Bá Khí

Chương 169: Chiếm đoạt tài nguyên




Trên mặt đất xuất hiện một vết lõm.
Phong Vân Vô Ngân chần chừ một chút, tán tu kia vẻ mặt ảm đạm lên tiếng:
- Đại nhân, ngài hãy cầm lệnh bài đặt vào vết lõm kia, là có thể khỏi động được trận pháp.
Phong Vân Vô Ngân khẽ cắn môi, rồi sau đó cúi người xuống nhẹ nhàng đặt lệnh bài vào trong vết lõm. Bất chợt, toàn bộ trận pháp trở nên lay động, đồng thời lún xuống phía dưới.
Một mẫu đất nơi Phong Vân Vô Ngân đặt chân đều lún xuống.
Dần dần, Phong Vân Vô Ngân phát hiện, chỗ mà mình đứng đã nằm bên trong một đường hầm, đường hầm này dùng thủy tinh toong suốt tạo thành. Nhìn xuyên qua thủy tinh, có thể thấy rõ được ở bên ngoài các loại khoáng thạch đủ màu sắc.
Tiếp tục đi xuống phía dưới.
- Động tiên của Hoàng Tuyền đảo các ngươi thật đứng là bí mật!
Phong Vân Vô Ngân nhịn không được lên tiếng trêu chọc.
Tán tu kia ho khan một tiếng, khổ sở nói:
- Đó là do môn phái tán tu chúng ta tài nguyên tu luyện vồ cùng thiếu thổn, so ra kém tông môn rất nhiều. Tài nguyên động tiên mà liệt tổ liệt tông truyền thừa xuống rất ít, đương nhiên phải bí mật, nếu không bị các môn phái tán tu khác hoặc là tông môn cướp đoạt đi, chẳng phải là toàn bộ cãn cơ bị hủy sao.
Tán tu kia nói ra quả thưc cũng có chút đạo lý.
Đường hầm thủy tinh này dường như dài tới nghìn thước, Phong Vân Vô Ngân đẵ đi xuống một hồi lâu mới tới được đáy.
Ngước mắt nhìn xung quanh, bất chợt phát hiện ra, bên ngoài đường hầm thủy tinh lúc này hiện ra đủ các loại san hô, núi non dưới biển, tôm cá, hải tảo...
Hóa ra đã đi tới đáy biển!
Trong đáy biển này có lơ lửng một khối bảo thạch phát quang vô cùng lớn, toong suốt rực rỡ, tỏa ra những tỉa sáng mênh mông, chiếu sáng cả một khu vực lớn. Những tia sáng này vô cùng thần dị, cứ vậy mà cắt đứt nước biển bốn phương tám hướng xung quanh.
Hóa ra chính là một viên tị thủy bảo châu.
Ở toong khu vực mà tia sáng kia bao phủ, có một số sơn mạch dưới đáy biển, trên đó xây dựng cung điện phòng ốc. Cũng ở trong khu vực này, rải rác từng khối tiên thiên cương khí tựa như thực chất, màu trăng đục, tựa như sương mù dưới đáy biển. Đại khái có khoảng mười khối tiên thiên cương khỉ như vậy. Ngưng tụ mà không tiêu tản.
Mặt khác còn có vài khối tiên thiên tử khí thể tích khá nhỏ ngưng tụ thành những đám miêu trôi dạt.
- Nơi này, chính là... Chính là tiên gia phúc địa của Hoàng Tuyền đảo chủng ta.
Tán tu kia giới thiệu:
- Đại nhân, ngài cũng thấy đấy, tiên gia phúc địa của Hoàng Tuyền đảo chúng ta quá nhỏ bé, tiên thiên cương khí cực kỳ hữu hạn, tiên thiên tử khỉ đã ít lại càng ít, so với tiên gia phúc địa tông môn các ngươi quả thực chỉ là con cháu, ngài càng nhìn càng thấy chướng mắt, xin ngài hãy nhanh nhanh rời khỏi nơi này đi. Đấy chính là căn cơ của Hoàng Tuyên đảo chúng ta...
- Câm miệng!
Phong Vân Vô Ngân quát lớn một tiếng, thầm nghĩ, quả nhiên nơi này chính là một khối tiên gia phúc địa, lại còn được xây dựng ở dưới đáy biển. Tổ tiên Hoàng Tuyền đảo thật đúng là rất cẩn thận. Chẳng qua khối tiên gia phúc địa này cũng thực sự quá nhò, so với khối tiên gia phúc địa mà cha vợ Lý Vạn Tiên nắm toong tay còn nhò hơn gấp trăm gấp ngàn lần.
Bởi vậy có thể thấy được, thế lực của Hoàng Tuyền đảo tương đối nhỏ bé.
Nhỏ thì nhỏ, nhưng đối với Phong Vân Vô Ngân hiện giờ một nghèo hai trăng, vẫn được coi là một bảo tàng.
Phong Vân Vô Ngân trực tiếp bước ra khỏi đường hầm, bước chân đạp trên cát đá dưới đáy biển, trong mùi còn ngửi thấy mùi vị tanh nồng của nước
 biển.
Tị thuỷ thần châu quả thực là thần kỳ, hoàn toàn chia cắt nước biển ở bốn phương tám hướng, phân cách tạo ra một khoảnh không gian này.
Phong Vân Vô Ngân trực tiếp ném tên tán tu Tiên Thiên kia trên mặt đất, lạnh nhạt nói:
- Lão tử ngày hôm nay tâm tình đang tốt, tạm thời không giết ngươi, ngươi thành thành thật thật ờ đó, đừng có làm gì, nếu dám có hành động thiếu suy nghĩ, mưu đồ gây rối, trực tiếp giết chết!
- Vâng, vâng, tiểu nhân đương nhiên không dám.
Tán tu kia rat hèn mọn, sau khi bị Phong Vân Vô Ngân dọa cho kinh sợ, giờ này nói gì nệhe nấy, không dám có chút dị tâm nào, thành thật khoanh chân ngồi dưới đat.
Phong Vân Vô Ngân hoạt động gân cốt một chút, sau đó cũng khoanh chân ngoi xuống, 6656 hạt thiên địa đan điền ầm ầm xuất hiện, như một đám cuồng phong, trực tiếp dung nhập vào bên trong một đám mây tiên thiên cương khí lớn cỡ nửa mâu, cùng lúc đó, Tiên Thiên giao long trong đan điền cũng vẻo một tiếng xông ra, tử khí đằng đằng, hung thần ác sát, trực tiếp chui hẳn vào bên trong đám mây tiên thiên cương khí kia điên cuồng hấp thu.
Tôm cá đang bơi ở bốn phương tám hướng đều bị hung uy hoang dã của Tiên Thiên giao long làm cho kinh sợ, ào ào tránh lui.
Tán tu kia cũng kinh sợ không nhẹ, ánh mắt trợn ngược lên, tròng mắt như nhô hẳn ra ngoài, nhìn chằm chằm vào Phong Vân Vô Ngân.
Chỉ qua tầm mười phút đồng hồ, phiến cương khi kia đã bị Tiên Thiên giao long cùng với 6656 hạt thiên địa đan điền luyện hóa không còn một mảnh.
Phong Vân Vô Ngân vẫn chưa thỏa mãn, lại đi tới khối cương khí thứ hai, trong miệng lẩm bẩm:
- Tiên thiên cương khí nơi này, phẩm chất không bằng được mấy khối cương khỉ linh thạch ta hấp thu lúc trước, chỉ có thể nói là tạm được mà thôi.
Tán tu kia tròng mắt đều đã sắp rớt xuống đất, không phải chứ? Khối cương khí kia nếu như để cho một võ giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh đỉnh phong ngày đêm không ngừng hấp thu, tu luyện tròn năm ngày mái có thể hấp thu hết được... Hẳn... Hắn lại có thể nuốt hết khối cương khí kia toong thời gian chưa hết một chén trà nhỏ... quả thực không thể nào tin nổi...
Phong Vân Vô Ngân lại tới phía dưới khối cương khí thứ hai, khoanh chân ngồi xuống, thúc giục thiên địa đan điền cùng vói Tiên Thiên giao long bắt đầu hấp thu.
Lượng huyền khí của Phong Vân Vô Ngân liên tiếp tăng lên. Tử khí bên ngoài thân thể Tiên Thiên giao long cũng càng thêm ngưng thực, càng thêm nồng nặc.
Một bảo tàng nho nhỏ, đối với Phong Vân Vô Ngân lúc này mà nói, cũng mang lại lợi ỉch rất lớn.
Đương nhiên, Phong Vân Vô Ngân có thể thuận lợi tiến vào tiên gia phúc địa của Hoàng Tuyền đảo, còn phải cảm ơn 5 tên truy binh bá đạo Tiên Thiên Tử Khi cảnh kia, là bọn hắn giúp cầm chân hầu như toàn bộ binh lực Hoàng Tuyền đảo, mới mang tới cơ hội để Phong Vân Vô Ngân làm kẻ trộm.
Không bao lâu sau, Phong Vân Vô Ngân lại hấp thu hoàn toàn khối tiên thiên cương khỉ thứ hai, không để thừa lại chút nào.
Phong Vân Vô Ngân tiếp tục đi tới bên dưới khối tiên thiên cương khí thứ ba.
Tán tu kia nhịn không được kêu lên:
- Đại nhân, ngài... ngài kiềm chế một chút. Đây chính là tài nguyên tu luyện còn sót lại của Hoàng Tuyền đảo chúng ta. Ngài làm vậy là đoạn tuyệt căn cơ của Hoàng Tuyền đảo chúng ta đó...
- Câm miệng! Mẹ nó, tiếp tục làm ồn, ta sẽ giết ngươi!
Phong Vân Vô Ngân lớn tiếng quát lên.
Tán tu kia lập tức im bặt, không dám nói thêm nửa lời nào nữa.
Phong Vãn Vô Ngân thoả thích hấp thu tiên thiên cương khí nơi này.
Một nơi khảc.
Bầu trời Ác Quỷ Điện.
5 tên võ giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh đứng ngạo nghễ bay giữa bầu trời, toàn thân bao bọc trong tử khỉ cuồn cuộn, tử khỉ sôi trào như nham thạch nóng chảy, trong tay môi người đều cầm theo binh khí, bỉnh chân như vại, chỉ điểm giang sơn, coi mạng người như cỏ rác.
Trên bầu trời, nhân mã Hoàng Tuyền đảo cũng chen chúc lơ lửng, phân biệt bộc phát ra cương khí, tử khí, chuẩn bị liều mạng một trận.
La Bách Anh, Tống Bách Diệp, Trần Bách Hào, ba gã đệ tử tinh nhuệ Thần Kiếm tông, cương khỉ quanh thân cũng sôi sục, đều cầm bảo kiếm, thần sắc ngưng trọng không gì sánh được.
Bọn họ nhạy cảm phát hiện ra, 5 cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh trước mắt đều là tinh nhuệ của tông môn chính thống, không phải là một đám tán tu ô hợp. Bất kể một người nào cũng đều có thực lực chống đỡ cả ba người bọn họ liên thủ.
- Ha ha ha! Ba con gà con! Năm người huynh đệ chúng ta quanh năm mạo hiể mở toong hải vực vô biên vô tận, đều có hải đảo thuộc về mình, chúng ta là cường giả thật sự, trải qua rèn luyện sinh tử, há cái đám cậu ấm cô chiêu như các ngươi có thể sánh bằng? Ha ha ha! Các ngươi còn chưa có đi qua hải vực lịch lãm sao? Ngu xuẩn! Mau mau tự sát đi!
Cát đại ca cầm toong tay lang nha bổng lớn tiếng kêu gào, vô cùng khinh thường.
- Tổng sư đệ, Trần sư đệ, lần này đánh một trận, liên quan đến sinh tử tồn vong của chủng ta, cùng với vinh dự của sư môn, không cho thất bại! Chúng ta không thể đảnh lại được địch thủ, không bầng mượn lực lượng của sư môn...
La Bách Anh sẳc mặt cũng trở nên ngưng trọng, chợt quát to một tiếng:
- Kiếm Thần Môn!
Thình lình toong lúc đó, một cánh của thủy tinh trống rỗng hiện ra từ toong hư không, không gian dập dềnh nhừng gợn sóng lan ra vô biên vô hạn, vô số kiểm ỷ kiếm khí từ bên toong cánh cửa thủỵ tinh thấu phát mà ra:
- Kẻ khinh nhục Thần Kiếm tông ta, chết!
Một thanh âm thê lương trầm trọng, tựa như quân lâm thiên hạ, ung dung vang lên.
Gă kiếm tu Tuần đại ca bên kia sẳc mặt cũng trầm xuống:
- Mẹ kiếp, diệt chúng đi!
Chi toong sát na, mấy chục mấy trăm vòng sáng từ đằng sau Tuần đại ca hiện lên, trăm ngàn đạo kiếm khí tựa như mặt trời mới mọc, mang theo sinh cơ bừng bừng bốc phát mà ra.
- Tử Kim Kiếm Khí! Giết cho ta!
Lẩy Tuần đại ca kia làm trung tâm, vô số kiếm mang màu tím lớn như cánh cửa xuyên qua thiên địa, ngang dọc ngàn dặm, điên cuồng chém giết.
- Phụp! Phụp! Phụp!
Nhân mã Hoàng Tuyền đảo Bổn phương tám hướng đều bị Tử Kim Kiếm Khí chém nát, không hề có lực hoàn thủ, thi nhau ngã xuống, kiếm quang màu tím nhanh chỏng nghiền nát bọn họ thành phấn vụn.
- Hoàng Tuyền Ma Công!
Đảo chủ Đế Xán của Hoàng Tuyền đảo thúc giục Hoàng Tuyền Ma Công, trên bầu trời xuất hiện chỉn cái miệng giết hoàng tuyền, oan hồn của trăm ngàn người chết đang châm nến đốt vàng mã, than khóc ngập trời, khiến cho thiên địa cũng trở nên ảm đạm xám xịt.
Cổ Viên Tông lớn tiếng gầm lên:
- Bàng môn tả đạo, vẫn lạc cho ta!
Một vòng ánh sáng nhật nguyệt tựa như bài sơn đảo hải, chém giát mà ra.
- Đừng hòng đả thương hắn!
La Bách Anh, Tống Bách Diệp, Trần Bách Hào, đồng thời thôi động kiếm khí, lăng không chém ra, ngăn chặn vòng sáng nhật nguyệt kia.
Ba đạo kiếm mang cắt ngang thiên địa, đồng thời chém lên trên vòng sáng nhật nguyệt, nhưng lại chỉ khẽ nổi lên một chút rung động chứ không hề khiến cho thế tới vòng sáng nhật nguyệt bị chậm lại.
- Phụp!
Hoàng Tuyền đảo chủ Đế Xản trong nháy mắt bị chém thành thịt nát, chết không toàn thây.
- Sư tôn! Người đến là mấy cường giả siêu cấp Tiên Thiên Tử Khỉ cảnh, đệ tử tông môn chính thống, chúng ta không phải là địch thủ! Xin sư tôn trợ giủp một tay!
La Bách Anh quyết định thật nhanh, hướng về phía cánh cửa thủy tinh lớn tiếng hét lên.
Lúc này, tử khí quanh thân cổ Phương Tông biến ảo thành một bàn tay khổng lồ lớn chừng một mẫu, quang mang phong hỏa lôi điện quanh quẩn, lăng không chụp vào ba gã tinh nhuệ Thần Kiếm tông, nhe răng cười nói:
- Thời Không Chi Môn? Có thể liên hệ vói Thời Không Chi Môn của Thần Kiếm tông? Như vậy thỉ sao? Chớ cho ràng lão ử không biết được chỗ đặc biệt của Thời Không Chỉ Môn! Thời Không Chỉ Môn phải chịu một lực tải vô cùng cường đại của không gian, căn bản không thể thông qua Thời Không Chi Môn truyền tống trở về được! Băng không sẽ khiến cho không gian cũng phải sụp đổ, Thời Không Chi Môn cũng bị tan vỡ! Đên lúc đó ngay cả con đường về nhà các ngươi cũng đều không có! Ha ha ha! Các ngươi quay lại đây cho lão tử!
Bàn tay khổng lồ màu tim điên cuồng chụp vào ba người La Bách Anh, Tống Bách Diệp, Trần Bách Hào.
Không gian đều bị đè nén điên cuồng dẫn tới nổ tung, phát ra những thanh âm như hủy thiên diệt địa.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Mặt biển bùng lên từng đảm mây nấm khổng lồ, tựa như thiên tai kiếp nạn đang kéo tới.
- Làm càn!
Thình lình toong lúc đó, bên toong cánh cửa thủy tinh, uy áp bao phủ mà ra, che trời phủ đất, thôn phệ nhật nguyệt, thiên địa ảm đạm thất sấcỉ
Nghìn vạn đạo kiếm quang bộc phát ra, hạo khí cuồn cuộn, không khí toong nháy mắt trở nên rung động, sau đó biến thành trầm trọng không gì sánh được, tựa như không gian giờ này toàn bộ được đúc bàng chì.
- Các huynh đệ cùng tiến lên. Thời Không Chi Môn này chỉ có thể công kích được một lần! Chúng ta liên thủ đón đỡ lấy lần công kích này, đại sự sẽ thành!
CỔ Viên Tông gầm lên một tiếng, vòng sáng nhật nguyệt cuồn cuộn lao ra, sóng khỉ ngập trời, tử khí lẫm liệt.
Năm tên cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh đã thúc giục khí thế tới mức đỉnh phong, cùng dốc sửc ra tay.
Bọn họ đều là dũng sĩ thiết huyết trải qua vô số lần mạo hiểm tại hải vực, trải qua vô sổ lần quanh quẩn toong vòng sinh tử, cho dù đối mặt với cường giả Tiên Thiên Hạo Khí cảnh đỉnh phong như Vạn Kiếm Tôn Giả ở đằng sau Kiếm Thần Môn cũng không hề e ngại!
- Ảm! Ầm! Ầm!
Đòn tấn công của song phương vừa chạm vào nhau, trên mặt biển cuồn cuộn nổi lên nhừng lốc xoáy, thiên địa run rẩy, không gian cũng như muốn tan vỡ, toàn bộ Hoàng Tuyền đảo, núi non sụp xuống, kiến trúc đổ vỡ, nham thạch nóng chảy bùng phát trào lên từ những khe rãnh ngang dọc trên mặt đất. Toàn bộ hòn đảo bắt đầu chìm xuống.
Lúc này, Phong Vân Vô Ngân đang ờ dưới đáy biển thỏa thích hấp thu luyện hóa tiên thiên cương khí ở toong động tiên. Hắn đã hút cạn 6 khối tiên thiên cương khí, thậm chí còn hút cạn một khối tiên thiên tử khí! Nhận được năng lượng khổng lồ!
Đầu Tiên Thiên giao long kia hình thể tăng vọt gấp đôi, lân phiến toàn thân trầm trọng như núi, tỏa ra tử quang mênh mông.
Thần lực của một chiếc giao long tí đã tăng vọt đến 40 giao lực! Lực quật của đuổi giao long cũng đạt được tới 40 giao lực! Lực nhai nghiến của đầu giao long là 30 giao lực, có thể thôn thiênphệ địa!
Còn về phương diện huyền khí, 6656 hạt thiên địa đan điền, mỗi một hạt dường như cũng đã bão hòa, từ kích cỡ khoảng hạt đậu đã bành trướng lớn gần như một quả trứng gà, bất cứ lúc nào cũng thể bùng nổ phân liệt!
Một khi bùng nổ, Phong Vô Ngân sẽ bước vào cảnh giới vô thượng, huyền khỉ hóa cương! Thành tựu Tiên Thiên!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.