Ba Định Luật Của Pháp Sư

Chương 23: Gặp được việc này xin báo cảnh sát




"Happy birthday to u —— Happy birthday to-o u —— Happy birthday- happy birth——" Lúc này, nam nhân đội mũ rộng vành cùng Hana vừa vỗ tay vừa hát happy birthday, quái vật đứng nguyên tại chỗ, hai tay rủ xuống, yên lặng. Bóng dáng nam nhân đội mũ rộng vành cùng quái vật dần dần trở nên mờ nhạt, cuối cùng biến thành một làn khói, biến mất trong cường quang.
Chính giữa pháp trận, chỗ quần áo phu nhân Ưu Lan lưu lại lúc trước, xuất hiện một đống thịt lớn cỡ một người.
Hình ảnh này thực sự rất khủng bố. Khối thịt này không có da, máu mủ tuôn ra bên ngoài không ngừng. Không có xương cốt cho nên không thể đứng dậy, chỉ có cơ bắp co rút không ngừng, sinh ra rung động không có quy luật. Giữa mấy khôi cơ mọc lên vài con mắt đang trợn ngược.
Sick tuyệt đối không hy vọng trước khi chết mình lại nhìn thấy thứ này. Năng lượng pháp thuật vẫn đang tiếp tục tụ tập, từ trung tâm căn phòng, trong không khí, bắt đầu xuất hiện tiếng xèo xèo của tĩnh điện, phạm vi dần dần mở rộng hướng ra phía ngoài.
Hắn lại nhớ khuôn mặt của Luomerino. Cô bé có mái tóc vàng. Xếp hàng trong đám người đang chờ nhập học, hắn liếc mắt liền thấy được nàng. Nàng có một loại khí chất đặc thù, khiến Sick thời điểm đó biết rằng, sau khi nàng lớn lên sẽ là một đại mỹ nhân. Đáng tiếc, hắn đã không còn cơ hội trông thấy đại mỹ nhân khi lớn.
"Đến rồi." Tiểu Bá nói.
Đột nhiên dưới mặt đất nhấp nhô, một lần, lại một lần. Liên tiếp những tiếng ầm ầm vang lên, cả mặt đất nức toạc, hai con ếch lam tuyến to như hai cỗ xe ngựa trồi lên. Lớp da xanh cứng như thép, hai mắt sáng như ngọc, còn có những đường vân xanh trên cơ thể như lưu ly. Bọn chúng song song kiêu ngạo ngẩng đầu, ngồi xổm ngay trên pháp trận. Sau khi thấy Sick, bọn chúng cúi đầu xuống, mở ra miệng rộng, cũng nhìn quanh những người ở đây. Bọn chúng là hai con ếch lam tuyến được Sick lén thả ở phía sau hậu viện, sau đó được hấp thụ năng lượng pháp thuật, đột biến thành ếch ma cực lớn lại rất thông minh.
"Bọn họ muốn báo ân." Tiểu Bá mỉm cười với Sick. Hắn nhìn Sick bằng con mắt đã phủ một tầng sương, nói chuyện không cần đầu lưỡi: "Cậu đang mặc áo khoác của tôi."
"Ờ, ân, tôi cần nó." Sick cười khổ. Hắn nghe được được tiểu Bá không để ý chuyện này, cũng có chút cao hứng.
Tiểu Bá nói: "Cảm ơn cậu giúp ta tỉnh dậy. Tôi còn muốn nhờ cậu giúp một tâm nguyện cuối cùng. Cái áo khoát này là mẹ tôi may cho tôi đấy, bên trong cổ áo có dấu địa chỉ nhà của tôi. Cậu có thể giúp tôi nói với bọn họ một tiếng sao?" Người chết không cách nào than thở, cho nên tiểu Bá dùng ngữ điệu vui sướng để nói ra lời này. Bởi vì chắc chắn sẽ ly biệt, hắn hi vọng tất cả mọi người đều cảm thấy vui vẻ đến một khắc cuối cùng.
Nanaimo cùng Lys Na không nghe được giọng của tiểu Bá, nhưng Nanaimo biết rõ năng lực của Sick. Hắn nhìn biểu hiện bên ngoài cũng đoán được Sick đang nói chuyện với tiểu Bá. Đứng ở một bên chờ đợi.
"Không có vấn đề." Sick gật đầu.
"Cảm ơn." Tiểu Bá nở nụ cười. Người chết nói chuyện với Sick, phải hóa thành tro mới có thể hoàn toàn yên nghỉ, bởi vậy hắn không thể đi cùng: "Cuối cùng, có bạn cùng phòng như cậu, coi như tôi may mắn."
Sick cảm nhận được từ trong thâm tâm, tiểu Bá cũng khá giống với hình dạng hắn tưởng tượng, là người đáng giá kết giao. Đáng tiếc duyên phận bọn họ bắt đầu sau khi tiểu Bá đã chết.
"Gino tiểu thư muốn tôi nói với cậu: 『 Chạy mau. 』" Sick nói.
"Nàng đã từng nói qua nhiều lần, thấy nguy hiểm phải trốn lập tức. Đáng tiếc tôi chạy không đủ nhanh." Tiểu Bá chậm rãi nhắm mắt lại: "Tôi rất cảm kích nàng."
Một con ếch lam tuyến chậm rãi bò tới gần Hana, mà Hana vừa gào thét điên cuồng vừa lùi ra sau. Nanaimo tiến lên dùng cổ tay chặt một cái ngay cổ Hana, làm nàng bất tỉnh. Ném vào trong miệng con ếch lam tuyến, nói với nó: "Ngươi có thể lựa chọn nuốt xuống hay nhổ ra."
Con ếch lam tuyến lúc lắc đầu, bò đến trước mặt Sick, lại hé miệng lần nữa. Sick quay người ngồi vào trong miệng con ếch, bên trong rất mềm, rất nhớt, rất ẩm ướt. Trong một khắc cuối cùng trước khi con ếch khép miệng lại, hắn nhìn thấy tiểu Bá dùng một cái thủ thế gọn gàng gọi ra một quả cầu lửa, tự thiêu chính hắn.
Sick nín thở trong miệng ếch. Nanaimo cùng Lys Na ngồi trong miệng một con ếch khác, hai con ếch ma chui ra ngoài từ cái động chúng đào khi tiến vào.
Trong đầu Sick không ngừng hiện lên rất nhiều hình ảnh. Mặc kệ xẹt qua bao nhiêu hình ảnh bất đồng, chạy qua những ngọn đồi, chính giữa đại sảnh một lâu đài cổ đại có ánh mặt trời chiếu qua, chạy qua rừng rậm hắc ám, chạy qua thần điện khắp nơi đều là kỵ sĩ cùng pháp sư đang chiến đấu, cuối cùng dừng lại trên khuôn mặt Luomerino luôn nhìn Sick bằng con mắt sáng ngời. Trong ánh nắng sớm mai, một đầu tóc màu mật ong tỏa sáng.
Hắn không muốn chết!
※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※※※※
Even Joseph cùng cảnh sát đang ở phòng quan sát gần đó. Even Joseph nghe người giám thị nói Sick lại trở về rồi.
Hắn đang giành cơm hộp với đám cảnh sát, đột nhiên thấy người trong nhà lục tục đi ra. Có người dắt theo chó, có người ôm mèo, cầm lồng chim hoặc là chậu cá vàng. Rất nhiều người kéo theo hành lý, hoặc là nhét những vật phẩm quý trọng trong túi áo. Đa số khách mời biểu lộ nghi hoặc đi ra cùng người hầu, Even Joseph trông thấy có khách nhân mặc lễ phục đang ôm con giúp người hầu. Có người hầu không để ý có được hay không, hai tay kéo hai khách nhân đang say ra ngoài, người mặc lễ phục cũng chạy tới hỗ trợ nhấc chân. Tại thời khắc này, những người này đã không còn phân ra cao thấp, người hầu hay chủ nhân cũng chả có gì khác nhau. bọn họ giúp đỡ lẫn nhau, làm những việc con người phải làm.
Sau đó từ đằng xa có một đóng sách lớn bắn ra theo đường vòng cung.
Even Joseph cùng bọn cảnh sát đều chạy tới cửa sổ, muốn biết chuyện gì xảy ra.
Sau khi xác nhận tất cả mọi người đều đi ra, nhưng Even Joseph còn không thấy được Sick. Hắn đi xuống lầu, chạy tới chỗ đám người đang đứng, đúng vào lúc này, mặt đất trước cổng chính đột nhiên nứt ra, làm bể hết toàn bộ gạch lát, hai con ếch xanh cực lớn bò lên từ trong miệng hố. Bọn chúng hé miệng, hiện ra thân hình Sick đang ngồi bên trong.
Sick nhìn về phía đám người, đảo một vòng. Những người này đang trợn mắt há hốc mồm. Kể cả nữ bộc tóc đuôi ngựa, lão gia cùng Gino, tất cả đều nói không ra lời.
Khi Sick bước xuống bằng tư thái đế vương rời bảo tọa, còn đang mải mê phủi phủi quần áo bị nước miếng của con ếch dính vào thì, một tiếng nổ ầm ầm vang lên, Ngôi nhà chứa đầy dục vọng của phu nhân Ưu Lan bắt đầu bóc cháy, cả căn nhà bị vụ nổ dưới tầng ngầm bắn bay lên cao, cách mặt đất khoảng 1m, rồi nặng nề rơi xuồng.
Nanaimo cùng Lys Na không lên tiếng, thừa dịp tất cả mọi người còn đang tập trung vào vụ nổ, vụng trộm mang theo tư liệu lẩn mất. Hai con ếch ma đem Hana nhả trên mặt đất, cũng nhảy đi.
Sick quay người, xem nơi công tác đầu tiên bị ngọn lửa nuốt chửng, đầu tiên là trần nhà cùng lầu, sau đó là cột chống, cuối cùng toàn bộ đều đổ xuống, bị thiêu trụi trong ngọn lửa.
Hắn cúi đầu nhìn thấy sách của tiểu Bá được hắn ném ra. Phần lớn hoàn hảo, chỉ là trên mặt có thêm nhiều dấu giày. Hắn nói với những cuốn sách này: "Gặp lại, bạn cùng phòng một tuần, thượng lộ bình an."
Hana nằm trên mặt đất khẽ nhăn mặt, mở to mắt. Ả mờ mịt nhìn xem đám người cùng bầu trời đỏ rực, lại không thấy được phu nhân Ưu Lan, sau đó giống như đột nhiên nhớ lại cái gì, quay đầu về phía đám lửa. Vài giây sau ả tỉnh ngộ ra, sinh hoạt thoải mái trong căn nhà này đã biến mất cùng với phu nhân Ưu Lan, ả co quắp, ngồi dưới đất gào khóc: "Phu nhân —— phu nhân —— bà đi rồi tôi phải làm sao bây giờ? Ta còn có thể đi đâu ah —— "
Sick nghe xong, khóe miệng nhếch lên, cao giọng nói: "Cục quản lý pháp sư thất nghiệp hoan nghênh ngài!"
※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※※※※
Sau sự kiện không lâu, trước khi Quyền Trượng Ánh Sáng tới tiếp nhận, cảnh sát tiến hành làm ghi chép sơ bộ. Cảnh trưởng đương nhiên là tự mình thẩm vấn người can dự trực tiếp - Hana. Even Joseph nghĩ nghĩ, cảnh giác của Sick rất cao, người xa lạ đại khái rất khó làm hắn hợp tác, liền xung phong phụ trách thẩm vấn Sick.
Trong phòng thẩm vấn, Even Joseph lấy cho mỗi người 1 ly trà, còn đặc biệt cho Sick một bao kẹo đường. Nhưng Sick bất kể là kẹo đường hay là trà cũng không chịu dùng. Thân thể của hắn tựa vào ghế, đầu ngửa lên trên, mặt nhìn trần nhà, hai tay mở ra, khuỷu tay gác trên thành ghế, bàn tay rủ xuống. Chân trái bắt ngang, mắt cá chân đặt ở đầu gối chân phải, hai mắt khép hờ, ánh mắt hướng thẳng vào Even Josheph.
"Vài ngày không gặp, ngươi có khỏe không?" Even Joseph tươi cười, chân thành: "Lần trước ta quên hỏi, chỗ ngươi ở có lò sưởi sao? Nếu như không có, có thể tới ở tạm cục cảnh sát."
Phản ứng đầu tiên của Sick là bĩu môi dưới, sau đó ép miệng xuống, quay đầu nhìn vách tường đồng thời run chân. Đây là Even Joseph đang ám chỉ muốn giam lỏng hắn sao?
Even Joseph dùng nụ cười càng sáng lạn nhìn Sick, cũng mặc kệ đối phương hiện tại có nhìn hắn không. Sick vừa mới từ hiện trường vụ nổ bị bắt tới đây lấy lời khai, trên người hắn còn mang một đôi giày đi tuyết, đối chiếu với dấu giày thu được từ chỗ cột điện bị gãy, có thể kết luận ngày đó quái vật muốn tập kích Sick, ngược lại bị kinh nghiệm phong phú của hắn đánh chạy.
Even Joseph có rất nhiều vấn đề muốn hỏi Sick, nhưng không biết nên bắt đầu từ chỗ nào mới tốt. Bắt đầu từ sự kiện loạn luân có thật hay không? Hay hỏi quái vật có quan hệ gì với người trong nhà? Hỏi tại sao khách mời cùng người hầu phải chạy ra khỏi nha? Hỏi hai con ếch ma đột biến là cái gì? Hai con ếch này có thể phá tan hệ sinh thái không? Hỏi nguyên nhân vụ nổ? Hắn cùng Hana trong phòng làm gì? Vì cái gì đi ra cuối cùng?
Những vấn đề này căn bản không biết nên hỏi cái nào trước mới tốt.
Nhưng có quan hệ lớn nhất với Sick, vẫn là tại sao quái vật tấn công Sick. Rõ ràng mục tiêu ban đầu chỉ là các thiếu nữ, tại sao phải công kích Sick? Even Joseph quyết định dùng vấn đề này trở thành dẫn đề, vì vậy hắn mở miệng hỏi rồi.
Sick nghe xong câu hỏi, mày nhíu lại càng chặc hơn, hắn hơi thẳng lưng, người nghiêng về trước, mà vẻ khinh bỉ Even Joseph càng tăng thêm một bậc.
Even Joseph cảm thấy Sick hẳn là không có nghe rõ lời hắn nói, vì vậy hắn quyết định hỏi lại một lần. Hắn nhìn Sick chăm chú. Trước mắt Sick đang bận một bộ quần áo pháp sư bị cháy lổ chỗ, bên trên dính bùn, nước bẩn, cặn thuốc, bột phấn côn trùng, nước miếng ếch ma, tất cả dính cùng một chỗ.
Even Joseph hít sâu một hơi, mở miệng hỏi: "Ngươi là thiếu nữ đẹp sao?"
Sick thở dài một hơi, hắn nhìn nhìn vết gạch nứt trên đất, lại nhìn bóng đèn, sau đó nhìn vào Even Joseph rất nghiêm túc: "Ta cảm thấy ngươi có một vài chỗ kỳ lạ, bất quá cũng xem như một kỵ sĩ tận chức trách, mà ta cũng không biết phải lấy tiêu chuẩn gì đánh giá ngươi, nhưng ta nghĩ trong nội tâm ngươi ít nhất vẫn có phương hướng ——" Sick trầm mặc một lúc, sau đó rống to: "—— xin hỏi thiếu nữ đẹp cùng ta đến cùng có quan hệ gì?"
Ước chừng bốn giờ sau, trải qua một hồi "Hỏi xoáy đáp xoay", Even Joseph rốt cục làm rõ ràng chân tướng, mà Sick vẫn không thể hiểu pháp sư cùng thiếu nữ đẹp có liên hệ chỗ nào.
Sick bắt đầu phàn nàn với Even Josheph: "Ta đã nói với rất nhiều người, ta thậm chí còn hát cho họ, nhưng vẫn không ai đến phòng ta nhặt xác! Xã hội văn minh bị cái gì vậy? Ở đây không ai muốn thi thể sao? Chẳng lẽ là bởi vì không có giá trị, cho nên không ai muốn lấy?" Nếu như là trong học viện Hắc Ám, thi thể sẽ bị lấy đi lập tức, căn bản không có cơ hội nằm lâu như vậy! Trong đời hắn còn là lần đầu tiên gặp tình huống không ai muốn thi thể!
Even Joseph suy nghĩ một chút, cực kỳ nghiêm túc nói với Sick: "Ngươi có thể báo cảnh sát."
"Ân?" Sick ngây ngẩn cả người. Hắn chưa từng cân nhắc đến chuyện tìm cảnh sát hỗ trợ.
Sau đó Sick phải bỏ ra thời gian rất lâu, mới lý giải được vì cái gì phản ứng đầu tiên nhìn khi thấy người chết là báo cảnh sát.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.