Ba Định Luật Của Pháp Sư

Chương 4: Dùng mục đích san bằng, bao vây nơi đây




Thanh lý hoàn tất, nghỉ ngơi một chút, Sick được Tiểu Tra chỉ dẫn tiếp tục công tác. Khi Tiểu Tra thấy Sick sử dụng tế đao cũng không có phản ứng gì đặc biệt, hắn tựa hồ không ngại, cho nên Sick không cần che dấu, lấy ra dùng thoải mái.
Đến chiều, Tiểu Tra kêu Sick thu thập khu làm việc, hai người cùng đi đến cổng chính đợi xe rác đến.
Tiểu Tra có dạy Sick một ít quá trình công tác chỉnh thể của lò thiêu thứ tư, cái gì ở đây cũng đều tự động hóa hết, đổ rác cũng thế. Theo lý mà nói chỉ cần tài xế xe rác biết rõ vị trí hầm chứa là được rồi, không cần bọn họ hỗ trợ mới đúng.
Tiểu Tra không có giải thích, mà Sick khi vừa đến đại sảnh đã hiểu tại sao.
Bên ngoài truyền đến từng hồi gào thét, hô hào: "Lò thiêu thứ tư lập tức di dời! Chính phủ tư lợi bội ước!"
Tiểu Tra đẩy ra cửa cổng bằng thùng giấy. Ngoài cửa, trên thảm cỏ mà không có cỏ, đứng đó hơn trăm người, nam nữ già trẻ còn có chó. Trên đầu bọn họ đều cột vải trắng, dùng mực hồng viết "Chính phủ thất tín với dân". Cầm trong tay giấy các-tông, bên trên là ảnh chụp của một nam tử mập mạp, bị gạch chéo bằng mực đỏ. Bọn họ có người mặc đồ ngủ, thậm chí có người mang dép lê, mà không mang theo nước uống. Từ hai điểm này xem ra, bọn họ hẳn là cư dân bản địa gần đây tới.
Tiểu Tra đi ra khỏi cửa, Sick rụt lại cổ đi theo phía sau hắn. Hơn một trăm người này dùng hơn hai trăm con mắt địch ý, quăng đến trên người bọn họ.
Bình thường mọi hoạt động liên quan đến xử lý rác đều sẽ bị dân địa phương chán ghét. Căn cứ vào nguyên tắc phân công hợp tác trong xã hội văn minh, mỗi người đều muốn đem phần công việc này nhường cho người khác. Người nơi này bị chia trúng, đành phải làm "hàng xóm cùng lò thiêu", nên phải đến trước cửa kháng nghị.
"Đó là ai?" Sick chỉ vào ảnh chụp nam nhân mập, hỏi.
"Ông chủ ở đây." Tiểu Tra nhíu mày: "Không sai biệt lắm nửa năm không thấy được hắn rồi."
"Hắn vẫn còn lĩnh tiền lương sao?"
"Ân."
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Sick cắn răng, giựt lấy một cái ảnh chụp.Người cầm tấm ảnh kia cho rằng Sick tức giận, bị dọa đến mức hai bả vai đều run, thế nhưng mà Sick sau khi đoạt lấy tấm hình, chỉ là đem ảnh chụp ném trên mặt đất rồi dùng chân giẫm, hoàn toàn không để ý tới nàng. Dân chúng đang kháng nghị nhìn thấy cảnh này đều ngây người.
Sick tức giận mắng: "Mèo mập chết bầm!" Thằng trộm tiền lương, không chịu công tác!
"Ngươi đứng ở bên nào đó?" Tiểu Tra kinh ngạc đặt tay lên vai Sick hỏi.
"Ta đứng ở phe chính nghĩa." Sick kiên định trả lời, gót chân không ngừng giẫm giẫm lên hình ông chủ mèo mập.
Đang lúc dân chúng nghi hoặc, phân vân có nên coi Sick thành người một nhà hay không, trong đám người có một phụ nữ dùng tư thế lãnh tụ đứng dậy.
Nàng ước chừng 50 xuất đầu, dáng người hơi mập, một đầu tóc uốn nhưng không có cảm giác xõa tung, khiến nàng xem ra giống như một con cừu năm năm chưa được cắt lông. Chắc là do thợ làm tóc cùng thuốc nhuộm có vấn đề, tóc của nàng thoạt nhìn hóa than cốc rồi, giống như chỉ cần đụng vào là sẽ nát bấy. Nàng hiện tại đang cười, cười bằng khuôn mặt tràn đầy nếp nhăn, nhưng hiện tại một điểm vui vẻ đều không có, hung dữ trừng mắt với hai công nhân lò thiêu thứ tư. Sick chú ý tới trong túi xách của nàng có một lọ nước, trên chân cũng mang giầy đi đường.
Phu nhân mặt cười đầy nếp nhăn nắm tay che ngực, hai cánh tay kẹp chặt, đối chọi với ánh mắt của Sick. Cái tư thế này bình thường là động tác phòng vệ khi nữ tính đụng phải nam tính có hành vi vô lễ. Động tác này của nàng ám chỉ nàng đang cự tuyệt nam tính làm chuyện xấu. Với tư cách nam tính ở gần nàng nhất tại hiện trường, mà tuyệt đối không có xằng bậy, Sick theo bản năng lui về phía sau một bước để tránh bị nhập tội.
"Không nên giả bộ rồi!" Phu nhân mặt cười đầy nếp nhăn nói. Cái thanh âm này nghe như là nàng đang khiển trách tay của nam tinh đang đụng nơi không nên đụng. Sick rất khẳng định mình dính đều không có dính vào nàng dù chỉ là một chút. Vì vậy hắn lại lui về phía sau bước thứ hai, vì tự bảo vệ mình mà kéo ra khoảng cách an toàn.
Phu nhân mặt cười đầy nếp nhăn dùng giọng điệu chính mình đang chịu tổn thương cả về thể xác lẫn tinh thần không cách nào tránh né, nói: "Ngươi cho rằng chỉ cần làm bộ dáng như vậy, chúng ta sẽ nghe theo các ngươi sao?"
Sick giơ hai tay lên: "Nói thực ra, ta mới không quan tâm các ngươi sẽ phản ứng như thế nào."
Tiểu Tra dùng khuỷu tay khều Sick.
Phu nhân mặt cười đầy nếp nhăn thét lên: "Vẫn còn khẩu thị tâm phi! Giả bộ cũng vô dụng, ta biết rõ các ngươi đều đang làm theo lời hắn!"
Sick dùng ngón trỏ chỉ vào ảnh chụp ông chủ lò thiêu thứ tư dưới chân, hỏi Tiểu Tra: "Hắn có nói gì không?"
"Nửa năm chưa nói rồi." Tiểu Tra mếu máo nói.
"Ta chưa từng nghe hắn nói!" Sick khoanh tay, ưỡn ngực nói.
"Ngươi mới không phải thật tâm muốn giẫm hắn!"
"Ta phi thường rất nghiêm túc nói cho ngươi biết ta thật sự rất muốn giẫm hắn, tốt nhất một cước này có thể dẫm nát đầu hắn, chỉ là ta không biết nhà hắn ở nơi nào, nếu không ta mượn..." Sick duy trì tư thế thẳng lưng, nói một hơi không nghỉ.
Tiểu Tra rốt cục nghe không nổi nữa, hai tay nắm lấy bả vai Sick, đem hắn chuyển đến sau lừng mình: "Tốt rồi, đã đủ rồi, nhân vật mới tránh qua một bên." Tiểu Tra tiến một bước dài lên phía trước, tới gần phu nhân mặt cười đầy nếp nhăn. Hiện tại hắn cách phu nhân mặt cười đầy nếp nhăn gần đến mức hắn chỉ cần khoanh tay, rất có thể sẽ đụng bộ ngực nàng. Nhưng mà, Tiểu Tra thất lễ như vậy, tới gần phu nhân mặt cười đầy nếp nhăn, nàng ngược lại lộ ra dáng tươi cười ngại ngùng, tự lui về sau nửa bước. Tư thái của nàng thoạt nhìn giống như là Tiểu Tra tặng cho nàng một bó hoa, nàng là vì nhận bó hoa này, mới bất đắc dĩ tới gần Tiểu Tra trong chốc lát.
Sau khi đối phương kéo ra cự ly, Tiểu Tra nâng lên tay trái, xắn tay áo lên, lộ ra một cái đồng hồ. Sick nhìn khá kinh ngạc. Đồng hồ là thứ phi thường đắt đỏ, không chỉ Sick mua không nổi, hắn nghĩ Mèo Mập cũng mua không nổi.
Tiểu Tra nhìn nó một chút, buông tay trái, rồi lại nâng lên tay phải. Tay phải của hắn đeo một cái đĩa tròn, hắn ấn xuống một cái lập tức bên trên có một khối lập phương màu đỏ bay ra, dùng thanh âm như đọc bản thảo, chậm rãi nói: "Hiện tại là 16 giờ 54 phút, địa điểm là trước cửa chính lò thiêu thứ tư." Cái đĩa tròn kia là máy ghi âm!
"Tiểu nhân hèn hạ!" Phu nhân mặt cười đầy nếp nhăn thét lên.
Tiểu Tra dùng ngữ điệu lạnh như băng nói: "Phu nhân Fuluo, hiện tại đang tại ghi âm, xin chú ý dùng từ. Nơi này là chỗ công cộng, 『 tiểu nhân hèn hạ 』 không hề nghi ngờ có tính nhục mạ, đây là tội công nhiên vũ nhục, chúng ta giữ lại quyền cáo buộc."
Cái gọi là "giữ lại quyền cáo buộc", nói đơn giản tựu là: Mặc dù hiện tại ta không muốn tố cáo ngươi, bất quá nếu ngươi lại làm cái gì để ta khó chịu, hoặc là ta đột nhiên cảm thấy khó chịu, ta sẽ cầm chuyện này đem ngươi lên pháp viện, căn cứ chứng cứ ghi âm, đòi một số tiền bồi thường từ ngươi. Đây là một câu ẩn ý chuyên nghiệp, vừa hiệu quả lại không xúc phạm "tội đe dọa", cũng không tính là hành vi uy hiếp.
Tiểu Tra dơ cao máy ghi âm để cho tất cả mọi người chứng kiến, nói tiếp: "Căn cứ điều thứ 34 trong luật quản lý lò thiêu pháp thuật chuyên dụng, không phải nhân viên công tác không thể xâm nhập khu vực công tác, nếu có hành vi ảnh hưởng nghiệp vụ có thể cưỡng chế rời đi. Không được cầm vật phẩm nguy hiểm tiến vào phạm vi hoa viên, như vật kim loại dài quá 1m... Căn cứ mục 6 điều 30 trong luật quản lý lò thiêu pháp thuật chuyên dụng, hoạt động tham quan cần xin phép trước một tháng, nếu không được chấp nhận thì không được tiến vào khu vực này. Đường cấm chế là màu vàng, độ rộng là..."
Tiểu Tra nói ra một hơi bảy, tám điều luật, trong đó toàn là dùng thuật ngữ dân luật, tối nghĩa cùng cực kỳ khó hiểu, nếu so với giọng điệu thường ngày thì quả thật ngay cả ngữ pháp cũng khác biệt. Sick xác định nơi này căn bản không có mấy người nghe hiểu được.
Cuối cùng Tiểu Tra rốt cục nói ra trọng điểm: "... các ngươi đang tụ tập biểu tình trái phép, thỉnh lập tức giải tán."
Quần chúng kháng nghị nhao nhao nói chuyện với nhau. Kỳ thật căn bản không ai biết bọn họ có đang phạm pháp hay không, bởi vì căn bản là nghe không hiểu Tiểu Tra đang nói cái gì. Chỉ là thấy Tiểu Tra nói rất nhiều những điều khó hiểu mục đích để ám chỉ hắn hiểu rất nhiều thứ người bình thường không hiểu được, làm ra một bộ thâm bất khả trắc. "Sẽ phạt tiền sao? Trong nhà của ta còn phải nộp học phí cho con nhỏ." "Vạn nhất bị bắt đi đóng làm sao bây giờ?" Bởi vì dân chúng nghe không hiểu Tiểu Tra đang nói cái gì, tự nhiên cũng không có biện pháp phản bác hắn, vì vậy tất cả đều kinh hoảng lên. Trong thoáng chốc, sĩ khí rơi đến đáy cốc.
"Chính phủ đã đáp ứng nơi đây chỉ có thể sử dụng mười năm!" Phu nhân Fuluo thét lên chói tai, nghĩ cách khơi dậy tinh thần của mọi người.
"Kiểm tra định kỳ cho thấy mức độ an toàn của lò thiêu vẫn tốt, kỳ hạn sử dụng vẫn có thể kéo dài." Tiểu Tra cười nói.
Sick rốt cục đã nhớ được từ đâu thấy được khuôn mặt tươi cười xã giao của tiểu Tra rồi. Đó là một người Sick thật không muốn gặp hắn nếu như không phải có chuyện tất yếu, một tên vũ phu đeo kiếm có thể nói đại biểu cho thói quan liêu —— Thánh Khiết Chi Thuẫn, Đoàn kỵ sĩ hoàng gia Even Joseph. Nick. Lafayette.
"Kiểm tra cũng đều do người của các ngươi thực hiện, làm sao ta có thể tin tưởng!" Phu nhân Fuluo thét lên.
"Bọn họ đều là chuyên gia trong lĩnh vực này." Tiểu Tra nói: "Không ai có thể đáng tin hơn bọn họ rồi!"
Sick đứng ở phía sau nghĩ thầm: Những chuyên gia đó là người xây dựng lò thiêu thứ tư —— Quang Minh chi trượng —— nhận định đấy.
Tiểu Tra nhìn quanh dân chúng nói: "Lò thiêu thứ tư phụ trách xử lý rác thải ma pháp cùng đồ vật liên quan tại Địa Khu Bihayter, nếu như cái chỗ này đóng cửa, rác thải ma pháp sẽ không có chỗ xử lý, càng làm mọi chuyện rắc rối hơn thôi. Chính lò thiêu thứ tư đã giúp cho các ngươi có một môi trường sạch sẽ."
Fuluo dùng tiếng nói càng lớn gào to: "Vậy thì sao! Chỉ cần có lò thiêu thì tốt rồi ah, tại sao không xây ở chỗ khác?"
Tình hình chiến đấu đã không phải thứ Sick có thể nhúng tay được rồi, vì vậy Sick dứt khoát mặc kệ, lại để cho Tiểu Tra đi xử lý, hắn đi tản bộ. Sick vượt qua góc tường, tới một cánh cửa phía bên trái, phát hiện bên này còn có một cửa ra vào. Đó là một cánh cửa kéo bằng thép cực lớn, trên cửa có những hình vẽ thô tục còn nhiêu hơn trên vách tường hắn thấy lúc đứng từ xa. Càng kỳ quái chính là trên cửa còn rất nhiều vết lồi lõm do lực từ bên trong tác động ra, làm cho trên cửa gồ lên rất nhiều gai nhọn, nhiều đến mức Sick còn tưởng rằng đó là biện pháp bảo vệ nào đó.
Từ phương xa, tiếng còi xe rác truyền đến, chậm rãi to lên, Sick quay đầu chứng kiến năm chiếc xe rác đang trên đường lớn tới đây.
Tiểu Tra cùng phu nhân Fuluo vẫn còn cãi nhau, nghe thấy tiếng còi, hai người cùng lúc quay đầu.
Phu nhân Fuluo hô to: "Ngăn lại những chiếc xe kia!" Dân chúng nghe xong, nhao nhao buông biểu ngữ xuống, phóng tới đường lớn, chuẩn bị dùng thân thể ngăn xe.
Tiểu Tra hô to: "Cố ý tự sát sẽ không nhận được tiền bảo hiểm!"
Dân chúng tất cả đều dừng bước lại, nghi hoặc, trao đổi ánh mắt.
Ý của tiểu Tra là nếu tự mình vọt tới trước để xe đụng trúng sẽ thành hành vi tự sát, nếu như mua bảo hiểm thì không được tính là tai nạn ngoài ý muốn, công ty bảo hiểm chắc chắn không trả tiền đấy. Sick không biết trong những người kia, bao nhiều người vì lời nói của tiểu Tra mà dừng lại, khả năng đại đa số đều là dừng lại suy nghĩ lời nói của Tiểu Tra có ý gì.
Thời điểm song phương còn đang giằng co, xe rác thong thả đi vào hoa viên. Trong đó bốn chiếc trước là những chiếc xe rác bình thường có màu vàng. Còn lại một chiếc xe rác là màu đỏ, nó đi qua tấm cửa thép Sick mới phát hiện.
Sick hướng bên cạnh tránh. Hắn nhìn chằm chằm vào xe, cảm thấy chiếc xe này đang dao động, thùng xe chấn động, còn phát ra tiếng va đập nặng nề "Ầm, ầm, ầm". Lái xe điều khiển xe dừng ở khu vực đánh dấu màu hồng trước cửa thép, sau đó mở cửa xe, đồng thời nhanh chống chạy xa khỏi khu vực này. Cửa thép kéo lên, xe rác màu đỏ tự động tiến vào trong bóng tối, cửa thép lại chậm rãi hạ xuống.
"Trong này ah —— chính là hầm chứa —— những thứ đồ ngươi phân giải lúc trước, chính là được đặt ở —— bên trong." Tiếng nói của lão thụ yêu đột nhiên truyền đến từ sau lưng Sick, dọa Sick giật nảy người. Hắn kẹp chặt bả vai, quay người, thấy bóng dáng lão thụ yêu cách mình 10m, đang rời đi, tiến vào đại sảnh. Tiếng nói Sick nghe khi nãy, cách hắn có lẽ không cao hơn nửa mét mới đúng.
Tiểu Tra tranh chấp cùng phu nhân Fuluo liên tục đến khi thái dương hạ sơn mới thôi. Bởi vì quần chúng có người muốn đi đón con, có người phải về nhà ăn bữa tối, lúc này mới tán đi.
Sau khi một người cuối cùng cũng rời đi, Tiểu Tra tay chống nạnh, cong lưng, thở dài một hơi, sau đó đem Sick đang đi loạn khắp nơi, bắt về, nắm cổ áo hắn đi tới nhà ăn của công nhân để nấu bữa tối.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.