Bá Khí

Chương 110: Ngươi nói như đánh rắm!




Khoan đã!
Lý Vạn Tiên sau khi khiếp sợ trong chốc lát liền nhanh chóng khôi phục lại bình tĩnh, gương mặt không còn một chút rung động nào.
Trên quảng trường.
Yên tĩnh, yên tĩnh tới mức có thể nghe được tiếng châm rơi.
107 thiểu niên đã vây quanh Phong Vân Vô Ngân ba vòng trong ba vòng ngoài, Phong Vân Vô Ngân nghiễm nhiên trở thành một nhân vật tâm điểm được mọi người chú ý!
Trong mắt đám thiếu niên này thiêu đốt phẫn nộ, đố kị, sát khí, Có một sổ thiểu niên xung động còn đang chuẩn bị động thủ với Phong Vân Vô Ngân.
Phong Vân Vô Ngân lúc này, tâm thần hoàn toàn đắm chìm vào yêu thai trong đan điền. Cả người tiến vào cảnh giới huyền diệu vô nhân vô ngã. Không hề quan tâm đến tất cả sự vật xung quanh mình.
Thiên địa linh khí khổng lồ bị yêu thai hấp thu trong nháy mắt, đại bộ phận được dùng để rèn luyện hai chiếc giao long tí. Từng luồng thiên địa linh khí thay nhau mài giũa hai giao long tí, khiển cho đường nét trên da chúng càng thêm rõ ràng, lân phiến vàng óng ánh, bộ dáng càng lúc càng trở nên hoàn mỹ.
Mỗi một chiếc giao long tí tăng thêm được 40 vạn cân thần lực! Khiến lực lượng của một cái đã đạt tới 208 vạn cân thần lực!
Hơn nữa, Phong Vân Vô Ngân còn có thể tùy tâm điều khiển cho chúng biển hóa dài ngắn. Biến dài có thể đạt tới mấy chục thước, biển ngắn thì có thể ngưng kết lại như cánh tay người bình thường. Chỉ một hơi thở là có thể thúc động giao long tí, tấn công cuồng bạo, giết người trong nháy mắt.
Hai giao long tí sau khi hấp thu nhiều thiên địa linh khí nhiều như vậy đã càng thêm hoàn mỹ!
Nội tâm Phong Vân Vô Ngân mừng rỡ như điên.
Rốt cuộc, đám thiếu niên vây quanh Phong Vân Vô Ngân cũng có người không còn kiên nhẫn được nữa. Có vài tên thiếu niên đứng bên cạnh Đế Huyền, khẽ thi lễ với Đế Huyền, khách khí nói:
Đế Huyền đại ca, sự tình vừa phát sinh quả thực là làm nhục chúng ta! Tất cả mọi người không phải kẻ ngu, đều hiểu rất rõ, kẻ này dựa vào bảo bối để độc chiếm toàn bộ lễ vật ra mắt của Lý Vạn Tiên đại nhân tặng cho chúng ta. Loại hành vi đáng khinh như vậy, tất cả mọi người đều không vừa mắt! Mong ràng Đế Huyền đại ca có thể thay mặt mọi người chất vấn tiểu tử này!
Lời vừa nói ra, đại đa số thiếu niên đều rời ánh mắt nhìn về phía Đế Huyền. Không hề nghi ngờ Đế Huyền trong số những thiếu niên này tự có một cỗ phong phạm của người đứng đầu, khác hắn với thường nhân.
Đế Huyền hơi gật đầu, gương mặt một lần nữa khôi phục biểu tình vân đạm phong khinh, không màng danh lợi. Hắn tiến lên trước một bước, lên tiếng nói với Phong Vân Vô Ngân:
Vị bàng hữu kia, tại hạ thiếu đảo chủ Hoàng Tuyền đảo Đế Huyền. Bằng hữu, người ngay thì nên nói thẳng, vừa rồi ngươi sử dụng một loại bí bảo kỳ diệu hấp thu toàn bộ thiên địa linh khí trong quảng trường. Ngươi có được bí bảo như vậy chính là phúc khí của ngươi, người ngoài tuy rằng đỏ mắt nhưng cũng sẽ không nảy sinh tâm dò xét. Được rồi, bàng hữu, Đế Huyền ta cam đoan, bí bảo của ngươi không một ai dám dòm ngó. Chẳng qua ngươi phải thả hết ra thiên địa linh khí, để cho mọi người dựa vào tu vi thiên phú, công bàng mà hấp thu thiên địa linh khí.
Đế Huyền lời nói họp tình hợp lý, hơn nữa hắn còn cam đoan không ai dám cướp đoạt "bí bảo" Của Phong Vân Vô Ngân, tựa như phát ra cảnh cáo đối với những người đang ngo ngoe có ý đồ cướp đoạt, coi như là đang bảo vệ Phong Vân Vô Ngân. Chính xác mà nói, coi như là một loại bố thí ân đức.
Ha ha ha!
Đột nhiên hai tròng mắt Phong Vân Vô Ngân mở ra, một đạo quang mang hung lệ xẹt qua trong đôi con ngươi, ngữ khí của hắn bình thản:
Ta nào có bí bảo gì chứ. Thiên địa linh khí chỉ đơn giản là bị ta hấp thu đi. Đây là quà ra mất mà Lý Vạn Tiên đại nhân tặng cho tất cả chúng ta, người nào có khả năng thì người ấy được. Các ngươi cũng đừng nổi giận, ta thuần túy dựa vào bản lĩnh thực sự để hấp thu thiên địa linh khí mà thôi.
Không có bí bảo?
Những thiếu niên ở đây đâu có chịu tin! Tất cả đều nhìn chằm chằm Phong Vân Vô Ngân.
Bằng hữu, ngươi không thành thực!
Để Huyền bước thêm một bước về phía Phong Vân Vô Ngân, trong mắt kỳ quang lấp lánh, một cỗ uy áp mờ mịt từ trên người Đe Huyền tản mát ra, cuốn về phía Phong Vân Vô Ngân.
Tại hạ đã nói rồi, chỉ cần ngươi trả lại thiên địa linh khí đáng lẽ thuộc về mọi người, vậy Để Huyền ta sẽ cam đoan không ai dám động tới ngươi. Vậy mà ngươi lại giả dối lừa gạt, ngươi không có bí bảo? Là dựa vào bản lĩnh thật sự trong nháy mắt hấp thu thiên địa linh khí mênh mông như vậy? Bằng hữu, ngươi cho rằng tại hạ là đứa con nít ba tuổi sao?
Ánh mắt Để Huyền nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân tựa như quốc vương đang chất vấn phạm nhân.
Ngữ khí của hắn, từng câu từng chữ đều áp bức người khác.
Bản thân Phong Vân Vô Ngân tính tình vốn đã kiệt ngạo, sau khi tu luyện Thiên Địa Bá Khí Quyết, trong cơ thể lại càng ẩn tàng khí phách cùng bễ nghễ vô biên vô hạn, không bao giờ chịu để bị ức hiếp khinh bỉ.
Hôm nay, yêu thai ăn no thiên địa linh khí, hai giao long tí thần lực bạo tăng, dần trở nên hoàn mỹ, lại càng khiển cho Phong Vân Vô Ngân không còn chỗ nào cố kỵ nữa!
Thiếu niên Để Huyền trước mắt này, được xưng là đệ nhất thiên tài trẻ tuổi trong giới tán tu để quốc Chiến Tần! Nhưng lại chọc tới Phong Vân Vô Ngân, luôn miệng bức ép, sớm đã khiến Phong Vân Vô Ngân giận tím mặt.
Thối lắm!
Phong Vân Vô Ngân chậm rãi đứng lên, đối mặt với Đế Huyền:
Ta mà phải giả dổi giấu diếm? Ngươi là Đế Huyền phải không? Ta nghe nói ngươi danh tiếng rất thịnh, người người tán thưởng thổi phồng ngươi, bởi vậy ngươi cho rằng lời ngươi chính là chân lý, đúng không? Ngươi nói ta có mang bí bảo, vậy ta thực sự có mang bí bảo sao? Khẩu khí của ngươi thật lớn! Ngươi cam đoan không ai dám đụng đến ta? Ngươi cho ngươi là ai? Sinh tử của ta há phải nhờ tới ngươi che chở!!! Mỗi một câu ngươi nói, ta thấy chẳng khác gỉ đánh rắm!
Uy danh của Đế Huyền, cái danh hiệu thiên tài, sự kiêu ngạo cùng khí độ trầm ổn lão luyện, khí thế như núi cao, uy áp huyền khí tựa như nhật nguyệt, nhưng đổi với Phong Vân Vô Ngân thì tất cả những thứ đó đều là phù vân!
Muốn đoạt được vị trí đứng đầu đại hội tuyển rể lần này, Phong Vân Vô Ngân tất phải đánh cùng Đế Huyền một trận! Một trận sinh tử! Sớm muộn gì cũng phải chạm trán, Phong Vân Vô Ngân không cần che giấu tính cách của mình! Lại càng không cần phải ẩn nhẫn!
-Hả?
Đế Huyền đầu tiên là ngây ra một lúc, sau đó lập tức con ngươi co rút lại nhìn chằm chằm vào Phong Vân Vô Ngân, dường như muốn dùng ánh mắt để đâm chết Phong Vân Vô Ngân! Nếu như ánh mắt có thể giết người, lúc này Phong Vân Vô Ngân đã bị bầm thây thành vạn đoạn!
Ngươi đang khiêu khích ta?
Đế Huyền lên tiếng với âm điệu lạnh lẽo. Loại âm thanh này tựa như đến từ Cửu u địa ngục. Trong khoảnh khắc, ở sau lưng Để Huyền hàng loạt những hoa văn hỉnh thành từ huyền khí hiện lên, sau đó những hoa văn này khuếch tán rộng ra ngoài, hình thành những hỉnh thù mãnh thú nguyên thủy như giao long, ban lan hổ, tật phong mã, điện hỏa ưng...
Vô cùng chân thật!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.