Anh Có Thành Kiến Với Hệ Thống Tai Mèo À?

Chương 107: Chương 108






Sau cơn chấn động vì cỏ cây phát triển quá mức phồn thịnh, 1234 mới chú ý tới từ “quá mức ”.
Cỏ mọc quá cao, chắc phải cao hơn hai mét.
Nơi này không bị chủ hệ thống hạn chế độ cao khi bay, nó bèn bay cao lên một chút, tầm mắt lướt qua mặt cỏ, nơi xa chồng chất vật liệu xây dựng ngang dọc tứ tung và kiến trúc theo chủ nghĩa hiện đại.
Kiến trúc theo chủ nghĩa hiện đại là cách nói uyển chuyển.
1234 nhìn túp lều siêu to khổng lồ, sốc toàn tập.
Tam Tam! Có! Vật! Liệu! Xây! Dựng! Thế quái nào lại dựng cái thứ rắm chó không kêu này hả!
Hệ thống 2333: “Hơ hơ, tại tôi không rành xây dựng.”
Hệ thống 2333 cũng lâu rồi không ghé chỗ này.
Cậu biết các thế giới bên rìa sau khi bị công lược hoàn toàn ví dụ Đại Hồ Chi Thanh, sẽ được đưa về đảo xa.
Càng ngày càng nhiều thế giới sáp nhập, đảo xa tất nhiên sẽ xảy ra biến hóa.
Nhưng cậu không ngờ nó biến hóa dữ vậy, cỏ dại mọc ào ào, mọc đến độ cậu không thấy đài phun nước của ca sĩ nữ quỷ!
Cũng may có cây hoa đào lớn làm vật tham chiếu, thu nhỏ phạm vi tìm kiếm, cậu miễn cưỡng tìm được chóp nhọn đài phun nước, phần còn lại đều bị chìm trong cỏ dại.
Cậu kêu một tiếng về phía đó, tìm nữ quỷ không rõ sống chết.
“Meowwww!”
Nữ quỷ chui ra từ sâu trong đám cỏ, váy trắng bị ám thành màu xanh, sắc mặt tiều tụy cũng xanh lét.
“A a!”
Cô đau khổ đáp lại.
1234: “…”
Không hổ là dân chuyên ngoại ngữ.
Quý cô nữ quỷ còn sống, hệ thống 2333 quay đầu, vui vẻ nói với 1234.
“Tôi có sắp xếp hai người máy dọn cỏ, chắc là hỏng rồi, khắp nơi toàn là cỏ… Để tôi dắt anh đi tham quan một chút!”
1234 tinh mắt phát hiện có hai người máy trong đống cỏ.
Đối mặt với cỏ cao hai mét, hai người máy quá mức yếu thế, lao lực dùng xẻng dọn cỏ, như muối bỏ biển.
Một thế giới có diện tích to kinh khủng, chỉ có hai người máy dọn cỏ!

1234 nhìn hai người máy cần cù chăm chỉ, như thấy mình quá khứ từng bị chủ hệ thống đày dọa, đồng cảm sâu sắc.
Tôi nhỏ yếu.jpg
Tôi làm việc.jpg
Nó rốt cuộc không thể nhịn được nữa, điên mất thôi.
“Tam Tam, lãnh địa tốt như vậy, sao có thể xây thành cái dạng này!”
Hệ thống 2333 đang cùng nữ quỷ cửu biệt trùng phùng* “A a” giao lưu.
Nữ quỷ nói là, có thêm hai thế giới xác nhập vào.
Thế giới thứ nhất đương nhiên là Đại Hồ Chi Thanh, nữ quỷ tự nhận là dân gốc ở đây, dũng cảm đi chào hỏi cá lớn.
Cá lớn nhìn đài phun nước nho nhỏ của cô, đáng thương vô cùng, tâm sinh thương hại, dưới sự từ chối và giãy giụa của nữ quỷ, há mồm phun nước…
Quá nhiều nước, nữ quỷ bị phun đến mức không thể động đậy!
Thế giới thứ hai bay tới, nữ quỷ gọi nó là “Cỏ to”, có hồ nước to (Đại Hồ) thì cũng có cỏ to, thế giới kia toàn là cỏ.
Sau đó thế giới bọn họ bị cỏ hoang lây nhiễm, cả thế giới mọc cỏ quá trời quá đất!
Hệ thống 2333 “Ồ ồ ừ ừ” nghe nữ quỷ khóc lóc kể lể, địa bàn lại mở rộng, cậu chuẩn bị đi ra bên ngoài gia cố lưới phòng hộ hình đầu Quý Ỷ Nguy, thì nghe 1234 không thể nhịn được nữa gào lên.
“Lãnh địa tốt như vậy, sao có thể xây thành cái dạng này!”
Cậu sợ tới mức lỗ tai cụp thành cánh máy bay, thỏ thẻ.
“Uầy, tại tôi không biết xây dựng còn gì! Tôi chỉ biết… Ừm… Chơi? Đánh nhau?” Nghĩ nghĩ, cậu tự hào bổ sung, “Còn biết tạo BUG!”
Cậu giỏi tìm BUG lắm đấy, hệ thống 2333 hoài nghi kiếp trước mình từng là chuyên viên test chương trình.
1234 rít gào xong, nhìn hệ thống 2333 bị la đến cụp tai, ôm cõi lòng cha già thở dài, nhận mệnh làm việc.
Nó liệt kê cho hệ thống 2333 một danh sách đơn giản, đầu tiên cần phải dọn cỏ, sau đó xây cơ sở phương tiện, rồi suy xét hợp tác phát triển với dân cư ở thế giới mới xác nhập…
Đây là công trình xây dựng thế giới to lớn, 1234 cảm thấy gấp gáp, một chút cũng không thể chậm trễ.
Nó nhìn hệ thống 2333 đang nghiên cứu danh sách nó liệt kê, bỗng phát giác mình lo chuyện bao đồng.
Nó luôn như vậy, trước đây làm việc cho chủ hệ thống cũng như thế, làm gì cũng nhiệt tình, dốc hết sức lực, ôm hết mọi việc thành nhiệm vụ của mình, cuối cùng rơi vào kết cục thảm hại.
Tâm tình kích động dần nguội lạnh, 1234 thấp thỏm nhìn hệ thống 2333.
“Nhưng… Cái này chỉ là kiến nghị thôi, vẫn nên xem, xem ý cậu…”
Nó thật sự sợ hãi, sợ bị Tam Tam chán ghét.
Nào ngờ hệ thống 2333 lại lắc đầu, cao hứng lẫn bất đắc dĩ xòe cái đuôi.
“1234, anh cũng thấy rồi, tôi xây dựng nơi này tùm la tùm lum, quy hoạch tệ hại.
Nếu anh nguyện ý hỗ trợ, tôi tuyệt đối yên tâm về anh, tất cả giao hết cho anh luôn!”
Hệ thống 2333 cũng có chút thấp thỏm, mình phủi tay chưởng quầy có phải không được tốt lắm, vội vàng bổ sung.
“Anh cần nguyên liệu hoặc sống ở đâu, cứ nói với tôi! Ở đây anh chính là… Hệ thống số một! Tôi chỉ là số hai!”
Hệ thống 2333 còn chưa thấp thỏm xong, đã thấy 1234 đầy mảnh vá khóc lã chã.
Đúng rồi, đây mới là thứ nó muốn.
Hệ thống số một số hai cái gì, 1234 không quá để ý, thứ nó để ý chính là sự tín nhiệm phía sau danh hiệu.
Nó muốn được tín nhiệm tuyệt đối, được cấp trên tin tưởng.
Thứ mà nó chưa từng nhận được từ chủ hệ thống, cuối cùng lại lấy được ở chỗ Tam Tam.
Xác ngoài đầy mụn vá khóc rất xấu, 1234 cố nín khóc.
“Tam Tam, bận gì thì đi đi.”
Cảm xúc 1234 có chút phức tạp, bỏ hết đi, còn có chút thoải mái.
“Đánh số của tôi đã bị xóa bỏ, không cần làm nhiệm vụ nữa, chỉ cần toàn tâm toàn ý sửa sang thế giới này cho tốt.”
1234 trân trọng cơ hội này.
Nếu Tam Tam cho nó quyền hạn và tín nhiệm, nó nhất định phải giải bài thi này cho thật hoàn hảo.
Có lẽ lâu lâu nó sẽ nhớ ký chủ Ôn Tự, nhưng rồi sẽ thấy nhàm chán.
Đối với Ôn Tự mà nói, hệ thống là ai cũng được.
Còn thế giới trước mặt nó, rất quan trọng.
Nó hy vọng mình có thể… Trở nên rất quan trọng.
Hệ thống 2333 cảm động xỉu.
1234 tốt dễ sợ, công trình xây dựng được cứu rồi! Cậu bay ra ngoài đảo xa, phủ lưới phòng hộ hình đầu Quý Ỷ Nguy lên hai thế giới mới sáp nhập.
Trong lúc hàn lưới phòng hộ, hệ thống 2333 suy nghĩ.

Cậu chỉ biết một thế giới là Đại Hồ Chi Thanh, quan hệ cùng cá lớn khá tốt, trước khi đi cậu đã nói qua với 1234, có thể nhờ bầy rắn và người cá hỗ trợ xây dựng.
Vậy thế giới còn lại là gì?
Cậu cẩn thận nghiên cứu giao diện chủ hệ thống, thế giới đó tên là Cánh đồng hoang vu, hèn gì nhiều cỏ thế.
Thế giới này cậu không tham gia công lược, xem ra là do ký chủ khác công lược.
Ngày sau chỉ sợ sẽ có thêm nhiều thế giới trôi đến xác nhập, cho đến khi thế giới đảo xa đạt giới hạn cao nhất.
Giới hạn thế giới…
Một danh từ mới tự động xuất hiện trong đầu, như thể cậu vốn nên biết.
Nơi này giao cho 1234, hệ thống 2333 yên tâm cực.
Lúc chạy về có hơi vội vàng, vì hôm nay là ngày cậu và Quý Ỷ Nguy hẹn nhau đi làm nhiệm vụ.
Cậu đã nhẩm qua, muốn nâng lên cấp 9 chủ hệ thống, cần làm thêm ít nhất ba nhiệm vụ thế giới, số lượng thật ra không nhiều, Quý Ỷ Nguy còn không ngừng trợ cấp cậu thông qua cửa hàng hệ thống.
Nhanh thôi…
Cậu có quyền hạn chủ hệ thống, có đảo xa.
Người giám sát đã đến, ép chủ hệ thống lật át chủ bài còn sót lại, chỉ cần sử dụng tính năng khử trùng xác ngoài, phần cứng hạn chế các hệ thống sẽ bị loại bỏ hoàn toàn, đến lúc đó…
Cậu nhớ Tiểu Nhất từng nói “chân chính tự do”.
Chân chính tự do rốt cuộc là cái gì? Là cuộc sống không có ký chủ tồn tại? Là có thể ngủ nướng mỗi ngày không cần làm việc vất vả?
Hệ thống 2333 cảm thấy chuyện này thật phức tạp, cậu nghĩ không ra, cũng không thể tưởng tượng cuộc sống không có Quý Ỷ Nguy.
Tại cổng vào khu hòm đồ, cậu chui vào ngồi thử túi áo khoác Quý Ỷ Nguy mới mua, lông tơ bên trong bao mềm.
Quý Ỷ Nguy nhìn ngắm cậu, quan sát phản ứng của cậu.
“Thoải mái không? Không thoải mái thì về đổi áo khác.”
Hệ thống 2333 lắc đầu, né tránh mớ lông xù xù trong túi.
Cậu có hơi rối rắm, về sau nếu sử dụng cơ thể nhân loại thì không thể ngồi vào trong túi Quý Ỷ Nguy.
Quý Ỷ Nguy tranh thủ thời gian liếc xem tư liệu thế giới, là một thế giới bên rìa.
Tam Tam đúng là Âu hoàng*, còn mang thuộc tích khắc tinh chủ hệ thống.
Anh nhớ thế giới này là Tam Tam rút thăm trúng thưởng được.
Cậu làm cái gì cũng có thể cắt được miếng thịt thế giới từ trên người chủ hệ thống.
1001 nghe hệ thống khác nói Tam Tam đã trở lại, hình như muốn đi làm nhiệm vụ, lập tức vội vã chạy tới, muốn nói cho Tam Tam biết người giám sát muốn gặp cậu.
Mỗi tội chậm một bước không đuổi kịp, chỉ có thể chờ Tam Tam về.
Nhưng đối với hệ thống 2333, tất cả thông tin có thể ám chỉ cho người giám sát, đã được đặt hết trên sân khấu kịch, giờ có hỏi cậu cũng không thể nói.
Cậu lắc cái tai trái, cái đuôi bám mép túi Quý Ỷ Nguy thò đầu ra, nhìn ánh sáng tỏa ra từ thế giới trước mặt, đôi mắt điện tử sáng ngời có thần.
Không biết vì sao, cậu chợt có cảm giác đây không phải lần đầu tiên họ trải qua chuyện này.
Hình như thật lâu trước kia, cậu đã hợp tác cùng Quý Ỷ Nguy.
Khi đó, cậu vỗ cánh sáng sau lưng, nhẹ nhàng đáp trên vai Quý Ỷ Nguy.
* * *
“Miệng vết thương của trùng đế giày rộng hơn rồi.”
Khi Thịnh Tụng Thời vào cửa, hiếm thấy đầy mặt tươi cười.
Lớp thế giới bên rìa bao vây chủ hệ thống đã bị bọn họ khai phá một phần ba, thành viên kế hoạch đang không ngừng tăng lên, đều là ký chủ lâu năm kinh nghiệm phong phú.
Hơn nữa, thông qua nỗ lực của bọn họ, các ký chủ muốn về hưu đều được khuyên tạm thời đừng xin về hưu bởi đủ loại lý do, khoảng thời gian ngắn sắp tới sẽ không có ai trở thành vật hy sinh.
Đúng là tin tốt.
Hơn nữa gần đây còn có một sự thay đổi khác, đó là quan hệ giữa ký chủ và hệ thống.
Hiện tại các ký chủ có thể mang hệ thống cùng vào thế giới nhiệm vụ.
Thịnh Tụng Thời bận quá, chưa thể cùng 1001 đi làm nhiệm vụ, nhưng từ phản hồi chung quanh, hắn càng ngày càng hiểu vì sao chủ hệ thống hạn chế cái này.
Trước đây rất nhiều ký chủ cho rằng hệ thống chỉ biết núp phía sau, hiện tại ký chủ có hệ thống cùng kề vai chiến đấu, sống chết có nhau, ở cùng một thế giới, tự nhiên sẽ sinh ra cảm xúc chiến hữu, bất cứ thứ gì cũng không thể so sánh.

Thịnh Tụng Thời thậm chí còn rảnh hơi trêu ghẹo Ôn Tự đang vùi đầu vào linh kiện máy móc.
“Ôn Tự, nghe nói gần đây không làm nhiệm vụ, chỉ nộp tiền phạt?”
Hắn biết Ôn Tự ngại ngùng.
Lúc trước Ôn Tự giống hắn, rất có thành kiến với hệ thống, 1234 lại trước sau tận tâm tận lực.
Giờ Ôn Tự cũng có thể đổi điểm để mang hệ thống vào thế giới nhiệm vụ, cơ mà cậu ta bị sợ, chưa từng sử dụng.
Ôn Tự ngẩng đầu khỏi đống máy móc trên bàn, miệng xụ ra.
“Vậy còn anh?”
“…”
Ôn Tự cười nhạo một tiếng, đều bận như nhau, hói đầu còn bày đặt chê người ta ít tóc, thấy bản thân chưa đủ mất mặt hả? Gần đây hắn cũng bận quá, vẫn giữ hợp tác với phe thần bí, cùng nhau giải mã người máy, chuẩn bị cho trận chiến cuối cùng, cho nên tạm thời không có thời gian làm nhiệm vụ.
Cơ mà…
Ôn Tự giãn cơ một chút, ngồi dậy, khóe miệng vô thức hiện ý cười nhàn nhạt.
Công việc trên tay đã xong, hắn muốn chạy nhiệm vụ hoạt động gân cốt, lấy diện mạo hoàn toàn mới, hình thức hoàn toàn mới.
Hắn tính hôm nay sẽ gọi điện cho 1234, kêu nó cùng đi làm một hai thế giới.
“Sắp tới có thế giới bên rìa nào cần công lược không? Tôi có thể cùng 1234 đi chung.”
Thịnh Tụng Thời cười gật đầu.
“Có.
Lần này Quý Ỷ Nguy đi【 Nhà mèo】, hình như anh ta không cần dùng giác máy móc cũng có thể cắt đứt điểm tiếp thế giới, vừa vặn giúp chúng ta đẩy mạnh hiệu suất.
Cậu cầm giác máy móc đi thế giới khác, để Giang Trạc nghỉ ngơi một chút.
Một người mới có thể làm việc liên tục, tôi rất bội phục.”
Từ lần Giang Trạc đi【 Đại Hồ 】trở về, hắn vẫn luôn chạy nhiệm vụ cường độ cao.
Hắn và hệ thống 6666 trưởng thành rất nhanh, người lại cẩn thận, giúp các ký chủ lâu năm thực hiện công lược hoàn toàn.
Ký chủ có tiềm lực, có càng nhiều càng tốt.
Còn phía Quý Ỷ Nguy, tâm tư anh vẫn khó nắm bắt lắm, luôn là tâm huyết dâng trào, không thèm tuân theo kế hoạch.
Được cái bây giờ khá an ổn, Thịnh Tụng Thời đã quá vừa lòng.
Thịnh Tụng Thời nhẹ lòng, hắn tự pha cho mình ly trà, đang muốn tiếp tục công tác, bỗng nghe được tiếng ghế dựa ngã xuống đất.
Ôn Tự bật dậy, trên mặt là biểu tình sợ hãi và không thể tin.
“Chủ hệ thống…”
“Cái gì?”
“Chủ hệ thống nói…”
Trong nháy mắt, Thịnh Tụng Thời rất khó khái quát biểu cảm trên mặt Ôn Tự.
Không thể tin nổi, hối hận, và mờ mịt vì phát hiện đã không thể thay đổi được gì.
“Chủ hệ thống nói, 1234 bị lỗi tính năng, đã bị tiêu hủy, nó muốn…”
“Đổi cho tôi hệ thống mới.”
*Cửu biệt trùng phùng: Gặp lại nhau sau nhiều năm xa cách.
*Âu Hoàng: “Âu” là đại diện cho hình ảnh chim hải âu sải cánh bay lượn tự do trên bầu trời rộng lớn.
“Hoàng” có nghĩa là sự phồn thịnh, rực rỡ.
(tra gg bảo thế).



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.