Anh Có Thành Kiến Với Hệ Thống Tai Mèo À?

Chương 39: Chương 40






Tiền Đại Phát không hổ là cái tên phát tài, hắn kêu Giang Trạc giữ chỗ cho hắn, đi ra ngoài một chuyến ngắn ngủi, lúc về mang theo rất nhiều bắp rang và đồ uống.
Đều là đồ ký chủ tự chế, so với giá cả trên thương thành chủ hệ thống rẻ hơn, tất nhiên được các ký chủ ở đây nhiệt liệt hoan nghênh.
Chịu thôi, giáo trình khó học quá, nếu học không được, không bằng đổi qua hưởng thụ!
Tiền Đại Phát cười tủm tỉm tiêu tích điểm, nhìn Giang Trạc bên cạnh lần thứ hai cầm sổ tay bắt đầu viết bút ký, không khỏi nhắc nhở hắn.
“Thử một phát liền qua đời.”
“Học là ngu người luôn đấy.”
Giang Trạc đưa sổ tay mình viết cho Tiền Đại Phát xem, trong sổ tay, hắn ghi lại một số hành động hợp lý, trừ bỏ một ít thao tác quá khoa trương, nhìn chung cũng ra hình ra dạng.
“Anh Tiền.” Giang Trạc nghĩ nghĩ, “Tôi cảm thấy động tác của Quý tiên sinh nhìn có vẻ thái quá, kỳ thật có rất nhiều chỗ đáng khen, tôi nghĩ có thể học hỏi theo…”
“Đầu tiên, sau khi vào thế giới, trước bàn bạc ổn thỏa lưu trình nhiệm vụ với hệ thống, tiếp theo khéo léo trộn lẫn một chút săn sóc khích lệ hệ thống…”
Ở đây có ký chủ biết đọc môi ngữ, phụ đề là “Tam Tam thật lợi hại” “Tam Tam quá tuyệt vời” linh tinh, nghe không khác gì dỗ dành bé con, nhưng cực kỳ thật lòng.
“Sau đó nghiêm túc kiểm tra vật phẩm trong phòng, cẩn thận đọc mô tả vật phẩm, trong lúc đó không quên giao lưu cùng hệ thống…”
Giang Trạc nói tới đây thì ngừng.
“Anh Tiền, tôi nghĩ điểm mấu chốt có phải là… Dỗ dành hệ thống thật nhiều?”
Có khả năng không, dù hệ thống là chương trình, giả dụ hệ thống cũng thích nghe lời xuôi tai thì sao?
Tiền Đại Phát trầm mặc vài giây, nhẹ nhàng hỏi lại hắn.
“Cậu nói thế không phải vô nghĩa à? Lúc nào mà tôi chả cưng nựng meo meo?”
Giang Trạc hơi quẫn bách.
“Nói như vậy, thì ra là tôi làm chưa đủ, bình thường tôi chỉ giao lưu cơ bản với hệ thống.
Khen ngợi linh tinh gì đó, thật sự rất ít.”
Đây là thái độ bình thường của ký chủ, trên sổ tay hướng dẫn ký chủ có ghi, đối với hệ thống, bạn có thể chọn chế độ che chắn và miễn làm phiền, hãy tận tình sử dụng, nhóm ký chủ cũng theo bản năng làm theo gợi ý hướng dẫn.

Giống thú cưng tinh linh trong game vậy, trừ khi muốn đùa giỡn hoặc cần tinh linh hỗ trợ, nào có ai đi khích lệ tinh linh? Bản mô tả cũng chưa từng ghi rằng, khen ngợi tinh linh sẽ giúp tăng sức mạnh kỹ năng.
Tiền Đại Phát phát hiện đây là cơ hội tuyệt vời để truyền giáo, lập tức nói lời thấm thía
“Tiểu Giang à, cậu phải biết rằng, cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, con muốn phụng dưỡng mà cha mẹ chẳng còn, lúc cậu không yêu thương meo meo, meo meo sẽ dần xa lánh cậu, đến lúc cậu muốn yêu thương meo meo… thì đã muộn rồi!”
Nhắc tới meo meo, tầm mắt Giang Trạc bất giác hướng về khe lõm có 6666, 6666 ngẩng đầu chớp hai mắt.
Muốn khen khen.
Khen khen một chút cũng được.
Một chút xíu xiu.
Giang Trạc: “…”
Tiền Đại Phát ở bên cạnh lớn tiếng ồn ào.
“Tiểu Giang! Ánh mắt cậu thay đổi kìa! Mau cùng tôi gia nhập giáo phái meo meo!”
* * *
Thịnh Tụng Thời bước đi vội vàng xuyên qua sảnh nhiệm vụ, khuôn mặt căng chặt.
Tầm mắt hắn băn khoăn tìm kiếm khắp nơi, Trịnh Hỉ Bi phía sau chạy tới, nhắc nhở.
“Anh Thịnh, là rạp chiếu bên tay phải kia.”
Đi đến cửa rạp chiếu, Thịnh Tụng Thời không chút do dự, dùng sức đẩy cửa vào!
Không thể trách Thịnh Tụng Thời nôn nóng, hắn thật sự không thể không nôn nóng, bởi vì hắn mới xong nhiệm vụ, liền nhận được tin nhắn Chu Nguyệt Xuất…
【 Anh Thịnh, Quý Ỷ Nguy muốn toàn bộ kế hoạch Chim Trắng.

Tuy rằng trước khi vào thế giới nhiệm vụ Thịnh Tụng Thời có nói với Chu Nguyệt Xuất, vô luận như thế nào, tận lực thỏa mãn nguyện vọng Quý Ỷ Nguy, dù là đạo cụ, kỹ năng, hoặc thứ gì quý hiếm khó kiếm, đều có thể đồng ý.
Chỉ cần Quý Ỷ Nguy đồng ý gia nhập phe bọn họ, làm nhân viên tự do ngoài biên chế cũng hoàn toàn có thể.
Nhưng, cái giá cần trả, tuyệt không bao gồm toàn bộ kế hoạch Chim Trắng.
Quốc vương chiêu mộ dũng sĩ, hứa hẹn vàng bạc tài bảo, dũng sĩ lại mỉm cười, nói hắn hứng thú rất ít thứ, ví dụ là vương quốc dưới chân này.
Quả thực công phu sư tử ngoạm!
Cái giá quá lớn hắn không thể trả, Thịnh Tụng Thời vừa xong nhiệm vụ liền muốn tìm Quý Ỷ Nguy nói chuyện, Quý Ỷ Nguy lại phát sóng trực tiếp nhiệm vụ ngay lúc này, làm hắn cảm giác bất lực như đấm vào bông.
… Có lẽ, từ lúc bắt đầu hắn không nên mượn sức Quý Ỷ Nguy.
Suy nghĩ trong đầu Thịnh Tụng Thời biến đổi chớp choáng, hắn dùng sức đẩy cửa rạp chiếu, cảnh tượng trước mắt làm hắn ngây ngẩn cả người…
Các ký chủ có người ôm bắp rang, có người ngậm ống hút Coca, trông như hội trường liên hoan quy mô lớn.
Nghe tiếng mở cửa, cả đám mù mờ nhìn về phía cửa cùng Thịnh Tụng Thời thần sắc căng chặt hô hấp dồn dập.
Thịnh Tụng Thời: “…”
Giang Trạch là người duy nhất đứng lên, kêu một tiếng “Thịnh tiên sinh”, thân thiện dò hỏi.
“Thịnh tiên sinh, ngài muốn ăn bắp rang không?”
“Không được cho tên đó bắp rang.” Tiền Đại Phát đầy mặt ghét bỏ, “Đây là bắp rang tôi tiêu tiền mua, tôi không bao giờ cho kẻ địch giáo phái meo meo ăn… Thịnh Tụng Thời! Anh lại không mang theo meo meo đến đây chơi!”
“Ký chủ không nên ở cùng hệ thống thường xuyên.” Thịnh Tụng Thời nhíu mày.
Sau khi kết thúc nhiệm vụ, hắn nói 1001 rời đi, hơn nữa mở chế độ miễn quấy rầy.
Từ trước tới nay hắn không hiểu nổi vì sao Tiền Đại Phát lại sùng bái hệ thống đến thế, càng không thể lý giải Quý Ỷ Nguy và hệ thống như hình với bóng.
Trịnh Hỉ Bi để 2222 ngồi trên vai mình: “…”
Hắn lặng lẽ nhét 2222 vào túi.
Thịnh Tụng Thời nhìn màn hình nhỏ trên ghế Giang Trạc, Quý Ỷ Nguy cơ bản đã thanh trừng toàn bộ công viên giải trí, trong lúc khám phá văn phòng công viên giải trí, thuận tiện tìm được một chút bí mật về công viên, giờ phút này đang chậm rãi đi dọc theo thang lầu xướng dưới, thong thả nhàn nhã.
Ánh đèn công viên ngoài cửa sổ chiếu vào, dừng trên mặt Quý Ỷ Nguy, khẩu hình môi có thể thấy rõ ràng.
Thịnh Tụng Thời đang nói.
“Tam Tam… Được không… Tam Tam… Xem…”
Xuống thang lầu ngắn ngủi mấy phút đồng hồ, Quý Ỷ Nguy miệng niệm ít nhất mấy chục từ “Tam Tam”.
Thịnh Tụng Thời không thể hiểu nổi hình thức quan hệ giữa ký chủ và hệ thống này.
Bất quá cũng may, đã thông quan nhiệm vụ, Quý Ỷ Nguy sẽ sớm rời thế giới nhiệm vụ, vừa lúc có thể nghiêm túc nói chuyện.
Vấn đề là Quý Ỷ Nguy vẫn chưa muốn ra!
Qủy quái ở công viên giải trí chết như ngả rạ, sau khi bật cầu giao trong văn phòng công viên, máy móc trò chơi đều có thể vận hành bình thường.
Quý Ỷ Nguy ngồi bờ suối phun nước, bên tai là tiếng nhạc ngâm nga mềm nhẹ ưu thương.
Anh không ngồi ở giữa mà ngồi lệch qua một chút, bên người đặt một hộp giấy hamburger vừa vặn có thể chứa một quả cầu mèo.
【 Tôi đã ngồi vào hộp giấy! 】
Hệ thống 2333 lớn tiếng nói, hò hét y như thật.
【 Tôi ăn hamburger đây! 】
Cậu cầm lấy gói bổ sung vị hamburger, hung hăng hút vài ngụm.
Quý Ỷ Nguy cười, lúc này mới lột giấy gói hamburger, cắn một miếng, thưởng thức giọng nữ ưu thương như khóc như tố.
“A ~~~~~ đau quá ~~~~~ đầu tôi ~~~~~”
BGM hòa nhạc suối phun được cung cấp bởi ca sĩ khuynh tình, cô là một nữ quỷ xui xẻo, còn chưa kịp khởi động hạng mục hại Quý Ỷ Nguy, đã bị Quý Ỷ Nguy cách không chém nửa đầu, nửa chết nửa sống nằm dưới đất, phát ra tiếng r/ên rỉ như tiếng ca.
Quý Ỷ Nguy cảm thấy rất dễ nghe, quan trọng nhất là Tam Tam cũng cảm thấy dễ nghe, vì thế ca sĩ tạm thời may mắn còn tồn tại.
Ca sĩ trợn trắng mắt tới độ nhân loại không thể trợn nổi.
“Chém ngàn đao ~~~~~ tình lữ chó má~~~~~”
Động tác ăn hamburger ngừng lại, Quý Ỷ Nguy hơi mỉm cười.
“Tam Tam, tự dưng tôi thấy BGM hơi rè, chúng ta tắt nó đi nhé?”
Tắt bằng vật lý.
Dẫm nát đầu quỷ.
Ca sĩ trên mặt đất nghẹn họng, lập tức lật mặt, cô ta chưa muốn chết!
“Tuyệt ~~~~~ tuyệt vời~~~ hoan hô ~~~~~~”
Phỏng chừng Tam Tam uống gói bổ sung đã kha khá, thời gian cũng không sai biệt lắm, Quý Ỷ Nguy ngẩng đầu.
Hệ thống 2333 nhìn theo màn hình thị giác Quý Ỷ Nguy, cũng ngẩng đầu, lúc này, đèn trong công viên trò chơi tắt toàn bộ, hiện trên màn hình trước mặt hệ thống 2333, là sao trời lộng lẫy cuồn cuộn trải dài.
Giống vùng cấm số 306, công viên trò chơi là một thế giới nhỏ, chỉ có một công viên trò chơi mà thôi.
Nhưng cũng vì thoát ly hiện thực nhỏ nhặt, mới thấy được bầu trời đầy sao rộng lớn không bị ô nhiễm.
Có ngôi sao lóe sáng chiếu qua màn hình hệ thống 2333, sắc sao bao phủ đôi mắt điện tử ngập nước mắt cảm động của cậu.
Ký chủ là cửa sổ của hệ thống, Quý Ỷ Nguy là cửa sổ của cậu.
Cậu bị nhốt trong ô vuông nho nhỏ, trong mắt lại có ảnh ngược không trung trong mắt Quý Ỷ Nguy.
Không chỉ cậu, tất cả hệ thống đều giống nhau.
Các hệ thống đi theo ký chủ, đặt chân đến những vùng đất mới lạ, ký chủ chứng kiến tức là bọn nó chứng kiến, ký chủ hô hấp tức là bọn nó hô hấp, ký chủ chết… Là do chúng nó thất trách, bọn nó cũng sẽ chết theo.
“Tam Tam, đẹp không?”
Để cậu được xem rõ hơn, Quý Ỷ Nguy chưa từng chớp mắt một lần.
【 Ừm! Đẹp! 】hệ thống 2333 đáp, trộm lau sạch nước mắt trên màn hình,【Cảm ơn đã thiết đãi! 】
Trong rạp chiếu, các ký chủ cũng được ngắm sao trời.
Bọn họ không biết Quý Ỷ Nguy cố ý chuẩn bị vì hệ thống 2333, bản thân có chút thổn thức, tựa hồ lâu lắm rồi họ không yên lặng ngắm sao trời.
Chủ hệ thống tuy rằng không giao chỉ tiêu cụ thể cho ký chủ, nhưng đa số ký chủ vì tích cóp đủ tiền về hưu, sẽ mang hệ thống đi làm nhiệm vụ liên tục, mà thế giới tiến vào toàn là nguy hiểm và khủng bố, mệt mỏi du hành.

Thời gian dừng chân ở không gian chủ hệ thống có hạn, ký chủ chỉ có thể càng lúc càng đẩy nhanh tốc độ chạy nhiệm vụ.
Thịnh Tụng Thời cũng xuất thần nhìn sao trời, nhưng với hắn là càng thêm hạ quyết tâm mà thôi.
Kế hoạch Chim Trắng cần phải thực hiện.
Bọn họ nhất định phải thoát khỏi sự khống chế của chủ hệ thống và hệ thống.
Bầu trời sao trên màn ảnh tạm dừng, rồi biến mất, Quý Ỷ Nguy kết thúc nhiệm vụ thế giới này.
Thịnh Tụng Thời đứng dậy, hắn tính đến cổng khu hòm đồ chờ.
Không, không chỉ có hắn, hắn còn muốn điều thêm vài người cùng nhau ngồi canh, Quý Ỷ Nguy rất có thể sẽ cắt đuôi bọn họ.
Thịnh Tụng Thời nhích người, Trịnh Hỉ Bi cũng muốn đi theo.
2222 màu đỏ trên vai hắn bay xuống, dùng giọng tiêu chuẩn nói.
“Ký chủ, đành từ biệt tại đây.”
Trịnh Hỉ Bi đầy mặt nhập diễn, thận trọng gật đầu.
“Tốt! Núi xanh còn đó, lục thủy trường lưu, chúng ta…”
“Sau này còn gặp lại!”
Hai tên diễn sâu cùng hô to một câu hẹn thề, dứt khoát xoay người, từng người rời đi.
2222 không chỉ rời ký chủ, nó còn thông đồng 1818 và 6666 chuẩn bị rời đi.
Đều có giao tình từng đi nhảy Disco, bọn nó cùng chờ Tam Tam!
Lúc hệ thống 2333 mang Quý Ỷ Nguy rời thế giới, bỗng nghe Quý Ỷ Nguy nhẹ giọng hỏi một câu.
“Tam Tam, em thích món quà này không?”
Không chỉ là sao trời, mà còn có công viên giải trí được dọn sạch sẽ.
Hệ thống 2333 thử rồi, cậu không thể chiếm toàn bộ công viên giải trí làm của riêng, nghẹn cả đống sức lực chỉ đào được mỗi suối phun âm nhạc mà cậu và Quý Ỷ Nguy từng ngồi chung.
Có hơi tiếc nuối, nhưng vẫn tốt!
Suối phun!
Sa mạc có nước rồi!
Ôn thần rốt cuộc cũng đi rồi, cô ca sĩ điều khiển cơ thể bị tách mỗi phần một nơi, ráp vào nhau.
Cô thở dốc một lát mới chậm rãi nhích người, chuẩn bị bò đến chỗ suối phun.
Vươn cánh tay khô gầy đẫm máu sờ s.oạng…
Ca sĩ nữ quỷ: “???”
Cô không tin, lại sờ sờ, vẫn là xúc cảm trống không.
Nữ quỷ gian nan ngẩng đầu, nhìn về phía chỗ suối phun.
Công viên giải trí đen như mực, một con quỷ cũng không có, đều đã chết hết, chỉ còn cô ta một mình lẻ loi nằm dưới đất tìm suối phun.
Suối phun của cô ta đâu?
Suối phun to vật vã của cô ta đâu mất rồi?!!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.