tức, thể chất của yêu thai giao long.
Ở vị trí trái tim của yêu thai giao long, một viên long châu màu vàng kim dần thành hình.
Tất cả mọi dấu hiệu đều báo hiệu, yêu thai giao long sắp thành thần!
Chúc lão nhìn mà không khỏi mê mẩn:
- Tạo hóa! Đúng là tạo hóa! Năm xưa, lão già ta chỉ tán thưởng, ngạo cốt của tiểu tử này, đúng lúc tiểu tử này đoạt được một viên hung thú nội đan, hơn nữa, tiểu tử này lại không có đan điền, thích hợp tu luyện yêu thai bí thật mà thời thượng cổ đã bị gọi là thứ bỏ đi, nhưng cũng đã từng có một thời huy hoàng ngắn ngủi. Bởi vậy, lão già ta cũng chỉ tùy tiện thử một phen, cấy yêu thai cho tiểu tử này mà thôi. Vốn cũng không nghĩ rằng, tiểu tử này có thể tu luyện Yêu Thai Bí Thuật tới mức nào, nhưng đến hôm nay... yêu thai thành thần! Việc này ở khắp Thái Vương Tinh Vực cũng chưa từng có! Kỳ tích! Tiểu tử này bản thân lúc này vẫn chưa đột phá lên đế cấp, trong bụng lại nuôi dưỡng một con thần long, chậc chậc, không thể tưởng tượng nổi....
Dần dần, khí tức của yêu thai đang dần thay đổi, hình dáng cũng dần thay đổi, cơ thể bắt đầu hình thành long uy như thực chất!
Chúc lão cố hết sức, phóng ra một loại khí tức, cố gắng che giấu mọi dị biến xảy ra trong căn phòng này, không để người khác biết Phong Vân Vô Ngân đang tu hành.
Lại trải qua mười ngày...
Giao long đã không còn là giao long nữa, đã bắt đầu tái tạo ra hình thể của chân long.
Còn thánh lô cũng bắt đầu chấn động, từng hàng văn tự thượng cổ mờ ảo hiện ra.
Ở trong căn phòng nhỏ, xung quanh thánh lô bắt đầu xuất hiện những hình ảnh kỳ lạ, tựa hồ như đang diễn dịch một đoạn truyền thuyết cổ xưa, những hình ảnh này như đang thể hiện một nền văn minh đã từng rất huy hoàng, nhưng tới nay đã bị thất lạc. Đại lục, đình đài, quốc thái dân an, tông môn ngàn vạn...
- Ồ! Cái gì?! Tiểu tử này rốt cuộc tu luyện vũ thuật gì? Sao... sao lại có thể diễn dịch ra một đoạn văn minh đáng sợ như vậy? Trình độ phát triển của văn minh này đã.... đã vượt lên trên Thái Vương Tinh Vực... là... là một đoạn văn minh đã bị thất lạc...
Chúc lão chấn kinh! Tiếp đó, hắn lại nhìn thấy, hình ảnh thay đổi, trở thành cảnh tượng chinh chiến đẫm máu, vô số thần cấp do một vị chủ thần dẫn đầu, chinh phạt trong vũ trụ, hủy diệt từng tinh cầu một, phá vỡ biết bao vị diện, xây dựng nên một nên văn minh vô cùng cường đại huy hoàng. Vô số thần cấp đều được cung dưỡng, kẻ không phục lập tức bị giết. Một hình tượng bạo quân khiến người ta phải lạnh xương sống.
- Ầm!
Một cỗ khí tức bá tuyệt thiên hạ dần dần từ trong thánh lô tỏa ra. Cho dù là Chúc lão cũng cảm thấy vô cùng khiếp sợ.
Chúc lão ngẩng đầu nhìn lên, Phong Vân Vô Ngân lúc này ngồi xếp bằng tĩnh tâm, dáng vẻ vô cùng trang nghiêm, ở giữa mi tâm đã mơ hồ hình thành một cỗ khí tức của bá chủ, có bóng dáng của một bậc cái thế thiên vương.
- Ồ...
Chúc lão cũng ngây người! Một lúc lâu sau, ánh mắt mới khẽ lay động:
- Nếu tiểu tử này không chết, trăm năm sau có lẽ sẽ có thể xây dựng nên một nền văn minh mới, một thế kỷ mới. Đương nhiên, trên người hắn có thần công như vậy, sự ảo diệu của thần công này một khi bị lộ ra ngoài, e rằng....
Ánh mắt Phong Vân Vô Ngân khẽ lướt qua một tia lo lắng. Hắn đã biết thần công mà Phong Vân Vô Ngân tu luyện, tựa hồ đã không thể dùng khái niệm “thần cấp vũ thuật” thông thường để định nghĩa nữa. Loại thần công này, tu luyện tới đỉnh cao có thể tùy ý chinh phạt hủy diệt tinh cầu vị diện.
Lúc này, đám Hỗn Độn Tiên Khí kia đã bị Phong Vân Vô Ngân hấp thu hết ba phần tư. Thánh quang quanh người Phong Vân Vô Ngân đã hoàn toàn mờ nhạt đi, tựa hồ như đã bốc hơi hết.
Thay vào đó, mơ hồ là đế cấp pháp tắc cuồn cuộn trên đầu Phong Vân Vô Ngân. thiên kiếp hung hiểm cũng bắt đầu thành hình.
- Tiểu tử! Tỉnh lại! Ngươi sắp thành đế rồi! cần ứng phó một chút kiếp số!
Chúc lão vội vàng thông qua linh hồn, cảnh cáo Phong Vân Vô Ngân.
Nào ngờ, Phong Vân Vô Ngân lúc này như mặt nước giếng sâu, không chút phản ứng, tâm cảnh tĩnh lặng không gợn sóng.
Thời gian một tháng đã sắp qua di, cũng chỉ còn một ngày duy nhất.
Ở gian phòng bên cạnh phòng của Phong Vân Vô Ngân, Tử Viêm viện trưởng và âm ảnh sinh vật kia đang chụm đầu lại bàn luận.
- Viện trưởng đại nhân, đã tròn một tháng rồi cũng không nhìn thấy Phong Vân Vô Ngân, hắn tựa hồ đã hoàn toàn biến mất rồi. Cũng không biết hắn đang làm gì nữa.
Âm ảnh sinh vật nghi hoặc nói.
- Vô Ngân là người có lai lịch rất ghê gớm, xuất thân từ thượng cổ thế gia, vũ thuật tu luyện vô cùng cao minh, hơn nữa, hắn lại thích hành sự một mình, bởi vậy, chúng ta cũng không cần phải để ý tới hắn. Ngày mai sẽ là cuộc lựa chọn cuối cùng, tàn khốc nhất ở trên vị diện này, tỉ lệ tử vong rất cao, tuy nhiên, cũng sẽ có khí vận vô cùng hậu hĩnh. Bổn tọa tin rằng, Vô Ngân nếu đang tu luyện, ngày mai cũng sẽ xuất quan. Với tính cách của hắn thì sẽ không thể nào bỏ qua cơ hội tốt để tranh đoạt khí vận như vậy.
Tử Viêm ngồi xếp bằng trên mặt đất, vẻ mặt bình thản, tuy nhiên, khi nhắc tới Phong Vân Vô Ngân, ánh mắt nàng khẽ thoáng qua chút thần sắc phức tạp.
- Ồ... viện trưởng đại nhân, nếu lần lựa chọn này chúng ta có thể an toàn rút lui, quay lại Hỏa Nguyên Đại Lục, viện trưởng đại nhân định đối xử với Phong Vân Vô Ngân thế nào?
Âm ảnh sinh vật đột nhiên hỏi.
- Hả?
Bỗng nhiên, khuôn mặt xinh đẹp của Tử Viêm viện trưởng thoáng hiện qua vẻ thất vọng:
- Cái này... Vô Ngân là hậu duệ của thượng cổ đại gia tộc, đến Tử Anh học phủ của chúng ta chỉ là để rèn luyện, Tử Anh học phủ cũng chúng ta nhỏ bé như vậy, không thể nào dung nạp nổi hắn. Hắn nhất định sẽ rời đi.
Nói xong, Tử Viêm viện trưởng khẽ ngẩng đầu lên, ánh mắt xa xăm, tựa như đang nhìn về một thế giới xa xôi chưa hề biết đến, thái độ có chút u buồn.
- Viện trưởng đại nhân, thủ hạ có một câu, không biết có nên nói hay không...
Bỗng nhiên, âm ảnh sinh vật ngữ điệu chợt trở nên đầy ám muội.
- Nói!
Tử Viêm viện trưởng trực tiếp nói:
- Năm xưa bổn tọa cứu ngươi về, định khế ước với ngươi, ngươi đã là người bổn tọa tin tưởng nhất. Ngươi có gì cứ nói.
- Đa tạ viện trưởng đại nhân hậu ái! Thuộc hạ cảm kích vạn phần! Vậy thủ hạ xin nói thẳng.
Âm ảnh sinh vật ngưng lại một lát, rồi thấp giọng nói:
- Viện trưởng đại nhân, người có thể lưu Phong Vân Vô Ngân lại... viện trưởng đại nhân cả đời nghiên cứu vũ thuật, quản lý học phủ, chưa từng nghĩ đến chuyện tình cảm nam nữ, tuy cân quắc anh hùng, nhưng cũng có lúc khó tránh khỏi cảm thấy cô độc. Chi bằng, viện trưởng đại nhân cùng với Phong Vân Vô Ngân kết thành nhân duyên... Phong Vân Vô Ngân lai lịch không tầm thường, nếu kết duyên trăm năm với viện trưởng đại nhân thì Tử Anh học phủ cũng sẽ được lợi rất lớn. Chưa biết chừng còn có thể nhờ thế lực phía sau Phong Vân Vô Ngân, diệt trừ Hồng Tuyết học phủ, Bắc Đẩu học phủ, Thu Sương học phủ, thay đổi cục diện của Hỏa Nguyên Đại Lục, đưa Tử Anh học phủ trở thành văn minh học phủ duy nhất trên Hỏa Nguyên Đại Lục. Hơn nữa, Vô Ngân tuổi trẻ tài cao, lắm cơ mưu giỏi ứng biến, người cũng anh tuấn, đúng là lựa chọn số 1, viện trưởng đại nhân...
- Câm mồm!
Tử Viêm mặt đỏ bừng, vị thần cấp này vô cùng hiếm có lộ ra vẻ thẹn thùng của một thiếu nữ.
- Không cho phép ngươi nói nữa. Con cua đáng chết nhà ngươi, nói năng vớ vẩn!
- Ồ... dạ, dạ, dạ....
Âm ảnh sinh vật vội tạ lỗi:
- Hì hì, viện trưởng đại nhân, người đã rất nhiều năm không gọi ta là con cua nữa rồi...
- Tóm lại, không được phép nhắc lại chuyện này nữa.
Tử Viêm viện trưởng bỗng nhiên đứng dậy, không biết làm gì, một lúc sau mới lẩm bẩm một câu:
- Cho dù bổn tọa đồng ý, cũng không biết Phong Vân Vô Ngân nghĩ thế nào... hơn nữa, bổn tọa không muốn cho Phong Vân Vô Ngân biết, bổn tọa định lợi dụng gia tộc sau lưng hắn để giúp Tử Anh học phủ cường đại lên... con cua chết, ngươi có biết không?
- Hì hì, hì hì, viện trưởng đại nhân, thuộc hạ tựa hồ đã hiểu ra điều gì đó...
Âm ảnh sinh vật kia bỗng nhiên cười càng ám muội.
Ở trong phòng của Phong Vân Vô Ngân.
- Gừ! Gừ! Gừ!
Yêu thai giao long đã hoàn thành lột xác, trở thành một con ngũ trảo kim long! Toàn thân quang mang rực sáng, long uy cuồn cuộn! Ở vị trí của trái tim, ngưng tụ thành một viên thần cách, thực sự trở thành long tộc!
- Là ngũ trảo kim long? Ồ, từ khí tức mà nói, thuộc loại khí tức của thấp cấp thần. Tuy nhiên, chỉ cần không ngừng hấp thu năng lượng thì còn có thể tiếp tục thoát xác nâng cấp!
Chúc lão kinh hô đánh giá giao long của Phong Vân Vô Ngân.
Ở phía bên kia, thánh lô vẫn tiếp tục lột xác, ngưng tụ thành một trái tim cực lớn, thình thình rung động. Trái tim này tỏa ra luyện hóa chi lực vô cùng vô tận, bá tuyệt thiên hạ, uy chấn bốn phương. Còn có một đoạn văn minh khí tức ẩn chứa trong đó.
Còn trên đỉnh đầu của Phong Vân Vô Ngân cũng đã ngưng tụ ra một đám mây kiếp số cực lớn.
Đám mây kiếp số này lộ ra phong hỏa lôi điện mấy loại kiếp số, vô cùng đáng sợ!
Bỗng nhiên!
- Ồ?
Phong Vân Vô Ngân mở mắt ra, một đạo tinh quang giống như lợi kiếm xẹt qua căn phòng.
Đồng thời...
- Ầm!
Đám mây kiếp số trên đỉnh đầu Phong Vân Vô Ngân bạo phát ra vô số kiếp nạn, trực tiếp bao trùm lấy Phong Vân Vô Ngân, như thể muốn đánh Phong Vân Vô Ngân hồn xiêu phách tán.
- Không tốt!
Chúc lão kinh hô lên.
Đúng lúc đó....
- Phù!
Trái tim đó trực tiếp xuất hiện trên đỉnh đầu Phong Vân Vô Ngân, hấp thu hết tất cả mọi kiếp số. Hơn nữa còn có tiếng lôi điện xèo xèo vang lên. Hàng trăm vạn đạo kiếp số bắt đầu tôi luyện trái tim đó.
- Phù phù phù....
Vốn dĩ, trái tim đen xì được tôi luyện ra từng đám tạp chất, dần dần hiện ra vẻ long lanh sáng bóng, ở bên trong những hình ảnh văn minh không ngừng ẩn hiện.
Còn, đối với Chúc lão mà nói, khí tức mà trái tim đó tỏa ra giống như một trái tim của một bậc vô địch cường giả.
Không lâu sau, tất cả mọi kiếp số do đám mây kiếp số tạo ra đều đã bị trái tim luyện hóa hết. Trai tim đó biến thành màu ngọc, không còn chút tạp chất nào nữa, từng đạo đế cấp văn lộ màu xanh nhạt chằng chịt trên đó.
- Vù!
Đột nhiên, trái tim đó nhập vào trong cơ thể Phong Vân Vô Ngân.
Phong Vân Vô Ngân bỗng nhiên đứng lên, đội trời đạp đất.
Trên đỉnh đầu xuất hiện một dòng sông đế cấp, chứa đựng một đoạn lịch sử cổ xưa lâu đời. Còn bản thân Phong Vân Vô Ngân, mỗi một lỗ chân lông cũng toát ra một cỗ bá khí giống như đã tồn tại từ rất lâu.
- Nhìn cảnh giới thì chỉ là đế cấp 1 kiếp, nhưng lại ẩn chứa lực lượng vô cùng đáng sợ, tiểu tử... ngươi... thần công của ngươi luyện thành rồi?
Chúc lão lúc này cũng không nhìn thấu được Phong Vân Vô Ngân, mắt ngây ngốc nhìn.
Phong Vân Vô Ngân tay phải lật lên, trái tim đó đã thu nhỏ lại, xuất hiện trên tay Phong Vân Vô Ngân:
- Là trái tim đế vương, 1 tỷ hạt Thiên Địa Đan Điền ngưng tụ thành một trái tim đế vương! Trái tim đế vương này có sức hấp thu luyện hóa vô cùng đáng sợ, một khi hút vào trong cơ thể, tựa hồ sẽ ban cho ta một loại văn minh lực lượng vô cùng cường đại cùng một niềm tin vô cùng mãnh liệt. Trái tim đế vương... khiến cho khí thế của ta tăng vọt! Đấu chí cũng đạt tới một tầm cao chưa từng có. Lúc này, cho dù là thần cấp thì ta cũng không sợ, cũng dám chiến đấu!
- Hơn nữa, ta còn biết rằng, sau trái tim đế vương ta còn có thể ngưng tụ thành trái tim nguyên tố, trái tim thiên đường, trái tim địa ngục, trái tim bất tử, cuối cùng là trái tim phá toái. Sau đó, sáu trái tim sẽ cùng vỡ nát, vỡ rồi lại hợp, trở thành thần cách!
- Đó sẽ là con đường của ta. Ta cũng biết, việc tu luyện của ta tuyệt đối không giống với những võ giả khác. Những võ giả khác coi trọng đế cấp 6 kiếp, sau đó thành thần, còn ta, sẽ ngưng tụ 6 trái tim.
Phong Vân Vô Ngân hùng hồn nói:
- Tuy nhiên, cảnh giới hiện tại của ta tương đương với đế cấp 1 kiếp. Nhưng trái tim đế vương đem lại dũng khí và niệm tin cho ta, đó là một tầm cao mà bất cứ đế cấp võ giả nào cũng không thể sánh nổi.
- Đúng! Tiểu tử, lão già ta đã cảm thấy, sau khi ngưng tụ ra được trái tim đế vương này, khí chất của ngươi đại biến, cả con người như đã thoát thai hoán cốt, có phong thái của bậc đế vương.
Chúc lão cũng gật đầu đồng ý.
Phong Vân Vô Ngân ẩn giấu trái tim đế vương vào trong hư không, cả người lại khôi phục vẻ lại uể oải như lúc trước, tâm niệm khẽ động...
- Vù!
Ngũ trảo kim long bay vào trong đan điền.
- Tốt, Vô Ngân, lực chiến đấu của ngươi đã đại tăng. Tốt lắm, ngày mai sẽ là cuộc tuyển lựa cuối cùng, ngươi có thể dốc toàn lực, đạt được khí vận huy hoàng hơn nữa.
Chúc lão cũng vô cùng phấn khích.
- Được, vậy thì nghỉ ngơi một ngày, ngày mai tham gia đợt tuyển lựa cuối cùng.
Phong Vân Vô Ngân vươn ai, rồi cười hì hì nói:
- Đúng rồi, Chúc lão, trước kia cảnh giới của ta thấp kém, cũng không dám hỏi quá nhiều về thần cấp, bây giờ, có được trái tim đế vương rồi, thiên hạ vạn vật ta đều không sợ, đối với thần cấp cũng có chút hứng thú, Chúc lão, ngươi bây giờ liền nói chuyện thần cấp cho ta nghe, thế nào?
- Tiểu tử, tu vi của ngươi một ngày vạn dặm, tiến bộ thần tốc, trong cơ thể lại có một con thần cấp kim long, cũng có tư cách tìm hiểu về thần cấp rồi. Ngươi hãy ngồi xuống, lão già ta sẽ kể cho ngươi nghe.
Chúc lão mỉm cười nói.
- Ta lắng tai nghe.
Phong Vân Vô Ngân vô cùng hưng phấn, sau khi có trái tim đế vương, hắn tin rằng, mình cuối cùng sẽ có thể tiến lên thần đạo, trở thành một vị thần cấp tỉ người cùng kính ngưỡng.
- Vũ trụ bao la vô biên, sinh ra vô số văn minh, vô số bí ẩn không thể nào giải đáp nổi. Ở trong vũ trụ, người nắm pháp tắc chi lực được gọi là thần.
- Thần cấp, đó là hai chữ cường đại mà thần thánh, thông thường, chúng ta chia thần cấp ra bốn tầng lớp, hạ vị thần, trung vị thần, thượng vị thần và sau đó là... chủ thần!
- Ồ? Hạ vị thần? Trung vị thần? Thượng vị thần? Chủ thần?
Phong Vân Vô Ngân ngày càng cảm thấy hứng thú.
- Vậy, Tử Viêm viện trưởng, Hồng Đao giáo chủ có lẽ là hạ vị thần?
- Ha ha ha... chưa được, bọn chúng đâu có tư cách đó?
Chúc lão phì cười.
- Những nhân vật như trong hay là nô lệ Liên Y của ngươi, bao gồm tất cả thần cấp ở khu vực ngoại vi của Thái Vương Tinh Vực thực ra đều chi được coi là thấp cấp thần, hoặc là trung cấp thần, cao cấp thần. Tiểu tử, ngươi chú ý, thấp cấp thần, thậm chí cao cấp thần đều không đồng nghĩa với hạ vị thần.
- Thần cấp có thần cách thì được gọi là thấp cấp thần, trung cấp thần, cao cấp thần. Còn thần cấp có được thần vị mới được gọi là hạ vị thần, trung vị thần, thượng vị thần, và chủ thần.
Chúc lão cười nói.
Thần vị!
- Thần vị! Thần vị là gì?
Phong Vân Vô Ngân không hiểu gì cả.
- Nói một cách đơn giản, thần vị giống như là bài vị trong linh đường, cũng có nghĩa là, một vị thần cấp buộc phải đưa dấu ấn tinh thần của mình khắc trên một không gian kiên cố nào đó, đoạt được bài vị, tiếp nhận cung phụng và tín ngưỡng, mới có thể đoạt được thần vị.