Bá Khí

Chương 158: Giao lưu thi đấu




- Phong Vân Vô Ngân dĩ nhiên lại có thể qua ải chém tướng, đoạt được chức quán quân đại hội tuyển rể?
Sở Bích dùng ánh mát không thể nào tin nổi nhìn chằm chằm Chúc lão:
- Chúc lão, việc này nhất định không có khả năng! Trừ khi... Chúc lão, ngươi tự ý ra tay đề thăng cảnh giới Phong Vân Vô Ngân.
Chúc lão khinh thường nói:
- Lão đầu tử lúc trước đã lập nhiều lời thề, chưa bao giờ vi phạm. Tuyệt đôi chưa bao giờ quán thâu bất kỳ năng lượng nào cho Phong Vân Vô Ngân, cải tạo thể chất hắn, mạnh mẽ đề thăng cảnh giới của hắn. Thiên địa quỷ thần chứng giám!
Nhưng trong lòng hắn lại cười trộm:
- Viên nội đan Tiên Thiên giao long kia, là tài sản của bản thân Phong Vân Vô Ngân, lão đầu tử chẳng qua chỉ giúp hắn vận dụng nội đan này một cách hợp lý nhất thôi. Không hề truyền cho hắn một chút năng lượng nào, cho nên coi như không hề vi phạm lời thề.
Sở Bích cùng lão giả áo đen quay sang nhìn nhau, trong ánh mắt của hai người đều thất một chút sát khí nhàn nhạt.
Chúc lão vô cùng nhạy cảm, khàn khàn giọng cười:
- Sở Bích, ta biết giữa ngươi cùng Phong Vân Vô Ngân có vài chuyện chó má, cho nên ngươi thấy được Phong Vân Vô Ngân mới lộ chút tài năng đã sớm nghĩ muốn bóp chết? Khí lượng của ngươi cũng thật là hẹp hòi. Hắn chỉ là một thăng nhóc mà thôi. Trong vòng ba năm, ngươi chắc chắn sẽ thành Thánh giai. Đường đường một thánh nhân mà lại tính toán chi li cùng với một thằng nhóc con, thật là chán ghét.
Trên mặt Sở Bích hiện lên một chút phẫn nộ rồi lập tức biến mất, đạm mạc nói:
- Chúc lão, xem ra ngươi rất chiếu cố tiểu tử Phong Vân Vô Ngân này, bản tông nếu như hạ lệnh chém giết hắn, khẳng định ngươi sẽ xuất thủ cản trở. Chăng qua ngươi cũng đừng dọa bản tông, bản tông nói thật cho ngươi biết, Phong Vân Vô Ngân, bản tông cũng không có ý định giết hắn. Hắn cùng với Gia Luật Hoành đã định ra ước hẹn quyết chiến ba năm, hắn là một khối đá thử đao của Gia Luật Hoành, chính là kẻ sau khi Gia Luật Hoành xuất quan sẽ chém giết đâu tiên để lập uy! Bản tông ngược lại hi vọng Phong Vân Vô Ngân kia thực là thiên tài như lời ngươi nói, không nên quá kém cỏi, nếu không Gia Luật Hoành đánh chết cũng chẳng có mấy ích lợi.
- Ha ha! Đá thử đao? Hươu chết về tay ai cũng còn chưa biết. Ai là dao thớt, ai là thịt cá, phải ba năm sau mới rõ.
Chúc lão cười hắc hắc, trong lòng thầm tính toán... Xem ra Sở Bích chắc là sẽ không tự mình động thủ giết Phong Vân Vô Ngân, cũng sẽ không tốn tâm tư đi thiết kê âm mưu hãm hại. Hắn khinh thường, hoàn toàn coi Phong Vân Vô Ngân là một viên đá thử đao giành cho Gia Luật Hoành.
- Chúc lão, nếu như Phong Vân Vô Ngân đoạt được vị trí đầu của đại hội tuyển rể, trở thành con rể Lý Vạn Tiên, vậy hãy bảo hắn lập tức quay về tông môn, thương thảo việc nội ứng ngoại hợp, đánh chết Lý Vạn Tiên! Lý Vạn Tiên là đệ nhất tán tu đế quốc Chiến Tần, trên đao đạo có tạo nghệ bất hủ, một bước thành Thánh, hơn nữa dã tâm cực lớn, là một khối u ác tính, tất phải diệt sát.
Trưởng lão áo đen vội vàng nói, trong ánh mắt toàn bộ đều là phấn khởi.
Chúc lão khinh thường liếc mắt nhìn trưởng lão áo đen, lười biếng nói:
- Lý Vạn Tiên một đời kiêu hùng, ngươi cho ràng hấn dễ dàng đối phó như vậy sao? Đứng ở bên cạnh Lý Vạn Tiên như là đứng bên mãnh hổ, một khi không chú ý, ngay cả xương cũng đều bị hắn nuốt sạch. Phong Vân Vô Ngân vì bảo toàn tính mệnh nên đã quay về rồi. Việc giết Lý Vạn Tiên, ta thấy các ngươi nên có kế hoạch thật tốt, không nên trông cậy Phong Vân Vô Ngân có thể hỗ trợ được gì.
- Điều này sao có thể?
Trưởng lão áo đen phẫn nộ.
Ngạo Hàn tông chủ Sở Bích lạnh lùng nói:
- Đại trưởng lão không cần nhiều lời. Phong Vân Vô Ngân tên này lòng dạ khó lường, hắn đôi với tông môn chỉ có cừu hận, tự nhiên sẽ không trợ giúp tông môn đi giết Lý Vạn Tiên. Bản tông trong mấy năm này liền tìm hiểu đại đạo, thăng cấp Thánh giai, đến lúc đó loại trừ Lý Vạn Tiên cũng không muộn. Cứ để tên tán tu này sống thêm mấy năm nữa.
Ngừng lại một chút, Sở Bích nghiêng đầu nói với Chúc lão:
- Chúc lão, tuy rằng Phong Vân Vô Ngân đạt được quán quân đại hội tuyển rể, nhưng hắn lại không chịu phối hợp với tông môn tiêu diệt Lý Vạn Tiên, bởi vậy hắn đừng mơ từ tông môn thu được bất kỳ ban thưởng nào.
- Sở Bích, đây là nhiệm vụ ngươi tự mình xét duyệt qua, đến giờ ngươi lại đổi ý hả, ngươi thực không có khí độ.
Chúc lão ngượng quá hóa khùng.
- Chúc lão, đừng nhiều lòi. Phong Vân Vô Ngân này là kẻ bản bội đại nghịch bất đạo, theo lý nên chém chết. Bản tông thấy hắn tuổi còn nhỏ, tu vi thấp, khinh thường không thèm giết hắn. Đây đã là đặc biệt khai ân rồi. Bởi vậy, bất kể hắn làm ra cống hiến gì đối với tông môn, bản tông cũng sẽ không ban cho hắn bất kỳ tài nguyên tu luyện nào. Đây đã là điểm mấu chốt của bản tông rồi.
Sở Bích nhàn nhạt nói.
- Chúc lão, không phải ngươi nói hắn không thua kém siêu cấp thiên tài Bạch Quang cùng Gia Luật Hoành sao? Bản thân ta muốn nhìn, không có tông môn ủng hộ, hắn có thể là thiên tài tới trình độ nào!
- Buồn cười!
Chúc lão hùng hùng hổ hổ nói, chẳng qua hắn lại không thể nào thay đổi được quyết định của Ngạo Hàn tông chủ Sở Bích. Hắn cùng với tiên hiền Ngạo Hàn tông đã từng có hiệp nghị, hắn không có tư cách nhúng tay vào quyết định của lãnh đạo Ngạo Hàn tông, cũng không cho phép tự ý truyền thụ bất kỳ năng lượng nào cho đệ tử Ngạo Hàn tông mà phá hư cân đối.
Sở Bích cùng trưởng lão áo đen cũng không nhiều lời nữa, ngoảnh mặt đi chồ khác, không nhìn tới Chúc lão.
Chúc lão tuy tính tình nóng nảy nhưng cũng không làm gì được, hung hăng nói:
- Thôi thôi, nhiệm vụ lần này lão đầu tử cũng không nói nữa. Chẳng qua thằng nhóc Phong Vân Vô Ngân lần này còn mang về một tin tức liên quan đến khí vận hưng suy của đế quốc Chiến Tần. Tin tức này, đáng lý cũng nên ban thưởng một chút chứ?
Chúc lão trong lòng thở dài, đáng lẽ các ngươi luôn mồm cự tuyệt không ban bất kỳ tài nguyên tu luyện nào cho Phong Vân Vô Ngân, ta hoàn toàn có thể không nói ra tin tức tuyệt mật này cho các ngươi. Thế nhưng ta đã ẩn cư tại Ngạo Hàn tông nghìn năm, đã xem Ngạo Hàn tông trở thành nhà ta, thậm chí cói đế quốc Chiến Tần là tổ quốc của minh. Ta cuối cùng cũng không có khả năng mở mắt mà nhìn tổ quốc mình bị xâm lược chà đạp. Thôi, thôi, tin tức này tiên nghi cho các ngươi vậy!
- Tin tức lên quan đến khí vận hưng suy của đế quốc Chiến Tần?
Sờ Bích cùng trưởng lão áo đen một lần nữa quay sang nhìn Chúc lão.
- Chúc lão, chớ nên nói quá. Đế quốc Chiến Tần căn cơ vững chắc, tài nguyên tu luyện và truyền thừa của năm đại tông môn chúng ta còn có thể duy trì cho môn hạ đệ tử tu luyện hơn một nghìn. Ở hải vực vô biên cũng có một số tiểu đảo do thế lực đế quốc Chiến Tần chúng ta chinh phục, thậm chí là cả kẽ hở vị diện thời không. Tuy rằng đá quốc Chiến Tần chúng ta, quốc lực trong số mười ba đế quốc của đại lục Huyền Tôn chi có thể xếp ở tầng trung, nhưng cũng đâu đến mức nói diệt là diệt. Chí ít vận mệnh quốc gia sẽ vẫn duy trì cả nghìn năm cũng không suy!
Sở Bích không cho là đúng, lên tiếng:
- Chúc lão, theo bản tông biết, ngươi cũng không phải là người của đế quốc Chiến Tần, cũng không phải môn nhân chính tông của Ngạo Hàn tông, ngươi là một ngoại nhân! Thế nhưng ngươi lại ở đế quốc Chiến Tần, ở trong Ngạo Hàn tông sinh hoạt một đoạn thòi gian vô cùng dài, cho nên xin hãy tôn trọng đế quốc Chiến Tân, tôn trọng Ngạo Hàn tông, không nên nói lời bịa đặt như vậy.
Sở Bích dùng giọng điệu nghiêm khác nói.
- Tức chết lão tử! Tức chết lão tử!
Chúc lão giận tím mặt, trong thời gian ngắn sắc mặt biến đổi mấy lần, một cô khí tức hung lệ trào ra nhưng rất nhanh bị hắn mạnh mẽ ngăn chặn, run giọng nói:
- Giỏi cho ngươi Sở Bích! Được! Lão tử không thèm nhiều lời với ngươi nữa. Nói thật cho các ngươi biết, Thần Kiếm tông của Thần Kiếm đế quốc đã bố trí mưu kế, cố gắng muốn gặm nhấm đế quốc Chiến Tần!
Dứt lời, Chúc lão đem chuyện Phong Vân Vô Ngân ở tại Vạn Tiên thành gặp phải đệ tử Thần Kiếm tông vây giết, cùng với việc Lý Vạn Tiên vạch trần âm mưu của Thần Kiếm tông, nhất nhất kể ra. Cuối cùng hắn nói:
- Chuyện là như vậy, lão tử cũng chẳng thèm thêm thắt. Sở Bích, ngươi thân là đương kim tông chủ Ngạo Hàn tông, xử sự đáng lý nên lấy đại cục làm trọng, một chút ân oán ngu ngốc có là cái gì hả?
Sở Bích có thể trở thành một tông chủ đại tông môn, cự đầu một phương, ngoại trừ thiên phú võ đạo cao tuyệt, cũng không phải hạng người ngu si dốt nát. Nghe thấy Chúc lão nói vậy, Sở Bích gật đầu nói:
- Chúc lão, việc này ta sẽ thông tri lại cho cao tầng của bốn đại tông môn khác, cùng với thế lực hoàng gia đế quốc Chiến Tần để điều tra rõ ràng.
- Được, mau chóng điều tra cho thỏa đáng đi.
Cơn giận của Chúc lão thoáng hạ xuống một chút:
- Thằng nhóc Phong Vân Vô Ngân mang về tín tức trọng yếu như vậy, đáng lý nên có được chút ban thưởng chứ?
Ánh mắt Sở Bích trở nên mãnh liệt:
- Chúc lão, ta đã giải thích điểm mấu chốt của mình rồi, ta không giết đi Phong Vân Vô Ngân, hắn đã phải thiên ân vạn tạ, còn muốn ban thưởng cái gì nữa hả? Hơn nữa ban thưởng cho hắn, cho hắn tài nguyên tu luyện, bí điển vũ kỹ cực phẩm thì cũng có tác dụng gì? Ba năm sau, hắn chẳng qua chỉ là một oan hồn dưới tay Gia Luật Hoành mà thôi, ban thưởng chính là lãng phí tài nguyên của tông môn!
- Sở Bích, ngươi thực sự quá phận rồi!
Chúc lão rốt cục không kiềm chế được nữa, thình lình đứng lên, trong mắt hung quang đại thịnh, chuẩn bị sắp phát tác.
-Hừ!
Sở Bích hừ lạnh một tiếng.
- Cậy già lên mặt!
Trưởng lão áo đen ánh mát khẽ chuyển, vội vã khuyên can:
- Tông chủ, Chúc lão, các ngươi bớt giận đi. Ta có biện pháp hòa giải, các ngươi hãy nghe ta nói đã.
-Nói!
Chúc lão cùng Sở Bích đồng thòi lên tiếng.
Trưởng lão áo đen chỉnh sửa lại chút ngôn từ rồi chậm rãi mở miệng:
- điểm mấu chốt của tông chủ, chính là không cung cấp cho Phong Vân Vô Ngân tài nguyên tu luyện, đây cúng không phải tông chủ tâm tính hẹp hòi, không bao dung kẻ khác. Kỳ thực, Phong Vân Vô Ngân đúng là thống hận tông môn, sớm muộn cũng có một ngày sẽ làm phản. Ngạo Hàn tông chúng ta đối với đệ tử trung thành với tông môn, sẽ dốc lực bồi dưỡng, tuyệt không hai lời. về phần kẻ như Phong Vân Vô Ngân, sinh ra đã có máu phản bội trong người, không giết hắn đã là đại ân đại đức rồi. Chẳng qua, theo như lời Chúc lão, Phong Vân Vô Ngân mang về tin tức nếu như kiểm chứng là sự thật, liên quan tới khí vận hưng suy của đế quốc Chiến Tần. Phong Vân Vô Ngân tuy ràng vạn ác bất xá, nhưng tốt xấu gì cũng coi như đã lập công, theo lý nên có một chút ban thưởng dành cho hắn. Theo ta thấy, tông chủ, Chúc lão, hai vị đều lui một bước, phương pháp hòa giải này, chính là để Phong Vân Vô Ngân đi tham gia thi đấu giao lưu của ngũ tông đế quốc Chiến Tần một tháng sau.
- Hả?
Ánh mắt Sở Bích khẽ động.
Chúc lão cũng yên tĩnh lại.
Phải biết rằng năm đại tông môn đế quốc Chiến Tần, cứ cách vài năm lại dưới sự hiệu triệu của hoàng đế đế quốc Chiến Tần, tổ chức một lần giao lưu thi đấu vũ kỹ.
Đây không phải là giao lưu thi đấu của người mới, mà là thi đấu ở cấp bậc cao hơn.
Tư cách của đệ tử dự thi phải dưới 30 tuổi, tu vi chỉ ít cũng phải đạt được Tiên Thiên Cương Khí cảnh trung kỳ, sức chiến đấu siêu cường.
Có đệ tử đặc biệt ưu tú nếu như không đạt được tư cách dự thi, tông môn có thể đặc biệt đề cử.
Năm đại tông môn đều có 10 danh ngạch.
Nói cách khác, 50 đệ tử tài tuấn của tông môn tề tụ lại cùng một chỗ, dưới sự chủ trì của hoàng để đế quốc Chiến Tần, phân tổ giao tranh, quyết định ra cap bậc.
Thi đấu loại này đối với năm đại tông môn mà nói, cực kỳ trọng yếu.
Thứ nhất là danh tiếng.
Thứ hai là phần thưởng của hoàng đế đế quốc Chiến Tần.
Thứ ba là khiến cho những thiên tài của tông môn tích lũy được kinh nghiệm thực chiến phong phú, rèn luyện vũ kỹ, ma luyện tâm chí.
Hơn nữa đệ tử ở trong thi đấu trở hết tài năng, biểu hiện ưu việt, còn có thê được hoàng gia đế quốc Chiến Tân chiêu mộ làm quan.
- Chúc lão, ngươi luôn luôn nhàn vân dă hạc, sợ rằng còn không biết tỉnh hình về phần thưởng của thi đấu giao lưu lần này?
Trưởng lão áo đen tỏ ra thần bí nói.
- Đừng có dông dài nữa, muốn nói liền nói luôn đi.
Chúc lão không chút kiên nhẫn nói. Chẳng qua, nhìn thần tinh thì hắn đã động tâm rồi, chuẩn bị hỏi thăm về cuộc giao lưu thi đấu này thay cho Phong Vân Vô Ngân.
- Một tháng sau, tại hoàng cung đế quốc Chiến Tần, trên đỉnh của Tử Kinh Thành, năm đại tông môn đều phái ra 10 vị tài tuấn xuất chiến. Ban thưởng của lần thi đấu này hoàn toàn do hoàng gia đế quốc Chiến Tần cung cấp. Ha ha, bảo tàng hoàng gia, so với tông môn chúng ta tuyệt đối hậu hĩnh hơn gấp mười gấp trăm lần! Phần thưởng này, hắc hắc, đến cả ta cũng phải động tâm...
Trưởng lão áo đen rung đùi đắc ý nói.
- Vị trí thứ nhất, ban thưởng 3 giọt Thiên Nhất Thần Thủy, cương khí linh thạch cực phẩm 500 khối, tử khí linh thạch 100 khối, hạo khí linh thạch 5 khôi, tiến vào tàng bảo khố hoàng gia cất giữ vũ kỹ tùy ý chọn một quyển bí tịch, bảo y Tiên Thiên một bộ, vũ khí Tiên Thiên một cây, một phần địa đồ hải vực vô biên, tỳ nữ 1000, hộ vệ 1000, nô bộc 1000, ở trong tiên gia phúc địa của hoàng gia ban tặng một tòa cung điện.
- Vị trí thứ hai, ban thưởng 1 giọt Thiên Nhất Thần Thủy, cương khí linh thạch cực phẩm 100 khối, tử khí linh thạch 20 khối, hạo khí linh thạch 1 khối. Tỳ nữ 500, hộ vệ 500, nô bộc 500, trong tiên gia phúc địa tặng một tòa cung điện.
- Vị trí thứ ba, cương khí linh thạch cực phẩm 50 khối, tỳ nữ 100, hộ vệ 100, nô bộc 100, trong tiên gia phúc địa một tòa cung điện.
- Mặc khác, tông môn thu được vị trí thứ nhất cuộc thi đấu đoàn đội lần này, các đệ tử dự thi có thể tiến vào tu luyện trường U Mật Tháp mà hoàng gia năm trong tay, tiến hành luyện tập trong vòng một tháng.
Trưởng lão áo đen nói xong, trong mát cũng nhịn không được lóe lên thần sắc thèm muốn:
- Đáng tiếc, lão phu tuổi tác đã cao, không có tư cách đi tham gia trận thi đấu này. Hắc hắc, phần thưởng thi đấu lần này, so với tất cả các lần thi đấu trước kia đều hậu hĩnh hơn rất nhiều.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.