Bá Khí

Chương 131: Đế huyền lớn lối




Thiên Địa Tạo Hóa Đan! Tuyệt phẩm đan dược! Cùng trời tranh mệnh! Cưỡng ép nghịch thiên!
Loại đan dược này hoàn toàn có thể không quan tâm tới thiên phú cùng với lĩnh ngộ, chỉ cần tu vi huyền khí đạt được tới Hậu Thiên thập phẩm đại viên mãn, nuốt vào đan dược liền trực tiếp hóa huyền thành cương!
Thành tựu Tiên Thiên đại đạo vô thượng!
Chẳng qua dựa vào đan dược để thành tựu Tiên Thiên, mặc dù là một con đường tắt ngắn nhất, nhưng đối với tu vi ngày sau sẽ có vô số bất lợi. Tựa như vì điều đó mà tự xóa bỏ đi lực lĩnh ngộ của bản thân, phá hủy đi thiên phú của bản thân.
Lấy tư chất của Đế Huyền đã chạm được vào cánh cửa Tiên Thiên, một chân đã bước được vào đó, quả thực không đáng phải đi sử dụng đan dược này. Nhưng hắn đã không còn lựa chọn nào khác! Không có đường lui!
Đế Huyền nuốt vào đan dược, trong khoảnh khắc, dược lực mạnh mẽ liền tràn ngập tới mỗi một tế bào quanh thân thể hắn, mỗi một sợi kinh mạch, ngũ tạng lục phủ, tứ chi bách hải...
- Phù! Phù! Phù! Phù...
Sâu thẳm trong cơ nhục của Đế Huyền thấu ra những thanh âm đáng sợ tựa như gió rít, quanh thân thể hắn huyền khí bị đẩy ra khỏi cơ thể, ở bên ngoài hình thành nên một vòng xoáy khổng lồ, khiến cho toàn bộ căn phòng đều trở nên lay động.
Bất thình lình vòng xoáy huyền khí bên ngoài thân thể Đế Huyền ngưng tụ thành hình kiếm, đâm phá nóc nhà, xông lên tận trời, trong đêm đen tỏa sáng rực rỡ, vạn đạo hào quang, khí lành tầng tầng, khí tức vô thượng tựa như nhật nguyệt càn khôn.
Ngay sau đó, phía chân trời bị chiếu sáng tỏ trong hư vô tuôn ra một đoàn Tiên Thiên cương vân lớn đến vài mẫu.
Trong cương vân thấu phát ra tiên âm lượn lờ, tiếng kèn vang, tiếng trống dồn, tiếng đàn tranh... đủ các loại thanh âm bay bổng.
Khí tức quân lâm thiên hạ cuồn cuộn ập đến, phô thiên cái địa.
Chỉ thấy trên cương vân màu trắng có 99 thiếu nữ xinh tươi thần thái mờ ảo đứng đó, lại có 99 thiếu niên mặt như quan ngọc, phân thành hai hàng trái phải chỉnh tề. Tất cả đều vô cùng cung kính diễn tấu các loại nhạc khí, khi thì cúi người khi thì quỳ lạy, tựa hồ đang nghênh đón một vị quân chủ ra đời.
Trong thành trì, 26 vị thiếu đương gia còn lại cùng với đám tùy tùng Tiên Thiên của bọn họ, đều chạy thẳng ra cửa, hai mắt mở trừng trừng nhìn về phía cương vân trên bầu trời.
- Có người muốn tấn chức Tiên Thiên cảnh! Là ai? Là ai?
Một thiếu đương gia như điên cuồng quát lớn:
- Trời giáng dị tượng, cương khí nhận chủ!
- Thật mạnh! Phải biết rằng mỗi một võ giả Hậu Thiên khi tấn chức Tiên Thiên, đạt được cương khí nhận chủ, phân lượng đều có sự khác biệt. Lúc này đoàn cương vân kia thể tích đạt tới mấy mẫu, quả thực là hiếm có! Tên võ giả Hậu Thiên này một khi tấn chức lên Tiên Thiên, thực sự tuyệt đối vượt qua đại đa số võ giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh sơ kỳ!
Một lão giả Tiên Thiên lo lắng thở dài:
- Nhớ năm đó khi ta tấn chức Tiên Thiên, đạt được cương khí nhận chủ, nhưng cũng chỉ không đến được một mẫu. Đây chính là chênh lệch!
Khu vực trạch viên vang lên những tiếng bàn luận huyên náo. Các vị thiếu đương gia trong ánh mắt đều tràn ngập đố kỵ.
Sau một khắc, cương vân trên bầu trời tuôn ra những luồng khí như tơ, những luồng khí này kéo nhau dung nhập vào trong vòng xoáy kiếm khí đang bốc lên tận trời kia, đem từng chút huyền khí trong đó chuyển hóa thành cương khí.
Đây là quá trình hóa huyền thành cương.
Quá trình này duy trì liên tục đại khái khoảng nửa tiếng đồng hồ mới kết thúc. Dị tượng trên bầu trời biến mất, cương khí vân lớn đến vài mẫu cũng đã hoàn toàn dung nhập vào trong vòng xoáy kiếm khí.
Không bao lâu sau, một thân hình cao gầy tuấn lãng từ trong một trạch viện thản nhiên bước ra. Mỗi một bước đi của hắn đều ẩn chứa khí tượng đế vương.
Ánh trăng dìu dịu, chiếu rọi ở trên mặt hắn tỏa ra luồng quang trạch cao quý trang nghiêm. Chính là Đế Huyền.
Lúc này Đế Huyền tinh thần khí độ so với lúc trước đã hoàn toàn thay đổi. Trong thân thể tựa hồ ẩn chứa uy năng hủy thiên diệt địa, di sơn đảo hải.
Hắn chắp tay bước đi thong thả, chậm rãi tiến tới, tựa như một thái tử hoàng thất đang nhàn nhã tản bộ trong Ngự Hoa Viên. Một mùi đàn hương thanh trần thoát tục từ trên người hắn thoang thoảng tỏa ra, khiến người khác hít vào đều cảm thấy quên hết ưu sầu âu lo.
Tên cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh kia đi theo đằng sau Đế Huyền, biểu tình trên mặt vừa vui vừa lo. Nhưng tóm lại mà nói thì vui vẫn lớn hơn lo. Dù sao thiếu gia nhà mình đã tấn chức Tiên Thiên, ngày sau tu luyện gặp phải bình cảnh thì có thể dốc sức tìm thiên tài địa bảo để bù đắp.
- Là... là... Đế Huyền...
Một đám đông thiếu đương gia cùng với tùy tùng Tiên Thiên, hai mắt đều nhìn chằm chằm vào Đế Huyền, mở miệng lẩm bẩm.
- Đế Huyền đại ca, ngươi... cuối cùng ngươi cũng đã xung phá rào cản, bước vào Tiên Thiên... chúc mừng... chúc mừng Đế Huyền đại ca.
Một thiếu đảo chủ đã từng có duyên gặp mặt một lần với Đế Huyền không khỏi mở miệng tán tụng.
Lúc này cả người Đế Huyền tràn đầy cương khí mạnh mẽ, toàn thân thoát thai hoán cốt, tự nhiên có một loại cảm giác về sự ưu việt như đang đứng từ trên cao nhìn xuống.
Tuy rằng hắn là dựa vào đan dược để tấn chức Tiên Thiên cảnh, nhưng Tiên Thiên Cương Khí cảnh này là hàng thật giá thật, không có chút giả dối nào.
Đế Huyền vốn là tâm cao khí ngạo, lúc này tâm tính càng thêm lỗ mãng, càng thêm khinh thường những thiếu đương gia khác.
- Ta một khi đã đốn ngộ, tấn chức lên Tiên Thiên.
Đế Huyền cao ngạo lạnh lùng nói:
- Đại hội tuyển rể lần này, ai dám cùng ta tranh phong!
Nói xong, ánh mắt của hắn sâu kín nhìn về phía chân trời xa xôi, khóe miệng nhếch lên một nụ cười nhạt, dùng một thanh âm thấp tới mức không ai nghe thấy, lẩm bẩm nói:
- Họ Quách kia, ngươi dám cùng ta đánh một trận không?
Hắn không hề nhắc tới việc mình dựa vào đan dược mạnh mẽ thăng lên cảnh giới Tiên Thiên một chút nào.
- A... Quán quân thi đấu tuyển rể lần này, chắc chắn chính là Đế Huyền.
Rất nhiều thiếu đương gia trong lòng đều âm thầm than thở.
Phong Vân Vô Ngân ở bên trong thạch động tròn một đêm.
Đến ngày hôm sau, khi tia sáng mặt trời đầu tiên nghiêng nghiêng rọi vào trong cửa động, Phong Vân Vô Ngân mới chậm rãi đi ra bên ngoài cửa động, hai chân nhún nhẹ một cái, nhảy xuống bên dưới.
Trên mặt Phong Vân Vô Ngân lúc này nắng sớm chiếu lên nhìn như đang tỏa sáng, trong con ngươi mơ hồ có kiếm mang lóe lên, tinh thần khí độ toàn thân hắn cũng lặng lẽ phát sinh một chút biến hóa.
Một đêm qua, Phong Vân Vô Ngân đã minh tưởng để cảm ngộ những kinh nghiệm chiến đấu quý giá mà hắn thu được trong trận đánh quyêt tử cùng với Doanh Thắng.
- Ngày mai, chính là ngày trận thi đấu mỹ thực của Thao Thiết bà bà, ta cũng có thể quay trở về thành trì rồi.
Phong Vân Vô Ngân sải bước hướng về phía thành trì mà đi.
Yêu thai bên trong đan điền như trước vẫn đang chậm rãi tiêu hóa dinh dưỡng của viên thịt thủy tinh, cái khe trên yêu thai cũng vang lên những tiếng rắc rắc nho nhỏ, đầu giao long ra sức giãy dụa, yêu thai rung động làm cho tiểu phúc của Phong Vân Vô Ngân vẫn như cũ lúc phình ra lúc rụt vào, tựa như bị yêu ma phụ thể.
Phong Vân Vô Ngân cũng không quan tâm tới những việc này, một đường đi thẳng về thành trì.
Sau khi về tới thành trì, Phong Vân Vô Ngân trực tiếp đi thẳng tới quảng trường cử hành trận thi đấu mỹ thực.
Quảng trường lúc này, toàn bộ các thiếu đương gia đang tụ tập ở đó, ngày mai chính là trận thi đấu mỹ thực, đám thiếu đương gia đã đem những nguyên liệu mà mình thu thập được trong hai ngày qua xếp hết ở trên sân đá, bắt tay vào cắt rửa thi thể mãnh thú, hoặc là đem những phụ liệu như dược liệu hoa quả ra trộn lẫn với nhau.
- A. Hầu như đều săn giết mãnh thú Tiên Thiên để làm nguyên liệu nấu ăn.
Ánh mắt Phong Vân Vô Ngân quét một vòng, khẽ gật đầu. Trong đám đông các thiếu đương gia này cũng có một số ít là biết cách nấu nướng mỹ thực.
- Ha hả.
Phong Vân Vô Ngân lắc đầu bật cười:
- Bản thân ta cũng không cần thiết phải phiền phức như bọn họ, trong nạp giới đã có 5 viên thịt thủy tinh, 48 viên thịt được luyện hóa từ thi thể mãnh thú Hậu Thiên bình thường, vậy là đủ để bày một bàn rồi.
- Họ Quách!
Đúng lúc này, một thanh âm lanh lảnh, truyền đến từ phía trái Phong Vân Vô Ngân:
- Họ Quách!
Cùng lúc đó mùi đàn hương tràn ngập mà tới, dao động tiên thiên cương khí tinh thuần rung động khắp không gian.
- Tiên Thiên Cương Khí cảnh.
Trong lòng Phong Vân Vô Ngân khẽ ngưng trọng, nghiêng đầu nhìn lại.
Chỉ thấy Đế Huyền dẫn theo tên cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh, từ một bên lững thững đi tới.
Hôm nay Đế Huyền mặc một bộ trường sam màu vàng nhạt, mặt như quan ngọc, thần thái sáng láng, vô cùng hào hứng. Hắn nhẹ lay động một cây quạt xếp, trong lúc bước đi đều tỏ ra khí độ vô cùng tiêu sái.
Tiên thiên cương khí tinh thuần dao động xung quanh thân thể Đế Huyền như khoác thêm cho hắn một bộ y phục rực rỡ hoa lệ.
- A, thật không ngờ Đế Huyền ngươi vậy mà đã tấn chức Tiên Thiên. Thực sự là không ngờ đó.
Phong Vân Vô Ngân nhịn không được bật thốt lên. Trong lòng cũng cảm thấy một chút quái dị... Đế Huyền này sớm không tấn chức Tiên Thiên, muộn không tấn chức Tiên Thiên, cứ nhất thiết phải đúng vào thời điểm mấu chốt của đại hội tuyển rể mà tấn chức. Thế gian việc trùng hợp tuy nhiều, nhưng có trùng hợp thì cũng không phải tới mức này chứ?
- Họ Quách. Phương pháp tu luyện của ngươi kỳ lạ quái dị, nhưng chung quy vẫn không phải chính thống.
Ánh mắt Đế Huyền nhìn về phía cái bụng khi thì trướng lên khi thì xẹp xuống của Phong Vân Vô Ngân, bất giác biểu hiện ra vẻ mặt khinh thường, lần này nếu ngươi có thể thành công vượt qua được khảo nghiệm mỹ thực của Thao Thiết bà bà. Ta đây sẽ chờ ngươi ở vòng tiếp theo. Ta muốn cho ngươi biết rõ, sự khác biệt giữa thiên tài và quái tài.
Phong Vân Vô Ngân liên tiếp giết hai tên võ giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh trung kỳ, lại đánh bại một thiên tài yêu nghiệt như Doanh Thắng, cho nên cũng không bởi vì dao động khí tức Tiên Thiên của Đế Huyền mà bị trấn áp. Trái lại lòng tranh đấu lại dâng cao, nhêch miệng cười nói:
- Chỉ là Tiên Thiên Cương Khí cảnh sơ kỳ, có gì là cao siêu chứ? Phải đánh qua mới biết được cao thấp.
Tên cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh kia của Đế Huyền lập tức mở miệng châm chọc:
- Tiểu tử Cuồng vọng! Không nên bởi vì có một chút kỳ ngộ thành tựu Tiên Thiên Cương Thể mà đã không coi ai ra gì. Ngươi đừng mơ được như thiếu gia nhà ta, dựa vào lĩnh ngộ, dựa vào thiên phú của ngươi, muốn hóa huyền thành cương, thành tựu Tiên Thiên đại đạo, sợ rằng cả đời cũng đều không thể.
Đế Huyền mỉm cười:
- Hiên Viên hộ pháp, chúng ta đi chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn, không nên tốn nhiều miệng lưỡi cùng với tên thất phu man tử này làm gì.
Lúc này thanh âm Lý Vạn Tiên nhẹ nhàng vang lên bên tai của Phong Vân Vô Ngân:
- Con rể tương lai, ngươi không được bị Đế Huyền lừa gạt. Thể nội hắn có mùi đan dược nồng đậm, là hắn đã dựa vào đan dược để mạnh mẽ đem cảnh giới đẩy lên Tiên Thiên. Bỏ gốc lấy ngọn, ngày sau hắn sẽ hối hận. Đế huyền này thực sự là vô cùng không biết xấu hổ. Vậy mà cứ luôn mồm nói bản thân tự lĩnh ngộ thành tựu Tiên Thiên. Loại người lỗ mãng này sao xứng làm con rể ta?
- A?
Phong Vân Vô Ngân kinh ngạc:
- Chẳng trách! Thời gian hắn thành tựu Tiên Thiên cũng quá trùng hợp! Hóa ra là dựa vào đan dược... Vậy mà cũng lớn lối!
Phong Vân Vô Ngân nhìn theo bóng lưng Đế Huyền, khóe miệng khẽ nhếch lên, sau đó rời khỏi quảng trường, trở về căn phòng của mình.
- Con rể tương lai, các thiếu đương gia dự thi khác đều đã chuẩn bị mỹ thực cho trận đấu ngày mai. Vì sao ngươi lại phẩy tay rời đi? Lẽ nào ngươi muốn lâm trận mới mài đao? 50 thi thể mãnh thú Tiên Thiên, hỗn độn trong một nồi, chế ra một món ăn, đâỵ chính là một việc khó khăn rất lớn. Chẳng lẽ ngươi muốn đến ngày mai thi đấu mới bắt tay vào nấu nướng?
Thanh âm Lý Vạn Tiên vẫn như cũ vang lên bên tai Phong Vân Vô Ngân.
- Lý Vạn Tiên đại nhân, về trận thi đấu mỹ thực này, ta tự có sách lược đối phó.
Phong Vân Vô Ngân ngập ngừng nói. Đối với xưng hô "con rể tương lai" này của Lý Vạn Tiên, Phong Vân Vô Ngân cảm thấy vô cùng áp lực, rất khó thích ứng.
- Con rể tương lai, Đế Huyền kia đã nuốt vào đan dược để thành tựu Tiên Thiên, thực lực tăng gấp trăm lần. Chẳng qua dựa vào đan dược để hóa huyền thành cương, chung quy cũng không phải là chuyện tốt. Đối với việc thúc giục vận dụng cương khí sẽ có một chút ngưng trệ nho nhỏ. Nếu như ngươi có thể tìm ra được kẽ hở khi Đế Huyền vận chuyển cương khí, liền có thể chiến thắng. Bất quá lấy thực lực của Đế Huyền, thành tựu được tiên thiên cương khí, sức chiến đấu chắc chắn sẽ không tầm thường.
Trong thanh âm của Lý Vạn Tiên thoáng có chút lo lắng.
Tiểu phúc Phong Vân Vô Ngân đột ngột phình lên, yêu thai trong đan điền tựa hồ bất cứ lúc nào cũng đều có thể ấp ra được đầu giao long dữ tợn. Bỗng nhiên hắn cảm thấy hùng tâm vạn trượng, không sợ hãi chút nào:
- Lý Vạn Tiên đại nhân xin yên tâm, ta đang luyện hóa một loại ma công, một khi ma công có thành tựu thì Đế Huyền cũng chẳng là gì.
- Hả. Ý của ngươi chính là thượng cổ Yêu Thai Bí Thuật?
Lý Vạn Tiên nói:
- Được rồi, ngươi hãy chuẩn bị cho thật tốt. Bây giờ ta đi gặp Thao Thiết bà bà. Trận đấu mỹ thực ngày mai ta cũng sẽ tham dự, cùng với Thao Thiết bà bà thưởng thức mỹ thực mà các ngươi nấu nướng. Nữ nhi Thanh Thanh của ta cũng sẽ xuất hiện.
- A? Lý Thanh Thanh tiểu thư?
Trong nháy mắt, trong đầu Phong Vân Vô Ngân không khỏi dần hiện ra bức họa kia. Nữ tử trong bức họa kia xinh đẹp khuynh quốc khuynh thành, có được mị lực tựa như ma thuật động lòng người.
- Ha ha, chính là lão bà tương lai của ngươi đó!
Lý Vạn Tiên cười sang sảng, thanh âm càng lúc càng xa:
- Bởi vậy, con rể tương lai, ngày mai ngươi nên biểu hiện cho thật tốt, để cho Thanh Thanh có ấn tượng tốt đối với ngươi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.