Bá Khí

Chương 449: Long Phương nhất thể, quét ngang bát hoang !




- Được rồi, trước ta đi ra ngoài, không quấy rối các ngươi, ta sẽ che đậy toàn bộ gian nhà tranh này, không có bất luận kẻ nào lén nhìn được…
Nói xong, Hiên Viên sư huynh liền ly khai.
- Chờ một chút… Hiên Viên… Hiên Viên sư huynh… Việc này… Việc này… Ta… Ta không quá…
Trình Dao run rẩy, lắp bắp nói.
Lúc này, Trình Dao đối diện với lần xấu hổ, ngượng ngùng nhất trong đời, khó khan, quẫn bách. Mắt thấy chính mình muốn bắt đầu cứ trị Phong Vân Vô Ngân, nàng chỉ có thể thành thành thật thật nói…
- Sư huynh… Ta… Ta sẽ không….
Nói xong, nàng không nhịn được nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân.
Chỉ thấy Phong Vân Vô Ngân nằm ngửa trên giường, hô hấp gián đoạn, hai mắt nhắm nghiền, khuôn mặt trắng nõn anh tuấn cũng vì tiêu hao sinh mệnh lực, trở thành gày gò, tái nhợt, tiều tụy mười phần. Những vết thương loang lổ trên người, nhìn vào thấy giật mình. Thỉnh thoảng cũng thấy, khóe miệng Phong Vân Vô Ngân bỗng nhiên khẽ động, phát sinh tiếng ngâm khe khẽ, tựa hồ đang chịu đựng cơn đau đớn nào đó…
Khí tức Chân Long nhàn nhạt kia phát ra từ thể chất Chân Long, khiến Trình Dao tan nát cõi lòng, đau đớn vô cùng! Hận không thể lập tức lấy thân mình cứu tỉnh Phong Vân Vô Ngân.
- Sư huynh, chuyện này từ đầu ta vẫn cam tâm tình nguyên. Vì muốn cứu tỉnh Phong Vân Vô Ngân, khôi phục lại như cũ, cái gì ta cũng nguyện ý làm, thế nhưng… Ta.. Ta không… Thực sự không…
Trong lòng Trình Dao cũng vội vàng xao động.
- Ta không… Hiện tại phải làm sao bây giờ?
- Này… Này… Ta, ta tu hành vạn năm, đạt thành đệ tử tinh anh của học phủ, quyền cao chức trọng, có điều…. Này… Chuyện này… Ta, ta… Cũng không…
Hiên Viên sư huynh nhức đầu, có điều rất nhanh, ánh mắt hắn liền sáng ngời, gật gật đầu nói:
- Ta có biện pháp rồi!
Bất ngờ trong lúc đó, Hiên Viên sư huynh vung tay áo, truyền bá ra một trận rung động không gian, năng lượng đặc thù đan xen thời không, lan tràn bừa bãi. Sau một khắc, hơn mười thiếu nữ xinh đẹp, mặc bố ý xuất hiện tại trong nhà tranh.
- Chủ nhân, xin chào ngài! Không biết chủ nhân triệu kiến có chuyện gì?
Hơn mười thiếu nữ cùng nhau khom người hành lễ. Những thiếu nữ này, mỗi người đều nhiễm theo một ít tiên khí, phảng phất như yên hỏa tiên nữ, cốt cách thanh kỳ, toàn bộ đều là tỳ lữ do Hiên Viên sư huynh kỹ càng chọn lựa đi ra.
- Ách, là thế này, trong các ngươi, ai từng có kinh nghiệm làm chuyện nam nữ? Nhanh nhanh đứng ra!
Hiên Viên sư huynh vội vàng nói.
- A?
Hơn mười tỳ nữ đều kinh ngạc, trên mặt nổi rặng mây hồng, mỗi người đều ngại ngùng vô cùng, có điều các nàng đều rất tôn kinh Hiên Viên sư huynh, nói gì lập tức nghe lấy. Nhất thời có ba thiếu nữ đứng dậy, cất giọng nhỏ như muỗi bay, nói:
- Bẩm báo chủ nhân, lúc tiểu tỳ còn trẻ, đã từng… Đã từng có qua… Từng có một ít… Kinh nghiệm…
Ba thiếu nữ này, trong nét thanh tú, còn lộ ra một ít quyến rũ, mi mắt truyền tình.
- Tốt! Tốt! Ba người các ngươi đi!
Hiên Viên sư huynh mừng rỡ nói:
- Các ngươi phụ trách dạy Trình Dao sư muội… Ách, được rồi, những người khác đều lui đi, không nên ở chỗ này quấy rối…
Hiên Viên sư huynh vung tay áo, truyền tống toàn bộ những tỳ nữ còn lại rời đi, chính hắn cũng rời khỏi nhà tranh.
Toàn bộ nhà tranh chỉ còn lại ba tỳ nữ, Trình Dao, cùng với Phong Vân Vô Ngân đang nằm trên giường…
Hiên Viên sư huynh vừa rời đi, ba tỳ nữ kia liền thở phào nhẹ nhõm, trên mặt cũng hiển hiện ra một ít mị thái, hiếu kỳ. Một tỳ nữ có vẻ cứng tuổi nhất trong đó liền đi tới, kéo tay Trình Dao, nói:
- Vị sư tỷ này, ngươi đây là?
Trình Dao cắn răng, nói ra vấn đề khó xử của mình.
- Phốc… Sư tỷ thật trong sáng a…
Ba tỳ nữ đều không nhịn được bật cười. Có điều, Trình Dao nói cũng khiến rung động một ít ái niệm đọng lại trong lòng các nàng nhiều năm, bèn trực tiếp trêu chọc. Các nàng liền kéo Trình Dao, chạy đến bên giường Phong Vân Vô Ngân nằm, cười nói:
- Sư tỷ, người nghe cho kỹ, dựa theo cách của chúng ta làm đi…
- Đầu tiên, người…
Kết quả là, Trình Dao được ba tỳ nữ này đứng ngay bên chỉ đạo, dùng động tác cực kỳ trúc trắc, chủ động với Phong Vân Vô Ngân…
Trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân, vang lên thanh âm Chúc lão…
- *** nó! Tiểu oa nhi, diễm phúc ngươi không cạn a! Lần này may mắn có một nữ tử thể chất Hỏa Phượng Hoàng… Bằng không, thương thế này của ngươi thật sự khó giải quyết! Số phận, số phận, tiểu oa nhi ngươi, mỗi lần đều có số phận vô cùng tốt. Lần này được cô gái nhỏ kia hiến dâng trinh tiết, thể chất của ngươi sẽ phát sinh lột xác, nhận được chỗ tốt thật lớn… Mẹ nó… Quá nóng bỏng rồi, không được! Lão tử phải ẩn nấp thôi, không thèm quan tâm…
Sau khi thất bại hơn mười lần, rốt cuộc Trình Dao đã thành công…
Một cỗ đau đớn thấy tâm, khiến Trình Dao gần như khống rống lên, có điều, sau khi cơn đau qua đi, Trình Dao liền cảm giác được, từ bên phía Phong Vân Vô Ngân truyền qua đây một tia năng lượng cực kỳ nóng rực, mênh mông cuồn cuộn, vĩ đại, trực tiếp quán thâu tiến vào trong cơ thể nàng! Cùng lúc đó, từ trong cơ thể nàng cũng thẩm thấu ra một ít năng lượng thần bí.
Hai loại năng lượng giao hòa, bổ khuyết hỗ trợ lẫn nhau!
Một cảm giác sảng khoái không thể diễn tả, trực tiếp chinh phục Trình Dao!
Trình Dao bắt đầu không thể khống chết, khẽ ngâm lên…
Ba tỳ nữ kia ở một bên thấy tâm viên ý mãn, toàn thân bủn rủn ngứa ngáy… Có điều, các nàng thân là hạ nhân, không dám có suy nghĩ gì khác, cũng không dám nhìn nhiều thêm, lúc này liền rời khỏi nhà tranh.
Bất ngờ tỏng lúc đó, tại trong cơ thể Phong Vân Vô Ngân thoát ra một hư ảnh Chân Long! Trong cơ thể Trình Dao, cũng bay ra một hư ảnh Hỏa Phượng Hoàng!
Hư ảnh Chân Long và hư ảnh Hỏa Phượng Hoàng bắt đầu quay chung quanh nhà tranh, xoay tròn, truy đuổi lẫn nhau, phát sinh ra tiếng kêu to, vô số tường vân thụy khí bắt đầu quanh quẩn gian nhà tranh này.
Cùng lúc đó, những vết thương trên cơ thể Phong Vân Vô Ngân bắt đầu khép lại với tốc độ mắt thường cũng nhìn ra! Những vết thâm xanh, đỏ bắt đầu mờ dần.
Khuôn mặt suy nhược gày gò của Phong Vân Vô Ngân, bắt đầu hồng nhuận, đầy ắp lên.
Thời gian trôi qua…
Đủ mấy canh giờ, mãi cho tới khi bầu trời tối đen, Trình Dao vẫn chưa đi ra khỏi nhà tranh.
Hiên Viên sư huynh, Trình Thiết Sơn đứng ở trên một sườn núi phía xa, dõi mắt nhìn về nhà tranh, bọn họ cũng không phóng thức niệm kiểm tra tình huống bên trong nhà tranh.
- Hiên Viên sư huynh, muội muội ta… Thế nào rồi?
Trình Thiết Sơn mơ hồ dò hỏi.
- A… Không có gì… Trình Dao tiểu sư muội đang chữa thương cho Vô Ngân sư đệ… Đúng vậy, chữa thương mà thôi, ngươi không cần khẩn trương…
Nói xong, Hiên Viên sư huynh sờ sờ mũi, lẩm bẩm:
- Thể chất Hỏa Phượng Hoàng và thể chất Chân Long, quả nhiên đủ cường hãn, đã mấy canh giờ trôi qua, tựa hồ còn chưa kết thúc…
Phong Vân Vô Ngân tựa như đang trong một giấc mông.
Một giấc xuân mộng lung linh, mỹ lệ.
Hắn mơ thấy chính mình và lão Thanh Thanh, đang điên loan đảo phượng, thỏa thích hoan hảo với nhau.
Hơn nữa, trong lúc hoảng hốt đó, hắn cảm giác được khí kính Chân Long khô cạn trong cơ thể mình, ngay cả tiểu thế giới Chân Long đã hoàn thành chữa trị. Không chỉ hoàn thành chữa trị, hơn nữa mỗi một đạo khí kính Chân Long, đều tráng kiện và hoàn mỹ hơn.
Bỗng nhiên, Phong Vân Vô Ngân cảm giác được, toàn bộ thể xác, tinh thần và linh hồn chính mình đang ngâm trong cảm giác nóng rực vô hạn vô biên, loại cảm giác này cũng không khói chịu, không phải dày vò, ngược lại cực kỳ ấm áp.
Đến sau, chuyện tình thần dị xảy ra!
Phong Vân Vô Ngân thấy một con Hỏa Phượng Hoàng cực lớn, không ngừng bay lượn rồi trực tiếp bay vào tiểu thế giới tại trong cơ thể mình, sản sinh cộng minh với vô số khí kính Chân Long!
Chiếp chiếp!
Rống! Rống!
Hỏa Phượng Hoàng và khí kính Chân Long cùng nhau bay lượn, giao hòa một chỗ. Từ Hỏa Phượng Hoàng phát ra một ít năng lượng nguyên tốt hệ hỏa, đầy đủ dung nhập vào trong mỗi một đạo khí kính Chân Long.
Oanh!
Oanh!
Oanh!
Từng đạo chân khí hình rồng bỗng dưng đè éo đi ra trong hư không, thể hồ quán đình, rót vào trong cơ thể Phong Vân Vô Ngân.
Không thể tưởng tượng được, lực lượng Phong Vân Vô Ngân đang liên tiếp kéo lên.
Tất cả những việc này, đều tuyệt vời, thần kỳ như vậy.
Một loại phù hợp vô hạn, cảm giác trời sinh một đôi, khiến Phong Vân Vô Ngân thu được khoái cảm khó có thể diễn ta bằng lời…
Sáng sớm ngày hôm sau…
- A?
Phong Vân Vô Ngân giật mình, lông mi giật giật, hai mắt chậm rãi mở ra, liền thấy chính mình đang ở trong một gian nhà tranh, ánh sáng mặt trời chiếu qua song cửa đi vào, khiến hai mắt Phong Vân Vô Ngân đau đớn một trận, hắn nhanh chóng nhắm mắt lại.
- Hắc hắc hắc…
Trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân, vang lên tiếng cười cực độ hèn mọn của Chúc lão.
- Tiểu oa nhi, tiểu tử ngươi, lần này nhân họa đắc phúc, đụng phải đại vận rồi! Ha ha ha, ngươi giết chết toàn bộ mười đại đệ tử ngoại môn học phru Tử Anh, có điều đổi lấy thân thể trọng thương, còn tùy tiện một chiêu quyền thuật tất sát, khiến cho bản thân thành dầu cạn đèn tắt, hầu như hao trọn sinh mệnh tiềm lực.
- Vốn thương thế của ngươi rất khó có thể khôi phục được như cũ, không nghĩ tới, ngươi nhân họa đắc phúc, hiện tại ngươi nội thị thử xem… Ha ha ha… Thu được chỗ tốt thật lớn đây…
Phong Vân Vô Ngân hồ nghi batasd dịnh, nội thị…
- Cái gì? Ta… Lực lượng của ta, dĩ nhiên tăng lên tới ba long? Này… Này… Điều này sao có thể…
Phong Vân Vô Ngân hoàn toàn bị chấn kinh…
Trước, hắn không gia trì Thần Lực Chùy nhập thể, cũng chỉ có được lực lượng hai nghìn sáu trăm long, thế nhưng, hắn phát hiện chính mình đã đạt được thần lực ba long rồi!
Hắn hầu như gia tăng gấp đôi lực lượng tinh khiết.
Hơn nữa, mỗi một đạo khí kính Chân Long, bên trên đều bàn nhiễu một hư ảnh Hỏa Phượng Hoàng nho nhỏ, long phượng cùng múa, tựa kỳ quan.
Tiểu thế giới Chân Long trong cơ thể, tòa Long miếu kia, loang lổ thiêu đốt thần hỏa kỳ dị, một pho tượng Hỏa Phượng Hoàng cực lớn, chiếm dữ tại bên trên Long miếu, kêu to “Chiếp chiếp”.
Phong Vân Vô Ngân chỉ biết, hiện tại chính mình đánh ra một quyền, ngoại trừ lực lượng, thậm chí còn có thêm một ít năng lượng thần hỏa, đốt cháy tất cả, long phượng nhất thể, quét ngang bát hoang.
- Chúc lão! Này… Đến tột cùng có chuyện gì xảy ra… Ta… Ta lại thu được kỳ ngộ gì rồi…
Phong Vân Vô Ngân kinh tâm động phách.
- Kỳ ngộ thì không có, chỉ là…
Thanh âm Chúc lão càng lúc càng hèn mọn.
- Ngươi thu được những thứ này, là bởi vì, ngươi ngủ với một nữ nhân… Ha ha ha!
- Hí… Cái gì?
Phong Vân Vô Ngân quả thực kém điểm hét lớn lên.
Lúc này, hắn quả nhiên cảm giác được, trong lòng chính mình có một đoàn nhuyễn ngọc ôn hương, chóp mũi liền ngửi được hương thơm vô cùng, tim hắn đập loại, chậm rãi mở mắt…
Chỉ nhìn thấy trong lòng chính mình, một nữ tử đáng yêu, người ngọc như tuyết đang nằm cuộn tròn. Nữ tử này nhắm mắt ngủ say, hô hấp đều đều, trên mặt lưu lại một ít vệt nước mắt, có điều biểu tình lại tràn đầy hạnh phúc và ngọt ngào, còn có một cỗ vị đạo nồng đậm.
Kia không phải Trình Dao thì là ai?
Phong Vân Vô Ngân vừa cảm giác tỉnh dậy, liền phát hiện thương thế của mình đã khỏi hẳn, sinh mệnh lực tiêu hao được bổ sung hoàn mỹ. Trên người vốn bị bỏng nhiều chỗ, từng vết xanh vết đỏ, lúc này không chỉ khôi phục lại trạng thái nhẵn nhụi trắng nõn, hơn nữa, bên tầng ngoài da thịt, bằng mắt thường có thể phát hiện một ít hư ảnh hỏa diễm màu hồng nhạt đang thiêu đốt. Chợt vừa nhìn, giống như là da thịt Phong Vân Vô Ngân đã biến thành trắng hồng, thần dị mười phần.
Loại da thịt trắng hồng này, kể cả nội tạng, nói về phẩm chất, thậm chí còn cường hãn hơn mấy lần so với thể chất Chân Long trước đó của hắn. Cảm giác được một ít vị đạo dày đặc, cứng cỏi, bất hủ, nóng rực, vĩ địa, long hổ giao hội…
Càng không thể tưởng tượng nổi chính là, trong cơ thể Phong Vân Vô Ngân xuất hiện cảnh quan long phượng kỳ dị, tại tình huống không gia trì Thần Lực Chùy, lực lượng thân thể đạt được ba long, bên trong tiểu thế giới Chân Long dũ phát vững chắc, xu hướng hoàn mỹ, lưu động văn minh.
Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?
Bất ngờ, Phong Vân Vô Ngân liền phát hiện, trong lòng mình đang cuộn tròn một nữ thể ấp áp thơm nức, trần như nhộng, da thịt trắng nõn như răng ngà, trơn bóng, không chút tỳ vết. Đồng thời, trong mỗi lỗ chân lông trên nữ thể này, còn không ngừng phún xuất ra từng đạo tia sáng nhỏ như sợi tóc. Hơi nhìn kỹ một chút, liền phát hiện những tia sáng này, thực tế chính là từng đạo hư ảnh khí kính Chân Long.
- A!
Phong Vân Vô Ngân bỗng nhiên gầm nhẹ một tiếng…
- Trình Dao… Dao tỷ? Này… Đây là vì sao… Ta… Ta vì sao với Dao tỷ…
Khi Phong Vân Vô Ngân hoàn toàn tỉnh lại, nhìn thấy một màn trước mắt, không khỏi triệt để sửng sốt.
Hắn lại nhìn chính mình, cũng là trần như nhộng.
Hắn thực sự không quá minh bạch, vì sao chính mình vào Trình Dao lại đi tới trình độ này, cùng trần như nhộng nằm ở trên giường…
Vừa nhìn Trình Dao, khuôn mặt linh lung đáng yêu, vô cùng mịn màng, trên đó ngoại trừ vẻ may mắn hạnh phúc, ngọt ngào, chút dư vị đau đớn, cũng còn có vẻ mệt mỏi rã rời. Thế nên, khi Phong Vân Vô Ngân tỉnh giấc, đồng thời gầm nhẹ lên một tiếng, cũng không đánh thức Trình Dao dậy.
Phong Vân Vô Ngân loáng thoáng minh bạch, rốt cuộc chính mình và Trình Dao đã làm tới chuyện gì!
Có điều, tuy rằng Phong Vân Vô Ngân đã có thê thất, thế nhưng hiện tại làm tới chuyện này, Phong Vân Vô Ngân cũng không có nửa điểm hối hận. Thậm chí, trong nội tâm hắn còn có một chút thỏa mãn, đắc ý, ấm áp. Hắn cảm giác được, tại trên linh hồn, hắn và Trình Dao đã hoàn thành một lần giao hoa, cả thể xác và tinh thần hai người đều hỗn hợp vô hạn, không phân biệt được.
Một cảm giác thắm thiết, yêu thương bắt đầu lan tràn trong nội tâm Phong Vân Vô Ngân, càng lúc càng không thể vãn hồi. Đây chính là lực hấp dẫn theo bản năng giữa thể chất Chân Long và thể chất Hỏa Phượng Hoàng. Hiện tại, hai người kết hợp, loại hấp dẫn này liền biến thành cảm giác yêu thương vượt núi cao, biển rộng.
Đối với Trình Giao, Phong Vân Vô Ngân nghĩ mình càng nên chăm sóc tỉ mỉ, cũng không đành lòng kéo nàng tỉnh dậy trong giấc mộng đẹp. Hắn quay qua dùng linh hồn truyền âm, thì thào với Chúc lão:
- Chúc lão, vừa có chuyện gì xảy ra? Ta trong lúc hồ đồ, tựa hồ đã làm cái gì đó?
Chúc lão hèn mọn nói:
- Ngươi làm chút gì? Ha ha ha, ngươi cẩn thận kiểm tra thân thể động lòng đang nằm gọn trong lòng mình một chút đi…
- Ách…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.