Bá Khí

Chương 470: Đạt được thần cách




Lúc sinh tử quan đầu, Phong Vân Vô Ngân trực tiếp tế ra Kiếm Tiên Đồ Lục.
- XÍU!
Kiếm Tiên Đồ Lục từ trong Nạp giới Phong Vân Vô Ngân xuất ra ngoài, mặt ngoài tràn ngập ý chí hoàng kim xa hoa, lập lòe như sao đầy trời.
Hơn nữa, Kiếm Tiên Đồ Lục sinh ra một cỗ lực hấp dẫn vô cùng cường hãn, chủ động hấp Thần giai kiếm quang kia về phía mình.
Giống như là cá lớn hút nước, bọt biển ép dầu!
- Oanh!
Kiếm quang hằng cổ vĩ đại rốt cục đã đâm thẳng vào kiếm tiên đồ lục.
- Ông!
Kiếm Tiên Đồ Lục phát ra một tiếng minh hưởng, run rẩy kịch liệt.
- PhanH!
Thiên địa nổ tung!
Gió nổi mây phun, tứ phương là một mảnh đen kịt, phảng phất như trong nháy mắt toàn bộ thế giới này đã tan vỡ!
Dưới chân Phong Vân Vô Ngân cũng chấn động không ngừng, giống như kiếp nạn diệt thế đã giáng xuống.
Cũng không biết đã qua bao lâu, tất cả chấn động, bạo tạc nổ tung trong khoảnh khắc đã dừng lại.
Phong Vân Vô Ngân vội vàng giương mắt xem xét.
Khi kiếm khí này bắt đầu khởi động, ánh sáng vặn vẹo trong mật thất đã ảm đạm đi. Bốn vách tường hiển hiện ra thạch vân gập ghềnh, phong cách thập phần cổ xưa, kiếm khí khôi lỗi kia cũng tiêu tán không thấy, mà đạo kiếm quang diệt thế kia cũng không thấy đâu nữa.
Bất thình lình!
Phong Vân Vô Ngân nhìn thây Kiếm Tiên Đồ Lục của mình lơ lửng trong hư không, thể tích mở rộng mấy lần, biến thành một quyển trục, chuyển động xung quanh thân thể Phong Vân Vô Ngân.
Giờ phút này, toàn thân Kiếm Tiên Đồ Lục tỏa ra kim quang huy hoàng sáng chói, từng đạo pháp tắc trật tự loáng thoáng đã sắp hình thành, uốn lượn chảy xuôi, truyền lại một ít ý chí mông lung.
- Năng lượng... Cần năng lượng.
- Cái gì? TIểu oa nhi... Ngươi... Kiếm Tiên Đồ Lục này của ngươi... Vậy mà thôn phệ đạo thần giai kiếm khí kia rồi. Thật bất khả tư nghị a! Có thể thôn phệ thần giai kiếm khí... Chậc chậc, khó lường a! Tiểu oa nhi, Kiếm Tiên Đồ Lục này của ngươi tuyệt đối là thần khí! Hơn nữa... Thoạt nhìn thì Kiếm Tiên Đồ Lục này thập phần tàn phá, tựa hồ cần đại lượng năng lượng mới có thể chữa trị. A, nếu như chữa trị nguyên vẹn cho nó thì chủ nhân thần khí...
Chúc lão ở trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân kêu lên, hết sức kích động.
Phong Vân Vô Ngân cũng nhìn thấy so với lúc mới lấy được thì Kiếm Tiên Đồ lục của mình nguyên vẹn hơn một chút. Nhất là lúc mới lấy, KIếm Tiên đồ lục chẳng qua chỉ là một bức họa cuộn tròn, mà lúc này Kiếm Tiên Đồ Lục đã diễn biến thành một quyển trục. Hơn nữa, hoa văn trên quyển trục này càng phát ra rất sống động, lập luận sắc sảo, tựa hồ muốn trực tiếp đi đi vào trong bức họa cuộn tròn!
- Đạo năng lượng kiếm khí kia... Hắc hắc, rất không tồi, rất bổ dưỡng a!
Vấn đề trong lòng Phong Vân Vô Ngân rốt cục cũng đã được buông bỏ. Nghĩ thầm cuối cùng mình cũng thành công rồi!
- Tốt rồi, tiểu oa nhi, không nên lề mề, tranh thủ thời gian thu lại, sau đó rời đi! Bằng không thì sau khi hàng tỉ đạo thượng cổ kiếm khí trở lại thì dù ngươi có Kiếm Tiên Đồ Lục, chỉ sợ cũng rất khó ngăn cản.
Ngay sau đó, chúc lão cũng thúc giục.
- Tốt, Phong Vân Vô Ngân đạp mạnh bước chân, trực tiếp đi vào mật thất bên cạnh bàn gỗ.
Thoạt nhìn thì thấy tảng đá kia đen thui, không có chút thu hút nào. Bất quá sau đó lại phát ra ánh sáng dày đặc như cầu vồng, có hào quang như khí lành, còn có từng đợt mùi đàn hương thâm thúy xa xưa bảy lả tả, quanh quẩn khắp thế gian, lại càng có sao đầy trời, dải thiên hà, thiên thạch,... Các loại hư ảnh bị từng đạo kiếm khí xâu chuỗi lại. Lúc đó Phong Vân Vô Ngân như sinh ra ảo giác, nhìn thấy trong viên đá ngăm đen kia tựa hồ có một nền văn minh đặc thù sinh sôi nảy nở. Có đồng bằng, có sông núi, còn có người buôn bá nhỏ, vương công quý tộc, võ giả tông môn.
Một tảng đá đen nho nhỏ lại có thể khiến Phong Vân Vô Ngân cảm nhận như là một thế giới.
- Thần cách! Tiểu oa nhi! Cái này là một khỏa thần cách nguyên vẹn!
Thanh âm Chúc lão cũng kích động run rẩy.
- Một khỏa thần cách, trong đó có ẩn chứa nền văn minh tương đương với một tinh cầu! Nhìn khí tức thần cách này thì hẳn là thần cấp thấp nhất, sau khi tử vong thì thần cách còn sót lại! Bất quá, coi như là thần cấp thấp nhất, tại thủ vực Thái Vương Tinh tinh cầu thì cũng coi như là có đại năng vô thượng rồi. Có thể khai tông lập phái, thành lập học phủ, thành tổ đạo.
Phong Vân Vô Ngân bị khí tức phóng xuất từ trong thần cách này ra trêu chọc khiến lòng chấn động, không thể khống chế được mình. Trước kia, trong lăng mộ Cổ Thương Kiếm Đế, hắn cũng đạt được mảnh vỡ thần cách Chúc lão. Nhưng cũng chỉ là một bộ phận rất nhỏ của thần cách mà thôi. Đương nhiên mảnh vỡ thần cách kia không thể khiến Phong Vân Vô Ngân rung động. Mà lúc này, mảnh vỡ trước mắt lại là một khỏa thần cách nguyên vẹn, lại khiến Phong Vân Vô Ngân miệng đắng lưỡi khô, tâm tình chạy loạn lên.
- Trời ạ! Cái này chính là thần cách mà vô số võ giả, kể cả vô số chuẩn thần cũng đều chạy theo như vịt, dốc sức liều mạng chém giết nhau vì nó! Ta cảm nhận được rõ ràng!
Phong Vân Vô Ngân phục hồi lại tinh thần, trực tiếp thò trảo ra, mò lấy thần cách, cẩn thận từng ly từng tí để vào nạp giới.
Lúc này...
- Oanh! Oanh! Oanh!
Mật thất lại bắt đầu rung chuyển xóc nảy, bốn phía vách tường đều mà tro tàn bụi mờ rớt xuống ào ào. Từng đạo kiếm quang dày đặc cũng không biết từ nơi nào tiến đến, bắt đầu chủ động quấn quanh Phong Vân Vô Ngân.
- Tiểu oa nhi! Đi mau! Thượng cổ kiếm khí trở lại rồi, là Thượng cổ kiếm khí trở lại rồi! Phải tranh thủ thời gian!
Chúc lão hét lớn lên.
Phong Vân Vô Ngân triệt để vứt bỏ cảm giác sung sướng vì đạt được thần cách ra khỏi óc, trong tiềm thức hắn cũng ẩn ẩn dự cảm được một cỗ nguy hiểm. Lúc này Phong Vân Vô Ngân lắc mình một cái, trực tiếp lao ra khỏi mật thất!
Vừa ra khỏi mật thất...
- Phốc! Phốc! Phốc! Phốc!
Nghênh đón Phong Vân Vô Ngân chính là mấy chục đạo kiếm khí.
Trong nháy mắt, những kiếm khí từ trên trời giáng xuống này đã đâm vào da thịt bên ngoài thân Phong Vân Vô Ngân. Hơn nưa, Phong Vân Vô Ngân cũng cảm giác được bên trong những kiếm khí này ẩn chứa rất nhiều kiếm chiêu kỳ diệu, các loại chân lý kiếm thuật đều ở trong đó. Tuy thân hình Phong Vân Vô Ngân đã lắc lư vài cái nhưng cũng bị những kiếm khí này đâm trúng.
Không chút khoa trương mà nói thì những kiếm khí này dĩ nhiên là có linh tính! Phong Vân Vô Ngân chẳng khác gì người ngoài tự tiện xâm nhập vào Vạn Kiếm sơn trang, tự nhiên bị công kích trí mạng.
- Con mẹ nó!
Phong Vân Vô Ngân đỡ mấy chục đạo kiếm khí, quanh thân bị đâm thành mười mấy lỗ nhỏ, máu tươi tràn ra. Tuy rằng hắn không bị thương nhưng cũng bị đau.
- Tiểu oa nhi, coi chừng!
Chúc lão lại kêu lớn lên.
Vừa dứt lời, hơn trăm đạo kiếm khí từ trên đầu Phong Vân Vô Ngân đã trút xuống như mưa đá.
- Con mẹ nó, không chơi! Lao ra!
Phong Vân Vô Ngân khẽ động linh cơ, tế ra Kiếm tiên đồ lục lần nữa.
Vừa tế ra, Kiếm Tiên Đồ Lục đã lơ lừng trên đầu Phong Vân Vô Ngân, quyển trục triển khai ra, từ từ tán ra ba động. Ý chí hoàng kim vô cùng nồng đặc, bừa bãi vặn vẹo, sinh ra lực hấp dẫn vô cùng lớn, lập tức thôn phệ mấy trăm đạo kiếm khí kia!
Sau khi thôn phệ những Thượng Cổ kiếm khí này thì ý chí hoàng kim của Kiếm Tiên Đồ Lục cũng càng thêm nồng đậm.
- Ha ha ha! Thú vị, thú vị! Chúc lão, chúng ta xông ra!
Phong Vân Vô Ngân không ngờ lại thấy Kiếm Tiên Đồ Lục lại thần dị như vậy, tâm tình đang căng cứng cũng có chút buông lỏng. Hắn liền điều khiển lấy Kiếm Tiên Đồ Lục, xông ra hướng bên ngoài hành lang.
- XÍU! XÍU! XÍU! XÍU!
Ven đường, Thượng cổ kiếm khí chằng chịt rậm rạp giống như sinh ra con mắt, kích xạ về hướng Phong Vân Vô Ngân. Bất quá đều hoàn toàn không có chút nguy hiểm nào, còn bị Kiếm Tiên Đồ Lục hấp thu làm chất dinh dưỡng.
Phong Vân Vô NGân cũng đã chạy trên cái hành lang được hơn ngàn mét, đụng phải không dưới một vạn đạo Thượng cổ kiếm khí công kích. Nếu như không có Kiếm Tiên Đồ lục bảo hộ thì dù thân thể hắn có biến thái như thế nào thì cũng nhất định bị đâm thành con nhím, vô cùng thê thảm.
Cũng khó trách Mộ Dung sư tỷ lại nói, dù là thần cấp thấp, chỉ cần Thượng cổ kiếm khí trở lại thì chạy chậm một chút thì nhất định là sẽ chết.
Dù là một chuẩn thần, muốn xông qua hành lang này thì cũng không thể tránh khỏi bị Thượng cổ kiếm khí đâm phải.
Phong Vân Vô Ngân chạy như điên, trong nháy mắt đã tới lối vào hành lang, lao ra nòoài. Giờ khắc này, dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy tốc độ bành trướng cực độ của ý chí hoàng kim Kiếm Tiên đồ lục. Tỏa ra từng đường vân hoàng kim to và dài, điện nước đầy đủ, nhà cửa xa hoa.
- Đi ra ngoài rồi nói sau!
Phong Vân Vô Ngân lao ra khỏi hành lang.
Vừa ra khỏi hành lang, theo bản năng, Phong Vân Vô Ngân nhìn lên. Chỉ thấy trên bầu trời có vô số đạo Thượng Cổ kiếm khí giống như là một đám mây đen che trên đỉnh đầu.
Từng đoàn Thượng cổ kiếm khí vẫn không ngừng ngưng tụ lại thành từng đám, hướng về phía hắn.
Trong chút ít Thượng cổ kiếm khí này, có tia nhỏ như sợi tóc, có tia nhỏ như ngón cái nhưng cũng có thô như ván cửa. Có màu xanh nhạt, có tia màu vàng ròng. Tất cả đều ẩn chứa khí tức vô thượng của thần.
Giữa thiên địa, ánh sáng vô tận vặn vẹo, không khí liên tục phát ra tiếng xuy xuy xuy, tất cả do kiếm quang bạo loạn gây nên.
Cảnh tượng này hoàn toàn là một cảnh tượng tàn sát diệt thế.
Phong Vân Vô Ngân chỉ cảm thấy trong lòng ngưng đọng lại theo bản năng. Hắn thấy cổ họng mình tựa hồ bị một bàn tay vô hình to lớn gắt gao bóp chặt lại!
Gần như là hít thở không thông!
- Con mẹ nó, đừng có ngốc ngốc ở nơi này, ta không muốn chết như vậy đâu! Dù trong cảnh tối tăm thì ta cũng cảm nhận được mấy vạn, mấy chục vạn thượng cổ kiếm khí vây quanh ta. ta sợ... Nếu không phải có Kiếm Tiên đồ lục này thì ta không bị dọa cũng bị hù chết rồi.
Phong Vân Vô Ngân vội vàng móc ra một truyền tống linh phù từ trong nạp giới của mình ra.
Hắn căn bản không dám ở lâu.
Cũng không phải Phong Vân Vô Ngân uất ức, nhát gan. Trên thực tế, trước mặt kiếm khí cổ xưa vô cùng vô tận thế này, giống như bị tất cả tu sĩ kiếm đạo của quốc gia nhìn chằm chằm về mình, loại cảm giác này rất không thoải mái.
Đúng lúc Phong Vân Vô Ngân vừa muốn xé rách quyển trục truyền tống.
- Phốc! Phốc! Phốc! Phốc!
Trên bầu trời, một đoàn kiếm khí loại nhỏ phân giải thành mấy vạn đạo kiếm quang, bay thẳng về phía Phong Vân Vô Ngân ở phía dưới.
- Oanh!
Vị trí mặt đất nơi Phong Vân Vô Ngân đang đứng đều hoàn toàn lõm xuống, tất cả không gian, thời gian đều hoàn toàn thác loạn. Kiếm khí khiến hàng rào không gian bị đánh thành một đám thời không hắc động. Những hắc động này, bên trong chính là năng lượng mang đầy tính xé rách của vũ trụ. Một khi bị cuốn vào đó thì hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
- Tiểu oa nhi! Không được! Không nên tùy tiện sử dụng truyền tống linh phù, vị trí ngươi trong thời gian và không gian đều hoàn toàn bị bạo loạn, sinh ra vô số thời không hắc động, truyền tống linh phù đã mất đi hiệu lực.
Chúc lão kêu lớn lên.
Cũng may là Kiếm Tiên đồ lục cũng đã hoàn toàn hấp thu hết mấy trăm đạo kiếm khí này.
- Không thể sử dụng Truyền tống linh phù? Chúng ta trực tiếp xông ra a, xông ra khỏi Vạn Kiếm sơn trang nay.
Phong Vân Vô Ngân đảo tay phải, lấy Thần lực chùy ra, dung hợp vào trong cơ thể, đổi lấy lực lượng 11k Long 60xs cùng với sức bật điên cuồng, sức chịu đựng, tốc độ...
- XÍU!
Phong Vân Vô Ngân chạy vội như rồng hổ. Thân hình khẽ động, nhảy lên cao mấy chục thước, xa vài trăm thước, thân thể phóng ra bên ngoài Vạn Kiếm sơn trang.
- Xem chừng, dựa theo tốc độ của ta, tùy ý chạy trốn một hồi thì có thể rời khỏi VẠn kiếm sơn trang rồi.
Phong Vân Vô Ngân vừa chạy như điên vừa thầm tính toán.
Đúng lúc này...
- Phanh!
Một đạo kiếm khí màu hoàng kim giống như một vạc nước nhỏ, dài vạn mét, giống như một đạo lôi kiếp trực tiếp bắn về phía Phong Vân Vô Ngân.
- Phốc!
Khí thế kiếm quang này đánh Phong Vân Vô Ngân đang ở trên không trung rơi thẳng xuống mặt đất, trùng trùng điệp điệp tạo ra một cái hố nhỏ hình người.
- Hổn hển!
Kiếm Tiên Đồ Lục ra sức thôn phệ đạo kiếm khí hoàng kim này, nhưng trong lúc nhất thời cũng không thể hấp thu òoàn toàn. Hơn nữa còn tựa hồ như đang ra sức cố gắng liều mạng giãy giụa với nó. Kiếm Tiên Đồ Lục giống như một con mãnh hổ, mà đạo hoàng kim kiếm khí kia lại giống như một con sói đói, cả hai tranh chấp tàn bạo với nhau, không nhường cho đối phương.
- Con mẹ nó, tiểu oa nhi. Đây là một đạo kiếm khí thần đẳng cấp cao còn sót lại, tuy trải qua vô số năm tuế nguyệt làm hao mòn, uy lực cũng đã đại giảm không còn như xưa, nhưng cũng không phải là chuyện đùa. Kiếm Tiên Đồ Lục của ngươi là thần khí, nhưng cũng không phải là hoàn chỉnh. Muốn thôn phệ đạo thần kiếm khí này cũng phải cần một quá. Nhưng bây giờ thì không phải lúc, chạy mau lên!
Chúc lão kêu lên.
- Sát!
Phong Vân Vô Ngân từ mặt đất bò lên, nhỏ ngụm bụi đất bị sặc trong mồm ra, bộ dạng chạy như điên.
- XÍU! XÍU! XÍU! XÍU!
Lại là mấy ngàn đạo kiếm khí kích xạ về phía hắn!
Lúc này thì Kiếm Tiên Đồ Lục không đủ ngăn cản thay cho Phong Vân Vô NGân rồi. Kiếm Tiên Đồ lục đã thôn phệ đạo hoàng kim kiếm phí vĩ đại kia, bất quá sau khi thôn phệ thì tựa hồ đang tiêu hao luyện hóa, không thể phân tâm làm chuyện khác.
- Thảm rồi!
- Oanh!
Mấy ngàn đạo kiếm khí trực tiếp đánh lên người Phong Vân Vô Ngân.
Chỉ thấy Phong Vân Vô Ngân kêu thảm lên một tiếng, toàn thân đẫm máu, xương cốt tựa hồ cũng bị đứt đoạn không ít. Còn có đại lượng kiếm khí giống như quỷ mị tiến vào trong thân thể hắn, muốn phá hủy hoàn toàn các loại khí quan, các tiểu thế giới trong cơ thể hắn.
May mắn là trước đó Phong Vân Vô Ngân đã có chuẩn bị một chút, 1 tỷ hạt thiên địa đan điền che kín mỗi một khí quan, mỗi một khí quan trong cơ thể hắn. Những kiếm khí kia liền tiến vào, 1 tỷ thiên địa đan điền liền phân giải hấp thu luyện hóa chúng.
- Rống!
Giao Long cũng thoát ra tức thời, thay Phong Vân Vô Ngân giải nạn, thôn phệ một bộ phận kiếm khí.
- May mắn là trong vòng kiếm khí này không có kiếm khí thần cấp, nếu không, tiểu oa nhi ngươi..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.