Ai Đem Ai Là Thật

Chương 111: Phiên ngoại Hải yêu 4 (H)




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ờ.... thật ngại quá, đáng lý phần truyện này end rùi, nhưng sắc nữ thân thiết đã báo cho mị biết mị lại thiếu phần H của phiên ngoại Hải yêu =)))))). Cho nên mị ngoi lên bổ sung cho các thím đây.
Cám ơn cô @babybamboobranch đã mò ra được phần H này giúp mị. Thay mặt 500 sắc nữ đội ơn cô!
Phiên ngoại Hải yêu -- màn 4 cảnh H --- ÁC SẦN! ^^
- ----------------------
Cẩm Tân nhấp nháy mắt, áp đảo Lê Sóc dưới thân mình, hôn môi chàng thật sâu.
Hai người môi lưỡi quấn giao, lúc hôn đến động tình, Lê Sóc lần nữa nếm được vị ngòn ngọt, dường như so với ngày thường còn ngọt ngào hơn.
Tay Cẩm Tân vuốt ve trên làn da trần trụi của Lê Sóc, nhiệt độ lòng bàn tay gần như có thể thiêu đốt mỗi một tấc da chàng, khiến chàng khô nóng không thôi, kìm nén không được mà vặn vẹo cơ thể.
Cẩm Tân hôn môi, cằm, xương quai xanh Lê Sóc, rồi đến ngực, hắn khẽ cắn mút, lưu lại một chuỗi dấu hôn trên lồng ngực rắn chắc kia, hai bàn tay càng không ngừng hướng xuống dưới, sờ đến bộ vị tư mật kia.
Lê Sóc cảm nhận được tính khí của mình đang bị Cẩm Tân nắm trong lòng bàn tay, ôn nhu trêu đùa, đôi chân thon dài tráng kiện càng bị ma sát vuốt ve, lập tức dấy lên trong chàng khoái cảm, khiến thần trí chàng có chút mê loạn, tựa như say rượu, triệt để rơi vào sự thao túng của Cẩm Tân, không cách nào tự kềm chế.
" Ưm......" Lê Sóc phát ra tiếng rên rỉ, chàng chưa từng trải nghiệm qua cảm giác như vậy, quả thực giống như bay giữa những tầng mây.
Những nụ hôn liếm của Cẩm Tân đã xuống phần bụng, tựa như đang thưởng thức con mồi của mình, hắn dùng đầu lưỡi thưởng thức mỗi một tấc da trên thân Lê Sóc.
Lê Sóc khó nhịn mà ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy mái tóc vàng óng ả của Cẩm Tân trải đầy trên bụng mình, ở giữa hai chân chàng, đầu lưỡi phấn hồng của hắn đang vê tròn quanh rốn, rồi tiếp tục liếm xuống phía dưới. Tựa hồ cảm nhận được ánh mắt của Lê Sóc, Cẩm Tân ngẩng đầu lên, bên trong cặp mắt đào hoa xiêu hồn lạc phách kia toả ra tràn ngập dục vọng, khiến trái tim Lê Sóc bang bang đập loạn.
Cẩm Tân mỉm cười, cứ như thế cùng Lê Sóc nhìn nhau, sau đó một đường dời xuống phía dưới, cho đến khi đầu lưỡi của hắn liếm lên tính khí của Lê Sóc.
"A... A......" Lê Sóc toàn thân chấn động, vòng eo thon gầy săn chắc giật nảy lên.
Cẩm Tân tinh tế liếm láp tính khí đang dần cứng rắn lên, đầu lưỡi linh hoạt khi thì vê tròn, khi nhanh khi chậm, đùa giỡn với tính khí chàng, cuối cùng thậm chí ngậm lấy nó vào trong miệng.
"Không...... Cẩm Tân......" Lê Sóc chưa bao giờ trải nghiệm điều gì kích thích thế này, nó có thể chiếm đoạt mọi khoái cảm, khiến người mất đi ý thức, khiến chàng trầm luân, nhưng cũng khiến chàng cảm thấy sợ hãi. Chiếc đuôi cá đang đong đưa trong nước của Cẩm Tân kia khiến chàng cảm thấy xấu hổ và tội lỗi, chàng cảm thấy mình phạm sai lầm, chàng muốn chạy trốn, nhưng chàng không còn sức lực để trốn nữa.
Cẩm Tân lại bắt lấy đôi chân dài của chàng, trong miệng thì đang phun ra nuốt vào bảo bối đã cương cứng của Lê Sóc.
Lê Sóc khó kìm nén mà giãy giụa chân tay, hai bên tai chàng đều đã hồng thấu.
Cẩm Tân đột nhiên tách hai chân chàng rộng ra hai hướng, cùng lúc cánh tay hữu lực của hắn cố định chân chàng, khi Lê Sóc ý thức được tư thế hiện tại của mình, chàng xấu hổ đến không còn mặt mũi, nhưng toàn thân chàng đã tê dại, kích thích mãnh liệt từng đợt từng đợt mà xâm nhập vào thần kinh chàng, nhìn thấy đầu Cẩm Tân khẽ động giữa hai chân mình, chàng đã triệt để đánh mất bản thân.
Ngay tại lúc Lê Sóc đang hưng phấn như cưỡi gió, Cẩm Tân đột nhiên nhả tính khí đã ướt sũng ra, ưu nhã mê người mà liếm liếm đôi môi đỏ thắm của mình, Lê Sóc thất thần nhìn hắn, bờ môi chàng khẽ mở, có chút thở dốc, trong mắt chàng cất giấu nỗi thất lạc cùng khát vọng mà chính mình cũng không hay biết.
"Lê Sóc." Cẩm Tân dùng một ngữ điệu nhàn tản, khàn khàn mà khẽ gọi tên chàng, sau đó lần nữa chậm rãi cúi người xuống.
Lê Sóc khó kìm mà đỉnh đỉnh eo lên, lòng muốn càng gần càng sát ngọn nguồn mang lại khoái cảm cho mình, Cẩm Tân lại lách qua, lần nữa thăm dò phía dưới, hắn tách rộng hai chân chàng ra, đầu lưỡi mềm mại ướt át liếm đến u động đang đóng chặt kia.
" A A — —" Lê Sóc hoảng sợ kêu khẽ một tiếng, cơ thể mạnh mẽ co rút, lần nữa nảy sinh ý muốn chạy trốn.
Cẩm Tân đè lại eo chàng, khiến chàng không cách nào động đậy, chỉ có thể mặc cho đầu lưỡi tội ác của hắn liếm lấy bộ vị tư mật nhất của mình.
Cẩm Tân dường như rất hiếu kỳ đối với mỗi một tấc trên cơ thể Lê Sóc, hắn thoả thích thăm dò, cảm thụ, chiếm hữu, chiếc đuôi cá lộng lẫy của hắn vui vẻ đong đưa trong nước — — hắn vì có thể khống chế thân thể Lê Sóc mà cảm thấy mừng rỡ.
Cảm giác tội lỗi trong người Lê Sóc lại tăng lên, nhưng chàng không còn cách nào ức chế chính mình, chàng cảm nhận được khoái cảm đặc biệt ngọt ngào bên trong sự xấu hổ ấy, trong lòng chàng thầm cầu nguyện chư thần tha thứ, miệng chàng lại phát ra tiếng rên rỉ kích tình.
Cẩm Tân liếm cửa huyệt đóng chặt kia đến mềm tan, sau đó đỉnh đầu lưỡi tiến vào bên trong nhục động, mặc cho cơ thể Lê Sóc kịch liệt run rẩy thế nào hắn cũng không dừng lại, đầu lưỡi bài tiết ra dịch thể ẩm ướt trơn trượt, tiến vào sâu trong cửa huyệt ấy.
Lê Sóc dần dần cảm thấy bên trong thành ruột càng lúc càng nóng, chàng nhịn không được muốn khép hai chân lại, nhưng bị Cẩm Tân cản trở, ngón chân chàng cuộn tròn lại, chàng cắn cắn bờ môi, trên thân đổ một tầng mồ hôi mịn, sự biến hoá kỳ lạ của cơ thể gần như khiến chàng điên cuồng.
Thành ruột bắt đầu co bóp, cửa huyệt đỏ hỏn đã mềm mại khi mở ra khi khép vào, Lê Sóc cảm giác được có một thứ gì đó đã bôi trơn bộ vị tư mật nhất của mình, thậm chí chậm rãi trôi ra bên ngoài, khiến hạ thân của chàng ẩm ướt một mảng.
"Cẩm Tân...... đừng...... sao ta lại......" Lê Sóc xấu hổ đến độ hận không thể biến mất tại chỗ, chàng đưa tay lên bấu chặt Cẩm Tân, chàng khát vọng được an ủi, hoặc được cứu rỗi.
Cẩm Tân cũng bắt lấy bàn tay chàng, hắn nằm đè lên người chàng, mỉm cười kéo tay chàng xuống dưới thân hắn.
Lê Sóc sờ đến một vật thô cứng ấm áp, có chút trơn nhẵn, chàng giật mình, cúi đầu nhìn xuống, phía bụng dưới bằng phẳng của Cẩm Tân lúc này, vảy cá hoa mỹ bảy sắc mở ra hai bên, từ đó một dương v*t to lớn dị thường vươn dài ra.
Lê Sóc cứng đờ, trong lòng sinh ra sợ hãi, giãy giụa định rút tay về, Cẩm Tân cúi người, ôn nhu liếm lên môi chàng: " Lê Sóc, hôn."
"...... Cẩm Tân, chúng ta......"
"Lê Sóc." Cẩm Tân chen vào giữa hai chân chàng, bàn tay hữu lực nâng lên cánh mông, kéo nhục huyệt đang co bóp kia nhắm ngay tính khí mình.
"Không......" Lê Sóc thật sự sợ hãi, chàng không cách nào tưởng tượng được vật như vậy sẽ tiến vào thân thể chàng, chàng... có chết không? Nếu làm như vậy, chàng...... chàng có còn là nhân loại không?
Cẩm Tân cũng không cho chàng có thời gian suy nghĩ, hắn chậm rãi nhưng kiên định đỉnh thẳng vào nhục động Lê Sóc.
"A A...... đừng......" Lê Sóc hoảng sợ kêu to, bộ vị chưa hề bị tiến vào lúc này lại phải dung nạp dương v*t khổng lồ như thế, tuy rằng nơi đó đã ẩm ướt mềm mại khép mở, nhưng cảm giác bị dị vật bất ngờ xâm nhập vẫn khiến toàn thân chàng rung động mạnh, chàng bắt đầu điên cuồng vặn vẹo cơ thể, muốn cự tuyệt sự xâm lấn này.
Cẩm Tân đè lại thân thể chàng, không cho chàng cự tuyệt mà triệt để cắm vào bên trong nhục động, thậm chí bởi vì chàng giãy giụa mà hắn càng cảm thấy hưng phấn không thôi.
Lê Sóc lúc này lại không cảm thấy đau nữa, thậm chí cảm nhận được kích thích xưa nay chưa từng có, nhưng cảm giác kỳ quái, khó chịu, xấu hổ gần như cũng bức chàng đến bờ vực sụp đổ, khoé mắt chàng ngấn lệ, chàng bất lực bấu lấy cánh tay Cẩm Tân, chỉ sợ mình sẽ chết chìm trong dục vọng xa lạ này.
Cẩm Tân nắm lấy tay Lê Sóc, đặt lên tính khí của chính chàng, chàng nhịn không được mà bắt đầu tự vỗ về chơi đùa dưới sự chỉ dẫn của hắn.
Cẩm Tân gác một chân Lê Sóc lên khuỷu tay mình, bắt đầu mạnh mẽ ra vào, cho dù đao thịt to dài thế kia nhưng nhục huyệt nhỏ hẹp vẫn có thể hoàn toàn vừa khít tiếp nhận.
Đâm rút mạnh mẽ, khát khao sít chặt, nhục động nóng bỏng bao quanh, điên cuồng ma sát... tất cả đều khiến họ nhận được khoái cảm cực đại.
Một nhân ngư với chiếc đuôi to lớn lộng lẫy cùng một nhân loại với đôi chân thon dài giao hợp, chỉ vỏn vẹn một hình tượng như thế thôi cũng đủ khiến người máu nóng dâng trào.
Lê Sóc bị dục vọng bào mòn, chàng triệt để bỏ qua sự xao động xấu hổ trong lòng, thậm chí quên mất chính mình, chàng chìm nổi theo từng động tác của Cẩm Tân, chàng phát ra tiếng rên rỉ kích tình khiến người nghe thấy đỏ mặt, chàng quấn quít si mê trần trụi cùng một sinh vật nửa người nửa cá, chàng thậm chí hy vọng sự sung sướng trong khoảnh khắc này có thể xuyên đến vĩnh hằng.
Trong lúc thần trí khi mê khi loạn, Lê Sóc dường như nghe thấy Cẩm Tân nói gì đó, trừ những từ như "Lê Sóc" và "hôn" ra, còn có những âm thanh gì đó lướt qua trong chớp mắt, nhưng chàng chẳng nghe được rõ, dù sao, ngay cả chính bản thân mình chàng cũng sắp không cảm giác được nữa rồi.
Không ai biết được, trong sơn động bí ẩn trên bờ biển kia, đang diễn ra một câu chuyện dâm mỹ tươi đẹp đến thế nào.
- --------

Cre: trên hình

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.