- Phụ thân đại nhân, xin hãy để hắn thử cứu trị nữ nhi xem sao!
Lý Thanh Thanh bỗng nhiên chủ động lên tiếng.
Lý Vạn Tiên gật đầu, vươn tay tung một trảo, hạo khí ngưng tụ thành hình, lăng không bắt lấy Phong Vân Vô Ngân kéo lên vương tọa.
- Ngươi tận lực thử xem.
Lý Vạn Tiên nhẹ giọng nói, giọng điệu hòa hoãn, thái độ đối với Phong Vân Vô Ngân cực kỳ thân mật. Trong sự thân mật này, vẫn như trước mang theo một sự cưng chiều mơ hồ đối với Phong Vân Vô Ngân.
Phong Vân Vô Ngân chỉ gật đầu một cái, cùng không nói nhiều lời thừa thãi, trực tiếp phóng ra 3228 hạt thiên địa đan điền, vô cùng cẩn thận thăm dò dung nhập vào một tầng tử khí nhàn nhạt quỷ dị bên ngoài thân thể Lý Thanh Thanh.
Trong tử khí, những khuôn mật ác ma không ngừng vặn vẹo, liên tục cất lên những tiếng cười chói tai:
- Ha ha! Vô dụng thôi, đồ kiến hôi! Một giọt tinh huyết của bản đế, so với sinh mệnh của các ngươi còn quý gia hơn gấp trăm, gấp nghìn lần! Gấp vạn lần! Bản đế đã thọ cùng thiên địa, sáng cùng nhật nguyệt! Các ngươi chỉ là lũ phù du cái kiến! Đừng có tự rước nhục! Cút đi!
Đối với những lời lẽ cuồng vọng khí thế áp người bên tai, Phong Vân Vô Ngân hoàn toàn không thèm để tâm.
Rất nhanh hắn liền tiến vào trạng thái vô nhân vô ngã, 3228 hạt thiên địa đan điền cùng hoàn toàn dung nhập vào tầng tử khí kia.
Lập tức trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân truyền đến từng đợt khí tức sát phạt hung tàn, cát vàng vạn dậm, mây tản mênh mông, tựa như đang có vạn quân đang giao chiến.
Đó chính là một phần mười công lực mà Lý Vạn Tiên quán chú vào trong cơ thể Lý Thanh Thanh, cùng với tinh huyết ác ma kia, đang tiến hành công kích chèn ép lẫn nhau.
Tinh huyết ác ma kia, năng lượng bên trong chỉ tương đương với một phần mười cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh đỉnh phong, còn cỗ năng lượng mà Lý Thanh Thanh quán chú vào trong người Lý Thanh Thanh lại là một phần mười năng lượng của cường giả Tiên Thiên Hạo Khí cảnh đỉnh phong.
Phẩm chất của hạo khí cao hơn tử khí gấp trăm lần.
Từ lý thuyết mà nói, dáng lý năng lượng hạo khí mà Lý Vạn Tiên quán chú vào người Lý Thanh Thanh hẳn là phải diệt sạch được năng lượng của tinh huyết ác ma kia.
Nhưng tình huống lại hoàn toàn ngược lại.
Nếu như đem năng lượng của tinh huyết ác ma cùng năng lượng hạo khí của Lý Vạn Tiên coi như một đoàn quân. Nói một cách hình tượng, đoàn quân của tinh huyết ác ma có 100 chiến sĩ, đoàn quân năng lượng hạo khí của Lý Vạn Tiên có 10000 chiến sĩ. Nhưng mỗi một chiến sĩ trong đoàn quân của tinh huyết ác ma đều có thế bộc phát được sức chiến đấu kinh khủng lấy một địch trăm, thậm chí là lấy một địch nghìn, địch vạn!
Trong trận giao phong này, quân đội tinh huyết ác ma công thành dẹp trại, khí nuốt sơn hà, thế tiến công như thủy triều, không thể địch nổi!
Còn quân đội năng lượng hạo khí thì lại liên tiếp bại lui! Giáp trụ tan tành!
Trong linh hồn của Phong Vân Vô Ngân tựa hồ cùng tràn ngập một mùi máu tanh nồng đậm.
Trong đoàn quân của tinh huyết ác ma, một thanh niên nam tử thân khoác áo choàng, đầu đội quan miện, cười trên yêu thú, đang chi huy đại quân tin huyết ác ma trắng trợn chém giết. Hình dáng của hắn cực kỳ anh tuấn, anh tuấn đến mức gần như quái dị. Ngũ quan góc cạnh rõ ràng, trong mắt yêu khí đằng đằng, bốn phương tám hướng yêu phong cuồn cuộn, khí tức hoang dã vô cùng kinh khủng, từng đạo uy áp sắc bén lấy thân thể của hắn làm trung tâm, ngang dọc chém ra bốn phía.
Đây chính là thủ lĩnh.
- Khặc khặc khặc! Chống lại bản đế sao? Chỉ là năng lượng của một võ giả Tiên Thiên Hạo Khí cảnh đỉnh phong, phẩm chất quá kém! Khặc khặc khặc! Năng lượng ẩn chứa trong giọt tinh huyết này của bản để dù chi tương đương với một phần mười năng lượng võ giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh đỉnh phong, nhưng vậy cùng đã đủ để tàn sát hết đám năng lượng chính khí này rồi. Bé nhỏ không đáng kể! Khối thân thể trẻ trung này cuối cùng cùng sẽ trở thành khôi lỗi của bản đế! Khặc khặc khặc! Giết!
Thanh niên yêu dị kia quát tháo gầm thét, lệ khí ngập trời.
- A. Đây chính là giọt tinh huyết của cường giả Đế cấp, có tinh thần lạc ấn của cường giả Đế cấp, biến ảo thành một gã thanh niên thống soái chỉ huy toàn cục, quân đoàn tinh nhuệ này ngay cả hạo khí của Lý Vạn Tiên cùng đều có thể dễ dàng tàn sát.
Phong Vân Vô Ngân trong lòng thầm ước định một lần.
Thử luyện hóa xem sao!
Thình lình trong lúc đó, Phong Vân Vô Ngân thôi động phương thức luyện hóa của Thiên Địa Bá Khí Quyết, 3228 hạt thiên địa đan điền bay lên phía trước, xuất hiện phía trên đầu của hai đoàn quân đang giao chiến.
3228 hạt thiên địa đan điền bây giờ nhìn như 3228 thái dương nho nhỏ lơ lửng giữa hư không.
Mỗi một thái dương đều tản mát ra sóng nhiệt ngập trời có thể nung chảy sắt thép.
- Phụp! Phụp! Phụp!
Đại quân tinh huyết ác ma cùng với đại quân năng lượng hạo khí của Lý Vạn Tiên đang mải mê giao chiến, đột nhiên bắt đầu bị hòa tan, tan tác, tiêu vong, hóa thành từng luồng năng lượng tinh thuần ngưng tụ trên không trung, hình thành một lốc xoáy.
- Cái gì?
Thanh niên yêu dị kia giận tím mặt:
- Là ai? Dám cả gan luyện hóa tinh huyết của bản đế? Lớn mật! Tội không thể tha thứ!
Khoảnh khắc sau, lấy thanh niên yêu dị làm trung tâm, từng luồng kiếm khí hình thành từ yêu khí bỗng nhiên xông lên tận trời, xuyên qua thiên địa, khí thế như cầu vồng đâm thẳng về phía 3228 hạt thiên địa đan điền trên bầu trời.
Phong Vân Vô Ngân đã tiến nhập cảnh giới vật ngã lưỡng vong, vô nhân vô ngã, chỉ biết thôi động Thiên Địa Bá Khí Quyết luyện hóa tất cả dị vật!
Năng lượng hạo khí của Lý Vạn Tiên, năng lượng tinh huyết của yêu đế, luyện hóa hết thảy!
Kiếm mang yêu khí ở trên không trung tan vỡ, tan ra thành những điểm năng lượng li ti, trong nháy mắt dung nhập vào trong lốc xoáy năng lượng ở giữa không trung.
- A!
Thanh niên yêu dị đột nhiên phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương đến cực điếm, khải giáp cùng áo choàng quanh thân hắn bất đầu bị hòa tan, cơ thể cùng bắt đầu bị hòa tan, gương mặt vặn vẹo, toàn bộ cơ thể dần dần tiêu tán. Từng luồng năng lượng từ trong thế nội của hắn mạnh mẽ bay ra, dung nhập vào trong lốc xoáy năng lượng giữa không trung.
- Đại nghịch bất đạo! Dám luyện hóa tinh huyết của bản đế? Cảnh giới của ngươi phi thường hèn mọn, ngay cả Tiên Thiên cùng chưa đạt tới! Ngươi chỉ là chó má! Ngươi tu luyện công pháp gì hả? A...
Thanh niên yêu dị trong nháy mắt tan rã, nát bấy thành cận bã, dư âm tàn bạo lượn lờ trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân.
- Ta sẽ trừng phạt ngươi! Ngươi luyện hóa một giọt tinh huyết này của bản đế! Phá hỏng trò vui của bản đế! Bản đế sẽ giết chết ngươi! Giết toàn tộc ngươi! Hết thảy đều đánh nát thành cặn bã! Bản đế đã phong ấn khí tức của ngươi, cho dù là chân trời góc biển ngươi cùng không có chỗ nào để chạy trốn! Bọn ngươi! Bản đế sẽ giết hết tất cả bọn ngươi! Cứ ở đó mà chờ cơn giận của bản đế giáng xuống! A...
Rốt cục, thanh âm kiêu ngạo cuồng vọng đến tột đỉnh của thanh niên yêu dị kia cùng biến mất trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân.
Giữa không trung, lốc xoáy năng lượng kia bắt đầu ngưng tụ, biến thành một viên dược hoàn màu tím nhạt, lớn chừng một ngón tay cái.
- Đại quân tinh huyết yêu tà cùng với đại quân hạo khí của Lý Vạn Tiên đã hoàn toàn bị diệt, bị luyện hóa hòa trộn thành một viên dược hoàn.
Phong Vân Vô Ngân trong lòng khẽ động, thuận lợi bắt lấy viên dược hoàn kia.
Đúng lúc này, thanh âm Lý Vạn Tiên run run nói bên tai Phong Vân Vô Ngân:
- thiếu niên họ Quách, ngươi... ngươi đã xua tan giọt tinh huyết của yêu đế kia đi rồi... ngươi... ngươi làm như thế nào vậy?
Thanh âm này, vừa mừng rờ như điên, vừa kinh ngạc lại vừa xúc động.
Phong Vân Vô Ngân mở mắt, hắn thấy trên khuôn mặt Lý Vạn Tiên tràn đầy hưng phấn. Sau đó nhìn về phía Lý Thanh Thanh, lúc này tầng tử khí bao phủ quanh thân thể Lý Thanh Thanh đã biến mất không thấy đâu nữa. Mặc dù trên người nàng vẫn như cũ tràn đầy máu mủ lở loét, thế nhưng mùi vị hôi thối cùng đã hoàn toàn biến mất.
- Ta... ta cảm thấy toàn thân... vô cùng dễ chịu, phảng phất như đã thoát được khỏi gông cùm xiềng xích...
Trong thanh âm Lý Thanh Thanh cùng ẩn chứa một nỗi xúc động không thể nào tả nổi.
Mắt Phong Vân Vô Ngân khẽ đảo qua, phát hiện trong tay mình đang nắm một viên dược hoàn, chính là viên dược hoàn đạt được sau khi luyện hóa tinh huyết yêu đế cùng với năng lượng hạo khí của Lý Vạn Tiên. Phong Vân Vô Ngân bất động thanh sắc, đem viên dược hoàn này ném vào trong nạp giới. Sau đó mỉm cười với Lý Thanh Thanh:
- Thanh Thanh tiểu thư, nếu như ta đoán không sai, tinh huyết yêu đế kia đã bị ta xóa bỏ rồi. Đây là may mắn, cùng là do Thanh Thanh tiểu thư cát nhân thiên tướng. Căn nguyên của bệnh tật đã bị hủy, việc còn lại cùng đơn giản hơn nhiều.
Phong Vân Vô Ngân vừa nói, vừa phóng xuất 3228 hạt thiên địa đan điền một lần nữa, bắt đầu luyện hóa những đám lông dài, máu mủ, lỡ loét trên thân thể nàng.
Những thứ ô uế dơ bẩn này bắt đầu dần dần biến mất khỏi cơ thể Lý Thanh Thanh, làn da trắng như tuyết động lòng người cùng dần dần hiện ra.
Lý Vạn Tiên giương mắt mà nhìn, trông thấy những thứ tà ác bên ngoài chậm rãi biến mất, khôi phục lại diện mạo vốn có của Lý Thanh Thanh. Bỗng nhiên, hai dòng lệ nóng bỗng nhiên từ đôi mắt của kiêu hùng tuyệt thế Lý Vạn Tiên, lấp lánh chảy ra.
Toàn trường vô cùng an tĩnh!
Mỗi một người đều dùng ánh mắt chăm chú nhìn vào Lý Thanh Thanh. Bọn họ cùng không rõ ràng, Phong Vân Vô Ngân vì sao làm được như vậy, nhưng Lý Thanh Thanh bây giờ tựa như kỳ tích, đang khôi phục lại dung mạo tuyệt thế, khuynh quốc khuynh thành, tựa như một đóa hoa sen nở rực, trồi lên khỏi mắt đầm tanh hôi.
- Vì sao... vì sao... sao có thể...
Đế Huyền cùng ngây ngốc, trố mắt mà nhìn.
Không bao lâu sau, những thứ ô uế trên người Lý Thanh Thanh đều bị luyện hóa hoàn toàn, một dược hoàn tanh tưởi dơ bẩn không chịu nổi, bị Phong Vân Vô Ngân chộp vào trong tay:
- Dược hoàn này, cùng với một viên lúc trước lại hoàn toàn khác biệt. Viên dược hoàn đoạt được lúc trước là tinh hoa, tinh túy một phần công lực của hai đại cường giả. Mà viên này lại là tinh hoa của những thế ô uế rác rười...
Tâm tình Phong Vân Vô Ngân lúc này cũng đà hoàn toàn trầm tĩnh lại.
Lý Thanh Thanh cùng đã khôi phục lại được dung nhan tuyệt thể! Băng cơ ngọc cốt, khuynh quốc khuynh thành, đôi mắt đẹp như thơ, mái tóc đen như thác, tựa như một đóa phù dung trong nước, là kiệt tác của thiên nhiên.
Đẹp tới kinh tâm động phách!
Hơn nữa, đây còn là một vẻ đẹp đã mất đi còn lấy lại được, loại mỹ lệ này càng thêm chấn động, càng thêm sức thuyết phục lòng người!
Mấy nghìn ánh mắt đều ngưng tụ về phía Lý Thanh Thanh dung mạo tuyệt thế không hề nhiễm chút bụi bặm nhân gian. Thời khắc này, nàng như nữ thần, tiên tử, không còn là người phàm nữa.
Nhãn thần Đế Huyền trở nên mông lung, hắn lẩm bẩm phảng phất như đã nhập ma:
- Thanh Thanh tiểu thư, lại trở về là Thanh Thanh tiểu thư rồi.
Thình lình trong mắt Đế Huyền dần hiện ra quang mang cực kỳ phức tạp, có kiếm mang sát phạt hung uy chớp động trong con ngươi hắn:
- Ghê tởm! Tạp chủng họ Quách kia đê tiện vô sỉ, trong lúc Thanh Thanh tiểu thư rơi vào tuyệt cảnh mới động thủ cứu chừa, tâm cơ quá sâu! Thực sự đáng chết!
- Giờ khắc này, Thanh Thanh tiểu thư chắc chắn sẽ rất khó tiếp nhận ta! Trách cứ ta không lo lắng cho nàng, lúc trước lại cự tuyệt Lý Vạn Tiên đại nhân! vốn cưới Thanh Thanh tiểu thư làm vợ là việc dễ như trở bàn tay! Nhưng ta lại cự tuyệt! Hối hận! Thực sự là hối hận! Nếu như dựa theo kế hoạch đã sớm định ra, ta lấy 4 viên Hoàng Tuyền Bạo Liệt Hoàn làm nhiễu loạn lực chú ý của tạp chủng họ Quách, sau đó nuốt vào Kiếm Thần Chiết Thọ đan, bỏ ra cái giá là 20 năm thọ mệnh, mạnh mẽ đề thăng cảnh giới lên Tiên Thiên Cương Khí cảnh trung kỳ, chém chết tiểu tạp chủng họ Quách tại chỗ, thiên đao vạn quả, tiết đi nỗi hận trong lòng! Nhưng không ngờ đột nhiên xuất hiện biến cố, ta lại như bị ma xui quỷ ám tự động bỏ quyền! Trúng vào gian kế của tiểu tạp chủng họ Quách! Đê tiện! Tâm cơ như quỷ!
-Tiểu tạp chủng họ Quách, cướp lấy Thanh Thanh tiểu thư từ trong tay của ta! Thù này bất cộng đái thiên!
Hối hận, đố kỵ cứ thế bốc lên, thần trí Đế Huyền bắt đầu mơ hồ, tán loạn, trong mắt bùng lên cừu hận, sát khí ngập trời, nghiến răng nghiến lợi.
- Thiếu gia, ngươi...
Cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh, Hiên Viên hộ pháp vội vàng mở miệng.
Đế Huyền tựa như không hề nghe thấy, nội tâm hắn đã hoàn toàn bị cừu hận bao phủ. Con ngươi hắn cùng đều trờ nên đỏ rực như máu. Khóe miệng hắn khẽ hé ra, vô cùng bí mật đưa viên Kiếm Thần Chiết Thọ đan vào trong miệng.
Đan dược vừa vào miệng liền tan ra,
Đế Huyền bất đầu luyện hóa dược lực! Toàn thân cương khí liên tục tăng lên! Tăng vọt!
Còn lúc này, trong hư không, tảng đá lớn trong lòng Phong Vân Vô Ngân rốt cuộc cùng hạ được xuống, khuôn mặt hắn mỉm cười, thanh âm cùng bởi vì khẩn trương và xúc động mà khẽ run rẩy:
- May mắn không làm nhục mệnh, Thanh Thanh tiểu thư, chúc mừng nàng đã khôi phục lại được diện mạo, chắc hẳn thiên phú võ đạo cùng sẽ không chịu bất kỳ ảnh hưởng nào.
Lý Thanh Thanh vươn tay vuốt ve gương mặt của mình, da thịt nhắn nhụi, vô cùng mịn màng. Lúc này nàng cùng không biểu hiện ra vẻ mừng rờ như điên, nàng chi chăm chú nhìn Phong Vân Vô Ngân, không một ai có thể hình dung ra được ánh mắt của nàng bây giờ có ý nghĩa gì.
Người điên cuồng vui mừng, lại chính là Lý Vạn Tiên.
- Ha ha ha ha ha! Ha ha ha ha Ha ha ha ha!
Lý Vạn Tiên ngẩng đầu cười lớn:
- Tốt! Tốt! Lý Vạn Tiên ta thân là một tán tu, dựa vào thực lực để lập nghiệp, bình sinh giết người không đếm xuể, khoái ý ân cừu, võ giả chết ở trong tay Lý mỗ nhiều vô số kể. Lúc trước con gái Lý Thanh Thanh của ta đột nhiên gặp bất trắc, Lý mỗ thầm nghĩ, lẽ nào đây là trời xanh báo ứng, đem sát nghiệt mà Lý mỗ gieo xuống, trừng phạt lên người Thanh Thanh? Lý mỗ đã thúc thủ vô sách, không còn hy vọng nữa! Chẳng qua... Ha ha ha ha! Trời không tuyệt tình, ai có ngờ, Lý mỗ lại tìm được một con rể tốt! Thanh Thanh lại tìm được một phu quân tốt! Ha ha ha ha! Con rể ngoan! Lý Vạn Tiên ta tuyên bố, kể từ nay trở đi, ngươi chính là phu quân con gái Lý Thanh Thanh của ta! Là con rể Lý Vạn Tiên ta!