Ảnh Hậu Đối Mặt Hàng Ngày

Chương 4: Phát sóng trực tiếp (Livestream)




“Do cậu nhìn thấy cô ấy đáng thương.” 
Tạ Duyên nói xong buông ly nước xuống, chuẩn bị đi ra ngoài, đi ra tới cửa còn quay đầu bỏ lại một câu:
“Nhớ rõ, là cậu.”
“Vì sao lại là em??” Trợ lý vẻ mặt mờ mịt, làm việc tốt còn phải lấy danh nghĩa của hắn?
Tạ Duyên xoay người, mắt nhìn hắn: “Nếu không cậu muốn dùng cái gì?”
Trợ lý: “…”
Hắn cũng không còn lời nào để nói.
Không đúng, trọng điểm không phải cái này, chủ yếu là Tạ Duyên của bọn họ vẫn luôn không nhiều lời nói chuyện với nữ nghệ sĩ, bây giờ lại thương hương tiếc ngọc?
Mang tâm tình kỳ lạ, trợ lý lập tức qua bên tổ đạo cụ lấy một túi đá lớn, thuận tiện còn qua chỗ bán cơm mua mấy quả trứng gà, lúc này mới chạy tới đưa cho Tô San.
Tô San vốn đang xem kịch bản, không nghĩ tới hắn mang đưa mình mấy thứ này, kinh ngạc mất một lúc:
“Tôi không sao, phiền anh quá.”
“Không sao, cô cứ nhận đi, nếu không ngày mai mặt sưng lên thì không quay được.”
Trợ lý đem mấy thứ nhét vào tay cô.
Tô San cũng không từ chối nữa, cười cười với hắn: “Cám ơn anh.”
Mỹ nữ cười với mình, trợ lý cũng hơi ngượng ngùng gãi gãi đầu:
“Đừng khách khí như vậy, cô gọi tôi là Triệu Đồng là được rồi,, tôi không thấy trợ lý của cô đâu, sao vậy, công ty không có tìm trợ lý cho cô sao?”
Vừa mới debut đã là đóng vai chính phim trên mạng, lại có thể đóng nữ số 3 bộ phim này, nếu nói Tô San không có bối cảnh thì đánh chế Triệu Đồng cũng không tin.
“Trợ lý của tôi vẫn đang ở khách sạn, chắc khoảng lát nữa sẽ tới đây.”
Tô San giải thích.
Nghe vậy, Triệu Đồng thì cái hiểu cái không gật gật đầu, thường nữ nghệ sĩ sẽ có vài trợ lý đi theo, như Phạm Mộng kia cũng có ít nhất 3 người trợ lý, không nghĩ là Tô San lại “đơn giản” như vậy.
Lại hàn huyên một chút, Triệu Đồng liền đi, bởi vì Tạ Duyên đại gia đằng kia còn cần hắn.
Sau khi Triệu Đồng đi rồi, Tô San lúc này lại tiếp tục ngồi ở bậc thang, lấy trứng gà trong túi ra chậm rãi xoa lên mặt.
Kỳ thật cô cũng từng hoài nghi là Tạ Duyên rốt cuộc có phải Thái Tử hay không, vì hai người quá giống nhau, nhưng cô biết hai người tuyệt đối không phải là một, vì trên tay Thái Tử có một nốt ruồi, nhưng lúc nãy diễn cô thấy Tạ Duyên không có, hơn nữa Tạ Duyên cao hơn so với Thái Tử một chút, giọng nói cũng không giống nhau, tính cách cũng không giống nhau.
Đọc xong kịch bản, Tô San liền trở về phòng hóa trang, chờ đến buổi tối có quay thêm một cảnh nữa, sau đó về khách sạn.
Diễn viên chính tất nhiên là sẽ được ở phòng hạng sang, địa vị này của cô chỉ đủ để ở một phòng đơn tiêu chuẩn. Đối với chất lượng giấc ngủ Tô San có yêu cầu rất cao, vì vậy cô tự mình bỏ tiền thuê một phòng hạng sang. Sau khi tắm, cô chuẩn bị chơi game một chút rồi ngủ thì chị Lưu nhắn tin, thì ra là bộ phim truyền hình Tô San nguyên chủ quay lúc sau hiện tại công bố đoạn trailer, nên chị Lưu muốn để cô chia sẻ trên Weibo của mình. Do nguyên chủ không chịu để công ty quản lý tài khoản Weibo nếu không thì chuyện này nàng cũng không cần phải động tay, Tô San cảm thấy, tốt nhất sau này cứ để công ty quản lý tài khoản Weibo này đi.
Chỉ là đến khi cô đăng nhập vào, lại phát hiện cô lại trở thành hotsearch thứ 16!
Tiêu đề: # Tô San mỉm cười ma mị #
Cư dân mạng A: “Xem xong trailer tôi chỉ muốn nói ba chữ: cay đôi mắt!”
Cư dân mạng B: “Cầu xin Tô tiểu thư, cô đừng có đóng phim nữa, buông tha cho khán giả đi!”
Cư dân mạng C: “Lúc trước cảm thấy Chu Cầm Cầm diễn tệ đến mức xếp hạng bét về diễn xuất trong số nữ diễn viên, bây giờ tôi muốn xin lỗi Chu Cầm Cầm, là tôi có mắt không tròng, Tô San mới là thiên hạ vô địch.”
Cư dân mạng D: “Mặt của Tô San thật là đẹp, trong trạng thái đứng yên thì có thể hạ gục toàn bộ mấy nữ nghệ sĩ trong nháy mắt, nhưng nếu trong trạng thái có thể di động thì …mmm”
Cư dân mạng E: “Cái này mà cũng gọi là diễn hả? Xin hỏi Tô tiểu thư ngoài khuôn mặt thì cô còn có cái gì?”
Cư dân mạng F: “Diễn xuất như vậy mà vẫn có thể đóng vai nữ chính của hai bộ phim, bối cảnh của Tô tiểu thư thật là lớn.”
Cư dân mạng G: “Có lẽ có người không biết, tôi phổ cập kiến thức một chút, gần đây, Tô tiểu thư xác nhận vai nữ số 3 trong phim “Loạn thế chi ca”, không sai, chính là phim điện ảnh do Tạ Duyên và Phạm Mộng đóng vai chính, có cả đạo diễn từng nhận giải Kim Hùng, trang phục kỹ xảo cũng đều được coi là hạng nhất cả nước, nghe nói là vốn đầu tư hơn 500 triệu, một diễn viên hạng ba đóng phim trên mạng vậy mà trực tiếp được tham gia phim điện ảnh hàng đầu, tôi rất tò mò bộ phim tiếp theo của Tô tiểu thư có khi nào là phim của Hollywood không?!”
Cư dân mạng H: “Mẹ ơi, hôm nay tôi mới biết bối cảnh của Tô San trâu như vậy, diễn xuất như vậy mà còn đi đóng điện ảnh, muốn bị Phạm Mộng giẫm nát luôn hả?”
Tô San nhìn thấy có rất nhiều người dùng biểu tình kỳ lạ của nguyên chủ làm thành mấy icon cảm xúc, còn được người ta lấy hình để marketing.
Việc bị làm thành icon cảm xúc cũng không sao, chỉ là Tô San cảm thấy bản thân lại hot lên một hồi trên mạng.
Đăng bài tuyên truyền trên Weibo xong, cô còn up cả hình icon cảm xúc của mình, cái kiểu tự bôi đen như vậy lại thu hút rất nhiều người vào bình luận.
Tô San mở máy tính của khách sạn, vào phần livestream, chỉnh chỉnh góc độ camera, sau đó bắt đầu phát sóng trực tiếp, đồng thời chia sẻ video livestream lên Weibo.
Fan của cô mặc dù có hơn hai trăm vạn, nhưng mỗi khi bình luận thì cũng chỉ được năm sáu ngàn, nhưng do cô lên vị trí hotsearch, có nhiều người vào xem weibo của cô là có thể xem livestream, trong chốc lát số người xem lên đến ba bốn vạn.
Tô San trước đó đi uống nước, sau đó khoác vào một chiếc áo khoác mỏng màu hồng nhạt, ngồi trước máy tính thì đã thấy người xem khoảng năm sáu vạn, Tô San lúc này mới đeo tai nghe lên, nói vào microphone: 
“Chào buổi tối nha mọi người.”
Cư dân mạng A: “Chào buổi tối nha nữ thần!!!”
Cư dân mạng B: “Đây là mặt mộc hả, làm da thật là đẹp quá!”
Cư dân mạng C: “Cho dù là mặt đẹp thì cũng không che dấu được sự thật là diễn xuất của cô ta thật nát!”
Tô San cũng không để ý tới mấy bình luận ác ý, mà duỗi tay che mặt có vẻ hơi ngượng ngùng:
“Thực ra tiết tấu của tôi không tốt lắm, toàn dựa vào việc chỉnh sửa hậu kỳ, sợ là ngũ âm không đầy đủ dọa hết mọi người.” 
Tô San vừa cười nói, sau đó đứng dậy tới rương hành lý lấy ra một cây sáo trúc.
Bởi kịch trong kịch bản có một đoạn cô phải thổi sáo để đánh thức hồi ức của mình và nam chính, Tô San không tính sẽ sử dụng hậu kỳ phối âm, vì vậy chuẩn bị tự mình làm, đời trước vì muốn gả vào nhà tốt, tất cả cầm kỳ thi họa nấu nướng thêu thùa cô đều đốc hết sức lực rèn luyện, thổi sáo không phải là thứ cô làm tốt nhất nhưng cũng tạm được.
Ngồi lại máy tính, cư dân mạng đều nhìn thấy cô mang sáo trúc tới, mọi người sôi nổi suy đoán, Tô San cưới cười hướng camera: 
“Lúc còn nhỏ có từng học, hy vọng bây giờ chưa trả lại hết cho thầy.”
Tô San cũng không chuẩn bị gì nhiều, bản nhạc cô muốn thổi đã sớm ghi tạc trong lòng, nhanh chóng nắm mắt thổi lên.
Cư dân mạng A: “Trời ạ, ai còn dám nói nữ thần của tui là bình hoa di động!”
Cư dân mạng B: “Tôi cũng có học thổi sáo, bài hát này có một số chỗ rất khó, hơn nữa cảm giác Tô San thổi cảm giác thật lạ, như là có hơi hướng cổ trang?”
Cư dân mạng C: “Ha ha, lại muốn tẩy trắng hả? Ngại quá, diễn xuất của cô tẩy cũng không trắng được, bây giờ muốn chuyển sang âm nhạc?”
Cư dân mạng D: “Người qua đường nói một câu, Tô San thực sự rất có khí chất, vậy mà tui trước đây không có phát hiện, quyết định trở thành fan!”
Cư dân mạng F: “Tuy là nghe không hiểu, nhưng cảm giác hình như rất lợi hại, nếu không đóng phim thì Tô San sẽ rất có khí chất.”
…….
Vừa mới tập lời thoại với Tạ Duyên xong, Triệu Đồng cầm lấy di động chuẩn bị về phòng mình thì thấy Tô San lên hotsearch số 1, ấn vào là thấy.
“Aa!”
Tạ Duyên đang pha trà, tự nhiên hắn kêu lên như vậy làm ấm trà suýt chút nữa đổ ra.
“Tô San này thực là… còn biết dùng tới mấy thứ này, có điều trailer bộ phim cũng quá buồn cười, vậy mà không giống với biểu hiện hôm nay tí nào!” Triệu đồng nói, lùi lại ngồi vào bàn trà, đưa di động cho Tạ Duyên xem. Hình ảnh trên màn hình là cô gái nhắm mắt, để mặt mộc, yên tĩnh, nhưng âm thanh sáo trúc phát ra nghe là thấy không phải có thể luyện trong một sớm một chiều.
Lúc này gần như nổi bão, Tạ Duyên nhìn lướt qua liền dời mắt, tiếp tục pha trà.
Thấy hắn không có tí dao động nào, Triệu Đồng cuối cùng cũng yên tâm, ban ngày Duyên ca nhà hắn chỉ là do tâm tình tốt thôi, không thể nào lại coi trọng tiểu cô nương kiểu này.
Vừa xem video, Triệu Đồng vừa đi ra khỏi phòng, thuận tiện khép cửa lại.
Bên này, Tô San sau khi thổi một khúc thì thấy có rất nhiều người like, bình luận cũng nhiều, trong đó cũng có một số antifan trào phúng.
Lúc này di động bỗng nhiên vang lên, thấy là chị Lưu, Tô San đành phải nói vào microphone:
“Ngày mai tôi còn phải đóng phim, mọi người ngủ ngon nhé!”
Nói xong, cô liền tắt livestream, nhấc điện thoại.
“Tô San, em có thể thổi sáo sao không nói sớm? Kỹ năng này nếu thể hiện trên truyền hình sẽ nổi bão, em sao không hỏi ý chị mà đã phát sóng trực tiếp vậy!” 
Chị Lưu ngay lập tức quở trách.
Tô San thực sự có hơi mệt một chút, tắt máy tính đi lên giường nằm:
“Em khi còn nhỏ ở nhà ông ngoại, ông ngoại bắt em đi học mấy thứ, lúc nãy chỉ là tâm huyết dâng trào thôi, em sao nhớ được là báo chị biết.”
Ông ngoại của nguyên chủ là giảng viên đại học, cũng có bắt nguyên chủ học không ít thứ, có điều ông đã sớm qua đời rồi, hồi đó học những gì ngay cả cha mẹ cô chắc cũng không biết.
“Em bây giờ là nghệ sĩ, tuy là bây giờ vẫn chưa nổi tiếng lắm, nhưng em hiện tại vẫn phải cân nhắc kỹ hành động của mình, dễ trở thành điều không tốt!” 
Chị Lưu bên kia cảm thấy muốn phun lửa.
Do thường xuyên làm mấy chuyện tiền trảm hậu tấu, Tô San cũng không sợ chị Lưu hoài nghi, qua loa vài câu sau đó tắt điện thoại đi ngủ.
Ngủ một giấc, ngày hôm sau cô vẫn ở hotsearch thứ 13, trong một đêm mà fan Weibo lại thêm một trăm vạn, đương nhiên, phần bình luận vẫn là antifan chiếm lĩnh.
Sau khi trợ lý Tiểu Chu mua bữa sáng cho cô, Tô San cầm đi tới đoàn làm phim ăn, hôm nay cô chỉ phải quay 2 cảnh, một cảnh là diễn phối hợp với nữ chính, vào thời điểm sau khi nàng tiến cung.
Chẳng qua hôm nay một số nhân viên đoàn làm phim thấy cô cũng sẽ chào hỏi, Tô San cũng cười đáp lại.
Sau khi vào tới phòng hóa trang, Đồng Nhạc thì đang ngồi ăn bánh bao, nhìn thấy cô liền kích động đứng lên:
“Tô San chị đúng là đa tài đa nghệ, em có đem video của chị cho thầy giáo xem, thầy nói trình độ này phải tầm đứng đầu cả nước!”
Tô San cảm thấy hơi thổn thức, ở nơi trước đây của cô, trình độ thổi sáo của cô cũng không phải thuộc dạng nổi bật, giờ dần dần truyền thống văn hóa đang xói mòn, rất nhiều điều tinh túy đều biến mất.
“Trong giới này, ai mà chả có chút tài nghệ, Mục Dao người ta đàn dương cầm cấp 9, Khâu Băng còn biết vẽ tranh sơn dầu, thực ra đều bị ép buộc để có nhiều người yêu thích hơn mà thôi.” 
Chuyên viên trang điểm đứng đó một câu nói toạc ra nguyên tắc trong giới giải trí.
Nghe vậy, Đồng Nhạc bĩu môi: “Nói vậy, em cũng sẽ đi đàn dương cầm, hôm nào đó livestream thử xem.”
Cô ngồi trên sô pha giống như suy nghĩ gì đó cắn bánh bao, không biết nghĩ tới cái gì, bỗng nhiên thò đầu qua nói với Tô San: 
“Chị có phải là đắc tội với ai hay không? Lúc nãy tổ trang phục mang trang phục diễn hôm nay tới, thật sự là xấu tàn bạo!”
---Hết chương 4---

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.