Âm Hôn Lúc Nửa Đêm

Chương 131: Tuổi thơ của Mặc Hàn




Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Nhưng nếu bảo bảo trong bụng tôi không hiện ra kiếp trước, là bởi vì không có kiếp trước, tôi có thể cũng giống vậy hay không?
Nhưng nếu nói như thế, sao cô gái kia lại lớn lên giống tôi như đúc?
Nàng không phải là đời trước của tôi, vì sao tôi lớn lên giống nàng?
Tôi nghĩ không ra, vẫn quyết định giải quyết từng chuyện một, hỏi Hồng Quỷ: “Là tất cả người sống đều có thể từ trên Tam Sinh Thạch nhìn thấy quá khứ ba kiếp của mình sao?”
Hồng Quỷ gật đầu.
Tôi lại hỏi: “Vậy sẽ có người sống giống quỷ thai, không có kiếp trước, chỉ có kiếp này không?”
Hồng Quỷ dưới do dự, chậm rãi nói: “Có thì có… Nhưng mà hiện giờ gần như đã không có…”
“Vì sao?” Tôi khó hiểu.
“Bởi vì còn có nhiều cô hồn dã quỷ như vậy chờ đầu thai, căn bản là không có khe hở sinh ra hồn phách mới.” Hồng Quỷ nói.
“Sinh ra hồn phách cần khe hở gì?” Tôi hỏi.
Hồng Quỷ vắt hết óc, lấy ví dụ cho tôi: “Tỷ như nói, gạo trong nhà người sống còn chưa ăn hết, thì không cần đi mua gạo mới. Kiếp trước không sinh ra hồn phách mới, nhất định là ở lúc âm phủ không có âm linh đi đầu thai mới có thể sinh ra. Theo ta được biết, tình huống như vậy, chỉ ở một lần lúc âm phủ xảy ra đại chiến.”
Hắn nói xong không tự chủ trộm nhìn Lăng Tuyền Ki, Lăng Tuyền Ki không vui nhíu mày.
Hai ngày này lúc Mặc Hàn phê duyệt công văn, tôi ngẫu nhiên nhìn qua vài lần. Hình như, danh ngạch đầu thai của âm phủ đã sắp xếp đến hai ba trăm năm sau…
Tôi sinh ra ở hơn hai mươi năm trước, theo Hồng Quỷ nói, lúc ấy còn có rất nhiều hồn phách chết vào chiến loạn chờ đầu thai, không có khả năng sinh ra hồn phách mới. Cho nên vì sao Tam Sinh Thạch không chiếu ra kiếp trước của tôi?
Lăng Tuyền Ki thẹn quá hóa giận, chỉ trích tôi: “Nhất định là ngươi đã động tay chân gì rồi!”
“Tôi thật sự không có…” Tôi lại nhìn về phía Hồng Quỷ: “Hồng Quỷ, loại hồn phách mới này không có kiếp trước, trước kia từng có, các anh là phân biệt như thế nào? Nhìn Tam Sinh Thạch không hiện ra ba kiếp trước sao?”
“Không phải!” Hai mắt của Hồng Quỷ sáng ngời, lập tức nói với quỷ sai trông coi Tam Sinh Thạch: “Mau đi lấy đá thăm hồn tới đây!”
Quỷ sai lên tiếng vội đi, đoán chừng hắn là mới tới, còn chưa biết có loại đồ vật này.
Không trong chốc lát, một quỷ sai quan giai thoạt nhìn còn lớn hơn hắn một chút đã ôm một cái hộp lại đây.
Thi lễ, Hồng Quỷ lấy đồ vật lại đưa cho tôi: “Cầm tảng đá này ở trong tay là được.” Đó là một cục đá cuội nhỏ, tôi nắm cục đá ở trong tay, trên cục đá truyền đến lạnh lẽo nhè nhẹ, chảy vào trong cơ thể của tôi, lại chậm rãi về tới giữa cục đá.
Cục đá kia trở nên thông suốt.
Hồng Quỷ thấy thế, vô cùng khiếp sợ: “Lại thật sự là hồn phách mới…” Sắc mặt của Lăng Tuyền Ki cũng không tốt: “Chuyện này không có khả năng! Nhiều âm linh chờ đầu thai như vậy, sao có thể có hồn phách mới sinh ra! Hơn nữa, vì sao hồn phách mới hai người lớn lên giống nhau như đúc!”
Tôi cũng muốn biết…
Nhưng đồng thời cũng xác nhận một chuyện, cô gái kia xác thật lớn lên giống tôi.
Hồng Quỷ cũng không rõ: “Kỳ quái… Vì sao lại có hồn phách mới? Căn bản là không phải lúc hồn phách mới sinh ra…”
Tôi cũng có chút tò mò: “Ghi chép âm linh đầu thai, âm phủ đều có ghi chép đi, bằng không, đi xem?”
“Đi thì đi!” Lăng Tuyền Ki lập tức xoay người bay tới một chỗ, như đang thi chạy với tôi.
Tiểu bạch biến lớn, chở tôi đuổi theo.
Giờ phút này vẻ mặt của Hồng Quỷ cũng là lòng hiếu học, đi theo sát phía sau tôi.
Không trong chốc lát, Lăng Tuyền Ki đã tới Luân Hồi Tư chưởng quản đầu thai.
Nàng nghênh ngang đi vào, muốn quỷ sai Luân Hồi Tư cầm ghi chép một năm tôi đầu thai sinh ra ở Lục Thành kia, sau khi xem xong, một người hai quỷ chúng tôi đều Sparta.
Trên quyển sách Luân Hồi Tư, lại không có ghi chép đầu thai của tôi! Một ngày tôi sinh ra kia, đều có tên của những người khác, bên cạnh còn giản yếu kể tên họ đời trước của những người này, nơi sinh điểm chờ tin tức.
Duy chỉ không có tôi!
Tôi, Lăng Tuyền Ki, Hồng Quỷ, bao gồm hai thị nữ quỷ của tôi và Lăng Tuyền Ki mang đến. Đều xem qua, cũng chưa nhìn thấy tên của tôi!
Tôi lại đi tra xét những người khác của nhà chúng tôi, ba mẹ tôi đều có, Quân Chi cũng có, chẳng qua bên cạnh tên của hắn còn viết một hàng chữ: Tân Hồn Trọng Đầu.
“Đây là có ý tứ gì?” Tôi hỏi Hồng Quỷ.
Hồng Quỷ nói: “Thiên địa sơ khai, đã chứa nhóm hồn phách đầu tiên, có một số hồn phách không thể kịp tiến vào luân hồi, thời gian sau sẽ không ngừng ôn dưỡng, sau khi tìm được thời cơ thích hợp, Luân Hồi Tư sẽ đưa hồn phách vào luân hồi.”
“Như vậy bao giờ là thời cơ thích hợp?” Tôi lại hỏi.
Hồng Quỷ trầm mặc một lát, nói: “Lúc Luân Hồi Tư không muốn nuôi…”
Tôi cạn lời.
Ánh mắt lại liếc qua một ngày tôi sinh ra ghi lại trên quyển sách kia lần nữa, không nhịn được có chút ưu thương, cảm giác mình như thành không hộ khẩu.
“Loại tình huống này, trước kia xảy ra chưa?” Tôi hỏi Hồng Quỷ.
“Chỉ có lúc hồn mới sinh ra mới có thể xuất hiện loại tình huống này.” Hồng Quỷ nói.
“Vậy Sổ Sinh Tử đâu? Bên trên sẽ có tên của tôi như thế nào?”
“Sổ Sinh Tử là một bộ cơ chế khác, sau khi người sống sinh, tên sẽ tự động xuất hiện ở trên Sổ Sinh Tử.”
Tôi bất đắc dĩ: “Vậy tôi thật sự là hồn phách mới sao?”
Hồng Quỷ nhìn Lăng Tuyền Ki bị chọc tức đến phát run: “Đáon chừng là…”
Nhớ tới lo lắng lúc trước của mình, giờ phút này tôi lại rất yên tâm. Ít nhất, tôi không tổn thương Mặc Hàn.
“Nếu là như thế, chúng ta đã có thể là không oán không thù.” Tôi nói với Lăng Tuyền Ki: “Cho nên, về sau phiền cô cũng đừng luôn đuổi theo đánh tôi, được chứ?”
“Cho dù ngươi là hồn mới hay là hồn cũ, tóm lại ngươi đoạt đi Mặc Hàn, ta sẽ không để yên cho ngươi!” Nàng tức giận dậm chân một cái, nhìn một bàn văn kiện Luân Hồi Tư, nổi giận đùng đùng rời đi.
Tôi bất đắc dĩ, sau khi để Thính Lam giúp đỡ sửa sang lại đồ vật xong, cũng đi trở về.
Trở lại tẩm cung không bao lâu, Mặc Hàn cũng đã trở lại, tôi nói chuyện xảy ra hôm nay với hắn, hắn cũng có chút ngoài ý muốn.
“Anh không đi tra qua kiếp trước gì đó của em sao?” Tôi hỏi.
Hắn lắc đầu: “Không có.”
Dừng một chút, có lẽ là sợ nói như vậy sẽ làm tôi cảm thấy hắn không coi trọng tôi, Mặc Hàn lại bổ sung nói: “Kiếp này gặp được nàng, tất cả cái khác đều không quan trọng, kiếp trước đều đã qua, cho nên ta không đi tra.”
Do dự một chút, đôi tay Mặc Hàn ôm tôi càng thêm chặt chút: “Ta sợ ta tra xét sẽ hối hận.”
Tôi khó hiểu: “Hối hận cái gì?”
“Hối hận vì sao không đi tìm nàng sớm một chút.”
“Em cũng vẫn luôn tiếc nuối không thể gặp được Mặc Hàn sớm một chút đấy.” Tôi co rụt lại ở trong ngực hắn, cảm thấy hiện tại mình nhất định là người hạnh phúc nhất toàn thế giới.
Hắn khẽ hôn tôi, bàn tay to lớn khẽ vuốt bụng của tôi, hỏi: “Hôm nay nó ngoan không?”
“Ngoan! Bảo bảo nhà của chúng ta ngoan nhất! Hôm nay nếu không phải nó nháo muốn đi ra ngoài một chút, em còn không gặp được Lăng Tuyền Ki, càng đừng nói đi tra kiếp trước gì đó của em, bảo bảo nhớ công đầu!”
“Về sau lại muốn đi ra ngoài tản bộ, ta sẽ đi với nàng.”
“Ừ!”
Ở Minh Cung ngây người một đoạn thời gian, Mặc Uyên mới lưu luyến từ nhân gian trở về.
Nhìn thấy Mặc Hàn còn đang phê duyệt hồ sơ, Mặc Uyên có chút xấu hổ từ ngoài phòng tiến vào: “Ca, còn bận chứ.”
“Chơi đủ rồi đã trở lại?” Mặc Hàn nhàn nhạt hỏi.
Mặc Uyên không biết xấu hổ cười: “Nào có một ngày chơi đủ.”
Mặc Hàn trực tiếp ném một phần hồ sơ vào trong tay hắn: “Phê.”
Tay Mặc Uyên vừa định từ chỗ tôi trộm đồ ăn vặt bị đập một cái, nhặt phân hồ sơ kia lên, nhìn thoáng qua, vô cùng đau đầu: “Chuyện quỷ binh…… Loại đồ vật sát chi bất tận này, ta không muốn quản…”
Mặc Hàn trực tiếp ném phần thứ hai cho Mặc Uyên.
Mặc Uyên bĩu môi, bất đắc dĩ nhìn lên, biến ra một cái bút, viết lời phê.
Tôi nhìn, thấy hắn viết chữ “Cút”.
……
Thứ này thật sự là minh vương sao?
Tôi vì hai giới âm dương ưu thương thật sâu một phen!
Mặc Hàn cũng thấy, nhíu mày, từ trong hồ sơ phê duyệt xong một bên, rút ra một phần lại ném cho Mặc Uyên.
Mặc Uyên xem qua, nói: “Đại ca nếu ngươi đều tự mình có phương thức xử lý, vậy dựa theo ngươi làm là được, ta không muốn quản.”
“Ngươi là minh vương.” Mặc Hàn dừng bút lại nhắc nhở hắn một tiếng.
“Ngươi biết ta không muốn làm.” Mặc Uyên tiếp lời nói, nhìn qua tôi một bên, lại kịp thời im miệng.
Mày Mặc Hàn lại nhíu lại lần nữa, châu phê trên tay ngừng ở trên hồ sơ, nhuộm đẫm ra một vết mực đỏ, hắn mới nâng bút lên: “Không đến chọn.”
Mặc Uyên nhụt chí thở dài: “Dù sao ngươi cũng đã trở lại, minh vương ngươi tiếp tục làm đi.”
“Ta muốn bồi Mộ Nhi.”
“Hiện tại nàng cũng có thể sinh sống ở Minh Cung thời gian dài.” Mặc Uyên nói.
“Mộ Nhi là người sống, càng thích hợp ở dương gia hơn, chờ tu vi hài tử củng cố chút, ta sẽ bồi Mộ Nhi trở lại dương gian.” Mặc Hàn nói.
Hắn thật sự là cái gì cũng đều suy xét vì tôi.
Mặc Uyên mang theo ánh mắt khiển trách nhìn về phía tôi, tôi vốn định làm bộ không nhìn thấy, nhưng lại không đành lòng để Mặc Hàn hy sinh vì tôi quá nhiều, nói với Mặc Hàn: “Mặc Hàn, đây mới là lần thứ hai em tới Minh giới, nghe nói nơi này cũng có rất nhiều địa phương chơi vui, em cũng có thể ở chỗ này bồi anh.”
Mặc Uyên cho tôi chút tán, Mặc Hàn lại nói: “Ta biết, hai giới Âm dương, cho dù nàng muốn đi nơi nào, ta đều có thể bồi nàng. Nhưng nàng không cần quy định phạm vi hoạt động vì ta.”
Mặc Hàn thật tốt!
Mặc Uyên lại nhìn không được: “Có thể đừng ở ngay trước mặt ta ân ái hay không…”
Xin lỗi, không phải tôi không nghĩ dựa theo tâm tình của anh, mà là anh trai anh ân ái chưa bao giờ tiến hành cùng lúc và địa điểm.
Mặc Uyên không thể khuyên phục được Mặc Hàn, lại đánh không lại hắn, không vui vẻ rời đi.
Tôi bỗng nhiên nhớ tới một chuyện rất nghiêm túc: “Mặc Hàn, em nhớ rõ anh đã nói khi còn nhỏ Mặc Uyên để anh luyện chế đồ vật, vậy khi còn nhỏ anh cũng có sao?”
Mặc Hàn gật đầu.
Tôi lại có chút thấp thỏm: “Vậy ba mẹ anh và Mặc Uyên là ai?” Tôi sẽ không có mẹ chồng rất hung dữ chứ!
“Không có ba mẹ.” Mặc Hàn nói.
Tôi kinh ngạc, lại nghe Mặc Hàn nói: “Ta và Mặc Uyên vốn là một đạo quỷ khí tinh thuần nhất ở chỗ sâu nhất u minh. Bởi vì muốn hóa thành thể thật, quỷ khí quá mức tinh thuần lực lượng quá mức cường đại, không vì Thiên Đạo sở dung, nên hóa thành hai người, phân biệt thành ta với Mặc Uyên.”
A?
Minh vương đại nhân nghiêm trang của nhà chúng tôi lại vốn là một thể với Mặc Uyên lơ phất phơ kia!
Tôi càng thêm không vui: “Vậy các anh sẽ không lại hợp mà làm một chứ?”
“Sẽ không.” Mặc Hàn vuốt phẳng mày lo lắng của tôi: “Chúng ta sinh ra làm minh vương, vì Minh giới ổn định mà sinh, đại biểu cho trật tự Minh giới.”
Bộ dáng thật ngầu!
Nhưng không phải nói vương hầu sinh ra đã cao quý sao, sao Mặc Hàn của nhà chúng tôi sẽ sinh ra chính là minh vương.
“Sinh mà làm Minh Vương là có ý tứ gì? Lúc ấy, còn có quỷ khác sao?” Tôi có chút tò mò quỷ thần thế giới thượng cổ này.
Mặc Hàn gật đầu: “Có rất nhiều quỷ, chinh chiến liên tục mấy năm, quỷ oán sôi trào, thậm chí ảnh hưởng tới dương gian.”
“Minh giới có cái gì tốt để đánh giặc?” Tôi không rõ.
“Tài nguyên, địa bàn, thế lực, các loại đồ vật, đều là chiến tranh dẫn đến, trước khi ta và Mặc Uyên sinh ra, Minh giới là do các đại thế gia cầm giữ, giữa thế gia phân tranh không thôi.”
“Đó có phải là lúc các anh vừa sinh ra, một giây bình định các đại thế gia hay không!” Mắt tôi lấp lánh sùng bái nhìn Mặc Hàn.
Ai ngờ, hắn lại lắc đầu.
Khẽ nhéo tay tôi, Mặc Hàn hôn tôi: “Nào có dễ dàng như vậy.”
“Vậy như thế nào?”
Hắn nhớ lại từng cái, nói: “Lúc ta với Mặc Uyên sinh ra, chỉ là hai đứa bé có lực lượng cường đại lại không thông lõi đời, tuy là vì minh vương mà sinh, nhưng kỳ thật các thế gia cũng không nhận.”
Cảm giác kia nhất định là đoạn thời gian rất gian nan.
“Đại khái, mất năm nghìn năm thời gian chúng ta mới từ đứa bé trưởng thành đến thiếu niên, lại qua mấy vạn năm mới thành niên.” Mặc Hàn như suy nghĩ gì nói.
Thời gian thật dài, bảo bảo của nhà chúng ta sẽ không phải cũng dùng thời gian dài như vậy để lớn lên chứ.
“Mộ Nhi.” hắn bỗng nhiên gọi tôi một tiếng: “Ta có nói với nàng chuyện Lăng gia hay không?”
“Nhà Lăng Tuyền Ki bọn họ?” Tôi hỏi.
Mặc Hàn gật đầu, tôi nói lại một chút tin tức lần trước hắn nói với tôi.
“Người thứ nhất phát hiện ta và Mặc Uyên sinh ra, đó là Lăng Trọng, phụ thân của Lăng Tuyền Ki.” Mặc Hàn nói.
Cho nên, cuối cùng huynh đệ bọn họ là diệt Lăng gia như thế nào?
“Ông ta muốn hại các anh?” Nếu hai người bọn họ là minh vương, vậy nhất định sẽ thu lại quyền lực của Minh giới, khẳng định các thế gia cũng không muốn.
Tuy tính tình của Mặc Hàn lạnh lùng, nhưng thuộc về loại quỷ ngươi đối tốt với hắn, cho dù hắn không nhiệt tình với ngươi, nhưng trong lòng đều nhớ kỹ. Nếu ngươi cần trợ giúp, hắn nhất định sẽ giúp ngươi hết toàn lực.
Nghe được vấn đề  của tôi, Mặc Hàn không gật đầu cũng không lắc đầu, chỉ là khóe môi cong lên một tia trào phúng: “Ông ta nuôi ta và Mặc Uyên.”
Vậy nói cách khác, nói không chừng huynh đệ bọn họ và Lăng Tuyền Ki là thanh mai trúc mã!
Như nói thông vì sao Lăng Tuyền Ki nhất định cảm thấy tôi đoạt đi Mặc Hàn!
Nàng nhất định thích Mặc Hàn!
Chồng thật sự là quá ưu tú, quá nhiều cô gái và nữ quỷ tới đoạt, lần này tôi cảm nguy cơ, tay ôm Mặc Hàn càng chặt một chút.
Hắn sờ đầu tôi, tay từ tóc dài của tôi đưa đến bên hông, nhốt tôi lại.
“Có phải hắn đối xử không tốt với anh và Mặc Uyên hay không?” Tôi hỏi.
Trào phúng bên môi Mặc Hàn càng sâu một ít, phun ra bốn chữ: “Coi như con mình.”
Vậy tôi lại không hiểu, cuối cùng vì sao Mặc Hàn muốn dẫn theo Mặc Uyên diệt Lăng gia.
Mặc Hàn tuyệt đối không phải là loại quỷ vong ân phụ nghĩa! Này
Tuyệt đối là Lăng Trọng Tố làm chuyện gì đó khiến hắn không nhịn nổi!
Chỉ là, Mặc Hàn đột nhiên hỏi tôi một vấn đề khác: “Mộ Nhi, chờ sau khi hài tử sinh ra, nàng sẽ chăm sóc hài tử như thế nào?”
Nhắc tới con, nháy mắt lực chú ý của tôi đã bị dời đi toàn bộ, vui vẻ nói lên tính toán của tôi với Mặc Hàn: “Đương nhiên là nuôi ăn ngon uống tốt! Dạy bảo bảo đọc sách đạo lý làm người, không thể để nó không biện thị phi! Còn phải giám sát nó học tập và tu luyện, muốn cho nó trở nên lợi hại giống anh!”
“Con gái thì có thể nhu nhược chút, nhưng cũng không thể bị người khác bắt nạt đi! Nếu là con trai, vẫn là tu luyện cho tốt! Tương lai còn phải cho nó cưới vợ đấy! Ha ha ha…… Con gái là áo bong nhỏ tri kỷ của chúng ta, không thể tìm được một người đối tốt với nàng như anh đối xử với em, em cũng không bỏ được nàng lấy chồng!”
Trong nháy mắt, các loại tưởng tượng sau khi con lớn lên bay loạn ở trong đầu tôi.
“Sẽ để nó giết người sao?” Mặc Hàn đột nhiên hỏi.
Tôi lập tức phủ định: “Sao có thể! Bảo bảo vẫn một đứa trẻ! Sao có thể để nó trải qua hình ảnh máu tanh như vậy!”
“Vậy sẽ để hắn đáp ứng một số chuyện hắn cũng đều không hiểu sao?” Mặc Hàn lại hỏi.
Tôi không rõ: “Chúng ta là cha mẹ của đứa trẻ, đương nhiên là con có cái gì không hiểu, chúng ta sẽ dạy nó. Ở trước khi để hắn làm quyết định, tuy phải vì con trấn cửa ải, nhưng cũng phải suy xét ý kiến của chính bảo bảo. Đương nhiên không thể để nó ngây thơ mờ mịt đã đáp ứng chút chuyện mình không hiểu, đây không phải  là lừa bảo bảo sao!”
“Sẽ nghĩ mọi cách cướp đi đồ vật của nó sao?” Mặc Hàn vẫn hỏi.
Tôi càng thêm không hiểu: “Có cái gì tốt đoạt với trẻ con? Thứ tốt mà bảo bảo có thể sử dụng, làm ba mẹ thông thường đều là cho còn không kịp sao? Đương nhiên, nếu con trưởng thành, cần tự lập tự cường! Không thể nuôi đến già!”
Mặc Hàn cúi đầu hôn tôi một chút: “Mộ Nhi, nàng sẽ là một mẫu thân rất tốt.”
“Anh cũng sẽ là một người ba rất tốt.” Tôi cũng không bủn xỉn khích lệ hắn chút nào.
Tay Mặc Hàn khẽ xoa bụng nhỏ của tôi, trong mắt mang theo chờ mong, lại nhìn về phía tôi, nói: “Lăng Trọng đón chúng ta từ u minh đến Lăng gia, nói nguyện ý thiệt tình tôn kính chúng ta làm minh vương.”
Mặc Hàn lại nói về chuyện Lăng gia, tôi cũng không xen mồm.
“Ông ta dạy chúng ta trăm thái Minh giới, chuyện thứ nhất để chúng ta làm, đó là giết thế gia đối lập với ông ta. Toàn bộ gia tộc, toàn bộ hồn phi phách tán.” Mặc Hàn nói thoáng chậm lại, tôi có thể nghe được ra, trong giọng nói của hắn có chút mê mang.
Tôi đột nhiên có chút hiểu rõ vì sao vừa rồi Mặc Hàn muốn hỏi tôi về vấn đề nuôi nấng bảo bảo như thế nào. Những vấn đề đó, đều là chuyện hồi nhỏ hắn trải qua.
“Ông ta lợi dụng các anh sao?” Tôi hỏi.
Mặc Hàn thoáng dừng một chút, mới khẽ lên tiếng: “Ừ.”
Bàn tay to của hắn vòng qua người tôi, một tay che lại bụng tôi, như muốn ôm tôi và bảo bảo vào trong lòng hắn, bảo vệ chúng tôi đến giọt nước không lọt.
“Lão lợi dụng thực lực của ta và Mặc Uyên, tiêu diệt đả kích những thế gia khác đối nghịch với ông ta. Lăng gia rất nhanh từ trạng thái bị giáp công, trở thành đệ nhất gia tộc Minh giới.”
Lăng Trọng thật không biết xấu hổ!
“Vốn dĩ, này đó ta cũng không muốn so đo những việc này với ông ta, thế gia phân tranh, cho dù không có ông ta, ta với Mặc Uyên cũng muốn giải quyết. Chẳng qua, sẽ không tàn bạo như vậy mà thôi.” Trong mắt Mặc Hàn dần hiện ra tia không vui.
Sau đó Lăng Trọng lại nhất định là làm cái gì đó chạm đến điểm mấu chốt của Mặc Hàn!
Thấy tôi mê mang, Mặc Hàn tiếp tục nói: “Tu vi lúc nhỏ không thể so với hiện giờ, tuy cường đại, lại không vững chắc, trung thu mỗi năm đều là lúc pháp lực của ta và Mặc Uyên yếu nhất, không thể không trở về chỗ sâu trong u minh tu luyện một đêm.”
“Mà Lăng Trọng, ông ta hoa ngôn xảo ngữ từ chỗ Mặc Uyên biết được một nhược điểm này, không đối phó được ta, nên muốn thừa dịp pháp lực của Mặc Uyên bị suy yếu cắn nuốt Mặc Uyên, tăng cường tự thân.”
Tuy Mặc Hàn thường đánh Mặc Uyên một trận, nhưng tôi nhìn ra được, hắn là quỷ rất yêu quý em trai.
Mặc Uyên bị bắt nạt, hắn có thể nhịn được mới kì lạ.
Cho nên mới diệt Lăng gia.
Hồng Quỷ làm quỷ chi nhỏ không được yêu thích, lúc ấy nói không chừng còn chưa sinh ra, hắn tránh được một kiếp tôi có thể lý giải. Vậy Lăng Tuyền Ki làm nữ nhi bảo bối của Lăng Trọng, lại là sao thế này?
Bây giờ con quỷ này lại là vợ của Mặc Uyên!
Nhịn rồi lại nhịn, lần này tôi không nhịn được nữa: “Mặc Hàn… Em có thể hỏi… Lăng Tuyền Ki là chuyện như thế nào không?”
Nhắc tới chuyện này, Mặc Hàn có chút không vui: “Tuổi nhỏ ngây thơ, từng bị Lăng Trọng lừa dối, đồng ý hứa hẹn không giết Lăng Tuyền Ki, đối xử tử tế với nàng, phụng nàng làm minh hậu.”
Tôi biết quỷ vi phạm hứa hẹn sẽ bị Thiên Đạo trừng phạt: “Nếu nuốt lời thì sao?”
Mặc Hàn dừng một chút mới nói: “Mặc Uyên sẽ hôi phi yên diệt.”
Thật ác độc!
Trách không được cho dù Lăng Tuyền Ki tìm đường chết như thế nào, đều vẫn tốt! Đều là vì minh hậu!
Thì ra là có một tầng quan hệ này!
Mặc Uyên gia hỏa thiếu miệng này! Để hắn tùy tiện đáp ứng lời của người xa lạ! Kết quả hại chính hắn!
“Mộ Nhi, năm đó ta cũng không biết minh hậu là cái gì.” Mặc Hàn như là sợ tôi tức giận, có chút quẫn bách giải thích với tôi: “Lăng Trọng nói, minh vương có thể tùy ý sắc phong, chỉ là minh hậu mà thôi, không phải là chức quan gì quan trọng.”
Minh hậu đương nhiên không phải là chức quan, mà là minh hậu một giới!!
Lăng Trọng này chơi chữ thật giỏi!
Bắt nạt Mặc Hàn thành thật và Mặc Uyên ngốc của nhà chúng tôi!
Nhưng ngẫm lại cũng đúng, hai đứa bé mới sinh ra, cho dù pháp lực cường đại, nhưng sao ánh mắt lại vượt qua những lão quỷ không biết xấu hổ đó.
“Vậy các anh không sợ Lăng Tuyền Ki ghi hận các anh diệt Lăng gia sao?” Hiện tại tôi thật sự là lo lắng cho cái này hơn.
“Hận thì hận, không sao cả.”
Minh vương đại nhân uy vũ khí phách!
Nhưng đã biết chuyện này, tôi cũng coi như là giải nghi hoặc tin đồn Lăng Tuyền Ki và Mặc Hàn có hôn ước.
Hôn ước này, căn bản chính là lừa tới!
Mấy ngày sau, tâm tình của tôi vẫn luôn không tồi, chỉ là bảo bảo vẫn luôn muốn đi ra ngoài chơi.
Mấy ngày nay Mặc Hàn lại gánh gánh nặng của minh vương lần nữa, tôi ngượng ngùng luôn quấy rầy hắn, vẫn mang theo Thính Lam và Tiểu Bạch đi ra ngoài.
Đi một hồi lâu, rẽ một cái, bảo bảo như đụng ở bên phải bụng của tôi, tôi chọn đường đi bên phải.
Đi tới, tôi đã nghe được tiếng tranh chấp.
“Cút! Ngươi cút cho ta! Cút ra khỏi Minh Cung!” Là Lăng Tuyền Ki rống giận.
Phát hiện thì ra nàng hung dữ với một người như vậy không phải là tôi, tôi còn có chút mừng thầm.
Vốn tưởng là nàng đang dạy dỗ thủ hạ, tôi đang định rời đi, lại không nghĩ rằng tiếng của một cô gái khác cũng vang lên, khí thế không thua Lăng Tuyền Ki chút nào.
“Tôi không đi! Là Mặc Uyên đại nhân đón tôi tới Minh Cung! Cô dựa vào cái gì đuổi tôi đi!”
A! Không nghĩ tới Minh Cung trừ bỏ tôi ra, còn có cô gái thứ hai dám đối nghịch với Lăng Tuyền Ki!
Tôi lặng lẽ tán thưởng cô nương này ở trong lòng.
“Đây là ai?” Tôi hỏi Thính Lam.
Thính Lam lắc đầu: “Chỉ nghe được ra giọng của Tuyền Ki đại nhân.”
Bảo bảo ở trong bụng hưng phấn động, đoán chừng là hừng hực thiêu đốt một lòng bát quái giống tôi, tôi dẫn theo Thính Lam đi qua nơi tiếng phát ra.
Vốn dĩ, tôi còn có chút ngượng ngùng chỉ đi qua nghe bát quái, lại không nghĩ rằng chờ tôi đi đến nơi đó, ngoài hoa viên đã sớm có một đám quỷ trốn nghe lén rồi.
Lăng Tuyền Ki trị người dưới rất không nghiêm…



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.