Bá Khí

Chương 466: Hành hung Chuẩn Thần




- Ân?
Phong Vân Vô Ngân bỗng nhiên cũng cảm giác được bên cạnh mình tràn ngập một loại kiếm khí triền miên như mưa, thất thải tỏa sáng, mềm mại vặn vẹo, những kiếm khí này nhìn như không chút lực sát thương nào, nhưng lại khiến Phong Vân Vô Ngân có một loại cảm giác hỗn loạn đối với thời gian và không gian... Phong Vân Vô Ngân cảm thấy mình như bỗng nhiên bị truyền tống đến một không gian khác, hơn nữa, thời gian chung quanh thân thể rõ ràng cũng chậm hơn một tia!
- Ha ha ha ha! Chết đi! Danh Kiếm bí quyết!
Tay phải Đoạt Mệnh Công Tử bỗng nhiên xuất hiện một thanh trường kiếm bình thường, hơi múa một chút thì tất cả Đế cấp pháp tắc lập tức bị hấp dẫn đến trên lưỡi kiếm, bày ra cảnh quan kỳ dị như lỗ đen quay cuồn, lao nhanh như trường giang đại hà, quy xà quấn quanh. Còn có vô cùng thời gian và không gian pháp tắc cũng đều đang phun ra nuốt vào:
- Tu vị kiếm đạo của bổn công tử quỷ thần khó lường, đã đạt tới cảnh giới vạn vật đều có thể làm kiếm, giết người cũng không dùng bảo binh lợi khí, chỉ tùy tiện một thanh trường kiếm nằm trong tay bổn công tử đều là thần kiếm cả!
Oanh!
Đoạt Mệnh Công Tử một kiếm đuổi giết!
Quay đầu chém giết về phía Phong Vân Vô Ngân! Kiếm thế bài sơn đảo hải, giống như trường kình giảo sát, áp sập thương khung, nghiền nát tất cả! Cái gì Thời Không Phong Bạo, Thiên Giới thánh hỏa, Hoàng Tuyền chi thủy, vĩnh hằng thần phong, sa mạc phong bạo, toàn bộ đều ùn ùn tuôn ra, là kiếm ý 10 phân áp súc thành 5!
PHỐC!
Phong Vân Vô Ngân khuôn mặt vô cùng kiên nghị, 11000 long lực lượng, ngưng tụ tại tay phải, trực tiếp đánh ra.
Tay phải Phong Vân Vô Ngân đón gió liền dài, che khuất bầu trời, do vô số chân khí hình rồng và hư ảnh Hỏa Phượng Hoàng tạo thành, hắn tự tin một trảo này có thể bóp nát bất cứ một kiếm khí nào!
Thình lình!
Một trảo này của Phong Vân Vô Ngân, nếu nói đế độ nhanh chóng và góc độ mà nói, vốn hẳn nên có thể vững vàng bắt lấy đạo kiếm khí ka, nhưng không ngờ tốc độ đạo kinh thiên kiếm khí kia lại đột nhiên biến ảo!
Chênh lệch thời gian vi diệu! Một trảo này của Phong Vân Vô Ngân vậy mà trực tiếp bắt vào hư không
PHỐC ~~~~~~~
Đạo kiếm khí kia đột nhiên dùng một tốc độ như thuấn di chém trúng vai trái Phong Vân Vô Ngân! Vốn là dù Phong Vân Vô Ngân có bắt vào hư không, không có thể bắt lấy kiếm khí, nhưng lấy tốc độ và sức bật của hắn, cũng hoàn toàn có thể tránh thoát khỏi công kích của đạo kiếm khí kia.
Thế nhưng khi Phong Vân Vô Ngân vừa muốn trốn tránh thì liền phát hiện bên cạnh thân thể mình, tốc độ chảy thời gian so với bên ngoài bị chậm đi một chút.
Chỉ chậm đi có một giây thôi!
Cao thủ quyết đấu, đừng nói là một giây, dù chỉ là một phần mười giây thôi cũng đủ phân định sinh tử rồi!
Trong tốc độ ánh sáng, Phong Vân Vô Ngân dưới sự chênh lệch giời gian một giây khi muốn tránh né thì vai trái đã bị đạo kiếm quang ẩn chứa thần khí tức kia trực tiếp đánh trúng!
PHỐC ~~~~~
Toàn bộ thân thể Phong Vân Vô Ngân đều bay ra ngoài, trùng trùng điệp điệp ngã xuống, "PHỐC" một ngụm máu tươi bị phun tung tóe ra ngoài. Chỉ thấy trên vai trái Phong Vân Vô Ngân xuất hiện một miệng vết thường rất sâu, bất quá đáng sợ nhất cũng không phải vết thương bên ngoài này mà là một cổ thần khí tức đã trực tiếp sát nhập vào trong cơ thể Phong Vân Vô Ngân, bắt đầu phá hư trong cơ thể hắn.
Cổ thần chi kiếm khí này ở trong cơ thể Phong Vân Vô Ngân thình thành một Ma Thần hư ảnh, không ngừng gào thét, muốn phá hủy tất cả mọi thứ trong cơ thể Phong Vân Vô Ngân, nghiền ép không còn một mảnh, muốn hấp khô Phong Vân Vô Ngân.
PHỐC ~~~~
Phong Vân Vô Ngân lần nữa phun ra một ngụm máu tươi...
Thình lình, 10 ức hạt Thiên Địa Đan Điền bắt đầu cấp tốc vận chuyển trong cơ thể Phong Vân Vô Ngân, hình thành nên một đồ an ngân hà phồn tinh, bao lấy đạo kiếm khí kia, PHỤT PHỤT hấp thu lại. Khí tức yếu ớt của Phong Vân Vô Ngân lúc này mới dần dần khôi phục lại, hắn liền giữ im lặng, mắt lạnh nhìn Đoạt Mệnh Công Tử, âm thầm tích súc lực lượng, hơn nữa còn khổ tâm suy nghĩ đối sách..
- Chúc lão, tên này quả thật đã nắm giữ một ít huyết bí củathời gian và không gian, cũng giống như khi ta giao đấu với thiếu nữ thần bí kia ở trong núi hoàng đằng sau chuồng ngựa vậy, ta căn bản không thể nào đánh trúng nàng được. Bất quá Đoạt Mệnh Công Tử này so với thiếu nữ kia thì yếu hơn nhiều. Nắm giữ đối với thời gian và không gian pháp tắc cũng chỉ được chút da lông thôi.
- Ân, tên trước mắt này là một Chuẩn Thần. Thiếu nữ người thấy lúc trước là một Thần giai chân chính, cả hai không thể tính bằng lẽ thường được. Bất quá ngươi phải hảo hảo đối phó Đoạt Mệnh Công Tử này mới được, phải thừa dịp bất ngờ, trực tiếp đuổi giết hắn! Thần giai kiếm khí của hắn sát nhập vào cơ thể ngươi, hẳn khẳng định sẽ cho rằng trong cơ thể ngươi đã bị phá hư thành một mảnh bừa bộn rồi, bởi vậy, hắn sẽ dời lực chú ý khỏi người ngươi mà chú ý đến thanh Hoàng Kim Kiếm Cốt kia. Ngươi phải thừa dịp cơ hội đó trực tiếp đánh ra tuyệt chiêu Sát Thần quyền pháp, lấy cái mạng già của hắn!
Chúc lão cẩn thận nói
- Úc????!!!
Lúc này Đoạt Mệnh Công Tử kia cũng đang bao quát Phong Vân Vô Ngân, trong mắt cũng hiển hiện ra biểu lộ không thể tưởng tượng nổi:
- Thật đúng là da dày thịt béo, một chiêu Danh Kiếm thần giết của bổn công tử rõ ràng không thể cắt nát ngươi... Ân, thể chất rất tốt, đợi khi bổn công tử thu Hoàng Kim Kiếm Cốt vào tay sẽ quay lại luyện ngươi thành một pháp bảo hình người, cũng không tệ đâu... Ha ha ha, tuy rằng một kiếm của bổn công tử không chém chết được ngươi, bất quá Thần giai kiếm khí nhập thể, căn bản vốn không phải ngươi có thể hóa giải được. Trong cơ thể ngươi tất đã bị nát thành cặn bã rồi.
Phong Vân Vô Ngân cố ý thu Chân Long hư ảnh, Hỏa Phượng Hoàng hư ảnh vào trong cơ thể, giả bộ làm ra vẻ như hấp hối khiến Đoạt Mệnh Công Tử sinh lòng chủ quan. Kì thực, việc này cũng không thể trách Đoạt Mệnh Công Tử quá qua loa được. Trên thực tế, Thần giai kiếm khí thể, chỉ cần không phải là chuẩn thần cấp thì chỉ có một chữ chết thôi. Hắn không nghĩ tới, Phong Vân Vô Ngân tu vị biến thái, Thiên Địa Đan Điền có thể hấp thu hết thảy các dị chủng kiếm khí chân khí, hấp thu thiên hạ vạn vật...
- Khục ~~ khục khục...
Phong Vân Vô Ngân cố ý ho ra ra một ngụm huyết dịch.
Đoạt Mệnh Công Tử mỉm cười, chợt, quả nhiên không nhìn Phong Vân Vô Ngân, trực tiếp đi về phía thanh Hoàng Kim Kiếm Cốt kia, trong mắt hiện lên thân sắc si mê cực độ, quả thực chính là sắc thụ hồn dữ, hắn tự tay bắt lấy thanh Hoàng Kim Kiếm Cố kia, tựa hồ như cảm ngộ đạo lý kiếm thuật, trong mắt phóng ra vẻ vui mừng...
- Ah! Thật tốt quá! Thật tốt quá! Cho dù không dung hợp thanh Hoàng Kim Kiếm Cốt này vào cơ thể, mỗi ngày chỉ mang theo bên cạnh thôi cũng đã có công hiệu vô thượng đối với cảm ngộ, tu hành kiếm thuật rồi. Tốt, ta sẽ mang Hoàng Kim Kiếm Cốt này về, để phụ thân tự mình hộ pháp cho ta, tóm lại cũng có bảy, tám phần nắm chắc có thể cưỡng ép dung hợp với nó!
- Một khi dung hợp, ta ít nhất có thể bài danh top 3 trong thập đại tinh nhuệ đệ tử Danh Kiếm học phủ rồi! Hơn nữa còn có tiềm lực vô cùng, có tư cách cạnh tranh chứ viện trưởng kế nhiệm nữa... Ha ha ha ha ha ha...
Đoạt Mệnh Công Tử thật sự đắc ý phi phàm, quên hết tất cả cười phá lên.
Bỗng nhiên...
- Mơ mộng hão huyền!
Phong Vân Vô Ngân đột nhiên đứng lên, đột ngột, tâm niệm hắn vừa đông, kiếm tiên Đồ Lục trong nạp giới bỗng phun ra một lực hấp xả tuyệt cường.
XÍU... UU!!!!!!!
Thanh Hoàng Kim Kiếm Cốt đang vững vàng nằm trong tay Đoạt Mệnh Công Tử đột nhiên như bị điều khiển, bị Phong Vân Vô Ngân trực tiếp kéo tới bên người.
A... ~~~~~~~~~~
Trong chốc lát, Đoạt Mệnh Công Tử một tay treo giữa không trung, mặt hiện ra biểu lộ cực kì ngốc trệ. Một Chuẩn Thần, một nhân vật phong hoa tuyệt đại, biểu lộ lúc này lại như một tên não tàn tối dạ vậy, trong đôi mắt hoàn toàn không có tiêu cự.
Cũng đúng, vô luận là dưới tình huống nào, vật phẩm đã bị một Chuẩn Thần nắm chặt trong tay thì không thể nào dễ dàng bị đoạt đi vậy được.
Phải biết rằng, với tư cách là Chuẩn Thần, với tư cách là nhân vật cường hãn đã có thể vận dụng chút da lông đối với thời gian không gian pháp tắc, chung quanh thân thể hắn luôn vận hành một loại lĩnh vực, một loại lĩnh vực khinh thường bao trùm thời gian, không gian, trong phiến lĩnh vực này, hắn chính là vương giả...
Thế nhưng...
Hoàng Kim Kiếm Cốt bị hắn nắm chắc sao có thể dễ dàng vụt khỏi tay vậy được?
Điều này sao có thể?
Gương mặt ngốc trệ cứng ngắc của Đoạt Mệnh Công Tử bỗng trở nên phẫn nộ như bị tâm thân, điên cuồng như thế, thật giống như lão bà của mình bị người khác đoạt đi đè dưới háng vậy, khiến hắn không thể nào kiềm chế nổi cảm xúc của mình...
Điên rồi!
- Đáng giận! Hoàng Kim Kiếm Cốt! Ai dám cướp Hoàng Kim Kiếm Cốt của bổn công tử! Ta giết cả nhà ngươi!
Đoạt Mệnh Công Tử NGAO NGAO gào thét kêu lên!
- Ngay lúc này! Lấy cái mạng chó của ngươi!
Phong Vân Vô Ngân tích súc cả buổi, lực lượng đã kéo lên đến đỉnh phong, trong nháy mắt ngay khi tâm thần Đoạt Mệnh Công Tử hoàn toàn thất thủ...
- Thiên Long Bạo Ngược.
Oanh ~~~~~~~~~
Một đạo chân khí hình rồng vừa thô vừa to nương theo hư ảnh Hỏa Phượng Hoàng trực tiếp quật ra!
Linh hồn tỏa định!
PHỐC! PHỐC! PHỐC! PHỐC!
Luân phiên quất lên trên người Đoạt Mệnh Công Tử! Mỗi một lần quất, đều trọn vẹn Vạn Long chi lực, còn gia trì thêm Hỏa Phượng Hoàng chi viêm nữa!
Vậy mà nó cũng chỉ có thể khiến cho thân hình Đoạt Mệnh Công Tử run rẩy, lắc lư bất định!
- Lão tử đánh chết ngươi!
Phong Vân Vô Ngân một chiêu có hiệu quả, quấy rầy khí tức của Đoạt Mệnh Công Tử, đánh gãy chút vận dụng da lông của hắn đối với thời gian không gian pháp tắc, thân hình Phong Vân Vô Ngân liền bắn tới như đạn pháo, trực tiếp vọt tới, cận thân một chiêu Long Bạo Kích, trùng trùng điệp điệp đánh vào ngực Đoạt Mệnh Công Tử!
PHỐC ~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Một quyền này, vậy mà đánh ra bạo kích!
Trời có mắt rồi! Vạn Long chi lực, tăng vọt gấp 10 lần, trực tiếp đánh cho xương ngực Đoạt Mệnh Công Tử nát bấy, lồng ngực lõm xuống, cả người trực tiếp bay ra sau, trong miệng oa oa phún huyết!
- Ha ha ha ha! Đánh chết ngươi!
Phong Vân Vô Ngân khàn giọng cười to, trực tiếp đuổi theo hành hung hắn một trận!
PHỐC! PHỐC! PHỐC! PHỐC!
Quả thực là từng quyền đến thịt!
Thêm vào Thiên Long Bạo Ngựợc vẫn một mực quấy rối quật Đoạt Mệnh Công Tử, khiến Đoạt Mệnh Công Tử ốc còn không mang nổi mình ốc, lại trúng một cái Long Bạo Kích, bây giờ đã không còn chút lực hoàn thủ nào nữa!
Phong Vân Vô Ngân dụng cả tay chân, giống như đập nện một bao cát vậy, hành hùng Đoạt Mệnh Công Tử đủ kiểu chân đá, ném lên không trung, nện xuống mặt đất, lên gối...
Hành hung Chuẩn Thần, thật là đã ghiền a!
Phong Vân Vô Ngân lợi dụng lúc Đoạt Mệnh Công Tử thất thần, hơn nữa một chiêu Thiên Long Bạo Ngược tập trung linh hồn lại càng may mắn đánh ra được Long Bạo Kích, sự kết hợp của mấy nhân tốt đã đã khiến Phong Vân Vô Ngân hành hạ Đoạt Mệnh Công Tử! Hoàn toàn xem Đoạt Mệnh Công Tử thành một cái bao cát, tùy ý ẩu đả!
Chỉ thấy Đoạt Mệnh Công Tử bỗng nhiên bị Phong Vân Vô Ngân ném vào bầu trời, chờ thân hình hắn rơi xuống, nghênh đón Đoạt Mệnh Công Tử chính là cú lên gối của Phong Vân Vô Ngân, khiến đuôi xương cụt của Đoạt Mệnh Công Tử bị đụng nát không biết bao nhiêu lần. Hoặc là Phong Vân Vô Ngân ôm ngang Đoạt Mệnh Công Tử, xông lên thiên không, rồi sau đó lại hung hăng ném đi! Tạo thành một cái hố hình người rất thê thảm trên mặt đất. Tàn nhẫn hơn chính là Phong Vân Vô Ngân vất Đoạt Mệnh Công Tử lên mặt đất, còn mình thì nhảy lên cao hơn mấy trăm ngàn mét, sau đó lại rơi xuống dưới, hai chân hung hăng dẫm nát ngực hoặc là bụng của Đoạt Mệnh Công Tử...
Dã man!
Phong Vân Vô Ngân giống như một tên dã man, hành hạ Đoạt Mệnh Công Tử đủ kiểu! Hơn nữa, Phong Vân Vô Ngân cũng không phải là một tên dã man bình thường, mà là một tên dã man thể nội ẩn chữa lực lượng 11000 long! Một tên đồ tể!
Bất kỳ ai cũng không chịu nổi Phong Vân Vô Ngân hành hạ như vậy cả!
Trọn vẹn đánh nửa giờ! Tràng diện cực độ khiến người khác tức lộn rộn! Cuối cùng, đánh cho Đoạt Mệnh Công Tử thành một bãi bùn nhão, cốt cách cơ bắp quanh thân toàn bộ bị đánh nhừ, văn minh thế giới trong cơ thể, Đế cấp pháp tắc, kiếm khí, kiếm ngân, đều bị đánh nát toàn bộ!
- Hô ~~~~~
Phong Vân Vô Ngân thở một hơi thật dài, cảm giác thấy mình cũng đã có chút mệt mỏi:
- Chuẩn Thần quả nhiên da dày thịt béo, chịu đòn rất tốt a...
- A... ~~~~~~ tiểu Oa Nhi, ngươi rõ ràng có thể trực tiếp triệu hoán ra Chân Long, vì sao lại muốn ẩu đả từng quyền như thế...
Chúc lão ở trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân kinh ngạc nói.
- Úc ~~ ta đánh đến phát nghiện...
Phong Vân Vô Ngân sờ sờ mũi:
- Hành hung Chuẩn Thần, đây là một chuyện phi thường thoải mái, nhất định phải từng quyền đánh chết mới có hương vị...
-...
Chúc lão im lặng, sau nửa ngày, mới lẩm bẩm nói
- Tiểu oa nhi, thủ đoạn của ngươi, so với tưởng tượng của ta còn hung tàn hơn gấp trăm lần a...
Phong Vân Vô Ngân nhịn không được cười lên:
- Chúc lão, ta nói giỡn thôi, ta chỉ đơn giản là muốn tự kiểm nghiệm một phen, xem thử năng lực phòng ngự của Chuẩn Thần mạnh thế nào thôi. Qua Đoạt Mệnh Công Tử này mà xem thì... Chuẩn Thần quả thật lợi hại, lực công kích mạnh, lực phòng ngự cũng rất không tầm thường. Ta cố sức đánh hồi lâu mới khiến thời gian không gian pháp tắc, Đế cấp pháp tắc quanh quần quanh thân thể hắn thành phấn vụn... Nếu sau này ta gặp phải Chuẩn Thần thì trong lòng cũng có được đánh giá nhất định rồi.
Nói xong, Phong Vân Vô Ngân từ trong thi thể Đoạt Mệnh Công Tử tìm ra được một quả nạp giới, cũng chẳng quan tâm nhỏ máu nhận chủ xem xét làm gì, hắn trực tiếp ném vào trong nạp giới của mình. Sau đó hắn đưa mắt xem xét, cuối tầm mắt, trên một vách núi đá phủ đầy rêu xanh xuất hiện một cửa sắt màu sắc cổ xưa pha tạp.
- Tiểu oa sinh, đầu Sinh Đạo này, tựa hồ là đi thông vào trong Vạn Kiếm Sơn Trang thì phải... Ngươi muốn tiếp tục tiên lên, hay là lùi về, rời khỏi Vạn Kiếm Sơn Trang...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.