Anh Có Thành Kiến Với Hệ Thống Tai Mèo À?

Chương 105: Chương 106






Như khúc dạo đầu của câu chuyện xưa.
Cuối vở kịch, dưới sự trợ giúp của các kỵ sĩ sống sót trở về, quốc vương quả cầu mèo màu vàng kim đánh bại ma quỷ, đoạt lại vương quốc của mình.
Quả cầu mèo toàn hội trường đứng dậy hoan hô, tiệc tối kết thúc dưới bầu không khí ầm ĩ.
Người giám sát 07 không chớp mắt xem toàn bộ vở kịch, lập tức chạy vòng lăn, nôn nóng đi vào hậu trường.
Hắn ngăn một quả cầu đang muốn đi thay quần áo, vội hỏi.
“Hệ thống 2333 đang ở đâu?”
Hệ thống 2333 viết kịch bản đang ở đâu?
Kịch bản đề cập đủ chuyện, người giám sát 07 không tin tất cả đều là trùng hợp, không thể trùng hợp nhiều đến vậy.
Quốc vương quả cầu mèo, ngủ say chờ con dân tỉnh lại, cô độc dài lâu… Toàn là danh từ thuộc về bọn họ, những người đi xa.
Lúc ban sơ, mỗi chủng tộc có chín vị đi xa, bọn họ phụ trách công tác ban đầu, sắp xếp tộc đàn ngủ say, thành lập vương quốc chính mình.
Hơn nữa dựa theo quy định, trong chín vị đi xa, sẽ đề cử một vị mạnh nhất, đến đình chim giấy, trở thành người giám sát, nhận đánh số của người giám sát.
Một vị khác đảm nhiệm chức phận chủ hệ thống.
Một đi xa, một lưu lại.
Còn lại chìm vào ngủ đông.
Chủ hệ thống ở lại, thực tế bận rộn hơn quốc vương trên sân khấu.
Quốc vương còn có thể chỉ tỉnh lại vào mùa thu, khổ sở vì cô độc, trúng bẫy rập ma quỷ.
Bị chọn trở thành chủ hệ thống, ngài không chỉ phụ trách bảo vệ đàn tộc, phụ trách xây dựng chương trình công tác, còn phải giữ cảnh giác liên tục.

Chủ các hệ thống như tự thân điều khiển phi thuyền, là thuyền trưởng đi viễn chinh hàng ngàn năm ánh sáng.
Bọn họ chịu đựng dày vò và cô độc, ngay cả người giám sát 07 cũng phải kính nể sâu sắc.
Tác giả vở kịch hiển nhiên biết rõ nội tình, hơn nữa, dựa theo vở kịch ám chỉ…
Chẳng lẽ ma quỷ đã cướp đoạt chính quyền, biến con dân thành nô lệ cho mình?
Khó trách các hệ thống sống khổ như vậy.
Còn việc người giám sát 07 vẫn chưa nắm được chứng cứ ngọn nguồn tích điểm thực… Nếu quốc gia đã bị cướp ngay từ đầu, dòng tiền đã bị làm giả ngay từ đầu? Nếu cái gọi là tích điểm ký chủ về hưu là giả thì sao?
Người giám sát 07 càng nghĩ càng ớn lạnh, hắn cố giữ bình tĩnh.
Đây là lần đầu hắn đối mặt với sự kiện mang tính ác liệt đến thế.
… Cũng tại trước đây ở đình chim giấy, hắn đã có quá nhiều đồng bạn giỏi giang cường đại.
Số 03, thỏ tai cụp, một sừng, thậm chí là Quý Ỷ Nguy bất ổn định, chỉ cần tổ đội với 03, đều sẽ là người giám sát ưu tú đến mức tận cùng.
Hệ thống 2333 lúc này không có ở hậu trường.
Qua mấy ngày ở chung, các hệ thống không còn sợ người giám sát bò trườn bằng bụng nữa.
Nghe nói hắn muốn tìm Tam Tam đều nhiệt tình hỗ trợ.
Nhưng họ không tìm được Tam Tam, chỉ tìm được 1001.
1001 bay lại đây.
“Người giám sát, Tam Tam vừa kết thúc buổi diễn liền vội vã rời đi, chưa kịp nói đi làm gì.”
Nó thấy người giám sát nông nóng đến độ đỏ mắt hạt đậu, bổ sung nói.
“Ngày mai Tam Tam sẽ trở lại, ngài có việc gấp cứ nói, các hệ thống ở đây gặp Tam Tam sẽ chuyển lời hộ.”
Nói xong cái này, nó có chút thấp thỏm ngẩng đầu nhìn chim cánh cụt.
“Ngài… Thích chúng tôi diễn xuất không?”
Đương nhiên không phải ý trên mặt chữ, người giám sát 07 cũng hiểu ý tứ của nó.
Hắn vươn cánh vây cá, mềm nhẹ mà nặng nề sờ đỉnh đầu quả cầu màu bạc, chạm vào tai mèo máy móc.
“Thích.”
Chữ “Thích” này, giống như một câu hứa hẹn.
1001 cụp tai về hai bên, nhẹ giọng đáp lại một tiếng.
“Meow.”
Nó đáp, rốt cuộc cũng an tâm.
Meow.
* * *
Hệ thống 2333 túm áo choàng 5555 vừa lên sân diễn vai quốc vương, lột bỏ lớp băng dán che giấu lỗ hổng trên trần nhà tầng ngầm số 1, chui đầu lên.
Từ tối hôm qua, hệ thống 2333 đã cảm thấy không đúng.
Hôm nay chuẩn bị tiệc tối 1234 cũng không xuất hiện, càng làm cho cậu khẳng định, 1234 chắc chắn đã xảy ra chuyện!
Bằng không, lấy tính cách của 1234, không thể nào bỏ dở công việc, cũng không thể nào không tự mình tới xem sân khấu mà mình trang trí vào ngày biểu diễn.
Liên tưởng đến tối hôm qua ngửi thấy mùi dưa hấu…
Là chủ hệ thống hại 1234!
Hệ thống 2333 phẫn nộ lẫn nôn nóng, nhưng cậu mau chóng ép mình bình tĩnh lại.
Cậu nghĩ, đại khái cậu biết 1234 đang ở chỗ nào.
Tình huống khẩn cấp, đã chậm trễ một tiệc tối, không thể trễ hơn nữa, hệ thống 2333 chỉ kịp nói một tiếng với Tiểu Nhất để nó không lo lắng, sau đó túm áo choàng, đi tới khu mặt đất.
Sở dĩ mang theo áo choàng, vì hệ thống 2333 nghĩ.
Cậu muốn đưa cho 1234 khoác.
1234 hiện tại, chắc là đang lạnh lắm.
Vì đã tới vài lần, hệ thống 2333 thuận lợi đến khu xử lý rác ở gần đó.
Cậu nhìn xung quanh một chút, các lối đi đều đóng kín cửa.
Cậu có thể tạo BUG đi vào, nhưng hành động trên khu mặt đất cần cẩn thận.
Qúa chậm, cậu không hy vọng 1234 bị ở một mình quá lâu.
Cậu nhanh trí nghĩ ra một cách nhanh hơn.
Người máy lần trước vật lộn cùng hệ thống 2333 đang theo thường lệ dọn dẹp lối đi gần đó.
【 Tích tích, chưa phát hiện rác thải.

【 Tích tích, chưa phát hiện… Đã phát hiện rác thải! 】
Nó phát hiện hệ thống 2333!
Nhưng lần này, hệ thống 2333 hoàn toàn không có ý muốn ôm đầu bỏ chạy, mà hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang ngồi tại chỗ, thậm chí còn kêu gào người máy.
Cậu cúi đầu xuống, duỗi đuôi mời chào, ý tứ khiêu khích không nói cũng hiểu.
“Tới đây! Tới hít! Hít tôi nè!”
Nếu Quý Ỷ Nguy nghe được, nhất định sẽ nhào lên hít điên cuồng!
Hít! Hít đầu mèo!
Người máy dọn dẹp là con khác lần trước, nhưng khi thấy 2333, nó chần chừ giải toán một lát.
Chưa bao giờ nghe yêu cầu kỳ lạ như vậy.
Thỏa mãn mèo!
Nó hút đầu mèo vào thùng rác, trọng lượng thùng rác nặng trĩu khiến nó an tâm.
Mang theo thùng rác mèo, người máy dọn dẹp đi nhanh về phí khu xử lý rác thải, cửa lớn mở ra, nó giơ thùng rác tùy thân, đổ xuống!
Vèo…
Quả cầu màu đen xẹt thành một đường cong duyên dáng, nảy hai cái, rơi xuống xác ngoài các hệ thống bị hỏng hóc.
Khác với lần đầu tiên sợ hãi khủng hoảng, bây giờ hệ thống 2333 bình tĩnh cực kỳ.
Cậu nhẹ nhàng bay lên, di chuyển giữa biển cơ thể đồng tộc, dùng đuôi tìn kiếm 1234 có thể bị chôn phía dưới.
Cậu khẳng định, 1234 nhất định ở chỗ này.
* * *
Vụt…
Không lâu trước đây, cùng một đường parabol, quả cầu mèo màu xám bạc bị ném vào bãi rác thật lớn.
Khu xử lý rác thải rất rộng, đồ vật bị vứt ở chỗ này hơn phân nửa là xác ngoài quả cầu mèo rách nát, 1234 cũng bị hỏng hơn phân nửa.
Xác ngoài của nó che kín vết nứt, thân thể không thể động, nhưng đôi mắt điện tử trên màn hình động đậy, vẫn còn ý thức.
Chủ hệ thống đập vụn xác ngoài, cũng đập vụn ảo tưởng của 1234.
Từ giờ phút này, nó không bao giờ ôm ảo tưởng với chủ hệ thống nữa, nhưng mà, đã quá muộn.
Xác ngoài tổn hại, công năng cũng không thể giữ lại, 1234 chỉ còn nửa bên màn hình có thể dùng.

Nửa màn bình không ngừng giật lag, hiện đôi mắt ngấm nước.
Đôi mắt ngấm nước di động sang bên cạnh, 1234 thấy rất nhiều vật thể hình cầu.
Nó chưa kịp phản ứng lại, tò mò không biết thứ hình tròn là cái gì, chờ đến khi thấy rõ đều là xác ngoài quả cầu mèo, đôi mắt điện tử bị dọa hoảng, chạy trốn khỏi màn hình, hơn nửa ngày mới dám chậm rãi quay về vị trí cũ.
1234 nhận ra mình đang ở chỗ nào.
… là mồ.
Nó biết nhiều năm qua chủ hệ thống đã tiêu hủy biết bao nhiêu quả cầu mèo.
Những hệ thống ngỗ nghịch chủ hệ thống, những hệ thống không đạt thành tích tiêu chuẩn, hẳn là đều ở chỗ này.
Bọn nó đều lấy vỏ ngoài bị tàn phá lẳng lặng ngủ say ở chỗ này, và nó cũng giống vậy.
Cứu mạng!
Meo meo!
Cứu mạng!
Loa phát thanh của 1234 không phát thanh âm, chỉ có thể kêu lên trong lòng.
Nó không biết mình có thể giữ ý thức được bao lâu, chỉ sợ đến khi lượng điện còn sót lại hao hết, nó sẽ hoàn toàn chết mất.
Nghĩ đến chết, 1234 sợ kinh khủng, nước mắt chảy càng nhiều.
Bỗng nhiên, nó ngước màn hình hướng ra phía ngoài, 1234 nghe được một ít tiếng động, giống như có gì đó nhẹ tay nhẹ chân bay chung quanh xác ngoài các quả cầu mèo.
Cứu mạng! Cứu mạng!
1234 muốn kêu, nhưng kêu không ra tiếng, nó nghe thanh âm bay lơ lửng dần dần đi xa, dần dần tuyệt vọng lên.
Dù chỉ là người máy đến ca dọn rác cũng được, đừng để nó ở lại đây một mình!
Nơi này vừa tối vừa lạnh.
Nước mắt 1234 chảy mãi không ngừng, nó nhớ về rất nhiều sự tình từng xảy ra, hình ảnh lướt qua như đèn kéo quân.
Khi nó cùng đàn em sóng vai bên nhau, khi nó nghiêm túc làm việc, còn có khi trộm nhìn về phía hệ thống 2333…
Chỉ có không ngừng suy nghĩ hồi ức tốt đẹp, 1234 mới có thể chống đỡ qua thời gian.
Máy phân loại tự động bắt đầu khuấy, 1234 cảm thấy mình đang chậm rãi bị đẩy xuống dưới, một khi bị đẩy xuống dưới cùng, thì ai cũng tìm không thấy.
Cứu mạng…
Nó thấp hơn rồi…
Thời điểm cơ thể sắp bị bóng tối nuốt chửng, giây tiếp theo, xác quả cầu mèo chồng chất trên người nó bị dỡ mất, một khe hở hé ra, ánh sáng bên ngoài chiếu vào, là đôi mắt của một quả cầu màu đen.
Quả cầu mèo màu đen không nói lời dư thừa, phát hiện nó chớp mắt, đôi mắt điện tử ấy cong tít.
Cậu không nói gì cả, chỉ thở dài.
“1234, anh ở chỗ này à.”
1234 ngừng khóc.
Đúng vậy, nó ở chỗ này.
Cuối cùng nó cũng được tìm thấy rồi..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.