Ba Định Luật Của Pháp Sư

Chương 8: Tồn tại vô hồn




Hôm nay ăn bữa tối xong là tan tầm rồi. Bên ngoài, trời vẫn mưa to, làm cho đường về phòng hắn trở nên khó đi, vì vậy Sick quyết định ở lại trong hoa viên, đi dạo vòng quanh cho quen đường. Hoa viên lò thiêu thứ to chiếm diện tích khá lớn, có thể coi nơi đây như một cỗ máy khổng lồ, công nhân sẽ ngụ ở bên trong, đảm trách nhiệm vụ làm bánh răng.
Căn cứ theo lời của tiểu Tra cùng lão thụ tinh, hiện tại ở đây chỉ có 3 bánh răng người. Lúc Quyền Trượng Ánh Sáng xây dựng nơi đây, cũng bỏ ra công sức và tài lực rất lớn, cho nên bản thân tòa kiến trúc này cũng khá bền. Dưới trời mưa lớn như thế này cũng không bị dột. Sick đặc biệt chú ý các trụ chống có vết nứt hay không, kết quả, hắn phát hiện cũng chỉ là một vài vết sơn bông ra ở bên ngoài, nhìn không ra kết cấu có vấn đề gì. Bên trong những gian phòng lâu năm không có người sử dụng, tro bụi tích lũy thành một lớp dày, đã biến thành bùn đất rồi, trên các khe cửa sổ cùng hốc tường còn mọc lên cỏ dại. Thỉnh thoảng, trên mặt đất còn có thể phát hiện bột giấy lâu năm, cùng một số văn bản tài liệu khác. Trần nhà cũng xuống cấp, gió thổi qua còn lung la lung lay. Sick nhặt được một cái ấm nước bị mất nắp ven đường, bút bi, cúc áo, và nhiều thứ linh tinh khác. Còn có mấy món đồ vốn nên ở trên kệ sách, nhưng do giá đỡ đã bị gãy nên rơi trên đường. Thoạt nhìn những vật này đã nằm ở đây rất lâu rồi, còn có cả mạng nhện quấn lên cùng một chỗ.
Sick phủi phủi một ít bụi, phát hiện một bộ phận gạch men được trang trí đặc biệt.
Hắn tưởng tượng bộ dạng nơi đây 35 năm trước. Phảng phất hắn có thể chứng kiến được bộ hành lang âm u trước mặt khi vừa mới xây phủ đầy ánh sáng. Vách tường cùng mặt đất đều bóng loáng. Dọc theo bên tường, độ cao cỡ tới eo người, có một con mèo Kitty đang đi dạo, thè lưỡi ra liếm cọng lông, chơi đùa với hoa văn trên gạch sứ. Từng viên gạch đều được khắc lên tiêu chí của lò thiêu thứ tư bằng chữ hoa.
Bên ngoài, sét đánh rồi. Xuyên qua ánh sáng của tia chớp, Sick thấy được khu rừng như một bóng đen, năm đó hẳn là vườn hoa rất đẹp a.
Sick nhặt một cái khăn, bắt đầu lau đi bụi bẩn trên các viên gạch men, tam thể, trắng đen, màu quýt, lông dài hoặc lông ngắn... Sick phát hiện những con mèo được trang trí trên các viên gạch không có lặp lại, hình dáng, chủng loại, tư thế cũng khác nhau.
Nằm tận cùng trong tòa kiến trúc là "tòa chủ lô". Theo những gì Sick biết, khu vực xử lý chính của lò thiêu thứ tư nằm ở vài tầng cao nhất trong đó, rác thải đều bị thiêu đốt quanh năm cũng trong chỗ kia. Nhân viên phân giải không cần đến nơi đây, Sick tranh thủ thời gian rảnh đi dạo một vòng qua đó.
Tâm của chủ lô bị niêm kín. Mặc dù vẫn có đường thông ra ngoài, nhưng cửa luôn bị khóa kỹ. Sick tìm được cửa vào trong lầu một.
Lúc nhìn thấy cánh cửa kia, Sick giật mình.
Cánh cửa kia chính là cửa chắn cuối cùng của cả tòa chủ lô, dùng bạc có gia cố ma phạp mà tạo thành. Nói là cửa, không bằng nói là cả khối bạc gia cố ma pháp nhồi vào chỗ trống, khối bạc vẫn sáng bóng, giữa cửa, cao cỡ ngực của người trưởng thành, có khắc một hàng chữ.
Sick đến gần một chút, nhưng làm hắn ngạc nhiên nhất cũng không phải cánh cửa kia, mà là hào khí chỗ nay mang đến. Xung quanh cửa có một tầng được trang trí sau khi đã nhồi cái khối bạc kia vào: Một mái hiên nhỏ được dựng lên bằng xi-măng. Trên mái hiên, điêu khác một vài hình chim dang cánh, thu cánh hoặc chuẩn bị cất cánh. Dưới chân có thêm mấy bậc thang nhỏ. Toàn bộ đệu làm bằng xi măng xám. Một căn phòng nhỏ dựng lên trong đó.
Sick vừa nhìn đã biết, nơi này là mộ địa. Hắn tới đó, nhìn thấy dòng chữ trên cửa bạc: "Nguyện linh hồn Liena an nghỉ."
Sick không dừng lại quá lâu ở đây, hắn đứng nửa phút đã rời đi.
※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※※※※
Hắn lên tới lầu hai, phát hiện có dấu chân hiện lên trên lớp bụi. Dấu chân kia rất lớn, có lẽ là do mang thêm ủng. Sick quan sát dấu chân kia cẩn thận. Xem ra nó chỉ kéo dài về một phía, nhưng Sick còn phát hiện xung quanh dấu chân lại không có bùn. Nếu như chỉ đi qua một lần, dưới hoàn cảnh đầy bụi và trời đang mưa, lẽ ra phải có rất nhiều bùn mới đúng. Nhưng những dấu chân này lại rất sạch sẽ. Đây cùng là một người, mỗi lần đều đi qua cùng một chỗ, đi lại rất nhiều lần mới có thể làm được.
Sick nhìn theo hướng dấu chân, chỗ đó có một gian phòng, trên bảng tên viết "Phòng điều khiển chính ".
Sick tiến lên, cẩn thận không đi trùng những vết chân kia, tiến vào phòng điều khiển chính. Cửa không có khóa, hắn mở toang ra, bị ánh sáng trong này làm cho chói mắt.
Trong này có vài cái bóng đén, tất cả đều rất sáng, không giống nơi khác, dù cho có, cũng chỉ mờ mờ ảo ảo. Trần nhà gian phòng này cao gấp 3 phòng bình thường. Trong phòng, rất nhiều máy mọc được lắp đặt như tủ quần áo. Có ba màn hình lớn treo trên ba mặt tường, còn có cả bàn điểu khiển lớn, được sắp xếp ngay ngắn. Những bàn phím được lau chùi khá sạch, cũng không bị mất phím nào. Máy móc bóng loáng như gương, trên màn hình hầu như không có vết bẩn.
Sick đi vào trong phòng, bởi vì trạng thái nơi này quá hoàn hảo làm hắn khá giật mình, sau khi hắn dạo qua một vòng mới phát hiện những bàn phím kia giống như có người đang sử dụng. Sick ngẩng đầu, nhìn màn hình, màn hình đang bật, không ngừng hiện ra một loạt lại mã.
Tất cả các công việc ở lò thiêu thứ tư hầu như đều được tự động hóa, bởi vậy mới có tình huống chỉ cần 3 công nhân cũng có thể vận hành. Nhưng Sick không cho rằng khi các pháp sư chế tác thêm công năng tự động thì, cũng thiết kế thêm phần tự động cho bộ phận điều khiển? Chỗ này không thể xuất hiện tình huống không người cũng có thể vận hành.
Trong nội tâm Sick sợ hãi, hắn từ từ lui về phía cửa, nhưng lại đụng phải một mặt phẳng cứng. Cửa đóng lại rồi.
Sick quay người, dùng sức vặn tay cầm, không được, cửa đã khóa! Không phải lão thụ tinh làm đấy, lão thụ tinh đều lên tiếng khi xuất hiện.
Lúc này, trên máy chủ phát ra âm thanh dồn dập. Đoạn mã lúc nãy cũng biến mật, thay vào đó là mặt một người phụ nữ. Hình ảnh không ngừng nhảy lên, tin tức hỗn loạn không ngừng xẹt qua màn hình. Sick nhận ra khuôn mặt kia, đó là khuôn mặt hắn chụp được lúc trước. Nàng đang cười to, sau đó lại biến thành bộ dạng thút thít nỉ non, mà còn không ngừng thay đổi. Bối cảnh bắt đầu mơ hồ, chỉ có thân ảnh của nàng chợt gần chợt xa, nhưng chưa bao giờ xa đủ để chứng kiến toàn thân, từng hình ảnh giống như đến từ nhưng không gian khác nhau.
Sick bắt đầu cảm thấy khó thở, không gian này đã bị chiếm bởi những đồ vật không nhìn được bằng mắt. Hắn phải nhanh chóng thoát ra. Hắn rút tế đao, quay về phía cửa, dùng thuật mở khóa, không được. Hắn lại thi triển pháp thuật phá giải khác, vẫn không có hiệu quả. Hắn lại sử dụng pháp thuật phá giải lời nguyền của yêu tinh, không có hiệu quả. Hắn khẩn trương, ngẩng đầu nhìn màn hình, chỉ thấy chạy ra một hàng chữ đó: "Chúng ta, tồn tại vô hồn."
Là vật gì không có linh hồn cũng có thể gây ra chuyện ma quái? Sick cố gắng lục tung mớ kiến thức trong đầu, rốt cục hắn cũng nhớ tới một thứ đã được học trong trường bổ túc, bất quá đồ vật này hắn cũng chưa từng thấy qua.
"Nếu là tao linh khóa cửa…PHÁ!" Sick đọc lên chú ngữ bằng Ni hệ ngữ, dùng mũi đao chạm vào tay cầm cửa. Lúc này có tác dụng rồi, Sick đạp cửa xông ra khỏi phòng, một luồng không khí mới mẻ tràn vào ngực.
Ngay khi cửa mở ra, Sick thấy có một dáng người ục ịch trên hành lang, trên đầu người kia mọc ra gai nhọn, nhưng lại phản quang, giống như được làm từ kim loại. Sick đoán chắc là kim gâm vào đầu. Người kia khi vừa thấy Sick đã chạy, dẫm lên những dấu chân kia, chỉ chớp mắt đã mất hút.
Sick lao về gian phòng của mình.
※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※※※※
Hôm nay không cần chờ lão thụ tinh tới, Sick đã tự động khóa cửa khi vừa về tới phòng. Hắn ngồi xếp bằng dưới đất, xuất ra 《 đại từ điển ma pháp 》. Đây là sách tham khảo do nhà xuất bản pháp thuật quốc gia phát hành, bên trong có giải thích các thuật ngữ pháp thuật. Chẳng những nó có trợ giúp rất lớn đối với việc nghiên cứu pháp thuật, mà với trọng lượng nửa kg, dùng làm vũ khí để ném cũng cực kỳ hiệu quả.
Sick đem sách đặt ở trên đầu gối, dựa theo mục lục, tìm được "Tao linh".
Trên sách viết: "Tao linh: Một loại sinh ra từ vật phẩm đã từng hoặc đang bị con người sử dụng, cùng loại năng lượng thể với U Linh." Loại vật này tại có không ít ở lò thiêu thứ tư!"Nguyên lý hình thành của nó dựa trên ý niệm lưu lại của người sử dụng, không có linh hồn." Tồn tại vô hồn, những người kia đích thật là nói như vậy!"Biểu hiện thông thường là huyên náo, di động vật phẩm vân vân. Nếu điều kiện phù hợp cũng có khả năng chuyển hóa thành thật thể. Thường hiện thân ở nơi có nhiều đồ vật cũ, hoặc khu vực ít người. Như bảo tàng, thành cổ hoặc phòng cũ." Sick đang nghĩ đến rác ma pháp ở đây.
Nơi này là pháp trường của đồ cũ ah! Khó trách sẽ có tao linh.
Cứ như vậy xem ra, sự tình trước mắt không hề tầm thường, kể cả tiếng ồn trong rương cùng tiếng kêu cứu trong phòng phân giải, đều là tao linh tạo thành đấy. Sick cảm thấy hắn phải hiểu cho rõ những thứ này, thử xem ngoài ca hát cùng diễn tấu, bọn này còn làm trò gì khác không. Hắn còn ý định ở chỗ này bốn tháng, hắn cũng không hy vọng trên lưng mình cắm thêm một cây sắt lúc rời đi.
Nếu trên tay Sick còn giữ gương tròn cứng, hắn sẽ dùng pháp thuật giám thị hành lang, nhưng vật kia đã bị hắn cầm đi đổi một cái quần bông rồi.
Trước mặt, hắn phải giải quyết vấn đề giấc ngủ. Hắn quyết định, ngày mai lại đi sưu tập tài liệu cho pháp thuật quy mô lớn, đêm nay đành ứng phó bằng một cái pháp thuật cách âm nhỏ. Dù sao hai ngày nay tao linh cũng không có ồn ào, hắn có lẽ không cần lo lắng cách âm sẽ làm hắn phản ứng chậm nếu có kẻ xâm nhập.
Sick bắt đầu vẽ đồ án của thuật cách âm, an tâm ngủ trên giường. Chờ mong đêm nay có thể một giấc đến hừng đông.
Ban đầu, thuật cách âm đích thật là hữu hiệu, ý thức của Sick chậm rãi chìm vào mộng đẹp, nhưng không biết là đêm nay tao linh đặc biệt sinh động hay vẫn có nguyên nhân khác, tiếng động càng lúc càng lớn, cuối cùng vẫn làm Sick không ngủ được. Hắn đứng lên, đi kiểm tra pháp thuật trên đất, cảm thụ chấn động của pháp thuật. Sick kinh ngạc phát hiện pháp lực chấn động yếu đến mức hắn xém không cảm ứng được, lúc Sick còn đang tự hỏi, toàn bộ pháp thuật đã vỡ vụn, tao linh ở ngoài cửa diễn tấu cũng theo đó mà to lên.
Sick trừng lớn mắt, khó mà tin được. Bộ dạng pháp thuật bị vỡ tan, giống như là nền móng của một tòa thành bị đào lên, mất đi cơ chỗ chống đỡ mà sụp đổ. Sick lại làm thí nghiệm với một pháp thuật khác, lần này, hắn cẩn thận cảm thụ pháp thuật chấn động. Năng lượng pháp thuật không ngừng xói mòn, thẳng đến pháp thuật vỡ vụn. Sick tìm không thấy năng lượng đã đi nơi nào. Cái này lại để cho hắn nghĩ đến tình huống của nấm mini hung ác. Pháp thuật hắn dùng để khống chế nó, có lẽ có quan hệ với chuyện này.
Ngày mai nhất định phải đem những bí ẩn này điều tra rõ ràng. Đêm nay hắn phải ngủ. Sick đi tới trước cửa, dùng sức, đạp một cước, rống to: "Ồn chết người rồi! Nửa đêm không ngủ còn làm cái quỷ gì ah!"
"Chúng ta không phải quỷ!" Một vài giọng nói đạp lại từ ngoài cửa.
Những cái thứ này rõ ràng không chỉ một cái! "Ta ngày mai còn phải đi làm, một đống đồ bỏ đi chờ ta phân giải, không cần biết các ngươi là cái quái gì, đều câm hết cho ta!" Sick lại đạp cửa, ngoài cửa lập tức trầm mặc.
Dùng phương thức nguyên thủy nhất, hắn đã giải tán được đám đông.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.